Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế - Chương 151

Tác giả: Hằng Tâm

lưu manh kinh ma tộc,hoàn mĩ đích chiến tích
“Nhân loại long kỵ sĩ, hãy nhớ kỹ cái tên Ngã Tạp La của ta. Ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi. ૮ɦếƭ đi!”
Chiến trường trên không trung, Tạp La Lơi trong lòng đang ưu tư về chiến sự, mấy thấy thống lĩnh của địch quân, hắc phát long kỵ sĩ, thoát khỏi sự ngăn cản của Hắc Ám ma long và đọa lạc thiên sứ, đã đến ngay trước mặc gã, lập tức nổi giận hét lớn một tiếng, tay phải cầm cương thương phóng đến. Hắc Ám đấu khí mãnh liệt hiện ra, theo sự di chuyển của cây thương, hình thành luồng khí như một đọa lạc thiên sứ to lớn lúc ẩn lúc hiện, nhanh chóng đánh về phía Diệp Phong!
“Nói toàn lời tầm phàm, tên hoa mắt nhà ngươi bị pháo dọa rồi. Nhớ kỹ, lão tử là kiếm khách, không phải là con mẹ cái long kỵ sĩ gì đó!”
Diệp Phong nhìn thế công Tạp La Lợi, phát hiện ra sơ hở, khinh thường cười khẻ, rồi nhảy trở về lưng rồi, tay phải giơ Quang Minh chi kiếm chỉ về phía Tạp La Lợi, gập người xuống, thân hình quay vòng thật nhanh, bạch mang kiếm khí lóe sáng, giống như một cơn lốc xoáy đang xoay vòng, đánh tới đám đọa lạc thiên sức cùng tên Tạp La Lợi, sinh ra bạo phá kinh hồn. Ngay sau đó là tiếng kim thiết chạm nhau, chiêu thức của Tạp La Lợi không chống lại được Diệp Phong, cương thương bị Quang Minh chi kiếm chém gãy!
“Cái này, sao lại có thể như thế được? Hắn sao lại dễ dàng phá được tuyệt chiêu cả ta?” Tạp La Lơi thấy tình thế không ổn bèn lùi về phía sao, nhìn Diệp Phong đáp trên lưng của Thánh Ma, không thể tưởng tượng được tuyệt chiêu của hắn, trước mặt Diệp Phong, chỉ cần một chiêu đã hóa giải!
Đám đọa lạc thiên sứ từng biết rõ thực lực của Tạp La Lợi tướng quân, cũng đã thấy được cái tên long kỵ sĩ tự xưng là kiếm khách rất nhanh đã phá giải được tuyện chiêu của Tạp La Lợi tướng quân, hơn nữa còn chặt đứt cây cương thương nữa. Tất cả đều lộ ra thần sắc không tin được. Kết quả, bởi vì phân tán sự chú ý, dực nhân kiếm sĩ cũng giống như vậy, giật mình trước thực lực của Diệp Phong, tấn công có chút trùng xuống!
“Tên sỏa điểu kia, không chỉ không thể biến hôm nay là ngày giỗ của lão tử, mà νũ кнí còn bị lão tử chém đứt. Thật sự tức cười mà!?” Diệp Phong nhìn Tạp La Lợi đang kinh hãi, cố ý mỉm cưởi để đả kích!
Tạp La Lợi nghe vậy bị đả kích, phẫn nộ quát: “Nhân loại thấp hèn, ngươi, mẹ nó, thật quá kiêu ngạo. Cường giả Ma tộc chúng ta nhiều như mây, ngay cả ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng sau này ngươi sẽ nhất định gặp được cao thủ lấy cái mạng chó của ngươi. Nếu vinh hạnh gặp được Hắc Ám đại ma vương vĩ đại của chúng ta, ngày muốn Gi*t ngươi, cũng dễ dàng như Gi*t một con kiến!”
“Mẹ, mấy lũ trúng thối các ngươi, về Minh giới mà cầu phúc cho Hắc Ám đại ma vương của các ngươi đi!”
Diệp Phong nghe Tạp La Lợi nói xong, không vui mà quát nhẹ, trong long thúc giục Thánh Ma nhanh chóng phóng tới phía Tạp La Lợi, chém một lúc mấy tên đọa lạc thiên sứ muốn ngăn cản, rồi nhảy lên, huy kiếm chém về phía Tạp La Lợi đang lùi về phía sau!
“Hừ, cho dù ta ૮ɦếƭ, cũng muốn dẫn theo ngươi để bồi tiếp, đến đây!!”
Tạp La Lợi mắt thấy tốc độ của Diệp Phong quá nhanh, không thể tránh né, nghĩ đến tình hình bên mình đang rất là nguy cấp, trong đầu đột nhiên có ý muốn cùng Diệp Phong đồng quy vu tận. Cánh tay trái vận dụng Hắc Ám đấu khí không để ý đến nguy hiểm phía trên trán, nắm chặt Quang Minh chi kiếm của Diệp Phong, khiến Diệp Phong lộ thần sắc kinh ngạc, và hữu quyền cũng nhân cơ hội hướng về phía thiên linh cái của Diệp Phong
“Ha ha ha, nhìn ngươi cũng có một chút khí khái của chiến sĩ. Lão tử sẽ không Gi*t ngươi!”
Diệp Phong thấy Tạp La Lơi dùng cánh tay nắm được Quang Minh chi kiếm, hơn nữa còn vung một quyền vào thiên linh cái của hắn, lúc này liền buông Quang Minh chi kiếm ra, lùi về tránh khỏi công kích, chân trái nhanh chóng tung ra đòn liêu âm thối đối với Tạp La Lợi. Gã đau đến nổi la một tiếng thất thanh trên không trung. Diệp Phong quay trở lại trên lưng của Thánh Ma, mượn lực nhảy lên, xoay người một cái, sử ra một chiêu Đảo Chuyển Kiền Khôn, gồm một trăm cước lên trên người của Tạp La Lợi, trực tiếp khiến gã ૮ɦếƭ ngay trên không trung!
“Thật lợi hại, đây là võ công gì? Sao tự nhiên lại có thể lăng không đá ૮ɦếƭ Tạp La Lợi tướng quân!?”
Đọa lạc thiên sứ cùng dực nhân kiếm sĩ khi đang giao chiến, cũng như binh tướng của Mạt La cùng Ma tộc chiến sĩ, nhìn cuộc chiến trên không, tất cả đều lộ ra thần sắc giật mình!
Hắc hắc, mỗi lần xuất tuyệt chiêu là có người giật mình. Mấy tên này vĩnh viễn sẽ không biết thế nào là vô chiêu thắng hữu chiêu. Diệp Phong tiếp lấy Quang Minh chi kiếm đang rơi xuống, phiêu phiêu đứng trên lưng của Thánh Ma, nhìn chúng binh tướng song phương đang kinh ngạc, trong lòng cười thầm.
Hắc Ám ma long mười đầu đã bị Tiểu Hắc đánh bể sáu đầu, bị Lạp Phỉ Nhĩ và Lam hợp lực Gi*t thêm một cái đầu, ba đầu còn lại e ngại thế công của lưu manh hầu tử, bay rời phía xa nơi dực nhân kiếm sĩ đang chiến đấu gần nó!
Tiểu Hắc không thể đánh tới Hắc Ám ma long, tức giận kêu chi chi loạn lên. Nó mượn lực từ đỉnh đầu của dực nhân kiếm sĩ và đọa lạc thiên sức, bám theo Hắc Ám ma long. Đồng thời những tên đọa lạc thiên sứ bị mượn lực không thể tránh được, bị hai chân của nó dùng sức chấn vỡ nát xọ!
“Các tướng sĩ, đừng dừng lại, Gi*t hết tất cả tên Ma tộc rác rưởi xâm phạm đến nơi ở của chúng ta!”
Diệp Phong cưỡi rồng trên không trung bay xuống phía dưới của trận chiến, miệng quá to. Khi Thánh Ma các mặt đất nơi của Ma tộc chiến không quá năm mươi thước, hắn nhảy xuống, một mình nhảy vào đám đông, tay phải huy kiếm cuồng trảm điên cường, miệng không người hô to “Gi*t, Gi*t ,Gi*t “ . Hầu hết những tên Ma tộc chiến sĩ đều không thể ngăn chặn kiếm khí vô cùng mạnh mẽ của hắn. Những ai trở thành mục tiêu của hắn, tất cả đều khó thoái cái ૮ɦếƭ!
Song đầu cự long Thánh Ma, vảy rồng cứng rắn, bay phía sau lưu manh đoàn trưởng vào đám đông. Đầu bên trái sử dụng quang ba long tức, đầu bên phải thì hung hãn hơn, trực tiếp há mồm cắn. Đồng thời long vĩ (đuôi rồng) và long trảo của nó quét qua khắp tức phía, không hề cố kỵ gì
“Ha ha ha, các huynh đệ, nhìn xem, lão đại thật uy phong. Chúng ta mau qua tham gia Gi*t chóc cùng người!” Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc nhìn hình dạng dũng mãnh của Diệp Phong trong đám đông, chiến y trong lòng sôi trào, gọi quát Liệt Diễm kỵ sĩ đoàn, dùng Triển Dực đại trận dũng mãnh xung phong lên!
Cổ Kha tướng quân mắt thấn tình hình trên không trung rất là nguy ngập, chiến sự trên mặt đất cũng thập phần khẩn cấp, liền thúc giục Già Lặc đang lo lắng bên cạnh: “Già Lặc tướng quân, Tạp La Lợi tướng quân đã ૮ɦếƭ trận, đọa lạc thiên sứ trên không trung không thể chống lại sự công kích của một lượng lớn dực nhân kiếm sĩ. Chúng ta nên làm gì đây? Ngài mau đưa ra ý kiến đi!”
Quân đội phía trên không trung không có sự giúp đỡ, phía sau lại bị pháo kích, phía trước cùng tả hữu bị một lượng lớn địch binh bao vây. Già Lặc đối mặt với tình thế nguy ngập như thế này, nghe Cổ Kha tướng quân thúc giục, quan sát chủ soái của địch binh đang trong đám binh tướng của bên mình, linh cơ liền động, cao giọng quát: “Các tướng sĩ, mau Gi*t tên chủ soái long kỵ sĩ của địch quân. Gi*t hắn xong, thì thắng lợi cuộc đại chiến này sẽ thuộc về chúng ta. Vì vinh diệu của Ma tộc, vì đại nghiệp của đại ma vương. Gi*t!!!”
“Gi*t!!” Gi*t giặc phải Gi*t đầu lĩnh trước. Chúng binh tướng Ma tộc nghe hảm thanh của Già Lặc, nghe có đạo lý, tất cả quanh Diệp Phong điên cuồng tấn công hắn!
Diệ Phong đố mặ quanh mìh Ma tộ chiế sĩuc1điên cuồg quầ công. Hắn nhanh chóg thảa tinh thiế chếrọg trang khả giá, chém Gi*t không ngừng, quay đầ nhì quanh, thấ gầ Gia Lặ nhấ làự nhân Kì Lạp Tư cao giọg quá: “Lôi Nặ, tớ bắ cái lã Hắc Ám tinh linh vừ lên tiếg!”
“Tuân lệh!” Kìạ Tư – Lôi Nặ nghe đượ đoà trưởg mệh lệh, cú đầ tì chỉuy củ Ma tộ vừ lên tiếg, lậ tứ tiế tớ. Nhữg cự nhân cò lạ, xông lên đáh pháa tộ chiế sĩuc1đểởuc1đườg. Ma tộ chiế sĩuc1đề không dá cả đườg.
Bìh thườg, trong mắ Ma tộ, Kìạ Tư không cóìuc1đág sợ Nhưng đượ trang bịương thiế chếrọg khả giá, cầ trong tay cựìh yể nguyệ đao, lú nà Kìạ Tựrong mắ Ma tộ thậ cườg hã.
Bở vìa tộ chú tạo có năng lực rất bạ nhượ, lạ không cóinh cương vũhí căn bả không thểuc1đảhương Kìạ Tư, thêm nữ, cự nhân thân cao mườ thướ, sứ mạh cự lớ, đố vớ Ma tộ cả đườg, xem như Ả nhân, mộ bướ cóhểướ qua đầ mấ ngườ.
Ma tộ chiế sĩăn bả không thểgăn cả Kìạ Tư cự nhân. Quanh đóộ í Hủhự Thụa, mắ thấ cự nhân muố đi tậ kíh Gia Lặ tướg quân, lậ tứ vây quanh, đồg thờ biế rõhó dịh không thểuc1ăn mò cương thiế, nên chỉùg càh lá dây leo tró lấ hai chân. Kế quảịìạ Tư cự nhân vô tìh khả sá.
Trên không trung, dự nhân kiế sĩuân đoà cùg vớ Bạh Điêu xạhủuc1đoà vây công Đệhậ Đọ Lạ thiên sửuc1đoà, toà bộiêu diệ. Cò lạ ba đầ Hắ Á Ma Long cũg bịao vây, đáh gụ. Áắ Lâm giá chủú nà cao giọg thé mộ tiếg, thốg lĩh dự nhân kiế sĩuân đoà, từhông trung lao xuốg, đố vớ Hắ Á tinh linh bên dướ triể khai mộ trậ không tậ mãh liệ.
Lạ Phi Nhĩhú rồg, huy kíh gia nhậ vòg chiế cùg vớ đoà trưởg đạ nhân. Kiệ Nãư thốg lĩh Bạh Điêu xạhủ chuyên tiêu diệ đọ lạ mụ tiêu xạá. Tiể Hắ trên đỉh đầ Lam Lam, mượ lự rờ đi, lượm một cây Lang nha bổg của bạo thực cự ma, phóg tớ, cuồg loạ đảíh, Ma tộ chiế sĩinh hoảg tráh néiể tai tinh.
“Lôi Ân, chàng thậ dũg mãh a!”.Áắ Lâm giá chủ triể dự, bay đế bên tiể tìh nhân, huy kiế giú hắ ứg phóớ Ma tộ chiế sĩ trong miệg mỉ cườ tá thưởg, vìhíh mìh cóộ tìh nhân như vậ cũg cả thấ tựà.
“Hắc hắc, đương nhiên, nam nhân củ nàng, ta vô luậ trên giườg hay làrên chiế trườg đề làự kỳũg mãh!” Diệ Phong hậ nhan vô sĩ thấ Áắ Lâm bên càh, khẽườ dâm đãg.
“…..Chàng a, cẩ thậ bịgườ ta nghe đượ!” Áắ Lâm nghe Diệ Phong cườ như vậ, trừg hắ, liế mắ, nhanh chóg rờ đi nơi khá giế địh.
Không biế rằg, cáh đóhông xa làuyế Lịuc1– đang đáh nhau vớ Hắ Á tinh linh – đãhấ nàg cùg Diệ Phong nó chuyệ vớ nhau, vẻặ đề nhì thấ, mặ dùhông nghe hai ngườ nó gì bấ quáừẻặ nghĩa và điề, tâm trạg thậ phầ nghi hoặ.
“Gia Lặ, chúg ta không thểhốg cự thấ bạ làấ yế, ta xem hay làrướ tiên pháòg vây lui lạ!” Cổha tướg quân nhì chiế trườg tìh thếhảguy, lo lắg hướg Gia Lặ đềghị
“Lui lạ?? Binh lự củ hai quân đoà, giờò không đế nử quân đoà? Ngươi tựghĩóhểuc1đi gặ Đạ Ma Vương? Ta thàhế ởuc1đây chư không mấ mặ trởềặ Đạ Ma Vương!” Giàặ khẳg khá hé lớ, giương trườg cung trong tay nhắ cáh đóhông xa dự nhân kiế sĩ vìuc1Đạ Ma Vương chuẩ bịinh thầ hy sinh.
Xấ hổ Cổha tướg quân cùg vớ Ma tộ binh tướg quanh đóghe Giàặ khẳg khá hé lớ cũg điên cuồg xông lên, nhắ quân địh gầ đóiề mạg công kíh, tinh thầ tửhiế đế cùg.
“Không hổàộộ dũg mãh ngoan cườg, hung tà bạ ngượ a!” Diệ Phong quan sá Ma tộ binh tương quanh mìh, trong lòg buồ cườ, lắ đầ cả khá. Tạ đây, trong cảh khố cùg, địh nhân cóhểà trìhiế ý đây làầ đầ tiên hắ gặ đượ.
Nử quân đoà Ma tộ cò lạ, căn bả không cóhảăng đố đầ vớ liên quân. Cuố cùg, Giàặ tướg quân bịìạ Tư cự nhân đáh chế, cò lạ Ma tộ toà bộuc1đề chế trậ.
Mười con Hắ Á ma long tuy không chế trậ, cũg bịư lượ đoà thàh viên bắt rồi giế chế, cắ lấ long tinh trong đầ. Lưu manh đoà trưởg đố vớ dự nhân quan đó giảộỏẻưng phấ, nhấ địh sẽang đi là trang sứ.
Áắ Lâm biế rõắ tuyệ đố không phả muố là trang sứ, cườ cườ tỏẻhả đố. Cò lạ, Tuyế Lịùg dự nhân kiế sĩhấ giá chủhông tỏẻ́iế, tựhiên cũg không muố đắ tộ vớ tên siêu cấ lưu manh cóhự lự kia.
Chiế tíh diệ gọ Ma tộ trong trậ đầ, liên quân tổ thấ không đế ba vạ trong khi tiêu diệ hai mươi hai vạ Ma tộ binh tương, cóhểó, đố vớ cá tộ thượg làhiế tíh khág ma hoà mỹgà năm khóáh!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc