Mạc Nghiên Xuyên Sách - Chương 174

Tác giả: Chỉ Thị Y Duy

Chương 174: Cầu mà không được (vi H)
Sau khi điện thoại báo bình an với Cẩn Húc xong, Mạc Nghiên tham lam hưởng thụ sự ôm ấp từ chiếc giường lớn. Một chốc sau, cô mới không cam tâm tình nguyện đứng dậy ૮ởเ φµầɳ áo ra rồi bước vào phòng tắm. Dòng nước ấm áp bao trùm toàn thân cô, cô mệt mỏi dựa vào thành bể tắm, mí mắt nửa khép nửa mở như nặng ngàn cân, đôi con ngươi thần thái tan rã từng chút một.
Gõ cửa hồi lâu mà vẫn không thấy bé con đáp lại, Tư Đồ Dịch có chút lo lắng mở khóa cửa. Vừa bước vào phòng thì liền thấy cảnh tượng hương diễm như thế này: sương mù tràn ngập trong phòng tắm, thân thể mềm mại quyến rũ lả lướt của cô cộng với tư thế thả lỏng mê người nên hạ thể lâu chưa khai trai của anh ngay lập tức phồng lên. Bàn tay to bất đắc dĩ vỗ vỗ mặt, đôi mắt hẹp dài khép hờ bắt đầu trở nên thâm thúy, đáy mắt có nồng đậm tình triều đang kích động. Anh chỉ cảm thấy yết hầu khô ráo, hầu kết nhẹ lăn lộn trên dưới vẽ ra một góc hình cung gợi cảm. Cố nén nhịn sự khát vọng từ tận sâu trong nội tâm, anh dùng đôi tay mò vào trong nước rồi duỗi đến phần eo thon của cô xong chặn ngang và bế cô lên. Sau đó còn lôi kéo chiếc khăn tắm được móc trên giá bên cạnh rồi cẩn thận lau khô bọt nước trên người Mạc Nghiên bởi vì sợ cô bị cảm lạnh.
Ôm chặt cô, gương mặt lãnh khốc bao trùm và hôn lên môi cô, ánh mắt đặt ở trên người cô có không biết bao nhiêu tình yêu và lưu luyến triền miên. Anh nện bước vững vàng ra khỏi phòng tắm và đặt cô nằm lên trên chiếc giường lớn được đặt ngay ở giữa phòng. Ngón tay thon dài vuốt ve khuôn mặt cô, xuống phía dưới một chút đó là dáng người quyến rũ cho dù có khăn lông bao phủ nhưng cũng không che lấp đi được.
”Tỉnh rồi sao?”
Lúc ở trong phòng tắm, từ khi hơi thở quen thuộc trên người của người vừa tới chui vào chóp mũi thì cô liền biết đó là Tư Đồ Dịch. Có lẽ là được anh sủng nên cô có chút làm càn. Mạc Nghiên tham lam hưởng thụ bờ иgự¢ rắn chắc của anh, một loại cảm giác an toàn kỳ lạ bao phủ lấy cô. Mới vừa ᴆụng tới giường đệm mềm mại thì cô liền mở mí mắt dày nặng ra, bên tai ngay lập tức vang lên giọng nói trầm thấp gợi cảm, cảm giác tê tê dại dại giống như bị điện giật nảy vào trong đại não của cô.
”Ừm…”
Nhưng Mạc Nghiên lại không biết rằng bởi vì bản thân mới vừa tỉnh ngủ nên trong giọng điệu còn có chút khàn khàn và mang theo vài phần gợi cảm lười biếng. Cô bây giờ giống như một con mèo con đang làm nũng, hai mắt mê mang ngơ ngốc nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt. Cô vươn tay mềm lên мơи тяớи mi, mắt và mũi, cuối cùng dừng lại ở trên cánh môi anh.
“Em có biết… Bộ dáng hiện tại của mình đang rất dụ người muốn phạm tội không?” Tư Đồ Dịch cúi người xuống, đôi môi khô ráo chỉ cách 1cm với môi đỏ căng mọng của Mạc Nghiên. Chỉ cần anh nhẹ nhàng động thì liền có thể hôn lên đôi môi cô, hơi thở nam tính độc đáo thiếu chút nữa bao phủ lấy cô.
Cô hơi hơi mỉm cười, cái lưỡi chủ động liếm liếm môi mỏng của anh. Hầu kết mê người của Tư Đồ Dịch bởi vì đột nhiên khô nóng nên lăn xuống dưới, trong đôi mắt đen như hắc diệu thạch lóe ra ngọn lửa tình dục nguy hiểm, sóng gió quay cuồng. ”Nghiên Nhi… Đừng quyến rũ anh, anh sợ mình nhịn không được…” Cánh môi quyến luyến cọ xát vành tai bạch ngọc, môi lạnh khẽ mở dùng răng nhẹ nhàng gặm ʍúŧ, thỉnh thoảng còn dùng đầu lưỡi linh hoạt liếm ʍúŧ vành tai trắng nõn của cô, tiếng thở dốc thô nặng mang theo giọng điệu trầm thấp ẩn nhẫn, mày kiếm đột nhiên nhăn lại, anh không ngừng giãy giụa ở giữa Dụς ∀ọηg và lý trí. Cuối cùng, vẫn là lý trí chiến thắng nhưng anh lại muốn tiêu diệt nó ngay tức khắc. Cánh tay trắng nõn nhẹ nhàng bao trùm lấy cổ anh, đôi mắt long lanh hơi khép, cô dùng đôi môi mềm mại in lên môi anh, hồng lưỡi vụng về chui vào trong khoang miệng anh nhưng ngay lập tức lại bị Tư Đồ Dịch tiếp nhận. Hơi thở nam tính bao trùm lấy cô, lưỡi dài luồn lách vào mỗi một góc trong miệng thơm của cô, đầu lưỡi đỏ thắm bị lưỡi anh câu lấy và ʍúŧ vào xé rách. Chất lỏng trong suốt như quỳnh tương tràn ra từ khóe miệng cô rồi trượt xuống dưới qua gương mặt đến cần cổ thon dài duyên dáng, cuối cùng thì bị anh nhiệt tình quấn lấy và ʍúŧ vào hầu như không còn.
Mạc Nghiên mở đôi mắt bị tình dục tập kích thành mê ly tan rã, miệng thơm không ngừng phun ra tiếng ՐêՈ Րỉ trầm túy và khóc thút thít như có chút thống khổ. Từng tiếng một như đang khơi mào ngọn lửa tình dục càng nóng cháy trong anh: ”Dịch… Cho em…”
Mắt đen lạnh lùng không hề gợn sóng trong ngày thường giờ phút này lại nhu tình như nước, giọng nói khàn khàn vang lên ở bên tai cô: “Đang cầu mà không được…”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc