Nếu Một Ngày… Anh Hỏi….Em Là Ai? - Chương 06

Tác giả: NhokkonKenVil

“Vuùuuuuuuuuuu” – một đám thanh niên lao xe máy với tốc độ chóng mặt sượt qua người Đan và Huyền.
+ Ê mấy thằng ăn no dửng mỡ. Đi đứng thế àk.
Tên ngồi cuối ặc chiếc áo đồng phục trường Đan quay lại. Chính là khuân mặt quen thuộc sáng hôm nọ.
+ Tên khốn v
ới chiếc xe đạp ૮ɦếƭ tiệt?
+ Suỵt ! Mềm xương hết bây giờ !!!
Huyền bịt miệng lôi Đan vào vỉa hè. Tên con trai đó nở một nụ cười thiếu lịch sự, nhìn lướt qua Đan rồi quay đi.
+ Cậu làm gì vậy. Đó chính là thằng mà hôm bữa bắt tớ è cổ đèo tới trường.
+ trùi ui. Thằng đó với đám bạn cá biệt của nó là “quỷ” trong khối 12 trường mình. Sao cậu lại dây vào rắc rối như thế hả.
+ Hắn đang sợ lắm àk? (chớp mắt)
+ Học sinh đều cố tránh hắn và bạn hắn. Năm ngoái bọn chúng …tranh chức thủ lĩnh trường với khối 12. Kết quả bọn 12 phải vào viện đấy.
+ Ax. Nhìn hắn có gì là côn đồ đâu. Đã gầy khuân mặt lại thư sinh. Mà hắn còn rất hay mặc đồng phục ! Ngoan thế thì côn đồ chỗ nào???
+ Người đâu mà ngố thế. Nói mãi không hiểu. ςướק nó có đeo biển ghi “Tôi là ςướק” bao giờ ! (bực quá hất Đan ngã lộn xuống đường)
+ Yêu nữ !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
+ Hừ. Bọn chúng lại kéo đông vậy chắc sắp có vụ lớn rồi.
Đan lạnh gáy, nhớ dạo nọ cô còn gào lên với hắn cơ; Hắn mà thù cô thì coi như đời cô đặt dấu chấm.
+ Nhanh lên. Chắc chúng đánh ở trường mình. ( khẩn trương)
+ Thật hả?!! (reo hò)
Sợ thì có sợ nhưng xem đánh nhau vẫn là việc hấp dẫn nhất. Chỉ cần người xem không ảnh hưởng gì chẳng phải sẽ an toàn sao?
Ngoài cổng trường, hai bóng người thập thò trong lùm cây nhìn từ xa……..
+ Kìa. Trời đất. Đúng là khủng bố mà. Trường đang đông học sinh mà bọn chúng ngang nhiên dựng xe chờ người.
Quả nhiên, ai mà nhìn cảnh phía trước cũng phải hy vọng mình không là kẻ bon chúng tìm. Năm chiếc xe máy, 10 con người, tóc xanh tóc đỏ, quần áo phá cách…..Xem ra “hiền” nhất vẫn là tên con trai diện “độc” áo sơmi đồng phục, quần jean xanh đeo giày thể thao trắng. Hắn không phô trương như bạn mình, rất giản dị, đặc biệt.
Học sinh đến trường càng lúc càng đông, bọn chúng dựng xen lù lù giữa cổng. Chẳng kẻ nào to gan mà đi sát vào chỗ chúng, cũng chẳng kẻ nào dám nhìn chằm chằm, như thế có nghĩa “đa chán sống”.
+ Bọn hắn định đánh ai? ( Đan hồi hộp)
+ Chẳng biết nhưng chắc cũng không phải đứa đơn giản, trêu ngươi bọn nay….(tặc lưỡi)
+ Sợ nhở?
+ Chứ sao ! Khủng bố như thế mà. Khéo lát nữa án mạng ák…
+ Ui ! Ghê vậy ! (bủn rủn)
+ Ấy, làm sao giờ? Sắp vào lớp rồi ( Huyền nhìn cái đồng hồ treo trước cổng)
+ Thế thì phải vào học !
Đan nhăn nhó chui ra đám bụi rậm, Huyền lập tức kéo dội lại.
+ Suỵt ! Suỵt ! Bỏ tiết đầu, tớ quyết xem cho được trận này. Lát tớ còn tường thuật cho bạn trai tớ. Hê hê
+ Điêm hả. Cậu quá đà rồi đó.
+ Đừng lo. Suỵttt___________!!!!!!!!!!!!
Huyền đang nói bỗng ấn đầu Đan thụt sâu xuống.
+ Xuống xe rồi ! Chắc là bực vì đến muộn (Huyền nói thầm, phấn khích chờ màn hay)
Đan đưa mắt nhìn, mấy thanh niên đi đi lại lại quanh xe, nhiều kẻ mất kiên nhẫn tìm một thứ gì đó để… đá cho đỡ ngứa chân !
“Thư sinh” – thái độ của hắn rất hợp với phong cách của mình – thong thả tiến lại mép tường, tiếp tục tựa lưng đứng đợi.
+ Huyền, gã lớp 12 khi nãy tên gì?
+ HẢ. Nam ấy hả?
+ Gã mặc đồng phục.
+ Ừk. Tên Nam. Mọi người gọi hắn là “con cáo gian xảo” (Huyền nói một cách nể phục)
[Bạn nào là fan huyn joong thứ lỗi tớ nhá]
+ Sao thế?
+ Hắn…. đầu gấu có tiếng lâu rồi, đáng sợ… ! Nhưng lúc nào hắn cũng thế kia (thò tay chỉ từ đầu tới chân), mang bộ dạng học sinh gương mẫu dịu dàng. Cậu có biết số con gái bị hắn lừa tình là bao nhiêu không? (hét vào mặt Đan)
+ Cứ như cậu bị hắn lừa rùi ý? (buột miệng)
Đan bất ngờ khi Huyền bị kích động mạnh, cô chỉ vừa lờ mờ nghĩ đến câu hỏi vừa nói ra. Đáp lại câu hỏi đó, Huyền tròn mắt nhìn, bặm chặt môi và hoàn toàn rối bời.
“Không lẽ… sát thủ tình trường như Huyền cũng có mảng tối ư?”
+ Nam… là bạn trai cũ của cậu hả?
+ Tớ mà bị lừa ák. cậu đừng nói tào lao. Hắn… không đủ trình làm bạn trai tớ!!!
Đan chỉ biết im lặng, cô chạm vào vấn đề nhạy cảm của Huyền.
“Hê hê. Cậu là kẻ Nhằm con cá nào là giữ chặt con cá ấy cơ mà. Chuyện bí mật (thất tình) đúng là tin giật gân”.
+ Thôi được. Tớ cũng đợi xem.
30′ sau, hai con bé ngồi mỏi dã chân vẫn chẳng thấy mống nào.
+ BỰC GHÊ. ĐÁNH NHAU MÀ LÂU VÔ ĐỐI. TỚ PHẢI BẢO CHÚNG ĐẨY NHANH TIẾN ĐỘ !
+ Ax. Hâm hả.
+ Huyền, gã lớp 12 khi nãy tên gì?
+ HẢ. Nam ấy hả?
+ Gã mặc đồng phục.
+ Ừk. Tên Nam. Mọi người gọi hắn là “con cáo gian xảo” (Huyền nói một cách nể phục)
[Bạn nào là fan huyn joong thứ lỗi tớ nhá]
+ Sao thế?
+ Hắn…. đầu gấu có tiếng lâu rồi, đáng sợ… ! Nhưng lúc nào hắn cũng thế kia (thò tay chỉ từ đầu tới chân), mang bộ dạng học sinh gương mẫu dịu dàng. Cậu có biết số con gái bị hắn lừa tình là bao nhiêu không? (hét vào mặt Đan)
+ Cứ như cậu bị hắn lừa rùi ý? (buột miệng)
Đan bất ngờ khi Huyền bị kích động mạnh, cô chỉ vừa lờ mờ nghĩ đến câu hỏi vừa nói ra. Đáp lại câu hỏi đó, Huyền tròn mắt nhìn, bặm chặt môi và hoàn toàn rối bời.
“Không lẽ… sát thủ tình trường như Huyền cũng có mảng tối ư?”
+ Nam… là bạn trai cũ của cậu hả?
+ Tớ mà bị lừa ák. cậu đừng nói tào lao. Hắn… không đủ trình làm bạn trai tớ!!!
Đan chỉ biết im lặng, cô chạm vào vấn đề nhạy cảm của Huyền.
“Hê hê. Cậu là kẻ Nhằm con cá nào là giữ chặt con cá ấy cơ mà. Chuyện bí mật (thất tình) đúng là tin giật gân”.
+ Thôi được. Tớ cũng đợi xem.
30′ sau, hai con bé ngồi mỏi dã chân vẫn chẳng thấy mống nào.
+ BỰC GHÊ. ĐÁNH NHAU MÀ LÂU VÔ ĐỐI. TỚ PHẢI BẢO CHÚNG ĐẨY NHANH TIẾN ĐỘ !
+ Ax. Hâm hả.
+ Nhưng công nhận là bọn kia khinh đám trường mình thiệt.
+ Chậc……
Ngồi đợi thêm, Đan và Huyền tê cứng chân.
Niềm hy vọng đã được đền đáp xứng đáng.
Từ xa xa, bóng của “một bầy kiến lửa” dần rõ nét. Kinh hoàng. Đối thủ của bọn nam sinh trường Hạ Long – trường Đan, là trường Tài Đức. Dễ phải có đến hai chục tên, chênh lệch lực lượng nặng nề.
+ Ôi ! Trời ơi. ( Huyền chẳng tưởng tượng nổi)
+ Lũ Tài Đức đáng ghét.
+ Giỡn mặt trường mình àk ! Bọn không có tự trọng kia….
Đan nhận ra sự bàng hoàng lo lắng của Huyền. Đúng rồi ! Huyền lo cho một kẻ nào đó.
Vụ việc đã đến màn nóng bỏng!
Tiếng gầm rú (của mí cái xe bọn nó đi) to dần, lũ trường Hạ Long nhếch mép khinh khỉnh, bẻ tay “khởi động”. Tất cả đều bực vì chờ đợi quá lâu……..
+ Nhưng công nhận là bọn kia khinh đám trường mình thiệt.
+ Chậc……
Ngồi đợi thêm, Đan và Huyền tê cứng chân.
Niềm hy vọng đã được đền đáp xứng đáng.
Từ xa xa, bóng của “một bầy kiến lửa” dần rõ nét. Kinh hoàng. Đối thủ của bọn nam sinh trường Hạ Long – trường Đan, là trường Tài Đức. Dễ phải có đến hai chục tên, chênh lệch lực lượng nặng nề.
+ Ôi ! Trời ơi. ( Huyền chẳng tưởng tượng nổi)
+ Lũ Tài Đức đáng ghét.
+ Giỡn mặt trường mình àk ! Bọn không có tự trọng kia….
Đan nhận ra sự bàng hoàng lo lắng của Huyền. Đúng rồi ! Huyền lo cho một kẻ nào đó.
Vụ việc đã đến màn nóng bỏng!
Tiếng gầm rú (của mí cái xe bọn nó đi) to dần, lũ trường Hạ Long nhếch mép khinh khỉnh, bẻ tay “khởi động”. Tất cả đều bực vì chờ đợi quá lâu……..
+ Em gái mày… hi, cũng chán thật. Thất tình vì bị bỏ thì lại lằng nhằng gây sự, tao cứ nghĩ em mày khá hơn……
+ Thằng ranh này !
Tên to béo dữ dằn bị gã Nam khích vài câu đã phát điên, hắn hùng hổ lôi gậy ra, hăm hăm nhảy tới. Cả mấy chục thằng cũng lao theo.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc