Mẹ Lưu Manh – Con Thiên Tài - Chương 04

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

CÁI NGƯỜI NGU NGỐC.
Kỷ Hàn rât khó tưởng tượng, đem hình ảnh Đoạn Khanh Nhiên cầm dao giải phẫu người, với lại cầm dao thái rau nấu canh xen lẫn vào nhau. Thực khủng bố mà, cả người run lên vẫn cảm thấy hình ảnh Đoạn Khanh Nhiên cầm sao giải phẫu tốt hơn.
“ Ôi tình yêu, tình yêu ..” Kỉ Lạnh lắc đầu, bày ra dáng vẻ nghệ sĩ cảm thán:” Hỏi thế gian tình là gì….?”
Lời vừa khỏi miệng, mọi người xung quanh giống như bị sét đánh, không hẹn mà cùng nhau ra bên ngoài nhìn lên bầu trời, hôm nay nắng chắc không có sét đâu nhỉ, đội trưởng có phải là bị sét đánh trúng không vậy, đánh đến nỗi có vấn đề luôn, hôm nay lại đi cảm thán về truyện tình yêu
Trầm ngâm một lát, Kỷ Hàn đưa ra một kết luận:” Phật bảo rằng….. Là đồ rác rưởi!” Mà đồ rác rưởi đó đã bị cô ném đi tám năm trước rồi: “Mọi người bị làm sao vậy?” Làm gì mà nhìn cô chằm chằm như thế.?
“ Không có gì!”
Mọi người đồng thanh đáp cũng thu hồi hết tầm mắt lại trong lòng thầm nghĩ: Đây mới là biểu hiện bình thường.
“ Thưa xếp…..Có việc” Lí Trạch từ bên ngoài đi vào, xách thêm một người đàn ông trung niên nhìn rất là suy sụp, mặc một cái áo màu rám nắng kiểu cũ, râu ria xồm xàm, tóc hoa râm, mặt vàng khè, bị mang vào trong còn không ngừng dãy dụa, cẩn thận lắng nghe sẽ thấy hắn không nghừng nói:” Xin lỗi…. xin lỗi.”
“ Có việc gì vậy?” Kỷ Hàn hỏi.
“ Người nào không biết phát điên cái gì đem ô tô đâm lung tung vào xe người khác ở ngoài đường.” Lí Trạch đưa người đi thẩm vấn mà miệng còn lầu bầu: “Mà con mắt của ông ta cũng tốt qua đi chọn cái xe đắt nhất mà đâm vào” Nghĩ đến hình ảnh móp méo của xe thể thao kia mà cảm thấy đau lòng….. nhưng cái xe thể thao nhìn sao cũng thấy quen mắt a….
“ Cứu mạng…..cứu mạng đi.” Người đàn ông đó đột nhiên đứng lên, đôi mắt hoảng sợ nhìn Kỷ Hàn:” Hắn sẽ đến trả thù……”
“ Hắn là ai?” Kỷ Hàn ngửi được trên người ông ta mùi vị kì quái, cái mùi này……
“ Quỷ……..là quỷ!” người đàn ông vô cùng khủng hoảng:” Cô ….cô là… đúng rồi đúng là cô” người đàn ông đó nhìn chằm chằm Kỷ Hàn: “ Tôi ở trên báo thấy cô……thấy cô.” Người này rất mất bình tĩnh, Kỷ Hàn sai người rót cho ông ta chén nước, ông ta run rẩy uống hết, sự kích động đã dịu đi một chút.
“ Từ từ nói.” Kỷ Hàn ý bảo ông ta đừng căng thẳng.
“Tôi.. tôi tên là Chu Huy, là….là nhân viên ở lò hủy xác” Chu Huy căng thẳng hay tay khẩn trương đặt trên đầu gối:
“Tôi …..tôi gặp quỷ….tôi”
Chu Huy sờ sờ cổ nuốt nước miếng:” Là như vầy… vào một buổi tối của một tháng trước, đến phiên ca trực của tôi và một người bạn thân, hôm đó trời mưa gió rất to, có mấy người đột nhiên đi vào trong lò, ném cho tôi một cái bao tải, nói tôi đem thứ bên trong đốt đi, xong sẽ cho tôi một khoản tiền,….. Có đồ vật gì mà cần đưa tới nhà xác hỏa táng chứ?”
Chu Huy nắm lấy vạt áo: “Chắc chắn là người ૮ɦếƭ, lúc đó tôi bị quỷ ám nên đã đồng ý. đem người đó lôi ra khỏi bao tải, tôi xác nhân người đó đã ૮ɦếƭ, tim ngừng đập, không còn thở nữa…….Chúng tôi làm giống như bình thường hỏa tàng thi thể, đem người đó bỏ vào lò, sau đó khóa chốt lại……sau đó…. “ Nói đến đây Chu Huy lại trở nên khẩn chương:” Sau đó chúng tôi nghe thấy một tiếng hét thảm truyền ra từ lò…..” Nghĩ đến cái tiếng kêu thê lương kia, Chu Huy cả người run rẩy: “Không lâu sau đó người làm chung với tối hôm đó mất tích…..Gần đây tôi luôn cảm thấy như có người theo dõi mình…..Hôm nay tan tầm về nha tôi lại thấy hắn, hắn đã lái xe đâm vào tôi…”
Kỷ Hàn cùng Lí Trạch nhìn nhau, hoài nghi có phải Chu Huy này có phải tinh thần có vấn đề hay không. Dù sao làm công việc kia lâu dài bị áp lực khẳng định đầu óc cũng bị ảnh hưởng.
Như đoán được suy nghĩ của bọn họ, Chu Huy vội vàng lắc đầu:” Là thật đó……tôi còn giữ vật trên người của người kia…” Chu Huy từ trong túi lấy ra một cái vòng nhựa:” Đây là tôi từ trên tay người đó lấy được.”
Kỷ Hàn cùng Lí Trạch cùng ngẩn ra bọn họ đối với cái vòng nhựa này không có gì xa lạ, cái này được đeo trên tay phạm nhân, ghi thông tin vắn tất, số và tên. Kỉ Lạnh thấy tên trên vòng plastic thì mắt hoa cả lên:” Dương Khắc An”
Lí Trạch gãi gãi đầu noi:”Thật không nghĩ tới manh mối về tên họ Dương này lại xuất hiện ở đây.” Dương Khắc An sau khi vượt ngục bọn họ vẫn đang điều tra nhưng chưa tìm được manh mối gì. Nhưng hắn Gi*t người nhiều như thế bên ngoài khẳng định sẽ có rất nhiều kẻ thù muốn hắn ૮ɦếƭ.
“ Tôi không phải cố ý đâmvào người ta, tôi không muốn ngồi tù……” Chu Huy ngơ ngác ngồi trên ghế:” Tôi, thực sự tôi không có cố ý mà….”
Lí Trach nhìn người đàn ông đáng thương, nhưng lí do đó không thể đồng tình được:
“Hừm, Nếu đối phương không truy cứu trách nhiệm…….ghi lại lời khai vào sổ đưa cho ông ta kí:
Truyện được biên tập và post tại website: WWW.ThichTruyen.VN (Thích Truyện.VN)

“Ông có thể tạm thời xin bảo lãnh, sau này có việc gì sẽ thẩm tra lại sau.”
Chu Huy nộp tiền bảo lãnh,ghi lại hình thức liên lạc, rời khỏi cục cảnh sát trong sự bất an.
Lí Trạch quay đầu lại thấy Kỷ Hàn đang nhìn đồ mà Chu Huy đưa tới mà ngẩn người chế nhạo nói:” Sếp à, chị nói xem Dương Khắc An này mất bao nhiêu công sức mới trốn được, kết quả lại lao vào lòng tử thần, đúng là thú vị mà.”
Kỷ Hàn lấy ra một cái túi bỏ vật trứng bỏ cái vòng nhựa vào:” đã có tin tức của Dương Khắc An, mặc kệ là hắn đã ૮ɦếƭ hay còn sống, tôi cũng muốn đến hiện trường xem thế nào, còn cậu đi kiểm tra người tên Chu Huy này xem.” Cô vẫn cảm thấy người này rất kì quái. Nhưng kì quái ở chỗ nào thì lại không nói ra được. Có điều cô rất tin tưởng vào trực giác của mình.
“ Vâng, thưa sếp” Tiếp nhận nhiệm vụ, Lí Trạch vừa định bước đi thì dừng lại:” A…..tôi nhớ ra rồi, thảo nào nhìn quen mắt như vậy…”
“ Cái gì nhìn quen mắt?” Lời nói không đầu không đuôi như vậy ai mà biết cậu ta định nói cái gì chứ? Kỷ Hàn nhìn đồng hồ cũng đã chín giờ rồi, Khánh Nhiên cũng đã phải về đến nhà rồi sao còn chưa có tin tức gì cả.
“ Về cái xe ấy.” Lí Trạch vỗ vỗ đầu nói:” Tôi thật hồ đồ cái xe kia đã từng được bác sĩ Đoàn lái đến Cục cảnh sát mà.” Một chiếc xe thể thao Lamborghini màu vàng chói lóa như thế, nhân viên công vụ bình thường làm cả đời cũng không thể mua được, cho nên lúc đó khi Đoan Khanh Nhiên lái nó đi làm không ít người chấn động.
Kỷ Hàn vừa định lấy điện thoại ra, thì động tác dừng lại:” Cậu nói là….người bị Chu Huy ᴆụng là Khánh Nhiên sao?”
“ Chiếc xe đó bác sĩ Đoàn từng lái“
Về điểm này Lí Trạch có thể khẳng định nhưng trong xe có Đoan Khanh Nhiên hay không thì anh ta lại không thể khẳng định:” Lúc tôi đến thì chủ nhân của chiếc xe đã được mang tới bệnh viện rồi.”
Kỷ Hàn cúp điện thoại không có người bắt máy kia đi, quyết định vẫn là nên tự mình đến bệnh viện xem sao. Khi tới bệnh viện hỏi một vài y tá thì được biết Khanh Nhiên đang ở ‘ phòng khử trùng’. Không cần tốn sức cũng tìm được người, Kỷ Hàn nhíu mày nhìn người đàn ông đó khong còn mang khí thế bừng mà mang bộ mặt khổ qua ngồi trên ghế, đầu tóc rối bù, quần áo nhăn nhúm xộc xệc, thậm chí áo còn cài sai nút……chân không mang giày.:” Người này thật sư là Phong Thiếu Bạch sao?” Cô quay sang hỏi cái người không bị thương gì nặng ngồi ở bên.
Đoan Khánh Nhiên rất muốn che mặt nói là không biết:” Tôi có thể không thừa nhận không?”
“ Không thể” cái người đang ngồi một tay kéo ôm vợ vào trong lòng, hắn bị tin tức tai nạn xe kia dọa cho sợ đến bây giờ còn chưa tỉnh.
“ Cho nên…..” Kỷ Hàn tạo bộ dạng thật lòng nhìn Đoạn Khanh Nhiên nói:” cô nhịn không được đã dùng bạo lực gia đình với anh ta?”Cô không lưu tình chút nào chọc vào vết thương của anh ta kia: “Lời cậu vừa nói là có ý gì?” Vụ tai nạn này là cố ý sao?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc