Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế - Chương 62

Tác giả: Hằng Tâm

Tá Kiếm Chi Cố, Chánh Ma Sơ Hợp
Chánh khí càng lúc càng hấp thu thật nhiều nguyên tố quang minh từ bên ngoài, Lộ Lộ lúc này đã thấy được luồng khí thể màu trắng toát ra từ người thiếu gia rất mãnh liệt. Trước kia, nàng chưa bao giờ trông thấy hiện tượng thế này, nên giờ đây nàng đã ràn rụa nước mắt vì lo cho thiếu gia sẽ có nguy hiểm.
“A…....đau quá…....lạnh…...lạnh ૮ɦếƭ lão tử…...a…....”
Chánh ma nhị khí ở trong người đang tranh đấu điên cuồng, khiến cho Diệp Phong bị chiết ma ђàภђ ђạ rất thống khổ, thật không muốn sống nữa. Hắn lúc này không vận công được nữa, mà chỉ đưa hai tay ôm đầu lăn lộn trên mặt đất, kêu la thảm thiết.
“Thiếu gia, thiếu gia, ngài làm sao vậy? Làm sao vậy…....?” Lộ Lộ thấy cảnh đó lập tức khóc rống lên, bước đến sát bên cạnh hắn, nhìn thấy hắn lăn lộn đau đớn mà không biết làm sao để hỗ trợ hắn.
Người ở bên ngoài trướng nghe tiếng kêu la đau khổ của Đoàn trưởng đại nhân, Lạp Phỉ Nhĩ, Ai Đức, Ba Nhĩ, Lạc Tư, và Mộng Hinh năm người lập tức giật mình, cùng xông cả vào. Khi vào tới nơi thì họ mới phát hiện ra thần tình thống khổ của Đoàn Trưởng, lăn lộn trên đất kêu la rất đau đớn, ai nấy đều lộ vẻ nghi hoặc không hiểu tại sao cả.
“Lộ Lộ, lão đại sao lại như thế?” Gã mập Ai Đức lên tiếng hỏi Lộ Lộ.
“Ta không biết, thiếu gia lấy máu dung hợp Hắc Ám ma kiếm, rồi đột nhiên biến thành như vậy.” Lộ Lộ vừa kinh hoảng vừa khóc nói.
“Cái gì? Lão đại dung hợp Hắc Ám ma kiếm sao? Hắn bị điên chắc?” Ai Đức kinh hãi bật thốt lên. Lạp Phỉ Nhĩ và Ba Nhĩ cũng đều giật mình.
“Đoàn trưởng đại nhân có Hắc Ám ma kiếm ư?” Lạc Tư và Mộng Hinh đều không tin nhìn sang bọn Lộ Lộ bốn người. Ngoài những người có mặt tại rừng long não (chương thụ sâm lâm) ngày trước, còn lại những thành viên khác của Tư Lược đoàn đều không hay biết được Đoàn trưởng đại nhân lại sở hữu Ma tộc chí bảo, Hắc Ám ma kiếm.
“Lúc này không phải là lúc giải thích sự việc. Trước hết hãy nghĩ biện pháp để giúp lão đại thoát ly sự thống khổ cái đã.” Ai Đức nhìn hình dáng lăn lộn đau khổ của lão đại, cố dùng hai tay cào bứt lấy đầu mà rít gào không ngớt.
Lúc này, chánh khí đã hấp thu cũng đủ nguyên tố quang minh từ bên ngoài rồi chuyển hóa thành chánh khí để ngăn cản sự chèn ép của ma khí, nhưng rồi luồng chánh khí đó bắt đầu xoay chuyển tình huống mà quật trở lại lấn át luồng ma khí. Ma Khí không cam lòng yếu thế, cũng bắt đầu hấp thụ nguyên tố hắc ám từ bên ngoài để chuyển hóa thành ma khí.
Diệp Phong phát hiện nhị khí đồng thời hướng ra bên ngoài mà hấp thụ chánh khí và ma khí, sự đau đớn trong người cũng từ từ ổn đỉnh lại. Hắn nghĩ đến việc nhị khí đồng thời hấp thụ nguyên tố, tất sẽ có hy vọng tiến nhập vào tầng thứ năm. Vì vậy nên hắn cố nhịn đau, nói với Lộ Lộ:
“Thiên…...địa…....chí tôn công…...của ta…....phải có đột phá…...các ngươi…...hãy…....ra ngoài trước đi.”
“Thiếu gia…....” Lộ Lộ nhìn bộ dạng đau đớn của thiếu gia, trong lòng giống như là bị kim đâm rất khó chịu. Nghe thiếu gia nói Thiên Địa Chí Tôn công phải có đột phá thì tâm tình tràn ngập sự quan thiết, rồi cùng với bọn Ai Đức các người kéo nhau rời khỏi doanh trướng, chỉ để lại một mình Diệp Phong vẫn đang lăn lộn trên đất.
“Ai Đức, hãy mau nói cho ta biết, tại sao Đoàn trưởng lại có Hắc Ám ma kiếm?” Chú tạo phong tử Lạc Tư vừa ra khỏi doanh trướng, liền tò mò hỏi Ai Đức. Mộng Hinh cũng lộ ra thần sắc tò mò muốn biết.
Các thành viên của Tư Lược đoàn đang vây quanh bên ngoài doanh trướng lúc này nghe Lạc Tư hỏi vậy cũng đều giật mình, mở to hai mắt như không tin tưởng vào tai mình. Làm cách nào mà Đoàn Trưởng có được Hắc Ám ma kiếm?
Các thành viên của Tư Lược đoàn trong thời gian gần đây đối với Mộng Hinh rất gần gũi, thân thiện, vì vậy Ai Đức thấy việc này đã bị tiết lộ liền đem mọi việc xảy ra tại rừng long não và làm thế nào lấy được Hắc Ám ma kiếm mà kể ra tất cả.
“Ải nhân thần ở trên cao, Đoàn Trưởng đã cầm vào Hắc Ám ma kiếm nhưng không bị chuyện gì, mà hắn lại tu luyện chánh khí, tất có đồng nguyên Quang Minh đấu khí. Điều đó cầm chắc là tử đối đầu xung khắc với lại nguyên tố của Hắc Ám ma kiếm. Vậy mà cũng có việc gì, thật là không thể tin nổi…..…..”
Thần tình của Lạc Tư giống như là vừa phát hiện ra một sự kiện kỳ quái nhất thiên hạ, chỉ lẩm bẩm tự nói với mình, trong tâm nảy sinh lòng tò mò, muốn xem cho biết thanh Hắc Ám ma kiếm trong truyền thuyết kia rốt cuộc lại có hình dáng như thế nào.
Những ải nhân còn lại cũng vô cùng kinh ngạc, đồng thời cũng rất muốn được kiến thức thanh thần khí trong truyền thuyết kia. Chỉ có Mộng Hinh là người kinh hãi nhất khi biết được Đoàn trưởng tu luyện đồng nguyên Quang Minh đấu khí mà khi cầm đến thanh ma kiếm lại không bị việc gì.
Chánh ma nhị khí càng đấu càng hung, nguyên tố quang minh và nguyên tố hắc ám từ bên ngoài vẫn không ngừng bị hút vào cơ thể Diệp Phong một cách điên cuồng, rồi chuyển hóa thành chánh ma nhị khí tranh đấu lẫn nhau, khiến cho khắp nơi trong toàn thân Diệp Phong đều đau nhức vô cùng.
“A…..…..…..”
Áp lực của sự đau đớn quá mạnh, khiến cho Diệp Phong chịu không nổi, phải há miệng rống lên một tiếng để phát tiết. Ngay vào lúc này, hai luồng chánh ma nhị khí trong nội thể của hắn đột nhiên hùng dũng bộc phát ra bên ngoài hết một nửa, rồi vây quanh lấy thân người hắn, hòa lẫn vào nhau mà tạo thành một luồng kình phong mạnh mẽ, châm chích lẫn nhau, vận tốc đạt tới cực điểm, rồi biến mất vô tung.
“Thành công rồi ư? Ta đã tiến vào tầng thứ năm của Thiên Địa Chí Tôn công rồi sao?”
Hai luồng chánh ma nhị khí vừa rời thân rồi biến mất, còn hai luồng chánh ma nhị khí còn lại trong nội thể thì lập tức dừng lại, quấn lấy nhau rồi hạ xuống ngưng tụ tại đan điền, so với trước kia còn có vẻ sung mãn hơn. Đây chính là dấu hiệu Thiên Địa Chí Tôn công tiến vào tầng thứ năm, biểu thị chánh ma nhị khí của hắn bước đầu dung hợp với nhau. Chỉ có điều, nếu muốn dung hợp triệt để hai luồng chân khí này thì phải đợi hoàn thành tầng thứ tám rồi tiến vào tầng thứ chín, như vậy mới mong có thể đạt được.
“Thiếu gia, ngài không sao chứ?”
Lộ Lộ ở bên ngoài đã thấy hắc bạch khí thể phá trướng bay ra rồi tiêu thất, nên khẩn trương chạy vào xem xét tình trạng của hắn, Lạp Phỉ Nhĩ, Ai Đức, Ba Nhĩ, Mộng Hinh, Lạc Tư năm người cũng theo vào sau.
Lúc này Diệp Phong đang đảo ngược thân người mà vận khí hành công ngay trên mặt đất, vừa thấy vẻ mặt quan hoài của Lộ Lộ, hắn liền xoay người ngược trở lại, hạ thân xuống đất, thong thả cười nói: “Không sao nữa rồi, ta đã vượt qua cửa ải khó khăn, và đã tiến vào cảnh giới tầng thứ năm của Thiên Địa Chí Tôn công.”
“Hắc, thật là nhân họa đắc phúc, chúc mừng lão đại, chúc mừng lão đại!” Ai Đức thấy Diệp Phong chẳng những là được an toàn vô sự mà lại còn thăng tiến võ công, nên cực kỳ vui vẻ, vội vàng chúc mừng thiếu gia được tăng cường thực lực.
“Đó chẳng qua là nhờ vào sự ảnh hưởng của ma kiếm, rồi tình cờ tiến nhập vào cảnh giới của tầng thứ năm. Tất cả mọi việc đều xuất hiện ngoài ý muốn. Trong cơ thể của ta giờ đây ngoài chánh khí ra thì còn có ma khí do sự tồn tại của ma kiếm.”
Sau khi biết mọi người đã nhìn thấy ma khí từ trong người của mình bức thoát ra, Diệp Phong liền viện đại một lý do để tiếp tục giấu diếm nguyên nhân trong người hắn có ma khí.
“Cái gì? Chánh khí và ma khí cùng tồn tại? Nói một cách khác là trong cơ thể của ngươi hiện nay sở hữu nguyên tố của hai luồng chân khí tương phản nhau là quang minh và hắc ám?” Mộng Hinh hỏi Diệp Phong với giọng khó tin.
“Điều này thật là khó tin, làm sao mà nguyên tố của quang minh và hắc ám lại có thể cùng ở trong một cơ thể?” Lạp Phỉ Nhĩ, Lạc Tư, Ai Đức, Ba Nhĩ nhất thời cũng khó có thể tiếp nhận được sự thật này.
Chỉ có Lộ Lộ vì thấy thiếu gia không việc gì thì mới bình tâm lại, không hề để ý đến vấn đề của nhị khí, nàng chỉ cần thiếu gia không gặp chuyện gì hung hiểm, còn những việc khác đều không quan trọng.
Diệp Phong nhìn thần tình không tin tưởng của Mộng Hinh và đám năm người của Ai Đức, liền xòe năm ngón tay phải hơi chếch lên trên, từ lòng bàn tay ngưng tụ ma khí rồi xuất ra một quả hắc cầu, dùng sự thật để chứng minh và khiến cho bọn họ tin tưởng.
“Ối trời ơi, Đoàn trưởng ngài không phải là thần linh xuất thế đó chứ?”
Quang Minh đại lục từ trước tới nay chưa từng có một cường giả nào có thể đồng thời kiêm luyện hai luồng chân khí, bởi vì chúng luôn đối chọi với nhau. Giờ đây, Đoàn trưởng đại nhân lại có thể đồng thời kiêm tu quang minh và hắc ám chân khí, lập nên kỳ tích. Lạc Tư hết sức sùng bái đối với Đoàn trưởng, lòng tin đó giống như lưu thủy hành vân (nước chảy mây trôi), liên miên không dứt, thậm chí còn hoài nghi Đoàn trưởng chính là thần thánh nữa.
“Hắc hắc, ngươi đã trông thấy tượng thần giống như ta rồi sao?” Diệp Phong nhìn thần sắc sùng bái của Lạc Tư mà bật tiếng cười vang, có vẻ hơi vô sỉ một chút, trên mặt cũng lộ ra thần tình đắc ý vô cùng.
Lộ Lộ và Mộng Hinh thấy thần sắc hý hửng của hắn, bất giác không nhịn được mà phải phì cười. Hai người thấy hắn có thể sở hữu được cả chánh ma nhị khí thì đều cao hứng giùm cho hắn. Còn Ai Đức và Ba Nhĩ thì lại càng vui mừng hơn.
“Đoàn Trưởng, có thể cho ta xem qua Hắc Ám ma kiếm được chăng?” Lạc Tư thành khẩn thỉnh cầu. Diệp Phong thấy thế liền hơi cúi đầu, trong lòng nổi lên ý niệm triệu hoán, ngay lúc đó liền có một đạo hắc ảnh chớp lên, thanh Hắc Ám ma kiếm lập tức xuất hiện trong tay lão.
Lạc Tư không có đại năng lực như Đoàn Trưởng nên không dám cầm lấy thanh Hắc Ám ma kiếm, chỉ có thể mở mắt thật to mà quan sát thanh thần khí trong truyền thuyết này. Mộng Hinh cũng là người chưa từng thấy qua Hắc Ám ma kiếm, cũng tò mò bước theo quan sát.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc