Mẹ Lưu Manh – Con Thiên Tài - Chương 57

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

NHỐT VÀO BÊN TRONG MÀ ĐÁNH.
A Mạc Tây là người địa phương ở đây, từ tổ tông một thế hệ đã luôn luôn ở đây sống trong thành phố S này, thành phố S tuy gọi là một thành phố, nhưng do nằm sâu trong đất liền, thành phố này cũng không phát triển như những thành phố ven biển.
Trong những năm gần đây, được sự chỉ đạo của chính phủ, mang đến một số công ty nước ngoài vào đầu tư ở đây, khai thác tài nguyên nơi đây, làm cho thành phố S phát triển không ít.
Khi A Mạc Tây còn trẻ, là một người đánh nhau rất giỏi, thường hay dùng nắm đấm để nói chuyện, nhưng từ khi cưới vợ, sinh con, tính tình cũng đã thu liễm đi nhiều, chăm chỉ làm việc kiếm tiền, nhưng những năm gần đây, số tiền mà những người trung thực kiếm được càng ngày càng ít, hơn nửa đời người số tiền A Mạc Tây kiếm được trong sổ tiết kiệm cũng chỉ có chút đỉnh. Thấy tương lai không lâu sau hai đứa cho trai sẽ trưởng thành, qua một vài năm sẽ cưới vợ, cưới vợ là một việc rất tốn tiền, nếu như anh ta tiếp tục làm việc ở gian tạp hóa nhỏ kia, thì làm sao có tiền mà cưới vợ cho con, cha mẹ phải lo lắng cho tương lại của con cái, hôn sự của con cái cha mẹ đều phải có trách nhiệm hoàn thành.
Đang lúc A Mạc Tây đang vô cùng sầu lo vì hôn sự của hai đứa con, lúc đó thành phố S bùng nổ cuộc biểu tình thị uy, làm cho buôn bán của gian tạp hóa nhỏ xuống giốc không phanh, làm cho A Mạc Tây đầu vốn thiếu tóc gấp đến độ muốn rụng gần hết, đúng lúc này thì có một người đàn ông râu quai nón, đến giới thiệu một công việc cho ông ta, công lao của việc này rất là tốt, việc phải làm cũng rất là dơn giản, chỉ cần gia nhập đám biểu tình là được, A Mạc Tây vốn không muốn tham gia việc này, việc này đối với ông ta mà nói chỉ là một đám người ăn no rảnh rỗi không có việc gì làm, thời gian bỏ ra ông ta tình nguyện ngồi ở nhà xem TV. Nhưng trước mắt ông ta rất cần tiền, hơn nữa việc làm ăn của cửa hàng rất vắng vẻ, sau khi cân nhắc một phen, ông ta liền đáp ứng đề nghị của gã đó.
Việc này cũng không có gì khó, đại bộ phận việc phải làm chỉ là cùng dân chúng đi biểu tình, lớn tiếng la hét, làm cho không khí của cuộc biểu tình càng ngày càng tăng, ba ngày vừa qua A Mạc Tây cũng chỉ có việc lớn tiếng la hét mà thôi, A Mạc Tây cũng kiếm được không ít lợi nhuận.
Sáng sớm ngày hôm nay, A Mạc Tây vẫn như ngày thường, ông đến nơi này ăn sáng, chuẩn bị sẵn sàng để sáng nay hét to hơn, thì gã râu quai nón đó nói với ông hôm nay có việc khác, một lúc sau dẫn bọn họ đi tới một nhà xưởng, A Mạc Tây cảm thấy việc này không bình thường, muốn rời đi, nhưng gã đó lại nói trước:” Ông ở trong đám biểu tình ‘kích động’ quần chúng làm loạn, tôi đều đã ghi hình lại. nếu tôi đem ‘ chứng cứ’ này giao lại cho cảnh sát, ông cũng nên chuẩn bị vô tù mà ăn cơm nhà nước đi.”
A Mạc Tây cảm thấy được mình đã lên thuyền giặc lâm vào thế bí không thể rút lui, nếu đúng như lời anh ta nói đem chứng cứ đó giao cho cục cảnh sát, không phải ông ta phải vào tù sao, cuối cùng vẫn phải theo người đàn ông râu quai nón kia đi đến đây, cầm xích sắt lên đem đám công nhân kia vây lại không cho di chuyển, A Mạc Tây vội vàng làm cho xong việc, tính toán khi mọi người không chú ý thì rời khỏi đó, rời khỏi cái nơi thị phi này……..
Khi người mới bước vài bước ra khỏi nhà xưởng, chuẩn bị xoay người chạy trốn khỏi nơi này, sau đó cảm thấy trước mắt đột nhiên nhảy đâu ra một người, tiếp theo đó trước mắt tối sầm lại không còn biết gì nữa.
*
Hạ Vũ trừng mắt nhìn, trong tay cầm đèn pin, cảnh cáo bọn họ không được tới gần, nhưng việc đó không có hiệu quả, môt đám người hăng tiết gà, trong đầu sớm bị suy nghĩ chính nghĩa, yêu nước làm cho mơ hồ, thấy cảnh sát lại có thể che chở cho đám phản đồ ‘ Mấy tên bán nước’ làm việc cho gã Tây kia, lại thấy công nhân đã chạy trốn hết, nên dồn tất cả giận dữ vào người Hạ Vũ.
Một đám người cầm gậy, toàn bộ đều hướng về phía Hạ Vũ, đương nhiên Hạ Vũ không có khả năng để cho bọn họ đánh, nhưng việc đánh này cũng phải có mức độ, không thể ra tay quá nặng, cho nên cây côn cảnh sát trong tay anh chỉ đập vào những huyệt vị trên người mà thôi , chỉ làm cho tay bọn họ run lên, νũ кнí trên tay rớt xuống, bỗng nhiên cảm thấy được ở phía sau một hơi thở lạnh kéo tới, anh ta vội né, trong nguy hiển tránh đòn công kích của đối phương, vừa thấy…….Cừ thật, nếu không phải hắn nhanh chóng tránh đi, cây sắt kia sẽ đánh trúng phía sau cổ của anh.
Hạ Vũ định thần, thấy gã râu quai nón cầm gậy thép đi qua, anh vẫn sử dụng cách cũ, nhắm vào huyệt trên cánh tay của đối phương để ra tay, cứ tưởng rằng sẽ giống như mấy người trước đây, làm cho gậy thép trong tay ông ta rơi xuống, nhưng mà râu quai nón mặt không nhăn, cây gậy trong tay tốc độ cũng không giảm, sức mạnh không có giảm tiếp tục đánh qua phía anh…….
” ૮ɦếƭ tiệt”
Hạ Vũ rên lên một tiếng, νũ кнí trong tay cũng bị đối phương đánh rơi, trong trong thời gian nháy mắt, mà trên người đã trúng hơn mười gậy, nhưng đó không phải là điều quan trọng, thật sự làm cho anh thấy đau, đó là cây gậy sát trong tay hắn ta mỗi lần giáng xuống lực đạo đều rất mạnh, làm cho gân cốt của anh mặc dù đã được tôi luyện qua cũng có chút chịu không nổi. Phía sau đầu gối bị đá một cái, làm anh mất trọng tâm lảo đảo một cái, khi vừa mới ổn định được người, thì không biết hắn ta lấy đâu ra một con dao nhỏ, kề lên trên cổ của anh.
“Đều là tại bọn mày làm tay sai cho bọn tây, để cho bọn chúng ức Hi*p người Trung Quốc chúng ta.” Gã râu quai nón áp chế Hạ Vũ:” Ai đến đem cái tên phản nước này Gi*t, dùng máu của nó tế những đồng bào bị những tên nước ngoài kia hại ૮ɦếƭ.”
Đám người bên cạnh, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, nhưng không ai có can đảm đi qua…….Đánh người thì được, nhưng nói đến Gi*t người, việc này rất nghiêm trọng.
” Thế nào? Không có ai dám làm sao……..” Gã râu quai nón lại tiếp tục kích động:” Bộ dáng của mọi người bây giờ, thế mà còn nói giúp đồng bào báo thù, sao còn nói đem lại lợi ích cho người Trung Quốc…….”
Mặc cho hắn ta có kích động như thế nào đi nữa, cũng không có ai dám đi qua nhận lấy dao của hắn ta. Gã râu quai nón nheo mắt:” Nếu đã như thế, vậy để cho chính tôi ra tay đi, xem tôi chính tay lấy đầu người này, dùng máu của anh ta tế linh hồn đã ૮ɦếƭ của đồng bào…….”
Lời vừa mới dứt thì thì trong đám người có một thanh âm truyền tới.
” Để tôi làm cho.”
Người xung quanh cổ vũ. Mọi người là như vậy, vào lúc ngươi không muốn làm mà có người làm thay việc, khi đó người sẽ từ người tham dự biến thành người thành người xem, thậm chí còn trở thành người cổ vũ , còn không ngừng la hét cổ vũ, cổ động tinh thần của đối phương………
Trong tiếng ồn ào, một người gầy yếu đi qua, trên đầu đội một cái mũ lưỡi trai, trên mặt được bịt kín bằng vải đen, không thấy rõ được mặt, chỉ có thể được một cặp mắt màu đen mà thôi………
” Việc này để cho tôi đi………” Người đó đã đi đến cầm lấy dao trong tay Hồ Tử.
Gã râu quai nón tán thưởng nhìn cậu ta, miệng không chút nào keo kiệt mà khen ngợi:” Cổ vũ cho vị anh hùng nhỏ của chúng ta nào….” Nói xong, hướng về phía người kia, ý bảo bắt đầu đi.
Trong lòng Hạ Vũ căng thẳng, khi nhìn thấy người kia đang tới, cặp mắt quen thuộc kia, chỉ một ánh mắt thôi cũng nói cho anh biết người tới là ai……..
Kỷ Hàn!
Sao cô lại xuất hiện ở đây! Anh đã phân trách nhiệm cho cô là trà trộn vào đám biểu tình tìm người, không cho cô đến chỗ nguy hiểm này
૮ɦếƭ tiệt!
Hạ Vũ thấy cô xuất hiện ở đây kích động tâm tình trấn định của anh. Vốn anh định cố ý bị bắt, nhân cơ hội tiến vào căn cứ của đối phương, thăm dò mục đích của đối phương xem rốt cục vì lí do gì lại đến đây. Vừa lúc nãy nếu Kỷ Hàn mà không đến đây, anh sẽ tìm cách thoát ra, có vài người như vậy, chuyện rời khỏi đây cũng không phải là việc khó khăn gì! Ngoại trừ chỗ gã râu quai nón kia hơi khó một chút, muốn bắt kẻ trộm phải bắt kẻ cầm đầu, đem gã kia bắt lại, vậy thì cái đám ô hợp kia sẽ tự động tản ra!
Tìm cơ hội chạy đi! Kỷ Hàn dùng mắt bắn cho anh một tín hiệu. Ý tưởng của cô cũng rất đơn giản, nhân cơ hội này lấy được sự tín nhiệm của gã râu quai nón, tiến vào bên trong sào huyệt của bọn chúng…….Mục đích của hai người là giống nhau, nhưng biện pháp thực hiện lại không giống nhau.
Em đi đi! Hạ Vũ từ chối ý tốt của cô.
Lúc này mà còn đi cái rắm! Kỷ Hàn trợn mắt xem thường, cô cũng đoán được sơ sơ kế hoạch của Hạ Vũ, nhưng mà………Cô cảm thấy nếu chính bản thân trà trộn vào thì khả năng thành công sẽ lớn hơn. Nếu là Hạ Vũ, thì sau khi vào dùng thủ đoạn là bạo lực, đem tất cả người trong đó đánh……..Dùng bạo lực tất nhiên sẽ có đáp án, ngược lại, cô sẽ dễ làm quen với bọn họ, đến lúc đó chỉ một cái đánh rắm thôi, nói không chừng cũng sẽ có được đáp án.
Gã râu quai nón đứng một bên thấy bọn họ khác thường, không thấy Kỷ Hàn ra tay, đứng ở một bên thúc giục! Kỷ Hàn cũng hiểu không thể kéo dài mãi như thế, liếc mắt về phía Hạ Vũ một cái, dao trong tay làm bộ như muốn cắt cổ của Hạ Vũ, Hạ Vũ ưỡn người về phía sau, tránh khỏi lưỡi dao của cô, sau đó dùng chân quét qua chân của cô, Kỷ Hàn lảo đảo, Hạ Vũ nhân cơ hội này đứng lên, lùi ra xa mấy bước, đám người kia thấy như vậy ngay lập tức vây lại.
Con mẹ nó! Cho rằng trên người anh có chút vết thương, không thể bị nhiều người vây đánh như vậy! Kỷ Hàn liên tục nháy mắt ra hiệu, muốn anh đánh lên người hoặc lên mặt của cô.
Khóe miệng Hạ Vũ giật giật, không chú ý đã bị đấm vài cái!
Đánh đi! Kỷ Hàn đi đến bên cạnh anh ta, đã chuẩn bị tâm lí tốt để chịu một đấm, không nghĩ tới phía sau có người vọt lên, từ bên cạnh cô chen lên, đúng lúc vung gậy bằng gỗ lên, cái mũi của cô cũng cây gậy gỗ đó tiếp xúc thân mật:” Con mẹ nó……” Kỷ Hàn ôm cái mũi của mình, cảm giác được từ trong lỗ mũi có cái gì đó nóng chảy ra, dính lên lòng bàn tay.
Hạ Vũ thấy mũi của cô đỏ lên, mắt nhíu lại, đẩy những người đang đánh ra, chuẩn xác và trực tiếp đem người cầm gậy gỗ đánh trúng cô tóm lấy, không giống như lúc trước chọn huyệt vị mà đánh, mà trực tiếp đánh một đấm vào mũi của đối phương, ngay lập tức nghe thấy một tiếng rắc nhỏ, sau đó nghe được đối phương ôm mũi gào khóc thảm thiết, ồn ào la hét cái mũi của hắn bị gãy, bị gãy, tiếng kêu thảm thiết của anh ta cũng làm cho những người khác dừng lại, nhìn thấy một người nằm dưới đất ôm mũi khóc rống, đột nhiên cảm thấy được từ dưới chân một cảm giác lạnh toát chạy lên……
” Đi ——” lúc này tiếng còi cảnh sát vang lên, thấy cảnh sát sắp lại đây, Gã râu quai nón nói một câu, sau đó nhanh chóng dẫn mọi người chạy đi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc