Này Nhóc... Em Là Vợ Anh - Chương 08

Tác giả: Bé Heo Lười

*lộc cộc...lộc cộc*
_ ủa,xe bị sao vậy,sao sôc thế này -nó..
_ không biết, xuống xe xem sao- hai đứa liền nhảy xuống xe thì cậu kêu lên....
_ ối ổi ôi,nổ lốp rồi
_ hả ???? Giờ sao đây -nó hốt hoảng.
_ bỏ đi,mua xe mới.
_ khùng hả,con cưng của tui thì tôi sao nỡ bỏ.
_ aishhh,giờ sao,hay là đi gửi xe cho người ta sửa lại.
_ ừ biết vậy chứ sao.- nói rồi hai đứa rắt "bộ xương người" vào tiệm sửa xe rồi đi bộ về.
_ nè,bao giờ người ta sửa xong vậy,nó khều tay cậu.
_ không biết, để mai quay lại lấy nhé.
_ ừm.
Trên đường về thì thấy mấy cặp đôi đang yêu nhau cứ quấn nhau ôm nhau rối rít,thậm trí còn có mấy đứa đang kiss nhau nữa chứ,thấy vậy nó vội buông ra câu..
_ haizzzz,nhìn mấy đứa có đôi có cặp mà sao lại thấy GATO thế nhỉ.
_ sao Như không yêu lấy một người đi.
_ có chó nó yêu.
Nghe thấy vậy cậu mỉm cười nhìn nó,phải nói là mặt cậu lúc này cực kì nghiêm túc và nói:
_ Như nghĩ sao nếu Hoàng nói là Hoàng yêu Như.
_ nếu thế thì cậu là con chó đấy hahaha - nói xong nó liền bỏ chạy làm đầu cậu bốc khói nghi ngút,lửa cháy phừng phừng ( Heo: *dội nước* "ràoooooo\', dập lửa không thì sẽ gây ra hỏa hoạn. Hoàng :tự nhiên lại thèm thịt Heo quay nhỉ *cười xấu xa*. Heo: *chạy tóe khói* ). Rõ ràng là cậu đang nói chuyện nghiêm túc cơ mà,vậy mà nó còn giám đùa được nữa chứ và đuổi theo nó....
_ cậu đứng lại đó nhanhhhhh.
_ bị ngu đâu mà đứng,lêu lêu haha.
Và.....
...
..
.
*bốp,rầm*
_ uiiiiiiiiiiiiiii,cái gì vậy kìa.
Tình hình là do nó mải chạy mà đã đâm sầm phải một tên nào đó "áo đỏ,quần xanh,môi thì đỏ như trà đốc tơ thanh,mắt thì xanh xanh như trà chanh không độ" ,chân thì mang đôi giày cao gót nhưng biết thế nào mà khi đi lại phát ra tiếng "loẹt xoẹt"..
_ ái cha,con này to gan gớm,mắt mũi để đi đâu mà sao dám tông phải "bà" hả - thằng đấy,ý lộn con đấy lên tiếng nói nhe là giọng của "vịt cồ".
_ HẢAAAAAAAAAAAAAA - hai đứa nó muốn lòi mắt ra ngoài,miệng mở to như miệng trâu,thậm chí là cằm muốn rụng xuống đất.
_ ôi má ơi trai đẹp kìaaaaaaaaaaaa - thằng đấy,á nhầm...con đấy nhìn thấy Hoàng mà mắt sáng ra như cái đèn pha ô tô
_ đâu đâu- một đàn 3D đằng sau nhao nhao
_ kia kìa,khoan đã để tao sử con kia đã,ai bảo nó giám đâm phải tao làm ảnh hưởng đến "sắc đẹp trời ban" của tao rồi ( ọe...ọe...công nhận là trời ban thật,*nôn*)
_ ừ,rồi chia anh đẹp trai cho tao nhé - một con phía sau vuốt lại vẻ đẹp "trời ban" của mình nói.
_ ừ cứ yên tâm đi,"chị em" đâu,xông lênnnnnnnnnnnnnnnn - vừa rứt câu thì cả một đàn 3D tầm 5,6 con chạy rầm rầm như "trâu húc bờ" đến chôc nó và cậu. Không hiểu mấy đứa này ăn gì mà có dáng đi ẻo lả như "sâu đo",cái ௱ôЛƓ thì lắc bên nọ,lắc bên kia nhìn như "diễn viên lắc vòng",hai tay thì để trước иgự¢ nhìn như "cẳng chó"( khi con chó nó ngồi hai chân trước của con chó thế nào thì tay bọn này bây giờ như thế nhé haha ). Phải nói là hai đứa bây giờ chân tay cứ bủn rủn cả lên,không hẹn mà cả hai...
_ 123 chạyyyyyyyyyy.
Nhưng đời đâu như mơ hả hai cưng.... Hai trong số 6 con đấy đã tóm được nó,còn 4 con còn lại thì...chậc....tự hiểu nhé,thật sự là mình rất "đắng cmn lòng" khi phải viết hết câu đấy huhu *lau nước mắt*
AI THÔNG MINH NÀO,ĐOÁN ĐI NHEÉEEEEEEEEEEE.
Bên nó:
_ mày láo hả,đâm phải "bà" mà không xin lỗi hả.
*bốp,binh,hự,rầm,chát*
Bên cậu:
_ chùi ui sao anh đẹp trai quá vậy hả,cho em hôn một cái nào.
_ cái môi hồng hồng nhìn dễ thương quá cơ,moazzz moazzzzzzzz.
Bla
Bla
Blaaaaa
15 phút sau.
Khi đàn 3D đấy đi khỏi thì trên đường xuất hiện một đôi ăn xin...nó và Hoàng. Nó thì quần áo rách te tua tơi tả nhìn như mớ rẻ lau chân,đầu rối bù xù như một đống rơm,mặt mày thì bầm dập đang nằm một đống dưới đất và nói:
_ ôiiiiiiiiiiii,trời mới sẩm tối thôi mà lại nhiều "sao" vậy kìa,mấy ngôi sao này kỳ ghê cứ bay xung quanh đầu mình hoài à (chậc,tội nghiệp con pé)
Còn hoàng thì cũng không kém phần long trọng,đầu tóc thì như một "tổ cú",mặt thì chi chít dấu son không chỗ nào là không có,quần áo sộc sệch,đứt hết cúc,ngay cả quần của cậu cũng.... Tự hiểu nhé. Bỗng từ xa một chiếc BMW đỏ chạy lại.
_ Á Như,em làm sao thế kia - hắn hốt hoảng chạy xuống khỏi xe khi sác định đứa ăn xin đấy là nó
_ ôi "sao" đẹp qúa đi- nó vừa nố rồi vừa đưa hai tay lên đầu vỗ vào nhau như kiểu bắt "sao" ý.
_ sao toàn bắt trượt vậy kìa,dừng lại đi,cứ bay hoài thì làm sao mà tao bắt được
_ em sao thế hả,nè..nè.. - hắn lay người nó.
_ ủa,hihii là thầy hả,thầy bắt "sao" cho em đi,nhiều "sao" quá thầy ơi
_ sao ở đâu mà bắt.
_ thì chúng đang bay quanh đầu em kìa,em bắt hoài mà chẳng được gì hết.
*rầm* nghe xong câu trả lời của nó mà hắn muốn độn thổ ngay tại chỗ,bỗng nhiên lại có một giọng vang lên.
_ hức...hức...first kiss của tôi hjx hjx,ơ Như ơi Như có sao không - Hoàng vừa mếu máo khi bị mất first kiss vừa chạy lại chõi nó.
_ Hoàng,sao em ở đây,sao hai đứa lại thành như vậy hả.
_ nữa em kể cho thầy nghe,giờ đưa Như về đã hình như cậu ấy bị chập mạch rồi.
_ ừm,thôi nhanh lên đi - nói rồi hắn liền bồng nó lên xe còn Hoàng cũng lẽo đẽo chạy theo
--------nhà nó--------
Khi đưa nó lên phòng rồi hắn xuống nhà thì đã thấy Hoàng ngồi đấy trong bộ dạng mới,đầu tóc đã được chải chuốt gọn gàng,mặt được rửa sạch sẽ,quần áo chả biết kiếm đâu ra được bộ mới rồi.
_ chuyên là sao em nói đi.
_ thì là...@$@&$@@@@$%%-@$%%$@$$%.
1s.
2s.
3s.
4.
5s
......
....
...
_ hahaha,hahaha
Hoàng kể xong thì tưởng đâu là hắn sẽ thông cảm cho mình,ai ngờ hắn lại ngoác cái mỏ rộng đến mang tai ra mà cười, cười đến nỗi hắn ngã ngửa sang đằng sau.
_ hừ,thầy quá đáng lắm.
_ hihiihii thầy xin lỗi nhé,hihihhi- hắn cố nhịn cười nhưng vẫn không giấu được những tiếng cười lén lút.
_ thầy còn cười được nữa -cậu gắt.
_ ơ,không,không cười nữa.
1s..
2s
3s
_ phìiiiiiiiii,hahaha hahaha- chưa nhịn được quá 3 giây thì hắn lại ngoác mỏ ra cười nắc nẻ.
_ thầy...em về đây - cậu hậm hực nhìn hắn rồi bỏ về luôn bỏ lại sau cái mặt của hắn đang cười muốn rách cả miệng.
-------------------
P/s: mình hỏi thật nhé,các bạn có thấy truyện của mk ra gì không, cmt thật lòng đi thì mk mới biết lỗi mà sửa nhé nhé nhé nhé, hii
Thân..
Nhớ phải ủng hộ mk nhiệt tình vào nhé thì mk ms có động lực mà viết tiếp..
Yêu mọi người nhiều lắm cơ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc