Ma Vương Hoàng Hậu - Chương 12

Tác giả: Cổ Hạnh Linh

"Vương tỷ, như vậy sẽ liên lụy đến quốc gia . Ngài không suy nghĩ cho mình, cũng phải vì quốc gia mà suy nghĩ chứ, chẳng lẽ ngài vì tư tình nữ nhi mà trở thành người có tội với quốc gia sao? Huống chi Ma vương là bằng hữu của ta". An Hiền thấu tình đạt lý, đáng tiếc Nữ vương không thèm nghe, khư khư cố chấp. Còn phân phó cho người giam lỏng An Hiền.
Nàng không tin Ma vương có thể vào được hoàng cung.
Chuyện nàng không tin đã nhanh chóng thành sự thật. Khuôn mặt tuấn tú tối sầm của Ma vương xuất hiện ở trước mắt nàng thì nàng khiếp sợ lui về sau mấy bước, không thể tin được Ma vương lại có năng lực mạnh như vậy, trong thời gian ngắn đã tiến vào được hoàng cung của nàng, không bị tổn hao một cọng tóc nào, không thể tin được pháp thuật của Ma vương lại cao hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của nàng. Nàng còn không kịp phản ứng, đã bị Ma vương nắm ở cổ, nàng thấy rất rõ, trong mắt Ma vương đang toát ra lửa giận.
"Lập tức cùng Bổn vương đi giải chú cho Tử nhi! Nếu không ta vặn gãy cổ ngươi!", Ma vương hung tợn uy hiếp.
Yêu tinh Nữ vương cười lạnh: "Ngươi dám không, nếu ngươi dám, Tử Nhi của ngươi chắc chắn phải ૮ɦếƭ!" Thấy hắn coi trọng nữ nhân loài người kia như thế nàng càng thêm ghen tị.
"Ngươi...", Ma vương hung hăng tức giận tát nàng một cái, vì Tử nhi, hắn thật sự không dám. Ma vương giận dữ trừng mắt Yêu tinh Nữ vương, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Ngươi muốn như thế nào?".
Yêu tinh Nữ vương cười lạnh, "Ta muốn như thế nào? Ta muốn cái gì ngươi đều đáp ứng sao?"
"Bổn vương không rãnh đùa với ngươi, nói! Điều kiện của ngươi!", Ma vương gầm nhẹ
Vì nữ nhân kia, hắn cam chịu bị nàng uy hiếp sao? Nghĩ đến việc này, Yêu tinh Nữ vương lạnh lùng nói: "Điều kiện của ta rất đơn giản, ta muốn ngươi lấy ta, để ta trở thành hoàng hậu Ma giới. Cũng phải mở tiệc chiêu đãi tất cả quân vương các quốc gia khác trong không gian dị vực này, hôn lễ nhất định cử hành ở ba ngày sau, cũng là ngày Động vật Hoàng viếng thăm Ma giới". Nàng muốn ở trước mặt mọi người trở thành hoàng hậu của hắn, chỉ có như vậy hắn mới không dám lật lộng.
Ma vương hung hăng trừng mắt nàng, biết nàng là muốn dựa vào sự có mặt của chúng quân vương đường đường trở thành Hoàng hậu, làm cho hắn không thể đổi ý, không thể lấy tánh mạng của nàng, nếu giết nàng hắn sẽ mang tội sát thê, làm cho thanh danh một đời của hắn bị hao tổn.
Ma vương cười rộ lên, nữ nhân này quá coi thường hắn, muốn ra điều kiện với hắn, nàng còn không có tư cách này, đến lúc đó hắn sẽ cho nàng một cái "Kinh hỉ" rất lớn!
Ma vương không cần suy nghĩ, nói: "Bổn vương đáp ứng ngươi! Chỉ cần ngươi giúp Tử nhi giải trừ hấp huyết chú, ở ngày đón dâu đó bổn vương sẽ tuyên bố thân phận của Hứa Tử không có gì đặc biệt với ta".
Không nghĩ tới Ma vương thật sự chịu để nàng uy hiếp.
Nữ vương kinh hỉ hỏi: "Thật sự?" Chỉ cần thân phận của nữ nhân kia không có gì đặc thù, sau này nàng trở thành Ma hậu rồi sẽ xử lý nàng sau, liền dễ như trở bàn tay .
"Nhất ngôn cửu đỉnh!". Ma vương cười vô cùng giả tạo, mà Nữ vương bị vui sướng đến thần trí mê muội, không hề biết được Ma vương không hề nhận uy hiếp.
"Tốt lắm, ở đại hôn cùng ngày, ta sẽ giải trừ hấp huyết chú cho nàng, hiện tại chỉ cần không cho nàng đội vòng cổ nữa, nàng tạm thời sẽ không ૮ɦếƭ". Nàng sợ giải chú cho Hứa Tử bây giờ thì Ma vương sẽ thay đổi ý định.
Ma vương hết sức bất mãn nhưng hắn cũng không có phương pháp gì.
Yêu tinh Nữ vương đưa đôi tay ngọc xoa thân hình cường tráng của Ma vương, cười duyên , "Đừng quên mạng sống Tử nhi của ngươi đang nằm trong tay ta, trước hết thỏa mãn ta đi". Nói xong, nàng vô sỉ dựa vào thân hình của Ma vương.
Nữ nhân đê tiện! Ma vương giận dữ mắng ở trong lòng. Chỉ vì Tử nhi, hắn kiềm chế lửa giận, thô lỗ đẩy ngã Yêu tinh Nữ vương trên mặt đất, chèn ép từ trên xuống. Khác với trước đây, dùng sự dịu dàng chỉ dành cho Hứa Tử đến trên người Yêu tinh Nữ vương, làm cho Yêu tinh Nữ vương thở gấp liên hồi, trầm luân ở trong sự dịu dàng của hắn. Tám năm nay đều là ***, nhưng hiện giờ lại dịu dàng như vậy, làm cho Yêu tinh Nữ vương càng thêm mê muội, càng muốn đeo bám không rời.
Mấy vị đại thần đánh vào trong thấy một màn này, mắt đều choáng váng. Vốn bọn hắn còn lo lắng Vương sẽ quá xúc động mà giết Yêu tinh Nữ vương, không nghĩ tới Vương cùng Nữ vương lăn lộn trên mặt đất, hưởng thụ ngư thủy chi hoan*, đâu có chỗ nào giống như Ma vương đang cuồng nộ lúc nãy?
*ngư thủy chi hoan: vui vầy cá nước, niềm vui khi cá gặp nước, cá quấn quít với nước, nước bao bọc cá vô cùng vui vẻ...
Bọn hắn yên lặng lui ra ngoài, bọn hắn tin tưởng Vương làm như vậy đều có chủ ý.
"Ngươi đối với Tử nhi của ngươi có phải dịu dàng như thế hay không?" Yêu tinh Nữ vương rất không có mùi vị hỏi.
Ma vương lạnh lùng nói: "Hiện tại là việc của chúng ta, miễn bàn người thứ ba." Nếu không phải vì Tử nhi, tại sao hắn phải khổ như vậy tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục?
Yêu tinh nữ vương cười nói: "Tốt". Về sau nam nhân này chỉ có một người là nàng, nàng quyết sẽ không để hắn gặp mặt nữ nhân loài người kia. Chỉ cần nàng thành Ma hậu, Ma vương tuyên bố thân phận của nàng ta không có gì đặc biệt, nàng muốn lấy tánh mạng của nàng ta, căn bản không cần sử dụng yêu pháp. Chỉ cần học thủ đoạn của Ma vương, đem nữ nhân đó đưa đi làm quân kỹ, không tin, không quá ba ngày, nàng liền bị Tra t** mà ૮ɦếƭ.
"Ở lại bên cạnh ta lâu hơn được không?" Nam nhân mà mình yêu này chưa từng thật sự ở bên cạnh nàng.
Ma vương đẩy nàng ra, đứng lên, sửa sang lại quần áo, không thèm nhìn tới nàng hay liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: "Bổn vương phải đi về trước chuẩn bị hôn lễ cho chúng ta". Nói xong cũng không quay đầu lại mà đi mất.
Yêu tinh Nữ vương tức giận đến phát run. Nàng biết hắn vì nữ nhân kia mới tạm nhân nhượng. Lúc bình thường chính bản thân mình cũng không có vì hắn mà thủ thân như ngọc, sau lưng Ma vương, nàng cùng nam nhân khác ở một chỗ, chính là nam nhân nào làm nàng chán ghét liền đem giết, nhiều năm qua Ma vương không hề biết gì.

Bạn đang doc truyen online tại: WWW.ThichTruyen.VN
Con dân Ma giới cũng không hiểu được Vương của bọn hắn, vì cái gì lại đi tiếp nhận sự uy hiếp của Yêu tinh Nữ vương. Bằng ma pháp của Vương , có thể không bức Yêu tinh Nữ vương giải chú được sao? Mặc dù thắc mắc nhưng không ai dám hỏi. Bọn hắn biết Vương làm mọi chuyện chỉ vì muốn cứu Hứa cô nương, từ sau khi ở Yêu tinh quốc trở về, Vương liền phân phó khẩn cấp chuẩn bị hôn lễ, khẩn cấp mở tiệc chiêu đãi các Quân vương, khẩn cấp làm mũ phượng, váy cưới, có điều làm cho mọi người không thể hiểu được chính là Vương lại hạ lệnh gấp gáp làm hai bộ đồ cưới. Tuy rằng hoàng cung vội vội vàng vàng loạn cả lên, Vương cũng vẫn trông coi bên cạnh Hứa cô nương. Bọn hắn đều lo lắng cho Hứa cô nương, Yêu tinh Nữ vương mà thành Hoàng hậu của bọn hắn thì có thể buông tha cho Hứa cô nương sao?
Nếu không nhìn thấy trong mắt Vương tình ý thâm sâu, có lẽ mọi người đã nghĩ đến Vương không thương Hứa cô nương nữa.
Ba ngày rất nhanh đi qua, Động vật Hoàng mang theo Hoàng hậu nhân loại của hắn, ở trong đội ngũ lớn được nghênh vào Ma giới hoàng cung.
Lúc này, đoàn người được Ma vương phái đi đón dâu cũng đã trở lại.
Trong Ma giới hoàng cung bị một bầu không khí kỳ quái bao phủ.
Chỉ có khách nhân không biết rõ tình hình là vui vẻ.
Động vật Hoàng hậu và Hứa Tử có bộ dạng giống nhau, đều là tiểu nữ nhân lanh lợi. Ở trên khuôn mặt thanh tú lóe ra ánh mắt giảo hoạt. Nàng thật sôi nổi, nơi nơi chạy loạn, Động vật Hoàng buộc phải giữ chặt nàng bên người, ngượng ngùng nói với Ma vương: "Trẫm làm hư nàng rồi".
Ma vương cười nhạt thông cảm, Động vật hoàng hậu này giống như Tử nhi của hắn, là một giai nhân thanh tú, chỉ có tính cách là hoàn toàn bất đồng. Động vật hoàng hậu thật sôi nổi, hiếu động, quỷ kế đa đoan, chỉnh người ૮ɦếƭ không đền mạng. Tử nhi thì rất trầm lặng, lương thiện, giản dị lại rộng lượng.
Động vật hoàng hậu – Liễu Ảnh Nhi bĩu môi nói: "Thật khó khăn mới ra ngoài một chuyến, ngươi cho người ta chơi một chút thôi. Huống chi hôm nay là..." Liễu Ảnh Nhi ngượng ngùng le lưỡi, xấu hổ nói: "Hắn gọi là cái gì Vương tới?". Tới thế giới này, có trên ngàn vạn cái vương, nàng nhất thời không nhớ hết bọn họ.
"Ma vương". Động vật hoàng Bạch Long Viễn hết cách nói cho nàng, hắn đã nói cho nàng đến ba lần.
"Đúng, hôm nay là ngày vui của Ma vương, không chơi một chút thì tiếc lắm". Liễu Ảnh Nhi nắm ống tay áo của Bạch Long Viễn, nũng nịu nói: "Đi nha, cho ta đi khắp nơi xem một chút thôi". Tình cảnh náo nhiệt như vậy lại không cho nàng đi, nàng sẽ buồn bực ૮ɦếƭ mất.
"Không được. Trẫm mà buông tay, không biết ngươi sẽ gây ra họa gì nữa". Biết rõ cá tính của ái thê, Bạch Long Viễn không muốn mạo hiểm như vậy."Đều đã làm nương người ta, còn ham chơi như vậy".
Liễu Ảnh Nhi ngã vào lòng Bạch Long Viễn, Bạch Long Viễn hết cách với nàng, ôm nàng vào lòng. Có chút đỏ mặt nói với Ma vương: "Thực xin lỗi, đã để cho ngài chê cười. Nha đầu này thật sự bị làm hư rồi".
Ma vương cười nhạt: "Không có việc gì. Ngài nói chuyện với nàng đi. Ta đi trước".
Nói xong, Ma vương đi khỏi Ngự thiên cung.
"Ảnh Nhi". Bạch Long Viễn đem ái thê đỡ thẳng dậy, thở dài nói: "Ngươi có thể yên lặng một chút được không. Đến nhà người khác làm khách, ngươi nên có bộ dáng của Hoàng hậu". Ở trước mặt Ma vương nàng lại làm vậy, chắc chắn ở trong lòng Ma vương đang cười hắn, thân là Động vật hoàng mà không thể xử lý thê tử của mình.
Liễu Ảnh Nhi không cho là đúng. Nàng vốn không muốn làm Hoàng hậu, lúc trước chẳng những hắn không chịu chỉ hôn nàng cho Bạch Lập Khải mà còn *** lấy nàng làm hậu. Vì vậy, hắn cùng Bạch Lập Khải từ huynh đệ thành tình địch, làm cho Bạch Lập Khải rời khỏi triều đình, cho tới bây giờ Bạch Lập Khải cũng chưa từng quay về kinh.
"Hôn lễ của Ma vương sắp bắt đầu rồi, trẫm mang ngươi đi xem lễ". Bạch Long Viễn biết rõ ái thê không hề để ý đến thân phận, đành phải chuyển sang đề tài khác.
"Hay lắm". Liễu Ảnh Nhi lập tức trở nên cao hứng. "Tân nương của Ma vương có phải nữ nhân cùng thế giới với ta không?". Nàng còn chưa nhìn thấy nữ nhân xui xẻo kia, gặp phải vận xui đi vào cái thế giới hỗn loạn này, lại đều trở thành nữ nhân của này đó yêu ma quỷ quái.
Bạch Long Viễn lắc đầu, "Hình như không phải, tân nương đổi thành Nữ vương của Yêu tinh quốc rồi". Hắn cũng cảm thấy kỳ lạ, Ma vương sẽ lấy Yêu tinh Nữ vương làm Vương hậu, không phải hắn đã yêu một nhân loại sao? Vì sao không lấy nữ nhân loài người kia? Hôm nay là ngày vui của hắn, cũng không nhìn thấy nữ nhân loài người nào, chẳng lẽ lời đồn là giả ?
Khi hắn nghe được từ Xà vương, Ma vương sủng ái một nữ nhân, mà nữ nhân đó chính là người bị bắt tới cho hắn ta luyện công, hắn cũng không tin lắm. Tuy rằng hắn cùng Ma vương không có giao tình, lại biết Ma vương lạnh lùng, tàn nhẫn, vô tình. Thái độ đối với nữ nhân của Ma vương ngay cả hắn cũng không chấp nhận được. Hắn ta lại có thể sủng ái một nhân loại? Nếu không phải Xà vương nói là tận mắt nhìn thấy, Bạch Long Viễn cũng không tin. Liễu Ảnh Nhi đang nhàm chán, nghe xong việc đó, làm ầm ĩ đòi tới đây thấy người thân. Hắn không đồng ý thì nàng lại vừa khóc vừa nói, hắn không chịu cho nàng về nhân gian, chẳng lẽ cũng không chịu cho nàng trông thấy người cùng thế giới với mình sao? Tại không gian dị vực này, người cùng thế giới với nàng chính là người thân của nàng. Hắn chỉ có thể đau lòng thay nàng lau đi nước mắt, đồng ý với Ảnh Nhi.
"Thối Ma vương thay lòng đổi dạ!", phản ứng đầu tiên của Liễu Ảnh Nhi chính là cho rằng Ma vương thay lòng đổi dạ ."Đàn ông các ngươi luôn thay đổi thất thường, không giáo huấn một chút cũng không được".
"Ảnh Nhi đừng xằng bậy", Bạch Long Viễn vội vàng cảnh cáo, Ảnh Nhi giáo huấn sẽ làm người ta hối hận vì đã đắc tội với nàng, trước kia hắn đã từng nếm qua loại mùi vị này. "Ma vương không giống với các quân vương khác, hắn sẽ giết ngươi!". Cho dù nàng là Động vật hoàng hậu cao quý, một khi chọc giận Ma vương, Ma vương tuyệt đối sẽ không nể mặt hắn mà buông tha nàng.
Ở trên cái thế giới này, địa vị hắn rất được tôn sùng, còn uy nghiêm của Ma vương thì càng không thể mạo phạm. Ba năm trước đây, Ma vương từng một lần đùa bỡn Tiên nữ của Thiên đình, coi thường thiên uy của Ngọc đế. Vì vậy mà vị Tiên nữ kia bị đánh xuống trần giang làm người phàm.
Thiên uy của Ngọc đế, Ma vương còn không sợ. Nếu ái thê của hắn đắc tội Ma vương, chỉ có con đường ૮ɦếƭ.
"Hừ", Liễu Ảnh Nhi hừ lạnh, không hề đem lời cảnh cáo của trượng phu để ở trong lòng. Nàng hiện tại là Động vật hoàng hậu cao quý, nàng yêu cầu trượng phu hoàng thượng hiện tại của nàng chỉ có thê yêu một mình nàng, nếu không, nàng tình nguyện rời đi cũng không nguyện cùng người khác chia sẽ trượng phu. Ma vương chính là Vương, nàng cũng có ý yêu cầu hắn chỉ có thể yêu đồng loại của nàng. Nàng không biết đây là điều ghen tỵ trong thất xuất* ở cổ đại. Nàng cho rằng hễ là nữ nhân đều hy vọng trượng phu của mình chỉ yêu thương một người là mình, nếu nữ nhân nào nói không để ý thì đó là giả, là không thật, viện lý do tạm nhân nhượng vì lợi ích chung, cho rằng làm như vậy sẽ có được sự tôn trọng của trượng phu. Nàng cho rằng loại nữ nhân này rất ngu, trượng phu của mình thành của người khác, kính trọng còn có ý nghĩa gì? Không chiếm được tình yêu trọn vẹn thì buông tha cho đối với hai bên đều tốt hơn, cũng không cần phải sống vất vả.
Nam nhân đều thích nữ nhân của mình chung tình vĩnh viễn chỉ yêu mình, lại không chịu vĩnh viễn chỉ yêu một nữ nhân. Chính mình không thể làm được, có tư cách gì yêu cầu nữ nhân làm được? Liễu Ảnh Nhi vì vấn đề này, từng tranh cãi với quần thần, không cho bọn hắn tấu thỉnh Bạch Long Viễn tiếp tục tuyển mỹ lập phi. Thật ra vấn đề này ở nhân gian cũng không phải chỉ có một lần khiến cho nam nữ tranh luận, nhưng nàng là một nữ nhân của thế kỷ hai mươi mốt, có tư tưởng khác xa với nữ nhân cổ đại.
Trong lúc hai vị lão công không có cách nào, chỉ biết ngồi trung thành ngoan ngoãn tự kỷ một mình trong góc, hai nàng sẽ đi bàn xem dùng cách nào để trị bọn hắn.
Ma vương không có tự mình đến cửa Hoàng cung nghênh đón hoàng hậu của hắn, mà cho quan nghi thức đem Yêu tinh Nữ vương nghênh đón vào Hoàng cung. Đội ngũ đi ở phía trước Ngự thiên cung ngừng lại, Ma vương ôm Hứa Tử đang hôn mê bất tỉnh xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Toàn trường một mảnh xôn xao, không rõ Ma vương đang muốn làm gì.
Liễu Ảnh Nhi vừa thấy Hứa Tử, chỉ biết là đồng loại của nàng. Nàng không chịu nổi giãy ra khỏi tay Bạch Long Viễn, xông lên phía trước chất vấn Ma vương: "Ngươi đã làm gì thân nhân của ta rồi? Nàng có phải hay không bị ngươi hại ૮ɦếƭ?". Cho nên ngươi mới nóng lòng kết hôn cùng một nữ nhân khác.
Ma vương lạnh lùng liếc nàng một cái, Ảnh Nhi bị sự ánh mắt rét lạnh của hắn dọa đến sợ lui vài bước. Bạch Long Viễn lập tức tiến lên đem nàng bảo hộ phía sau, cũng gật đầu một cái với Ma vương với ánh mắt thật có lỗi.
Chú thích:
*thất xuất: không có con, không chung thủy, không thờ cha mẹ chồng, lắm điều, trộm cắp, ghen tuông, bị bệnh khó chữa: là bảy lý do để bỏ vợ trong thời phong kiến.
Ma vương bế Hứa Tử đứng trước mặt Yêu tinh Nữ vương, hướng về cái khăn màu đỏ Nữ vương đội trên đầu nói: "Ngươi giải hấp huyết chú cho Tử nhi trước đi, sau đó chúng ta mới có thể bái thiên địa".
Yêu tinh Nữ vương xã khăn trùm đầu xuống trước mọi người, không vui nói: "Hôm nay là ngày vui của chúng ta, ngươi còn một lòng nghĩ đến con tiện nhân này!".
Ma vương lạnh lùng cảnh cáo: "Chú ý cách dùng từ của ngươi! Ngươi chỉ cần trả lời, rốt cuộc giải hay không giải?".
Yêu tinh Nữ vương nhìn khách nhân toàn trường liếc mắt một cái, nghĩ thầm, lúc này trước mặt trên ngàn vạn cái quân vương, hơn nữa Động vật Hoàng tối tôn sùng đã ở đây, cho dù nàng giải hấp huyết chú, Ma vương cũng không dám làm gì nàng. Vì có thể mau chóng trở thành Ma hậu, nàng sảng khoái đồng ý. "Được, vậy cứu con tiện nhân này trước, mời nàng nhìn thấy chúng ta thành thân". Nàng tin tưởng làm như vậy thì so với lấy tính mạng của nàng ta còn vui sướng hơn, Yêu tinh Nữ vương lập tức phân phó: "Lấy đao đến, lấy luôn cái vòng cổ xanh biếc của ta".
Trong lúc đó, mọi người không biết hai người bọn họ rốt cuộc đang giao dịch cái gì. Ai cũng không dám lên tiếng hỏi, lẳng lặng chờ xem kết quả.
Phu thê Động vật Hoàng cũng đã hiểu được. Thì ra không phải Ma vương thay lòng đổi dạ, hắn chịu thiệt lấy nữ nhân không thương chỉ vì muốn cứu nữ nhân mà hắn yêu. Không thể tưởng được, sức mạnh của ái tình lại lớn như vậy, có thể làm cho một cái lãnh huyết Ma vương có thể miễn cưỡng để cầu toàn.
Yêu tinh Nữ vương dùng đao khứa trên cổ tay của nàng một đao, đem máu của nàng nhỏ lên cái vòng cổ đã thành màu đỏ, sau đó niệm giải chú, đem vòng đội lên cổ Hứa Tử lần nữa. Sắc mặt Hứa Tử từ từ hồng hào trở lại. Vòng cổ lại biến thành màu xanh biếc thông thường, Yêu tinh Nữ vương mới ngừng hẳn câu thần chú. Nàng nhẹ lau mồ hôi trên trán, thật ra giải chú rất làm hao tổn nguyên khí, cũng may nàng là Nữ vương, pháp lực đứng đầu hết thảy Yêu tinh, nàng chỉ ra chút mồ hôi, sẽ không vì vậy mà suy giảm tới nguyên khí.
Ma vương gỡ cái vòng trên cổ Hứa Tử xuống trả lại cho Yêu tinh Nữ vương, sau đó nôn nóng vỗ nhẹ mặt Hứa Tử, lo lắng gọi: "Tử nhi, mau tỉnh lại, Tử nhi".
"Nàng tạm thời sẽ chưa tỉnh trong nửa giờ. Ta đã giải chú cho nàng, ngươi cũng nên thực hiện lời hứa của ngươi, chúng ta bái thiên địa thôi". Yêu tinh Nữ vương bực bội nói. Hắn muốn có biểu hiện quan tâm đến nhân loại này ở trước mặt nàng như vậy sao?
Ma vương cúi xuống thâm tình hôn lên trán Hứa Tử, sau đó đem Hứa Tử giao cho Phong Tử Do, Phong Tử Do đưa cho Lục Ngọc cùng Lam Y, Lam Nguyệt đem Hứa Tử về Thiên cung.
Ma vương nhìn Yêu tinh Nữ vương, sau đó lại nhìn khách nhân toàn trường, hắn cười, là cái loại cười kỳ quái, cười đến mọi người không biết được hắn đang nghĩ gì.
Đột nhiên, Ma vương đánh một chưởng vào Yêu tinh Nữ vương, không hề đề phòng, nàng bị đánh bay.
"Ngươi?", Yêu tinh Nữ vương không thể tưởng tượng nổi, trừng mắt Ma vương: "Ngươi muốn lật lọng, muốn giết ta sao? Ngươi không sợ mang tội danh sát thê sao?". Sớm biết hắn giả tình giả ý thì nàng sẽ không giải chú cho nữ nhân kia rồi.
Ma vương âm lãnh cười: "Ngươi khi nào thành thê của Bổn vương? Bổn vương còn chưa cùng kẻ nào bái thiên địa thì làm gì có thê? Ngươi dám cả gan thương tổn Tử nhi, Bổn vương quyết không tha cho ngươi!". Nàng nghĩ đến có mặt trên ngàn vạn cái Vương lúc này, có Động vật Hoàng tối tôn sùng ở đây, hắn sẽ không dám làm gì nàng. Hắn cười nhạo nữ nhân này quá ngây thơ, làm bạn cùng giường với hắn tám năm, vẫn không biết cá tính hắn. Nếu như hắn bị nàng uy hiếp, hắn sẽ không là Ma vương . Ở trên đời này, trừ Tử nhi của hắn, không ai có thể làm hắn động tâm.
Yêu tinh Nữ vương không khỏi tức giận đến xấu hổ, thì ra chính mình đã mắc mưu của hắn. Hiện tại đừng nói trở thành Hoàng hậu của hắn mà kết cuộc còn bị người đời nhạo báng. Nàng tốt xấu cũng là Vua của một nước, thật không ngờ hắn dám nhục nhã nàng! Nàng điên cuồng xông lên phía trước, "Ta và ngươi liều mạng!".
Toàn trường khách nhân đều bị làm cho hồ đồ, lúc nãy hai người còn chuẩn bị thành thân, hiện tại lại thành kẻ thù, bắt đầu chém giết nhau.
Yêu tinh Nữ vương cùng Ma vương đánh từ mặt đất lên tới trên trời, lại từ bầu trời đánh xuống mặt đất. Pháp thuật của hai người thỉnh thoảng phá hủy đồ đạc xung quanh, nhìn thấy Nữ vương của chính mình cùng Ma vương đánh nhau, đội ngũ nhóm Yêu tinh đi theo cũng nhào vào đánh nhau cùng ma quỷ của Ma giới.
Hiện trường tức thì trở thành một mảnh hỗn loạn.
Bạch Long Viễn vội vàng giữ chặt Liễu Ảnh Nhi tránh ở chỗ xa. Các thần tử của hắn cũng là ngàn vạn cái Vương, tất cả đều che lại hắn cùng Liễu Ảnh Nhi ở trung tâm, hình thành bức tường người, thay hai phu thê chắn đi lửa đạn không cần thiết.
Liễu Ảnh Nhi còn không biết ૮ɦếƭ sống, ở một bên hò hét cổ vũ.
Hai bên cùng là Vua, pháp thuật thật không thể khinh thường. Hai người đánh nhau cát bụi loạn mù mịt, đến không còn thấy trời trăng gì.
"Bọn hắn ai sẽ thắng?". Hiện tại là ban ngày, còn không thể phân ra ai thắng ai bại, Liễu Ảnh Nhi nhịn không được hỏi Bạch Long Viễn.
"Ma vương", Bạch Long Viễn nhìn ra Ma vương thi triển ma pháp một cách thoải mái tự nhiên, mà Yêu tinh Nữ vương lại lực bất tòng tâm, cũng sắp không đỡ nổi nữa.
"Hả?"
Quả nhiên, chưa tới một canh giờ, Yêu tinh Nữ vương đã bị ma Vương hung hăng đánh bay, rơi xuống đất đến không đứng dậy nổi.
Ma vương như con chim ưng từ giữa không trung lao thẳng xuống dưới, chuẩn bị lấy tánh mạng của Yêu tinh Nữ vương.
"Dừng tay!". Một âm thanh của nữ nhân vội vàng truyền đến, thân thể Hứa Tử còn có vẻ suy yếu xuất hiện ở phía trước Yêu tinh Nữ vương.
Ma vương vội vàng thu tay lại.
"Không cần giết nàng!". Hứa Tử che ở trước mặt Yêu tinh Nữ vương, "Nghịch Thiên, tha cho nàng đi. Ta đã không sao rồi, hãy khoan dung tha cho nàng con đường sống đi".
"Tử nhi!", Ma vương không phục gầm nhẹ, "Nàng thiếu chút nữa hại ૮ɦếƭ ngươi! Ngươi còn thay nàng cầu tình!".
"Không phải ta đã không có việc gì rồi sao?". Hứa Tử nhẹ cất bước tiến lại gần hắn, đưa tay vuốt hắn lửa giận. "Do nàng quá yêu ngươi, mới có thể làm ra chuyện thương tổn đến ta".
Ma vương kéo tay nàng xuống, nói: "Nếu thả nàng, sau này nàng còn có thể tìm ngươi phiền toái. Ngươi không cần nhúng tay vào, Bổn vương muốn giết nàng, trừ đi hậu hoạn". Nói xong, Ma vương đem Hứa Tử đổ lên trước mặt trưởng lão, ý bảo trưởng lão giữ chặt Hứa Tử, hắn xoay người đi giết Yêu tinh Nữ vương.
Yêu tinh Nữ vương cũng không vì Hứa Tử thay mình cầu tình mà cảm kích, nàng oán hận trừng mắt nhìn Hứa Tử liếc mắt một cái, cố hết sức đứng dậy, chật vật nhanh chóng thi triển thuật độn thân chạy trốn. Chỉ để lại giọng nói oán hận quanh quẩn ở Ngự Thiên cung: "Ma vương! Chuyện hôm nay, Bổn vương sẽ không từ bỏ ý đồ". Nàng nhất định sẽ tìm hắn tính sổ, nhất định sẽ không cho nữ nhân kia có thể sống vui vẻ.
Bởi vì tư tình nữ nhi, làm cho hai quốc gia từ bạn thân trở thành kẻ thù.
Hứa Tử sâu sắc cảm thấy mình đã trở thành hồng nhan họa thủy.
Cái gì là giận dữ xung thiên vì hồng nhan? Đối với nam nhân cái gọi là yêu đều làm cho nữ nhân trở thành kẻ gây họa. Lấy gông xiềng đem nữ nhân khóa chặt bên mình, không thể giãy, chỉ có thể bị người khác chỉ trích đến ૮ɦếƭ đi, đây là tình yêu với quân vương làm cho nữ nhân phải trả cái giá lớn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc