May mắn được chàng yêu - Chương 03

Tác giả: A Đồng

BETA: Hạ Tử Tuyết – Tuyết Nhi
“Ưm…… A……” Tiếng kêu kiều nhuyễn cùng tiếng thở gấp vang lên trong đêm.
Mái tóc dài đen bóng như suối nước, xõa ở trn đệm giờng hỗn độn.
Khun mặt mĩ lệ đầy mồ hi, nh l đang chịu đựng thng khổ v cùng, my ngi nhẹ chau lại, đầu đặt trn gi, đi mi hồng nhuận hé mở khng ngừng bật ra tiếng ku K**h th**h.
Nng nm chặt đệm giờng, kéo căng, hỗn loạn pht tiết trn ngời hởng thụ kích tnh qu độ.
Thn th lõa lồ cong ln, nng đem hạ thn nâng cao lên, *** nghênh đón *** từng chút va chạm, thân hình tuyết trắng không ngừng đưa đẩy với nam nhân.
Trong cơ thể không ngừng chảy ra chất lỏng, làm cho nam nhân đưa vào càng thêm lưu loát, chỗ ái ân không ngừng truyền ra những tiếng tục tĩu.
Từ phía sau, một đôi tay ngăm đen rắn chắc, hướng đến bộ *** tuyết trắng của nữ tử, dùng sức nắm lấy kịch liệt xoa P0'p hai bên căng tròn, lực đạo to lớn, *** bị hắn nắn P0'p làm đứng thẳng.
“A a……”Tiếng thở dồn dập, thân thể trắng nõn bắt đầu run rẩy.
Nam nhân mãnh liệt ra vào, nàng rơi vào tình trạng vui sướng ──
Nam nhân cường tráng ở trên người nàng, sau vài lần ra vào mạnh mẽ, gầm nhẹ đem vật to lớn nhanh chóng rút ra khỏi *** chặt khít, bàn tay to khuấy động, lập tức bắn ra dòng dịch thể, hất tới cái bụng bằng phẳng và bộ *** mềm mại của nàng……
Nam nhân khắp người đầy mồ hôi, nàng nửa người nằm trên *** rộng lớn của hắn, nghiêng đầu, tai đặt ở trên *** trái, nghe tiếng tim đập trầm ổn bình tĩnh của hắn.
Bàn tay nhỏ bé tinh nghịch, nhẹ nhàng vuốt ve *** hắn, dùng thanh âm kiều mị nói,“Ngươi biết không?”
Trải qua quan hệ thân mật vừa rồi, Lưu Tĩnh Minh toàn thân vô lực, nhưng cũng không cảm thấy quá mức mệt mỏi, vẫn còn có tinh thần cùng nam nhân nói chuyện.
“Nàng chưa nói, ta làm sao biết?” Hắn nhắm hai mắt, bàn tay to nhẹ nhàng xoa bộ *** tròn của nàng, tâm tình thoải mái hỏi lại nàng.
Nàng cười hì hì, khẽ nâng người lên, khuỷu tay chống trên *** hắn, nhìn mặt hắn. “Hôm nay Linh Đan ra ngoài trở về lại tức giận.”
“Ồ? Lại nghe được chuyện gì?” Hắn mở mắt ra, nhìn Lưu Tĩnh Minh nằm trên người hắn.
‘Ngươi trả lời ta trước, ngươi chắc chắn lúc ngươi tới đây, thật sự không có người nhìn thấy?” Lưu Tĩnh Minh dùng ngón tay chỉ khi khóe miệng hắn cong lên rõ ràng.
“Đương nhiên. Với thân thủ của ta, có ai có thể thấy thân ảnh của ta?” Lúc nói chuyện, trong mắt hắn hiện lên một tia dị quang, bất quá ánh mắt hắn cũng không có dời khỏi khuôn mặt nàng.
Nguyên bản hắn nhìn đôi môi gợi cảm của Lưu Tĩnh Minh, khi hắn nói chuyện, ánh mắt thoáng nhìn phía trước, vừa vặn bắt gặp dị quang muốn che giấu.
Nàng cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, quan sát thần sắc hắn chưa từng biến hóa như vậy.
Không sai, hắn từ nhỏ đã được danh sư chỉ dạy võ thuật, mặc dù không dám nói là số một số hai, nhưng ở trong triều tuyệt đối có thể đứng hàng ba bốn, cho nên hắn nói chưa từng cho người khác nhìn thấy, là không có khả năng cho người khác nhìn thấy.
Lưu Tĩnh Minh suy nghĩ, mới chậm rãi mở miệng.
“Ta nghĩ…… Tin tức lần này không phải do đại nương ta làm.” Nàng nhấc chân lên, vòng qua eo hắn, cho mình nằm hoàn toàn trên người hắn.
“Là ngươi! Đúng hay không?” Ngón tay nàng chọc chọc lên vòm *** rắn chắc của hắn.
Nghe vậy, nam nhân cười nhưng không nói.
Hắn dám làm, sẽ không sợ cho nàng biết.
Lời đồn đãi này quả thật là hắn tung ra. Nếu hắn trong thời gian ngắn không thể cưới nàng, vì vậy để ngăn chặn những người khác hi vọng, hắn chỉ có thể dùng biện pháp hạ lưu đó để bảo vệ tiểu nữ nhân yêu mến của mình.
“Đồ xấu xa! Bây giờ thì đúng như ý ngươi rồi, ta thấy sau này thật sự sẽ không có người tới cửa cầu hôn nữa.” Lưu Tĩnh Minh trên mặt hoàn toàn không có dấu hiệu tức giận, ngược lại thấy nhõng nhẽo hơn.
Dù sao cho tới bây giờ nàng không hề để ý cách nhìn của người ngoài đối với nàng.
Truyền ra lời đồn đãi này, đổi lại là khuê nữ nhà khác, không biết sẽ khổ sở thế nào; Phát sinh với nàng, nàng cũng chỉ cười nghe.
“Cho nên ta phải cố gắng, ủy khuất một chút, cưới nàng về nhà.” Hắn đối với Lưu Tĩnh Minh xinh đẹp động lòng người trước mặt này không có biện pháp, chỉ cần nàng một ngày chưa gả cho hắn, hắn một ngày không thể yên tâm.
Hắn luôn luôn không hiểu nàng suy nghĩ cái gì, trừ bỏ vấn đề đang định giải quyết, nàng cũng chưa từng nói ra, rõ ràng không coi trọng hắn.
“Ta mới không cần gả cho ngươi đó! Ta vừa không thông minh cũng không dịu dàng, tính cách lại không tốt, vạn nhất ngươi cưới ta về sau đó ghét bỏ ta, ta đây làm sao bây giờ?” Nàng cong lên đôi môi đỏ hồng, cố ý tự hạ mình để cự tuyệt lời cầu hôn của hắn không biết đây là lần thứ mấy.
“Thật không có lương tâm, ta khi nào ghét bỏ nàng?” Bàn tay to lớn của hắn vỗ vào cái ௱o^ЛƓ của nàng.
Biết rõ nàng chỉ luôn cự tuyệt, hắn vẫn nhất nhất cùng nàng tranh cãi.
“Ai nha…… Đau!” Thân mình nàng ở trên người hắn cọ cọ, liếc hắn một cái, miệng kêu đau.
Bởi vì của nàng động đậy, hai *** cọ xát vào hắn, làm cho khiến hắn cảm nhận được sự mềm mại, cũng mẫn cảm phát hiện *** của nàng đã đứng thẳng.
Đôi chân trơn mảnh của nàng cũng làm loạn bên dưới hắn, làm cho H*m mu*n của hắn lần nữa bộc phát.
Lưu Tĩnh Minh từ đầu đến chân đều dán chặt lấy hắn, cảm nhận được cảm giác của hắn, nàng càng cố ý dùng *** bên đù*, cọ xát vào *** của hắn đã vô cùng nóng.
“Gả cho ngươi, mỗi ngày ngươi đều nhìn thấy ta, ngươi sẽ không biết quý trọng.” Nàng nghiêng đầu, mắt nhìn vật đó của hắn.
Nàng lớn mật đưa tay cầm *** của hắn, chậm rãi vuốt ve.
Nhìn nàng như một yêu nữ mị hoặc lòng người, *** lại xinh đẹp, thể xác và tâm hồn hắn hoàn toàn nhảy múa theo nàng rồi.
“Ai nói? Ta sẽ đem nàng trở thành ngọc thạch trân quý nhất, mỗi ngày đều nâng niu ở lòng bàn tay.” Hắn bị nàng âu yếm thoải mái không thôi, ánh mắt sâu lắng, tràn ngập T*nh d*c.
Hắn sớm bị vẻ quyến rũ đa tình của nàng bắt giữ, mà nàng không giống với những nữ tử đương thời, ý nghĩ kì lạ và hành động rất lớn mật, tâm của hắn càng bị nàng mê hoặc.
Tay hắn từ phía sau ௱o^ЛƓ của nàng thăm dò *** nàng.
Nàng một cước chuyển tư thế lên ngang thắt lưng hắn, để hắn có thể dễ dàng ***ng chạm đến hoa thần ****, mềm trơn của nàng.
Bởi vì Hoan ** trước đó không lâu, *** *** nàng chưa hết, cho nên hắn có thể thông thuận đem ngón tay *** *** của nàng.
“A……” Tay hắn ở trong cơ thể nàng nhịp nhàng kéo ra đưa vào, làm cho nàng khẽ ngọ nguậy cái ௱o^ЛƓ, theo động tác của ngón tay hắn.
Nơi nhỏ hẹp bị ngón tay thô ráp của hắn dồn nén, làm cho hai bên của nàng cùng hắn ma sát.
Nàng cúi đầu, hướng đến cái miệng của hắn, vươn *** *** cánh môi hắn.
Hắn hé miệng, vươn lưỡi ra cùng nàng dây dưa, nhưng lưỡi nhỏ của Lưu Tĩnh Minh lại cự tuyệt sự ***ng chạm của hắn, cố ý lui về phía sau đem lưỡi thu hồi.
Cứ như vậy, nàng lần nữa đùa hắn.
Vài lần sau, không thể thỏa mãn, nam nhân trả thù, đem ngón tay đang xâm nhập *** của nàng rút ra, không hề âu yếm nơi chặt trơn đó nữa.
Bỗng nhiên mất an ủi, *** trống trơn, làm cho Lưu Tĩnh Minh không thuận “ưm” một tiếng.
Nàng không trêu đùa H*m mu*n của hắn nữa, đem *** hồng nhạt mềm mại, thăm dò trong miệng hắn.
Nam nhân hài lòng hút lấy *** mềm mại nàng chủ động đưa vào trong miệng, chiếm đoạt ngọt ngào trong miệng nàng, bàn tay to một lần nữa đưa vào *** nàng, dùng đầu ngón tay tìm kiếm *** của nàng.
Bởi vì đã phát tiết qua một lần, cho nên hắn cũng không gấp gáp, từ từ vuốt ve thân thể nàng
Hắn nâng lên nửa người trên của nàng, làm cho nàng thoáng di chuyển, ngồi ở trên bụng hắn, nắm lấy một bên *** nàng, há miệng ngậm lấy một bên ***.
Môi hắn nhấm nháp *** hồng nhuận, bàn tay nhào nặn hai bên trắng tròn, cẩn thận *** *** đến sưng đỏ, quay đầu sang bên đẫy đà khác, bình đẳng hai bên, đến hai bên đều dính một mảng ****.
Nước hai bên *** lấp lánh, tựa như quả mâm xôi chín chắn mê người.
“A ưm…..”Nàng ngồi trên bụng hắn, ngẩng đầu lên hưởng thụ sự *** láp trước *** của hắn, tóc dài xõa xuống, sợi tóc mềm nhỏ không ngừng nhẹ gãi *** hắn, *** tràn ngập chất lỏng mà nàng lại vặn vẹo, khiến bụng hắn trơn trượt.
Bỗng nhiên hắn mạnh mẽ hút lấy *** nàng, giống như muốn dùng sức nuốt chửng lấy nàng, làm cho nàng đau đớn nhưng lại cảm thấy khoái ý.
Phối hợp ngoài miệng, hắn rút ra ngón tay chôn ở *** nàng, để cánh hoa nho nhỏ của nàng đang ẩn nấp liền nổi lên, dùng sức ***.
“A……” Nàng toàn thân run rẩy, *** nhanh chóng co rút lại, nhưng là lại làm cho nàng cảm thấy càng mãnh liệt hư không.
Nàng chống đỡ thân thể, một tay chống bên thắt lưng hắn, một tay đưa vào dưới ௱o^ЛƓ, cầm vật nóng bỏng của hắn, đem nó nhắm ngay vào *** của mình.
Nàng đem cái ௱o^ЛƓ ngồi áp xuống phía dưới, *** lập tức gạt mở cửa huyệt, Tiến vào ***.
Hắn ung dung đưa tay để ở sau ót, nhìn H*m mu*n của mình nắm trong tay nữ nhân trên người, chủ động giữ lấy hắn.
“A a……” Nàng buông ra thứ thô trường khỏi bàn tay nhỏ bé, hai tay chống đỡ trên bụng rắn chắc của hắn, đem chính mình đẩy xuống phía dưới, đưa lửa nóng từng tấc dâng vào trong cơ thể.
*** từ cửa huyệt chen sâu vào bên trong, đem nàng giữ chặt hoàn toàn, tràn ngập trong cơ thể của nàng.
Sau khi hắn hoàn toàn đưa vào trong nàng, bắt đầu ra vào, chậm rãi cử động vật đang đứng thẳng, hắn nhận thức mang đến cho nàng ***.
Dần dần, nàng không vừa lòng với tốc độ chậm chạp, tốc độ ௱o^ЛƓ nàng nhanh hơn, động tác trên bụng hắn tựa như cưỡi ngựa.
Hai bên đẫy đà tròn trịa, theo biên độ động tác của nàng, ở giữa không trung nhảy đánh.
Bộ *** nhộn nhạo trước mắt, vây quanh *** của hắn là *** chặt khít ẩm ướt, cùng vẻ mặt mê say của nữ nhân, làm cho hắn hưởng thụ K**h th**h của thân thể đến vô cùng.
Hơi thở của hắn dần dần hỗn loạn, không thể duy trì bình tĩnh, nhịn không được nâng lên cặp ௱o^ЛƓ cường tràng hướng về phía trước chuẩn bị, thời điểm nàng chìm xuống, *** của hắn mãnh lực đưa lên không thôi.
Động tác càng ngày càng cuồng dã, bên trong phòng tràn ngập *** rỉ cùng gầm nhẹ của bọn họ, bọn họ ở trên người lẫn nhau tìm kiếm sự vui thích cuối cùng.
Từ nơi bọn họ *** không ngừng truyền ra thanh âm ***ng chạm thân thể, mãnh liệt *** cùng nhiệt độ cơ thể của bọn họ dần dần tăng lên, chảy ra lượng lớn mồ hôi.
Lưu Tĩnh Minh ở trên bởi vì kịch liệt phập phồng, toàn thân toát ra mồ hôi li ti, mồ hôi lăn xuống bụng của nàng, hòa vào nhiệt dịch từ cơ thể nàng chảy ra, lại lưu tiết ở hạ thân nam nhân trở thành một mảnh dính trơn.
“A ──” Rốt cục, khi hắn dùng một kích với nàng, cả người run lên, ngã vào *** hắn, đạt tới cao trào.
Hắn dùng lực bắt lấy khe ௱o^ЛƓ của nàng, rất nhanh hướng về phía trước, thẳng tiến *** của nàng co rút lại không thôi, đem ái dịch từ nơi sâu nhất của nàng không ngừng chảy ra, vương đầy xung quanh.
“Ân ──” Hắn ngẩng đầu lên, dùng sức bắt lấy nàng, cuối cùng một mãnh lực xuyên vào, đem *** chôn sâu trong cơ thể nàng.
Hắn kêu rên, cặp ௱o^ЛƓ khỏe khoắn lay động, đem toàn bộ *** của mình bắn vào nơi sâu kín của nàng……
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc