Nếu tình yêu nhiều hơn một chút - Chương 49

Tác giả: Nhân Gian Tiểu Khả

Mọi người đi rửa tay và cùng nhau gói bánh.
Mẹ chồng nhớ đến chuyện lần trước Duyệt Tâm không nghe điện thoại, lẩm bẩm: "Tai không tốt, sau này nên đặt điện thoại trong phòng ngủ để không bị lỡ việc."
Duyệt Tâm giải thích: "Mẹ, lần đó con đi ngủ nên mới không nghe thấy."
Mẹ chồng không thèm nghe, nói tiếp: "Ai đời hơn tám giờ tối đã đi ngủ? Lấy lý do cũng không biết cách."
Cố Nam, thấy lời mẹ nói hơi khó nghe, chạm nhẹ vào cánh tay Duyệt Tâm rồi nói: "Em nghỉ đi một lát, để anh gói bánh cho."
Thấy Duyệt Tâm đã ngồi sang một bên, Cố Nam nói nhỏ: "Mẹ, Duyệt Tâm đang mang bầu, cần phải nghỉ ngơi, đi ngủ sớm một chút là điều nên làm."
Bà thấy con trai bênh vợ, càng bực bội: "Sao mang bầu lại phải như thế, ngày xưa..."
"Mẹ lại thế rồi, động một cái là nói ngày xưa thế nọ thế kia. Bây giờ đã là thời đại nào rồi, có thể giống như bố mẹ hồi đó được sao?" Cố Nam nói thẳng, không còn kiêng dè gì với mẹ nữa.
Bà không vui, trong bụng tức anh ách.
Lúc ăn cơm, Cố Nam gắp bánh cho Duyệt Tâm.
Anh véo một miếng đưa lên miệng, vừa ăn vừa nói: "Bánh bao nhân thịt bò là món ngon của bố mẹ, công thức làm nhân bánh chỉ truyền cho con gái, không truyền cho con trai. Duyệt Tâm, em thưởng thức rồi về học cách làm, sau này chúng ta sẽ được ăn ngon miệng."
Vừa nãy ở trên xe Duyệt Tâm trúng gió lạnh, bây giờ ăn nhân thịt bò cảm thấy có vị hơi lạ, vừa cắn một miếng cô đã không chịu được, thấy buồn nôn.
Cô không nói gì, đặt bát đũa xuống, mượn cớ muốn nấu một ít canh rồi rời khỏi bàn ăn.
"Em thấy khó chịu à?" Cố Nam đi theo cô, kiên nhẫn hỏi.
Anh nghĩ Duyệt Tâm vẫn giận anh lúc đi trên đường, anh nghĩ anh chỉ nói một câu không hay, cô không đến mức phải để bụng như thế.
Duyệt Tâm không nghĩ ngợi được nhiều, cô nói: "Không sao, bây giờ em không ăn được, đợi lát nữa ăn tiếp."
Cố Nam lo cô đói nên hỏi mẹ có còn trứng gà không, nhờ bà nấu cho Duyệt Tâm một bát canh trứng.
Bà lườm Duyệt Tâm, ngồi im không động rồi nói: "Nhìn thấy nhiều người có bầu nhưng chưa thấy ai ẻo lả như thế, tự nghĩ mình là thiên kim tiểu thư sao? Chị gái con có bầu đã bảy, tám tháng rồi mà không thấy kén ăn..."
Cố Nam nghe thấy thế, đùa với mẹ: "Mẹ đúng là thiên vị cho chị con."
Cố Nam biết chị gái có bầu không kén ăn. Lần trước anh gặp chị ở nhà bố mẹ, chị anh một mình ăn hết cả dĩa sườn. Nhưng Duyệt Tâm không như thế cô chỉ cần nhìn thấy thịt là không muốn ăn.
Mẹ chồng bĩu môi: "Phí lời, chị con do mẹ sinh ra."
Duyệt Tâm không tiếp tục nghe được nữa. Phải, Cố Nam do bà sinh ra, còn cô chỉ là người ngoài. Cô đẩy nhẹ trên người Cố Nam rồi nói: "Mọi người ăn cơm đi, con không đói, không cần nấu canh nữa."
Ăn cơm xong, mọi người ngồi cùng nhau, Duyệt Tâm nói với Cố Nam: "Đi thôi, chúng ta về sớm để bố mẹ nghỉ."
Thấy Duyệt Tâm ngoan ngoãn, tâm lý như thế, Cố Nam rất vui vẻ đồng ý.
Trên đường về nhà, Cố Nam nói đến chuyện ở nhà bố mẹ: "Thái độ của mẹ anh không tốt, em đừng tức giận, có thể do bố anh khiến bà không vui."
"Không tức giận." Duyệt Tâm thờ ơ nói.
Cô đang có bầu, không nên động tí là bực bội, không tốt cho đứa trẻ. nhưng có một bà mẹ chồng như vậy, cô cũng không sao vui nổi.
Về đến nhà, Duyệt Tâm tìm số len thừa trước đây đan áo cho Cố Nam.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc