Nếu Một Ngày… Anh Hỏi….Em Là Ai? - Chương 83

Tác giả: NhokkonKenVil

Kẹt !!!
Vân nói dứt câu thì Kiệt cũng mở cửa 1 cách тһô Ьạᴏ.
+ Còn gì nữa?
Vân nhịn cục tức trong lòng, Kiệt đối xử với Vân tồi tệ không thể tưởng tượng. Vì con bé Trần Đan mà Kiệt thành tảng đá trước Vân. Không thể tha thứ !!
Vân tự ý bước vào phòng của Kiệt, đi lại 1 vòng. Chợt Vân nhận ra sự biến mất của những bức ảnh chụp Vân thường được treo khắp phòng Kiệt.
+ Những bức ảnh trước kia anh treo trên tường đâu?
+ Tôi gỡ và xếp gọn vào góc kìa *chỉ*
+ Ahh định treo ảnh con nhỏ Đan lên chắc????? *Vân hét*
Kiệt im lặng không nói gì, hắn ngồi xuống giường và kéo chăn, bình thản như thể trong phòng không có ai khác ngoài hắn.
+ Em muốn anh vẫn là người thực hiện dự án sáp nhập Top 7, em sẽ để anh giữ nguyên quyền lực. Nhưng anh nên nhớ, chỉ có duy nhất con đường là làm theo những gì em nói. Bằng không, em có thể phá nát J-Max bất cứ lúc nào.
+ Tôi cho rằng cô xấu xa chỉ vì quá khứ cô không tốt đẹp. Quá khứ của tôi cũng đen tối, tôi nghĩ tôi hiểu cô và sẽ giúp được cô. Thì ra con người cô vốn đã xấu xa đê tiện.
+ Anh đang chế nhạo em à?
+……..Cô hiểu sao cũng được. Không sai đâu. Đi ra ngoài cho tôi ngủ *kéo chăn, nằm dài*
+ Anh không thể ngủ *Vân giật mạnh người để Kiệt ngồi dậy*
+ Cô muốn ૮ɦếƭ à??
+ MUỐN CHẾT? Ha..ha.. Anh chưa bao giờ nói với em bằng thái độ này.
+ Dẹp ngay bộ mặt ngây thơ đáng thương đó đi, chúng ta rành nhau quá rồi.
+ Chưa hết đâu !! Trước mặt mọi người anh phải tỏ ra yêu thương quan tâm em, luôn đi cùng em, bảo vệ em. Như những hành động anh từng làm cho con ranh kia khi anh là Jung Min. Em sẽ cho nó nhìn thấy anh chăm sóc em !!!!!!
Kiệt đã cố gắng nhẫn nhịn hết mức nhưng không thể để Vân làm tới quá đáng.
+ Tôi – không – có – tài – diễn – kịch…..
+ Vậy anh làm thật luôn càng hay *Vân cười mỉm* Chi, Trung, Tuấn không thể giúp anh che chở Trần Đan khỏi em. Gia đình mấy gã đều dựa dẫm vào T.A, cho nên, anh chớ có dại dột mà hại luôn bạn thân. Ha..haha…
+ ….Nói xong thì ra ngoài.
+ Hứ !! Xem anh ngang tàng được bao lâu !!!
Vân nện dép mạnh xuống nền và đóng cửa “RẦM” một cú.
Kiệt giận dữ ném chiếc gối vào cánh cửa phòng. Hắn vò đầu bứt tai, cười nhạt mà cay đắng:
+ Seo Woo Joong, mày cũng có ngày này sao?!!
……………………………
Sáng hôm sau, trường Hạ Long:
+ Vân đi học rồi !!!! *thành viên CLB Kịch lao vào lớp Đan và thông báo cho Đan*
+ Mặt dày thật, mau đi hỏi tội nó.
+ Nó không những gây nguy hiểm cho Đan mà còn phá tan vở kịch tâm huyết của bao nhiêu người.
Huyền và Ân lao nhanh như tên bắn, kéo Đan xềnh xệch đằng sau. Ra đến cầu thang thì gặp Hương – Tuấn – Chi – Trung cũng đang chạy ra xem. Cả bọn kéo nhau nhập hội cùng các thành viên khác trong CLB kịch. Ghim lén đứng trên tầng quan sát.
Trang đang lớn tiếng cãi nhau với Vân, đằng sau Vân là Kiệt đứng khoanh tay, trầm ngâm.
+ Cô biến đi đâu suốt hôm T7? Kẻ cắt dây đèn trùm là cô đúng không? *Trang hung hăng sáp tới*
+ Đồ điên khùng, bằng chứng đâu mà đổ oan cho tôi. Coi chừng tôi cho họ hàng nhà cô hết chốn dung thân ở đây đấy *không nép vế*
Nắm được chút quyền lực trong tay, Vân không ngừng giương oai diễu võ. Tiền của T.A không thiếu, chi chút nhỉnh thuê bọn xã hội đen đập phá nhà Trang, thật không khó gì.
+ Công sức của tất cả bị cô phá hỏng rồi. Đồ yêu tinh !!
+ Đã bảo không phải tôi. Đồ điên khùng !!
Huyền – Ân – Hương thấy vậy liền nhảy tới.
+ Mọi người đều biết, đền đi. Danh dự của CLB kịch.
+ Mày không còn gì trơ trẽn hơn à. Làm thì có gan nhận.
+ Đúng thế……..
Cuộc cãi vã ngày một thêm to tiếng căng thẳng. Đan đứng xa nhìn Kiệt chằm chằm, anh bảo sẽ làm rõ mọi chuyện với Vân nhưng anh vẫn đi cùng ả đấy thôi. Chẳng lẽ hôm qua Đan bị mê sảng?
Vân bị đám người mắng nhiếc thậm tệ, ả lôi Kiệt ra làm bình phong.
+ Anh à em bị tụi nó vu oan mà anh để yên sao? *núp sau lưng Kiệt*
Kiệt nhăn nhó mặt mày, Trang cùng Huyền – Ân nhẹ giọng.
+ Anh đứng sang một bên, chuyện của chúng tôi, anh không cần can thiệp.
+ Kìa Kiệt *Vân hoảng hốt khi nghĩ Kiệt sẽ để lũ người xé xác ả*
+ Bao nhiêu? *Kiệt thở dài thườn thượt* Các người cần đền bao nhiêu? Phí tinh thần, phí danh dự, phí phụ đạo, phí luyện tập vất vả? 30 triệu. Đủ không???
+ 30….30 triệu????????????? Kiệt !!!!! Anh có biết đang nói gì không!! *Vân gào thét lay người Kiệt và lắc lắc* 30 triệu không phải con số ít ỏi đâu !!
Kiệt cười thầm trong bụng. Tiền nhiều mà, cứ ném thoải mái, Kiệt cũng đang muốn “chơi” lại mụ phù thủy Hwang Tea Na. Sẵn dịp Vân gây chuyện, Kiệt tranh thủ làm “thâm” ngân quỹ luôn.
Chỉ tiếc rằng mọi người không hiểu ý muốn thực sự của Kiệt. Lúc này, dưới con mắt thiên hạ, Kiệt là gã bạn trai dám bỏ 30 triệu để bênh người yêu !
+ Miễn đi. Ai cần tiền của anh. Họa chăng chúng tôi cần tiền của cô ta *Ân chỉ mặt Vân*
+ Hơ, giỏi nhỉ. Tiền của tao chính là tiền của Kiệt. Hahaha…
Xung quanh xôn xao ầm ĩ.
+ Mày nói thế là sao?
Vân nhếch miệng kiêu căng, Đan nhẹ nhàng tiến gần hơn để nghe ngóng câu chuyện.
+ Chúng mày vểnh tai lên mà nghe đây: tao là Vân, con nuôi của chủ tịch tập đoàn T.A, tao là vợ – chưa – cưới của Kiệt !!
Ai nấy sửng sốt, Đan còn đang đứng ngây người, ba chữ “vợ chưa cưới” vọng to trong óc cô.
+ Mày… mày là vợ chưa cưới? của hắn? *Ân kinh ngạc*
+ Đừng tin nó. Xưa nay chưa từng thấy Kiệt nhắc tới vợ chưa cưới *Huyền khẳng định* Không thể đùng một cái nói mình là vợ thì có thể làm vợ thực sự ngay *Huyền lườm Vân*
+ Cái bọn này !! Chẳng qua Kiệt chưa đồng ý, muốn tìm hiểu và yêu nhau như tất cả mọi người nên mới không cho ai biết. Giờ Kiệt đồng ý rồi. Cuối tháng tao và anh ấy sẽ làm lễ đính hôn *kéo tay Kiệt lại gần* Tao sẽ chính thức thành vợ.
Huyền và Ân xì xào to nhỏ, không biết nên tin hay nên nghi ngờ. Hương vẫn còn ngạc nhiên, hỏi Kiệt đầy hiếu kì:
+ Anh đồng ý đính hôn với cô ta hả? Anh làm tôi bất ngờ đấy. Còn Đan bạn tôi? Nhưng mà tôi vẫn thấy không ổn *Hương chẹp miệng* Loại con gái quỷ quái như Vân anh quản lý thế nào? Có lẽ nên tham khảo phương pháp quản lý người điên của các bác sĩ trong bệnh viện……
+ Con ranh bần hà tóc tai nâu vàng kiaaaa. Nếu mày thích tao sẽ cho mày 1 ghế ngồi dự lễ đính hôn, chỉ cần chuẩn bị quà mừng xứng tầm vào, đừng để tao đáp đi.
+ *Hương sôi máu nóng* Bần hà??? Ít ra còn hơn loại “con nuôi” được nhặt về *Hương quát* Mày tưởng con nuôi thì oai à?!!
+ Mày…HỪ…Con…
Vân vung tay lên thì bị Kiệt giữ lại.
+ Đừng có gây chuyện, tôi sẽ bồi thường cô ta thê
m 100 triệu cho cô xem.
+ 100 triệu????? Anh bị làm sao vậy???
+ Đối với tôi việc đính hôn không có ý nghĩa gì cả. Đi về !!
Kiệt lôi Vân rời khỏi sân trường, trước bao cặp mắt soi mói của học sinh, sự kinh ngạc của Huyền – Ân – Hương.
+ em chưa nói xong *Vân vùng tay*
Ả quay lại đứng trước mặt Hương, chống hông.
+ Mày về mà goodbye Linh Nguyễn đi. Kiệt sẽ tiếp tục kế hoạch sáp nhập. Không có chuyện trì hoãn nữa đâu nhé.
+ Cái gì? *Hương hốt hoảng*
Kiệt thở dài, lôi mạnh Vân đi.
+ Kiệt, anh nói gì đi? Anh sẽ tiến hành sáp nhập Top 7 hả? Anh quên chính anh nói sẽ đấu 4 trận với chúng tôi sao? Còn 3 trận nữa, chưa phân thắng thua. Anh nuốt lời sao??? *Hương bị kích động mạnh*
Vân thấy Kiệt lao đi mà không đáp lại Hương lời nào, ả liền giãy giụa không chịu đi tiếp.
+ Anh nghe lời em đi. Anh phải cho con nhỏ kia biết nó và Linh Nguyễn không thoát khỏi tay anh. Em muốn anh đứng ra thực hiện kế hoạch như trước. Mạnh tay. Bất chấp thủ đoạn.
Kiệt hiểu Vân bắt Kiệt sáp nhập Top 7 để Kiệt đối đầu với Đan và bạn bè Đan. Dần dần tất cả những người xung quanh Đan sẽ ác cảm với Kiệt. Dù biết mục đích của Vân nhưng Kiệt có thể làm gì?
Kiệt chẳng thể làm gì trái với kế hoạch của Vân.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc