Mượn Bụng Buộc Chồng Quay Về - Chương 20

Tác giả: Minh Tinh

“Hừ! Muốn tớ tha thứ cho anh ta, cũng phải xem biểu hiện của anh ta như thế nào.”
Lương Tiếu Mạt nhàn nhã cùng bạn tốt ở khách sạn tốt nhất Hokkaido, vừa ăn uống hưởng thụ, còn không quên dùng máy tính sáng tác của bạn tốt để tán gẫu trên MSN.
“Thực ra chồng cậu cũng không phải tệ lắm, hôm qua tớ vừa nhận được điện thoại của Tĩnh Nhã, cậu ấy nói cho tớ biết, chồng cậu đã đến tìm cậu ấy rồi, chắc không phải chỉ để nói mấy lời khách sáo đâu.”
Vẻ mặt Lương Tiếu Mạt bề ngoài bất động thanh sắc3 (3Không thay đổi), trong lòng lại mừng thầm, xem ra Quý Triết Nam cũng không ngốc đến nỗi đó!
“Muốn tớ giúp cậu đặt vé máy bay trở về Đài Bắc không?”
“Trở về làm gì?”
“Đương nhiên là để đoàn tụ cùng ông xã của cậu rồi!”
“Vì sao là tớ phải trở về tìm anh ta, mà không phải là anh ta tới tìm tớ? Ở trên tivi không phải đều diễn như vậy sao? Nữ nhân vật chính đi xa, nam nhân vật chính ngàn dặm xa xôi truy tìm, nếu anh ấy thật sự để ý đến tớ, dù tớ có đi đến chân trời góc biển đi chăng nữa, anh ấy cũng phải nghĩ ra biện pháp tìm được tớ chứ!”
Hạ Khả Du tức giận lườm cô một cái, “Suy nghĩ này của cậu có gượng ép quá không?”
“Hừ! Dù sao bổn cô nương không thể dễ dàng tha thứ anh ta như vậy được.”
Cứ như vậy, Lương Tiếu Mạt dám cùng Hạ Khả Du ở Hokkaido đợi suốt một tháng, lại vẫn không thấy Quý Triết Nam giống như nam nhân vật chính trong kịch ngẫu nhiên xuất hiện.
Mang theo vài phần oán khí, Lương Tiếu Mạt về nước nhịn không được bắt đầu hoài nghi, từ đầu đến cuối có phải chỉ có cô tự mình đa tình hay không.
Đối mặt với lời chất vấn của Quý Triết Nam, cơn tức nghẹn trong cô suốt một tháng rốt cuộc đã bạo phát.
“Tôi đi chơi một tháng, chuyện này liên quan gì tới anh? Anh là gì của tôi hả? Quý tiên sinh, nếu tôi nhớ không lầm, tôi đã đưa đơn ly hôn cho anh rồi, chỉ cần anh thuận tay ký tên, chúng ta trong lúc đó đã ân đoạn nghĩa tuyệt rồi……”
Quý Triết Nam vừa định mở miệng, cô lại phi thường không khách khí chặn miệng anh.
“Còn nữa, anh đừng cho rằng lần này tôi trở về công ty là do lưu luyến anh, tôi trở về vì muốn từ chức, muốn đoạn tuyệt, vậy đoạn tuyệt hẳn không còn quan hệ gì đi.”
“Lương……”
“A, tôi khẳng định lại tự mình đa tình rồi, tôi xin từ chức là việc không tốt đấy, anh còn có thể nghĩ ra biện pháp nào, bức tôi đi đâu nữa, sao tôi quên được nhỉ, trong bụng tôi đang mang con của người khác, đối với tên cao ngạo tự đại như anh mà nói, là nỗi nhục lớn cỡ nào chứ.”
Quý Triết Nam có vài thứ muốn chen vào nói, nhưng Lương Tiếu Mạt mau miệng lại ác độc, anh căn bản không có cơ hội nói chuyện.
Thấy mặt anh vẫn lãnh đạm như vậy, còn mang bộ dạng không nói nên lời, Lương Tiếu Mạt càng không nhịn nổi.
“Thành thật mà nói, con người tôi thích phá hoại vô cùng, từ đầu tới đuôi tôi đều cùng người khác tính kế hãm hại anh mà, hừ! Thấy tôi đầu tư kiếm lợi thế nào? Anh đang suy nghĩ gì về tôi? Thấy tôi thiên vị người đàn ông khác cùng ở trên giường, anh cảm thấy thế nào?”
Phi thường lớn giọng rống to một hơi, nhưng nói thật, Lương Tiếu Mạt cũng không biết chính bản thân mình rốt cuộc đang tức cái gì.
Dù sao cô vẫn rất tức giận, tức tâm tình anh khó hiểu, tức một tháng qua anh chẳng thèm quan tâm đến cô, càng tức khi bị cô nói như vậy mà một câu anh cũng không nói nên lời, cô tức giận trừng mắt lên liếc anh, “Tên ngu ngốc này, tốt lắm, ngươi ૮ɦếƭ ở chỗ này luôn đi!” Trước khi đi, còn không quên hung hăng đá anh một cái.
Cả người Quý Triết Nam đều ngây ra, hoàn toàn không biết nên phản ứng như thế nào, chỉ cảm thấy vô cùng đau xót, người phụ nữ này còn dám hạ “Trọng chân”4 (4Ý anh ấy là còn dám đạp mạnh vào chân anh í ấy), cô thực sự không biết phân biệt phải trái đến thế hay sao?
Qua một hồi lâu, anh mới nghĩ đến chuyện phải đuổi theo, không nghĩ lại nhìn thấy Quý Thừa Du xuất hiện cách đó không xa, đang ôm ***, ung dung đứng một bên xem náo nhiệt.
“Hoá ra cô dâu mới đang giận dỗi à, xem ra lời đồn không sai, thủ tục ly hôn xong xuôi chưa? Tôi có thể theo đuổi bà xã cậu được rồi chứ?”
Quý Triết Nam trừng mắt liếc anh ta một cái,“Cả đời này anh cũng không có cơ hội này!”
“Ồ, thật không? Dù sao nói đi cũng phải nói lại, hiện tại các người trở nên nháo nhào như vậy, sẽ không phải vì những lời ta nói khi đó đấy chứ?”
Mắt thấy ánh mắt Quý Triết Nam lạnh thêm vài phần, Quý Thừa Du rất vừa lòng cười cười.
“Kỳ thật tôi cũng không nói sai, lỗi là ở cậu thôi, tương lai này do cậu cho con mình đấy chứ! Còn nữa, tôi nói bộ dáng trên giường của bà xã cậu rất mê hồn, đó là bởi vì tối hôm đó vừa vặn lúc tôi muốn đến phòng bếp tìm thức ăn, đi qua phòng khách, nghe được cô đang nói mớ, gọi tên của cậu, bộ dạng thật sự rất đáng yêu, à đúng rồi, lúc ấy khẳng định tôi đã miêu tả sai từ rồi, thực ra từ mê hồn cũng có thể thay thế bằng từ thú vị, đúng không?”
“Đương nhiên, tác dụng thật sự của chén sữa kia chỉ là an thần mà thôi, tôi nghĩ lượng thuốc ngủ cho hai người đã đủ để cô ấy ngủ say rồi.”
Nói tới đây, Quý Thừa Du rốt cục đã thành công nhìn được sắc mặt biến đổi toàn bôộcủa Quý Triết Nam, nhưng giây tiếp theo, một đòn mạnh bất ngờ không kịp phòng bị tiến tới, anh căn bản không kịp phản ứng, thực tại đã bị trúng đòn.
“Ngươi… Tên khốn này!”
Bị một đòn đả thương nặng Quý Thừa Du đầu tiên ngẩn người ra, sau đó lập tức cười hì hì vừa xoa cằm vừa nói: “Thì ra ngươi cũng đâu phải không có cảm giác, thì ra ngươi cũng không phải không biết tức giận, thì ngươi thực chất cũng chỉ là một con người tầm thường mà thôi.”
Tâm tình của Quý Triết Nam bây giờ chỉ có thể dùng phẫn nộ để hình dung, anh không thể tưởng tượng một người khôn khéo như mình, cư nhiên bị Quý Thừa Du đùa giỡn xoay quanh, không chỉ như thế, còn bắt anh phải nhìn anh ta cười nhạo mình như điên loạn.
Nếu *** không phạm pháp, anh thật muốn trực tiếp đá ૮ɦếƭ tên tiểu tử này.
Đang ngồi dưới đất Quý Thừa Du tựa hồ không có ý muốn đứng lên, anh ta cứ như trước cười không ngừng, không thèm để ý đến khóe miệng đang chảy máu. “Có thể tận mắt thấy ngươi ghen, tức giận, lo lắng, đau lòng, ta cũng cảm thấy mỹ mãn rồi, xem ra lần trả thù này của ta đã thành công mỹ mãn rồi.”
Thật ra anh còn muốn chơi tiếp, ra tay nặng hơn, dù sao cái ૮ɦếƭ của mối tình đầu năm đó cũng có quan hệ trực tiếp với Quý Triết Nam.
Nếu không phải do oán thù liên tiếp khiến anh như mắc bệnh tâm thần, anh sẽ không bao giờ thu tay lại khinh địch như vậy.
Thời điểm Lương Tiếu Mạt rời khỏi công ty, vẫn ảo tưởng rằng Quý Triết Nam ít nhất cũng sẽ có bộ dáng đuổi theo.
Nhưng hiện giờ cô đã chạy đến cửa lớn rồi, vẫn không hề nghe thấy tiếng bước chân, cũng không có người nào kêu to tên của cô, cô nhịn không được lớn tiếng mắng trong lòng, vốn còn muốn mắng anh sinh con sẽ không có mắt, nhưng đột nhiên nghĩ lại, con của anh chính là con cô, đành phải nuốt lời nguyền rủa này vào bụng.
Dù sao cô vẫn thực sự tức giận, bất bình, khối đầu gỗ Quý Triết Nam này sao lại xuẩn ngốc như vậy, không không không, từ đó vẫn chưa đủ để tả được anh, anh căn bản chính là xuẩn đến cực điểm!
Trong việc buôn bán như thế nào? Mà ở khía cạnh tình cảm lại ngu ngốc như vậy!
Đang hết sức mắng thầm trong lòng, đột nhiên cảm giác cánh tay mình bị người ta dùng lực giữ chặt lấy, cô hoảng sợ, vừa quay đầu lại, chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú âm u của Quý Triết Nam, trừng mắt lườm cô.
Cô đang chuẩn bị mở miệng mắng chửi người, anh lại mở miệng trước quát to: “Em câm miệng lại cho anh, lần này hãy nghe anh nói đi.”
Cô không dự đoán được anh sẽ đột nhiên hung dữ như vậy, kinh ngạc giương miệng, cư nhiên thật sự rất nghe lời không dám hé răng.
“Người phụ nữ này, em bị ngứa ở da đấy hả? Không nói một tiếng đã bỏ đi, còn cư nhiên dám tự chủ động muốn ly hôn?! Em cho rằng hôn nhân là vở kịch sao? Nói mở màn là mở màn, nói kết thúc là kết thúc, anh đã đáp ứng việc ly hôn với em sao?“
Lương Tiếu Mạt bị anh rống cho sửng sốt, không hiểu nổi cái miệng của anh, chẳng phải bình thường cho dù anh có tức giận tới cực điểm, cũng chỉ xoay người không để ý tới người đó hay sao, hôm nay tại sao tài ăn nói đột nhiên tốt vậy.
“Ai không phạm sai lầm, ai chưa từng hồ đồ? Huống hồ trong mắt mỗi người người yêu mình lại càng dễ nghi ngờ hơn, em cắn ૮ɦếƭ anh vì anh hoài nghi em, đem mọi tội lỗi đổ hết lên đầu anh……”
“Em……”
“Câm miệng cho anh, vẫn chưa đến phiên em nói chuyện.”
Quý Triết Nam sợ chỉ cần cô mở miệng, lời nói ác độc của cô sẽ lại làm cho anh không còn lời nào để nói, cái này gọi là thừa dịp xông lên, anh tuyệt đối không thể để bản thân mất đi khí thế được.
“Em nói anh không tôn trọng em, được, anh giải thích với em, em không thể nghĩ cách tha lỗi cho anh sao, còn em? Em chưa từng phạm sai lầm sao? Anh chẳng qua chỉ vô tâm nói sai một câu, em liền lập tức đòi ly hôn rồi bỏ nhà trốn đi, từ đầu tới đuôi, người nhỏ mọn, người làm khó nhau nhất chính là em!”
“Em ngẫm lại xem, lúc trước em vì thay bạn tốt báo thù nên mới cố ý tiếp cận anh, cứ một lần rồi lại một lần đùa giỡn anh, nhưng sau khi anh biết, anh có chỉ trích em không? Bởi vì anh yêu em, cho nên mới không so đo với em, nhưng em thì sao? Khó chịu là có thể nói như vậy, biến mất là biến mất hẳn sao?”
Nghĩ đến toàn bộ những ngày qua, bởi vì lo lắng cho cô, anh ăn không ngon, ngủ không yên, càng nói càng thấy tức.
“Em thực sự nghĩ ly hôn dễ dàng như vậy sao? Còn nữa, đứa con gái đáng đánh đòn này, cư nhiên muốn độc chiếm cục cưng của chúng ta, anh nói cho em biết, không, có, cửa, đâu!”
Lương Tiếu Mạt hoàn toàn chấn kinh rồi, người đàn ông kiêu ngạo ương ngạnh trước mắt cô tuyệt đối không phải là Quý Triết Nam, anh ta chỉ là một người xa lạ có ngoại hình giống Quý Triết Nam như đúc mà thôi.
Quý Triết Nam thấy cô rốt cục cũng thành thật, mới chậm rãi thu lại những cảm xúc phẫn nộ, ánh mắt chuyên chú nhìn chằm chằm cô, ngữ khí cũng dịu đi vài phần.
“Lúc trước là em cứng rắn muốn xông vào cuộc sống của anh, em làm anh phải quen với sự tồn tại của em, làm anh quen với việc sáng sớm mỗi ngày đều nghe được giọng nói của em, ăn đồ ăn em làm, uống sữa nóng của em, thậm chí mỗi buổi đêm, cũng cho anh thói quen ôm lấy em đi vào giấc ngủ……”
“Em rõ ràng biết anh có chứng mất ngủ mà, chỉ bởi vì một sai lầm vô tâm của anh, em đã tự có chủ trương muốn đá anh đi, về sau anh không ngủ được, biết làm sao bây giờ? Em không chỉ là một đứa con gái phá hoại, mà còn không chịu trách nhiệm, em rõ ràng muốn hại ૮ɦếƭ anh mà.”
“Em hại anh?” Lương Tiếu Mạt cảm thấy hôm nay là ngày duy nhất trong cuộc sống của cô mà cô không nói nổi câu nào.
“Đúng vậy.” Anh làm như thật, còn gật gật đầu. “Em rời bỏ anh, anh sẽ rất thương tâm, rất khổ sở, quan trọng nhất là, anh sẽ vì nhớ em mà mất ngủ, thậm chí ăn không vào, ngủ không được, không bao lâu nữa, anh sẽ đói ૮ɦếƭ mệt ૮ɦếƭ, tóm lại là không thể ૮ɦếƭ tử tế được……”
Nghe đến đó, Lương Tiếu Mạt đột nhiên lấy tay bịt miệng anh, tức giận đến rống to, “Không cho phép anh nói những lời mang điềm xấu như vậy.”
Quý Triết Nam lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng miệng lại, cảm nhận được lòng bàn tay non mềm của cô đang ở trên môi mình, anh mở to mắt, cười nhợt nhạt nhìn cô.
Lương Tiếu Mạt lúc này mới phát hiện mình đang bị anh trêu chọc, tức giận đến hai gò má đỏ lên, tức giận như thế nhưng lại không biết nên hạ hỏa như thế nào, hoá ra người đàn ông này cũng có lúc gian trá như vậy.
“Em luyến tiếc không muốn anh ૮ɦếƭ, đúng không?” Miệng bị che, giọng nói thoát ra nghe cũng rầu rĩ.
“Nếu như anh ૮ɦếƭ thì con em biết làm sao bây giờ? Em nói cho anh biết, con em tương lai muốn đoạt mất tài sản nhà anh, hại anh hai bàn tay trắng biến thành quỷ.” Tức giận trừng mắt liếc anh, cô cũng không biết giờ phút này nên tức giận hay nên cười.
Quý Triết Nam thấy cô cuối cùng đã ngừng ồn ào đòi ly hôn, chỉ biết cô đã nguôi giận, liền một tay ôm lấy người con gái mình vừa yêu vừa hận vào trong lòng, tuy rằng vẫn muốn trêu cô thêm một lúc nữa, vừa tức vừa luyến tiếc cô đến cực điểm.
Bất luận cô có chọc anh tức giận đến mức nào, xem ra cả đời này anh đều ngoan ngoãn bỏ tâm sức ra giáo huấn cô……
Chẳng qua nghĩ đến lá đơn ly hôn kia, anh vẫn tức giận vô cùng, tuy rằng anh đã sớm một mạch giẫm nát tờ đơn đó dưới chân, nhưng một tháng qua anh vẫn rất khổ sở, cũng không thể nói là chuyện nhỏ như không có gì được.
Gặp tiểu yêu tinh gây chuyện này, anh không muốn khinh địch như vậy buông tha cô, tuy rằng anh nhanh chóng ôm chặt cô, nhưng khẩu khí lại vô cùng cường ngạnh, “Còn không ngoan ngoãn theo anh về nhà, về sau nếu em dám nữa bỏ nhà trốn đi nữa, anh không đánh gãy hai chân của em mới là lạ!”
“Nếu anh dám chạm vào một sợi lông tơ của em thôi, em sẽ gọi con về chiến đấu với anh.”
“Con phản cha, cũng đáng bị đánh đòn.”
“Ai nói nó là con anh?! Trước kia hình như anh còn hoài nghi rốt cuộc nó có phải là của anh hay không cơ mà!”
“Anh có nói qua như vậy sao? Chắc em đã nhớ lầm người rồi.”
“Hả, anh còn muốn chối?”
“Chính là thế, thì sao nào?”
Hai người vừa đi vừa ầm ỹ, sau một hồi, chợt nghe tiếng Lương Tiếu Mạt nói: “Những lời này, sao lúc trước anh không nói với em?”
Người đàn ông bị cô làm khó dễ bất mãn đáp, “Anh có cơ hội nói sao? Từ đầu tới đuôi đều phải nghe em giảng, anh căn bản không có cơ hội xen mồm vào.”
Nghĩ mãi, Lương Tiếu Mạt cũng hiểu được lời nói của anh khá đúng, có vài phần đạo lý.
“Việc kia…… Em đi Hokkaido, vì sao anh không đến tìm em?” Nói đi cũng phải nói lại, cô vẫn rất để ý chuyện này.
“Anh căn bản không hề biết em đi Hokkaido.”
“Phải nghĩ biện pháp đi thăm dò chứ! Chẳng phải trong tiểu thuyết đều viết như vậy sao, nam nhân vật chính vì nữ nhân vật chính, nhưng phải hao tổn rất nhiều tâm cơ, trải qua ngàn vạn nỗi khổ mới đúng.”
Quý Triết Nam đột nhiên cảm thấy đầu quay mòng mòng, ai có thể nói cho anh biết, anh rốt cuộc đã yêu phải dạng phụ nữ gì thế này?

Mãi đến thật lâu về sau, Quý Triết Nam mới biết được một sự thật làm anh khiếp sợ, sở dĩ Quý Thừa Du lại đột nhiên trở về quấy rối, hoàn toàn là do cha mẹ anh sai khiến.
Quý lão gia và quý phu nhân thấy con trai và con dâu đã kết hôn được hai năm mà vẫn như trước không có tin tốt, liền muốn tìm ai đó thúc đẩy hai người một phen.
Định cư ở nước Mỹ xa xôi gây dựng sự nghiệp Quý Thừa Du, đối với chuyện mối tình đầu nhảy lâu tự tử năm đó cũng canh cánh trong lòng, liền đáp ứng yêu cầu đề xuất của bác gái.
Bởi vì trong mắt Quý lão gia, Quý Thừa Du là một đứa trẻ rất thông minh, cho nên nhiệm vụ này giao cho anh là thích hợp nhất.
Mà bởi vì Quý Thừa Du nắm trong tay 20% cổ phần công ty tập đoàn Quý thị, khi kinh doanh ở Mỹ, luôn bị người ta nói sở dĩ anh có được thành tựu hôm nay, hoàn toàn dựa vào thế lực của Quý gia, cho nên anh đã sớm xem cổ phần công ty này không vừa mắt chút nào.
Huống chi đối với anh mà nói, tiền tài quyền thế cũng không quan trọng đến vậy, nếu có thể lợi dụng 28% số cổ phần công ty này tặng cho em họ của mình, cớ sao mà không làm chứ!
Quý Triết Nam biết được chân tướng, rất bình tĩnh không phát biểu ý kiến gì.
Ở góc nhìn của anh, việc Quý Thừa Du cùng cha mẹ nhà mình tuy có hơi quá đáng, nhưng cũng bởi vậy mà anh mới hiểu được chân lý tình yêu, cải biến tính cách luôn luôn lạnh lùng của anh, sự việc kết thúc khá thoả đáng, anh cũng không bị lỗ cái gì.
Huống hồ Quý Thừa Du tuy rằng có điểm ác độc, điểm gian trá, lại có điểm âm hiểm, nhưng anh tin tưởng sớm muộn gì anh ta cũng sẽ nhận được báo ứng, về phần báo ứng khi nào mới đến, anh thực sự chờ mong.
Bốn tháng nửa ngày sau, Lương Tiếu Mạt thuận lợi sinh hạ một bào thai sinh đôi rất đáng yêu.
Hai đứa bé có thể trọng giống hệt nhau, diện mạo cũng giống nhau, ngay cả tiếng khóc lớn cũng giống nhau như đúc.
Biết được tin tức này cha mẹ Quý gia và Lương gia ngàn dặm xa xôi chạy về Đài Loan, chuẩn bị đến thăm hai đứa cháu bảo bối của họ.
Đang cùng người yêu bé nhỏ chơi đùa ở biển Aegean Quý Tử duy, nghe nói chị dâu nhà mình mới sinh một lúc hai tiểu bảo bối, vội vàng mang theo Lương dịch chạy về Đài Loan.
“Anh trai, nếu đại tẩu có thể sinh hai đứa nhỏ như vậy, anh có thể chọn một trong hai đứa tặng cho em được không?”
Quý Triết Nam vừa nghe, rất không khách khí làm nổi một tràng bão.
Một đoạn thời gian rất dài kế tiếp, hai anh em Quý gia, lâm vào một cuộc chiến tranh tranh giành đứa nhỏ……
Mãi đến thật lâu thật lâu về sau, ςướק con thành công Quý Tử Duy, âu yếm ôm bảo bối ngồi trên du thuyền xa ngắm ánh trăng, đã gần sáu tuổi Quý Tiểu Duy thật chân thành hỏi: “Vì sao những đứa trẻ khác chỉ có một cha mà con lại có tới hai người?”
HẾT
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc