Nằm Vùng Là Một Kĩ Thuật - Chương 05

Tác giả: Nhị Nguyệt Sinh

Anh Cửu nghe vậy liền cười to "Bác sĩ Lưu, cậu ấy vừa mới ăn thịt anh lại bảo cậu ấy ăn chay, như vậy thật không có lương tâm."
Anh Cửu nói làm cho Thượng Tâm thêm ngại ngùng, Thiệu Phi Phàm thì đỏ mặt ho khan một cái, quay đầu lại vỗ tay nhỏ bé của Thượng Tâm, kéo đến trước mặt bác sĩ Lưu " Hôm qua cô ấy bị sợi dây cứa vào da, còn chưa có băng bó, anh bôi thuốc lên cho cô ấy đi."
Lời anh vừa nói ra, ai cũng đều nhìn ra được Thiệu Phi Phàm rất quan tâm đến Thượng Tâm. Bác sĩ Lưu mang cô ngồi vào trên ghế sa lon để bôi thuốc cho cô, còn anh Cửu ngồi ở mép giường nói chuyện với anh "Tôi còn không biết cậu còn là xử nam đấy?" Lời nói còn mang theo sự trêu chọc.
Chỉ là, Thiệu Phi Phàm nghe ra được trong lời nói đùa này còn có ý tứ thử thăm dò, anh nghiêng mắt nhìn Thượng Tâm đang đưa lưng về phía anh, rồi lại nhìn hướng anh Cửu, trên mặt mang theo tia khổ sở " anh Cửu, tôi nói chắc anh cũng không tin, nhưng là sự thật, chỉ là không nghiêm trọng như vậy. Không gạt anh, cô ấy rất quan trọng đối với tôi. Tôi không giống anh lăn lộn khắp nơi qua lại với rất nhiều cô gái, ngày đó chúng tôi gặp nhau tôi đã rất muốn đưa cô ấy ra nước người rời khỏi người đàn ông đó."
Thiệu Phi Phàm thở dài "Nhắc tới cũng thật khéo, hôm đó khi cô ấy bước vào phòng tôi cảm thấy rất quen thuộc liền nhận ra là cô ấy. Sau đó, anh đưa cô ấy cho tôi, đêm hôm đó tôi thật sự hận, hận không thể *** cô, nhưng. . . . . ."
"Nhưng phụ nữ, anh hùng không thể qua ải mĩ nhân!" anh Cửu cười nói tiếp, chỉ anh, mắng "Con mẹ nó cậu không thoát khỏi được lưới tình."
Thiệu Phi Phàm không biết là do xấu hổ hay do còn phát sốt sốt mặt liền đỏ bừng, anh Cửu trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng đã hiểu. Đấm cho anh một cái " Dưỡng thương cho tốt, dưỡng thương xong chúng ta liền tiến hành buôn bán lớn, nha đầu này tuổi còn nhỏ, sẽ bị hù dọa mất, chúng ta nuôi được, không chạy đi đâu được."
Thiệu Phi Phàm gật đầu một cái, lần nữa nhìn về phía Thượng Tâm, lại bắt gặp Thượng Tâm quay đầu lại, trong đôi mắt đơn thuần mang theo một tia lo lắng, còn một chút sợ hãi.
Hôm nay anh nói những lời này, là để bảo vệ cho Thượng Tâm, anh Cửu biết cô có vị trí quan trọng ở trong lòng anh, tự nhiên sẽ không cho người làm khó cô, nhưng như vậy đồng nghĩa là, anh cũng làm cho Thượng Tâm gặp nguy hiểm, nếu là đến lúc cuối cùng, tình thế nguy hiểm khẩn cấp, Thượng Tâm chính là nhược điểm lớn nhất của anh.
Trong khi anh dưỡng thương, thì anh Cửu đi ZNV\', Thiệu Phi Phàm vẫn ở đây, vì muốn chân bị thương của anh mau khỏi, A Đinh đưa cho anh cây gậy, Thiệu Phi Phàm vừa nhìn liền hận đến nghiến răng "Mẹ nó, cậu để tôi chống nó đi xuống thật là rất mất mặt?"
A Đinh bất đắc dĩ "Bác sĩ Lưu nói không thể để chân bị thương của anh dùng quá sức, nếu không vết thương sẽ vỡ ra."
"Vậy tôi cũng không thể chống cây gậy đi xuống làm mất mặt được." Anh giơ tay lên gọi Thượng Tâm, "Lại đây."
Thượng Tâm không hiểu đi tới. Thiệu Phi Phàm đưa tay lên đem cô ôm vào dưới nách, đầu vai dựa vào cô "Đi, cô giúp tôi đi xuống kiểm tra một vòng."
Từ sau khi anh bị thương, Thượng Tâm đã không còn kháng cự anh tiếp xúc cùng ***ng vào nữa, cô nhẹ nhàn gật đầu một cái, đỡ bả vai anh, tay nhỏ bé đỡ ở bên hông anh.
Thiệu Phi Phàm tựa vào cô đi xuống lầu, làm cho rất nhiều cô gái vây lại xem, lớn tiếng chào hỏi "anh Phàm, sao nha đầu này làm cho anh yêu thích vậy?"
Thiệu Phi Phàm lạnh lùng không nói, Thượng Tâm tất nhiên không có trả lời.
Liếc một vòng trong quán, sau đó hai người ngồi vào trên ghế sa lon "Cô, cô đi lên lấy ly R*ợ*u tôi muốn uống."
"Này? Tôi đi?" Thượng Tâm kinh hãi, anh thế nhưng yên tâm để cho cô rời đi?
Thiệu Phi Phàm cười cười, nắm lấy cằm của cô "Thế nào? Cô còn muốn nhân cơ hội này chạy đi sao?"
. . . . . .
Thượng Tâm cúi thấp đầu, lộc cộc chạy đi đến quầy R*ợ*u, đầu Ng'n t xoắn lại với nhau, quay đầu lại nhìn Thiệu Phi Phàm cười như không cười, cô cắn môi, liếc mắt qua cửa quán R*ợ*u thấy có hai bảo vệ, chung quanh lại là hộ vệ, cô ở trong lòng thở dài. Chạy? Như thế nào chạy? Chạy thế nào?
Hôm nay dù Thiệu Phi Phàm để cho cô chạy, cô cũng không dám chạy.
Trên đài truyền đến khúc nhạc, đưa đến một hồi xôn xao. Thượng Tâm vừa quay đầu lại, thấy là Lý Lan đang hát, một bài phổ biến Rock and roll mang phong cách dân tộc.
"Phàm muốn một ly R*ợ*u." Cô xoay người nói cùng người bán R*ợ*u.
Người bán R*ợ*u lấy ly, mập mờ cười nhìn cô "Cô là ai?"
"Tôi là. . . . . ." Cô cứng họng, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Người phụ nữ của Phàm."
Người bán R*ợ*u ngửa đầu nở nụ cười, rót hai ly R*ợ*u có màu sắc sặc sỡ rồi đưa tới trước mặt cô "Em gái, lần đầu tiên anh Phàm có phụ nữ, em có thể làm người phụ nữ của anh Phàm, em phải tự hào mới đúng, không phải xấu hổ, rất mất mặt."
Thượng Tâm cúi đầu cầm ly R*ợ*u, trong lòng mắng người bán R*ợ*u, còn tự hào? Không biết xấu hổ.
Cô trở lại ghế sa lon, Thiệu Phi Phàm chỉ cầm ly R*ợ*u cũng không uống ngay..., nhìn mặt cô hồng chắc là bị tiểu đệ trong quán bar trêu chọc rồi, anh siết chặt tay nhỏ bé của cô "Đừng có lúc nào cũng bày ra khuôn mặt buồn dầu như vậy, ở chỗ này cô phải càng hung dữ thì người khác càng sợ, cô càng mềm yếu thì người khác càng bắt nạt, nha đầu, cô phải mạnh mẽ lên."
Nói nhảm! Thượng Tâm lầm bầm trong lòng, cô không sợ là tốt rồi, còn khí thế?
"Đúng, chính là vẻ mặt này, không phục cùng mang theo điểm quật cường, như vậy người khác mới không dám trêu chọc cô." Thiệu Phi Phàm kéo đai an toàn trên áo cho cô, quần áo này không thích hợp với cô "Sáng mai tôi sẽ cho ngươi chuẩn bị quần áo khác cho cô, những thứ này bỏ đi."
Lời anh nói quá nhanh, làm cô không phản ứng kịp. Nhưng anh đã *** khoác choàng lên người cô, hành động của anh rất tự nhiên, trong nháy mắt làm tim cô đập rộn lên, mắt nhìn đi chung quanh, cô không dám nhìn thẳng mắt của anh.
Mấy ngày nay cô chăm sóc Thiệu Phi Phàm, tuy nói còn nơm nớp lo sợ, nhưng lại không có vô cùng hoảng sợ giống như khi bị bắt cóc, kinh hồn bạt vía. Cô hình như còn có suy nghĩ rằng, Thiệu Phi Phàm sẽ không bao giờ tổn thương cô. Chính vì suy nghĩ này, cô cũng không còn sợ hãi nữa, thỉnh thoảng còn dám nói chuyện cùng anh, biểu đạt ý kiến của mình phản bác lời anh nói.
Mà Thiệu Phi Phàm đúng như cô suy đoán, đối với cô rất chăm sóc, thậm chí có thể nói là dung túng.
Thượng Tâm từng suy nghĩ, chẳng lẽ là bởi vì cô rất giống cô gái đã vứt bỏ Phàm sao? Suy nghĩ hỗn loạn nhưng vẫn không thể lý giải, nhưng cô lại không dám hỏi anh.
"Đi thôi, lên lầu." Thiệu Phi Phàm bỏ ly R*ợ*u xuống, Thượng Tâm chợt hiểu, cô vội dìu anh, chủ động ôm nửa bên người anh, ngoan ngoãn dùi anh lên.
Hai người vào thang máy, trong nháy mắt khi Thượng Tâm ấn"Lầu năm", lúc cửa thang máy sắp khép lại, cô chợt nhìn thấy mấy hình dáng quen thuộc tiến vào cửa LOVE, xuyên qua thang máy thủy tinh nhìn thấy rõ người đi đầu là ai, cả người Thượng Tâm đều ngẩn ra, một giây kế tiếp, cô đẩy Thiệu Phi Phàm ra điên cuồng chạy ra mở cửa.
Là anh Thần, cô không nhìn nhầm, nhất định là Thần Tri Thư.
Thượng Tâm mất tích, không chỉ nhà họ Thượng, nhà họ Thần ngay cả nhà họ Nghiêm, nhà họ Ôn cũng đi tìm kiếm khắp nơi. Nhà họ Nghiêm, Nghiêm Thi cùng vợ Ôn Bảo Bảo từ Newyork cũng quay về, mẹ nuôi Thượng Tâm là Bôi Nghiêm cũng mang theo con trai là Hồ Tiểu Cẩn cùng chồng Hồ Định Duệ bay về nước.
Nhà họ Thượng ông nội Thượng cùng bà nội Thượng cũng vì vậy mà tái phát bệnh tim, tăng huyết áp phải vào bệnh viện, còn Thượng Trạm Bắc chỉ mới mười ngày như già đi mười tuổi, một thân gầy yếu.
Thượng Phẩm vội vàng chạy vào nhà "Mẹ, bà nội, chúng ta đã huy động tất cả lực lượng khắp thành phố đi tìm kiếm, Thần cũng mang người đi tìm rồi, tất cả khách sạn cũng không ghi chép có cô gái nào vào ở, nếu Tâm Tâm trốn đi, chỉ có thể ở nhà nghỉ nhỏ hoặc là thuê phòng bên ngoài, muốn tra ra cần phải có thời gian."
"Lúc Tâm Tâm đi không có mang theo tiền, khu nhà ở hạng sang có thể bỏ qua, các người tìm kiếm ở khu nhà dân nghèo, phải nhanh chóng tìm thấy Tâm Tâm." Hạ Hâm Hữu cắn răng nói, giờ phút này bà có thể bình tĩnh như vậy đã thật khó khăn.
Thượng Phẩm đáp một tiếng, lại rời khỏi nhà họ Thượng.
Phu nhân nhà họ Thần là Đàm Nhã Văn cũng tới đây, vỗ vai Hạ Hâm Hữu "Hạ Hạ, đừng lo lắng, Tâm Tâm sẽ không xảy ra chuyện gì ."
Lời này nói ra chính bà cũng không tin, mười ngày, một tiểu nha đầu không đầy hai mươi tuổi biến mất mười ngày, điều này là như thế nào đây?
"Tìm, lật tung Thành phố G cũng phải tìm ra cho tôi." Thượng Trạm Bắc vỗ đầu gối, nhấc bàn liền ra ngoài, người hầu cũng vội theo ra ngoài.
Khi chồng mình rống lên một tiếng này, nước mắt Hạ Hâm Hữu không kìm được cuối cùng cũng rớt xuống "Tâm Tâm, lòng của tôi Tâm Tâm. . . . . ."
"Hạ Hạ, sẽ tìm được, nhất định sẽ tìm được."
Người trong nhà vội trấn an Thượng Trạm Bắc cùng Hạ Hâm Hữu, bên kia đã vận dụng tất cả mối quan hệ để tìm người.
Không chỉ lật tung Thành phố G, tất cả khách sạn lớn nhỏ cùng nhà nghỉ nhỏ, tất cả sổ đăng ký thuê phòng trong toàn thành phố, quân đội, Cảnh Đội, hắc đạo, bạch đạo, có thể sử dụng tất cả đều huy động, nhưng Thượng Tâm lại giống như biến mất, một chút dấu vết cũng không thấy.
Thần Tri Thư mới từ bên ngoài trở về vẻ mặt âm trầm, rõ ràng cho thấy không tìm được tin tức gì.
"Tri Thư."
"Cha."
"Ngày mai đi sang bên kia hỏi Lão Cửu một câu."
"Cha? !" Thần Tri Thư sắc mặt căng thẳng, hình như cực kỳ kháng cự "Sẽ không, Thượng Tâm sẽ không. . . . . ."
"Ai cũng không lường trước được, nếu Tâm Tâm thật ở bên đó, dù phải trở mặt cũng phải đem người trở lại, con dâu nhà họ Thần chúng ta, không thể vô duyên vô cớ biến mất như vậy." Thần Hoán Bắc vẫn cúi đầu, thời điểm nói đến hai chữ "Con dâu", chợt ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Thần Tri Thư, trong ánh mắt đều là băng lạnh.
Tài xế nói Thượng Tâm đến chỗ của Thần Tri Thư trước rồi mới trở lại nhà họ Thượng, người khác không biết Thần Tri Thư, nhưng ông sao còn không hiểu con trai mình. Người đàn ông nhất thời mê muội ông có thể hiểu, nhưng chơi phải có phong cách phải có thủ đoạn, nếu như ngay cả điểm này cũng xử lý không tốt, anh thật không xứng là người thừa kế nhà họ Thần, càng không xứng cưới được con gái nhà họ Thượng.
"Thượng Tâm không xảy ra việc gì thì thôi, nhưng nếu có xảy ra chuyện gì, đừng nói là nhà họ Thượng, ta cũng sẽ không tha cho ngươi."
Thần Tri Thư mặt đen lại, trên mặt mang theo tia quật cường, "Không thể, Tâm Tâm tuyệt đối sẽ không gặp chuyện không may." Anh nói xong, liền tức giận xoay người ra khỏi nhà. Mang theo mấy người, rồi lên xe Land Rover.
Tâm Tâm, không thể xảy ra chuyện, ngàn vạn lần không được. Nếu. . . . . . Nếu thật xảy ra chuyện gì, người phải chịu trách nhiệm đầu tiên chính là anh.
——— —————— —————— —————— —————— —————— ———
Chỗ anh Cửu rất phức tạp, nhưng cũng nổi tiếng an toàn. Bởi vì nguồn cung cấp của anh Cửu là không sạch sẽ, nhưng vị trí cực tốt, cho nên quan hệ giữa nhà họ Thần và anh ta là nước giếng không phạm nước sông, không nhìn là tốt rồi, có chuyện tuyệt không thiên vị. Hai nhà như là Sở Hà Hán giới, không liên hệ lẫn nhau. Thần Tri Thư mang người vào nơi này, Lý Lan liền mang theo khuôn mặt tươi cười chào đón.
"Ai ui, cơn gió nào đem Thần thiếu gia tới đây vậy? Đến đây, Thần thiếu không cần khách khí, nếu coi trọng cô gáo nào liền nói cho tôi, tất cả chi phí cũng không cần để ý."
Thần Tri Thư hất tay Lý Lan đang lôi kéo mình ra, nếu bình thường anh còn hứng thú xã giao với cô ta, nhưng lúc này, dù là tiên nữ có đứng ở trước mặt anh cởi hết quần áo cũng không quan trọng bằng Thượng Tâm." Nhà họ thần chúng tôi cũng không cần tiết kiệm chút tiền nhỏ kia, Lý Lan không cần để ý tôi, gọi anh Cửu ra ngoài đi."
"Ai ui, thật là không khéo, anh Cửu không có ở đây, anh ra khỏi nhà rồi."
Thần Tri Thư chau mày "Hừ" lạnh một tiếng, chỉ trong nháy mắt sau lưng truyền đến một tiếng "Bùm” tiếp theo là một mảnh âm thanh hỗn loạn, đứng ở sau lưng anh là hàng các vệ sĩ một quyền lại một quyền đập nát ly thủy tinh, các tân khách hét ầm lên, liền chạy đi, cô gái bị miểng thủy tinh đâm bị thương, kêu lên một tiếng.
Mặt Lý Lan trầm xuống, dù sao cũng thường thấy nên không có giật mình sợ hãi, liền giải tán khách, rồi nói: "Thần thiếu đây là ý gì? Đập phá quán?"
Thần Tri Thư cười âm lãnh, diện mạo hơi có vẻ âm nhu, giờ phút này cười lạnh lẽo, khiến cho người khác phải sợ hãi."Tôi cũng không muốn đập phá quán, nhưng nếu anh Cửu không tới, chúng tôi thật muốn đập phá rồi."
Lý Lan nhìn ra không phải anh nói giỡn, trong lòng cả kinh " anh Cửu thật sự không có ở đây, anh Cửu nếu ở đây sẽ không thể không cho nhà họ Thần mặt mũi được, nói thế nào Thượng lão gia, Thần lão gia đều cho chúng tôi cơm ăn mà."
"Không có ở đây thì tìm anh trở về, bảo anh về đây!" Thần Tri Thư nghiêng người ngồi vào quầy R*ợ*u, bưng lên một ly R*ợ*u trên quầy bar uống một hơi cạn sạch rồi đập cái ly.
Lúc này Lý Lan thật có chút sợ, nếu là người khác cô đã trở mặt, đuổi ra khỏi quán. Nhưng trước mắt là thiếu gia nhà họ Thần đứng đầu Thành phố G, ở Thành phố G, đã làm ăn bên ngoài thì cũng phải nể mặt nhà họ Thần, nếu không thông qua nhà họ Thần chỉ sợ cả đời cũng không nổi lên được. Lý Lan nhẫn nhịn, "Thần thiếu, anh Cửu thật không có ở đây, anh ấy đã đi ZNV\', đã đi được bốn năm ngày rồi, cậu cứ như vậy vào đập phá quán lại không nói nguyên nhân, thật làm cho tôi rất khó làm ăn. Nếu là Lý Lan tôi có chỗ nào đắc tội, xin Thần thiếu hãy nói thẳng."
"Nói thẳng? Các đã ngươi động vào người không nên động, chuyện cũng không phải đơn giản như vậy!"
Người? Lý Lan khẽ nhíu mày, từ lúc nhóm hàng mới bị tóm được, LOVE chưa từng nhập hàng mới, như thế nào lại động vào người không nên động rồi." Lời Thần thiếu nói tôi thật sự không hiểu, tôi thử hỏi một câu, Thần thiếu đi đến là vì ai."
"Một người phụ nữ, người phụ nữ của tôi." Thần Tri Thư cười lạnh nói, thân phận của Thượng Tâm không thể công bố, hôm nay cả Thành phố G muốn tìm cũng chỉ là một người phụ nữ, người phụ nữ vô cùng quan trọng nhưng không có tên."Nếu anh Cửu không có ở đây, tôi liền đem người tìm ra, tôi chỉ là tìm người, không tìm được tự nhiên sẽ không đi."
"Chỉ là tìm người mà thôi, Thần thiếu không cần huy động nhiều người làm lớn chuyện như vậy, người không biết sẽ cho rằng nhà họ Thần làm chuyện không hay." Câu này hoàn toàn khiến Thần Tri Thư đen mặt, lời này không phải Lý Lan nói, Thần Tri Thư híp mắt quay đầu, chỉ thấy đứng ở cửa thang máy là một người đàn ông.
"Tôi là Phàm, anh Cửu hiện không có ở đây, có chuyện gì Thần thiếu có thể nói với tôi. Chuyện này, tôi còn có thể nhà làm chủ."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc