Mẹ Lưu Manh – Con Thiên Tài - Chương 39

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

Xấu hổ
“Được rồi, đừng ở chỗ này giương mắt nhìn nữa!” Thi Thanh Trạch vỗ vai chiến hữu bên cạnh: “Ai bảo chúng ta không phải là phụ nữ chứ!” Chính xác ý của anh ta là chúng ta không phải là Kỷ Hàn.
Không phải Kỷ Hàn, thì làm sao có đặc quyền.
“Hơn nữa…” Thi Thanh Trạch mặt đầy vẻ nghiêm túc nhìn bọn họ: “Nếu chạy cùng Kỷ Hàn, các cậu có thể cam đoan nhất định sẽ không mất mặt lần nữa sao?”
Một câu nói trúng đích. Tuy rằng nói mới cùng nhau huấn luyện một ngày, nhưng ngày hôm qua bọn họ đều nhìn ra năng lực Kỷ Hàn —— Hoàn toàn không thể đem cô trở thành phụ nữ bình thường mà đánh giá. Hơn nữa tối hôm qua trước khi ngủ, Tần Dịch cùng Thi Thanh Trạch đã truyền bá, giờ phút này Kỷ Hàn ở trong lòng mọi người, chính là còn có hình tượng đàn ông hơn cả đàn ông.
Cho nên, nghe xong Thi Thanh Trạch đặt câu hỏi, mọi người nhất trí lắc lắc đầu.
“Đội trưởng Hàn cũng có kinh nguyệt như người bình thường sao.” Tần Dịch nãy giờ chỉ ngây ngốc nhìn Kỷ Hàn bị Hạ Vũ mang đi, phun ra một câu: “Tôi còn tưởng rằng cô ấy đã sớm đi buộc garô .”
Ở trong cảm nhận của cậu ta, Kỷ Hàn vẫn là hình tượng nữ siêu nhân kim cương vô địch, giờ phút này cậu ta có cảm giác giống như là nữ siêu nhân trong lòng cậu ta trong tay đang cầm một túi băng vệ sinh, sau đó nói một câu: Cực kì tiện lợi và thoải mái… Loại quảng cáo này. Mẹ nó, rất kinh khủng!
“Đồ ngốc, buộc garô là dùng như thế sao?” Người chung quanh cùng nhau đi qua đá hắn, cùng nhau khinh bỉ nhận thức của hắn.
Một đám đùa giỡn xong, sau đó ngoan ngoãn lấy túi đồ ba mươi cân gì đó, tình nguyện thêm hai cân cũng không dám thiếu một cân, chỉ sợ rằng khi đến đích, Hạ ma đầu lại một lần nữa đánh bất ngờ, kiểm tra túi đồ của bọn họ —— loại chuyện như thế này, hôm qua anh ta đã làm, vài tên ở nửa đường ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu ném xuống bị lôi ra, Hạ Vũ cấp ra hai lựa chọn: một, thu thập đổ đạc cút đi, hai: thành tích vừa rồi trở thành phế thãi, chạy thêm một lần nữa. Nói chung, được đề cử tới tham gia huấn luyện lần này, người nào cũng là quân nhân nồng cốt, nếu huấn luyện mới vừa mới bắt đầu đã bị quét rác trở về, vậy mặt mũi bọn họ sẽ mất hết, cho nên cái lựa chọn thứ nhất hoàn toàn chính là dư thừa. Không có lựa chọn, bọn họ chỉ có thể liều mạng vác túi chạy một lần nữa.
Cũng bởi vậy càng làm cho đám người này mở mang kiến thức hơn về sự nham hiểm, tàn nhẫn, thủ đoạn cùng uy nghiêm của Hạ Vũ
Bất quá… Họ Hạ kia làm sao có thể biết kỳ sinh lý của Kỷ Hàn, quan hệ của hai người xem ra rất không đơn giản.
Kỷ Hàn rời khỏi nhóm huấn luyện, ngồi ở trong xe Hạ Vũ nhìn trái nhìn phải nhưng tuyệt đối không đem tầm mắt đặt ở trên người anh, thỉnh thoảng lại nhích nhích ௱ôЛƓ, không khí im lặng làm cho cô có chút không được tự nhiên.
Mà Hạ Vũ bên kia, một tay chống đầu khoát lên cửa kính xe, một tay đặt ở trên vô-lăng, bộ dáng rất ư thoải mái, khác hẳn sới sự bất an như sâu bò của cô.
“Rất không thoải mái sao?”
Khi Kỷ Hàn nhích ௱ôЛƓ một lần nữa, Hạ Vũ rốt cục đã mở miệng, xuyên thấu qua kiếng chiếu hậu nhìn cô bên cạnh.
“Ách… Không sao.” Sao anh ta có thể biết kỳ sinh lý của cô đến?
“Ra nhiều lắm sao.”
“Còn… Không sao.” Mẹ kiếp, câu hỏi gì thế này. Sao anh ta có thể hỏi tự nhiên như vậy, tự nhiên cô cảm thấy anh ta mới là nữ, còn cô mới là nam.
“Bụng có đau không?”
“… Không sao!” Còn hỏi! Kỷ Hàn trừng mắt, anh ta không biết loại chuyện như thế này khi thốt ra từ miệng của một người đàn ông là không quá thích hợp sao? Hơn nữa lại là trong miệng Hạ Vũ hắn đi ra.
“Bình thường hai ngày đầu đều có chút khó chịu.” Người nào đó như là hoàn toàn không biết cô xấu hổ, tiếp tục mở miệng.
Thật đúng hỏi hăng hái mà!
Kỷ Hàn vốn đang xấu hổ, trong lúc vô tình ngẩng đầu, thì rơi cặp mắt đen sáng của anh trong kiếng… Bắt giữ một cái ý cười chớp mắt đã lướt qua, khi nhìn lại thì đôi mắt đen sâu đó đã khôi phục vẻ thâm thúy như thường, nhưng cô dám cam đoan mới vừa rồi tuyệt đối không phải cô hoa mắt.
“Bình thường chu kỳ ngắn thì bốn năm ngày, lâu là khoảng một tuần.” Cô hạ mí mắt, lần này không cần anh hỏi lại, thực kể lại chủ động dâng tin tức dì cả: “Hai ngày đầu bụng có vẻ không thoải mái, ra có vẻ nhiều, sẽ có chút căng căng khó chịu, đến ngày thứ ba sẽ tốt hơn… Như vậy đủ rồi chứ.”
Có phải là ảo giác của cô hay không, cô luôn cảm thấy Hạ Vũ hiện tại cùng trước kia, có chút bất đồng! Trước kia Hạ Vũ sẽ hỏi cô về dì cả sao? Tuyệt đối không có khả năng! Nhưng hiện tại… Kỷ Hàn xuyên qua kính chiếu hậu, liếc mắt ngắm anh ta một cái, vừa vặn bị bắt lấy.
“Sao thế? Muốn nhìn thì cứ nhìn, anh đâu có thu phí em.” Ánh mắt của anh lại quay về phía trước: “Đã bao nhiêu tuổi rồi, còn giống như cô gái nhỏ ngày xưa, luôn vụng trộm nhìn anh.”
“…” Kỷ Hàn nghẹn miệng, bị lôi ra mối tình đầu ngu ngốc mà nói, khi đó cô luôn tự cho là mình làm thần không biết quỷ không hay, thì ra…”Khụ!” Giả ho một tiếng, dời mắt đi:
“Cái kia… Sao anh biết tôi… đến cái đó.” Được rồi. Tuy rằng nói Kỷ Hàn cô hiện tại quả thật là da mặt dày, nhưng đối mặt người đàn ông mình từng thích, luôn có chút không được tự nhiên, tốt xấu gì cô cũng coi như là phụ nữ mà!
“Sắc mặt em hôm nay không tốt lắm, ” Hạ Vũ trả lời nghi hoặc của cô:
“Môi trắng bệch, thể lực thoạt nhìn so với ngày hôm qua kém một ít, lúc huấn luyện còn thường thường che bụng, cả người có vẻ căng thẳng, tần suất đi toilet nhiều hơn so với lúc trước, không đến hai giờ, em đã đi ba lượt.” Một hơi nói xong một chuỗi căn cứ trinh thám, tạm dừng, quăng ra căn cứ có sức thuyết phục nhất: “Thứ này… Từ trong túi em rơi ra.”
Vừa thấy anh buông là cái gì, Kỷ Hàn liền cảm thấy gương mặt tự cho là rất dày của mình cũng đang bốc cháy, đúng là quá mất mặt mà, nhanh chóng ra tay, một tay lấy gói màu trắng nho nhỏ kia lập tức bỏ vào túi: “Cám… Cảm ơn.” Cô còn tưởng rằng hôm nay mang theo thiếu một cái, thì ra là rớt: “Ách… Hôm nay nội dung huấn luyện là cái gì?” Được rồi, công phu cô nói sang chuyện khác không đủ, chuyển đề tài hơi cứng nhắc, nhưng muốn tiếp tục nói chuyện kia, cô chắc chắn sẽ ૮ɦếƭ vì xấu hổ.
“Phơi nắng!” Chỉ hai chữ.
Nhìn đám người cách đó không xa, Hạ Vũ từ trên xe đi xuống, Kỷ Hàn cũng đi theo cùng. Các anh em trong đội đã chạy đến đích, liền nhìn đến Hạ Vũ hai tay ở phía sau lưng, dáng vẻ thong thả đứng đó, chói mắt đến mức muốn chửi thề. Hạ Vũ nhìn đồng hồ, vừa đúng thời gian quy định: “Nóng không?”
“Nóng!” Hỏi câu này không thấy vô nghĩa sao, mọi người đều kêu.
“Cho các cậu 15 phút nghỉ ngơi, tùy các cậu sắp xếp, thời gian bắt đầu.”
Đến bờ biển thì phải làm gì? Bơi lội! Xem em gái mặc áo tắm hai mảnh! Nhưng nơi này không có em gái nha —— Duy nhất có một em, quên đi, bọn họ vẫn nên bơi lội thì tốt hơn.
Hạ Vũ vừa mới dứt lời, cũng đã có người khẩn cấp lao vào nước biển trước mắt. Nước biển lạnh lạnh làm cho độ nóng suy giảm không ít, mọi người trong lòng đột nhiên cảm thấy này Hạ ma đầu cũng không phải là kẻ không có tình người.
Kỷ Hàn xem xét kia một đám binh lính ở trong nước vui đùa, yên lặng ở trong lòng than thầm vì bọn họ… Chuyện khác cô không dám cam đoan, nhưng với Hạ Vũ mà nói, tuyệt đối sẽ không phải là người thiện tâm như vậy, càng không thể có thể cho bọn họ không công mà vui đùa trong nước.
20 phút sau, Kỷ Hàn nhìn đám đàn ông chỉ mặc quần cọc, ngẩng đầu nhìn trời.
Quả nhiên là Hạ Vũ mà.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc