Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế - Chương 107

Tác giả: Hằng Tâm

Dâm đãng tý hậu,lưỡng quân đại chiến
“Lôi Ân, bây giờ tình thế của Mạt La đế quốc chúng ta cực không ổn, chàng có thể đem Tư Lược đoàn giúp đế quốc giải trừ áp lực được không?”
Sáng sớm, tại Vọng Triều sơn trú địa bí mật, trong phòng ngủ Tĩnh Hương, đại mỹ nhân Tĩnh Hương toàn thân xích lõa chỉ còn cái đùi đẹp được che phủ bởi một đôi vớ mỏng màu đen, đã triền miên một lần với Diệp Phong rồi tỉnh dậy, nằm trên giường ôm cánh tay phải của hắn mà ỷ ôi, ngọc thủ mềm mại vuốt ve *** phải của hắn, từ trong miệng phát ra một lời thỉnh cầu ưu sầu.
Cánh tay phải của Diệp Phong đang ôm thân thể xích lõa của Tĩnh Hương. Tay heo đang nắn P0'p ngọc đồn hồn viên cùng với cự nhũ kiên đĩnh bão mãn của nàng, tâm tình đang vui vẻ hưởng thụ. Hắn nghe nàng hỏi xong, ôn nhu trả lời: “Yên tâm đi, ta đã có kế hoạch tốt cho lần hành động này, sẽ giải trừ hết áp lực của đế quốc!”
Từ khi bọn người Diệp Phong ở Tinh Quang bình nguyên bắt gặp phi cầm ma thú, thì tỉnh đông bắc của Mạt La đế quốc cùng tỉnh phía bắc của Quang Minh đế quốc, tất cả đều bị Bạo Sa Cửu Đầu hoàng dẫn đám ma thú mà mãnh liệt xâm nhập. Quân đội biên phòng thảm bại, người và súc vật bị nuốt chửng, lương điền bị phá hoại, thành trấn bị hủy diệt. Thời gian gần nửa tháng, một nửa lãnh thổ hai tỉnh của hai đế quốc đế quốc đều bị ma thú xâm phạm không ngừng!
Quang Minh đế quốc là một trong tam đại đế quốc của nhân tộc, đế đô nằm ở bình nguyên trung tâm của lãnh thổ, gần Quang Minh giáo đình, là quốc gia trong tam đại đế quốc có quan hệ mật thiết nhất với Quang Minh giáo đình. Bởi vì cái sự kiện khai quốc chi quân của Quang Minh đế quốc, cũng như việc trở thành một đế quốc, Quang Minh giáo đình xuất lực rất nhiều, công lao dĩ nhiên sẽ không nhỏ!
Hiện tại tỉnh tây bắc của Mạt La đế quốc có chiến sự, lại thêm phải đối mặt với sự xâm nhập liên tục của ma thú, tình hình cực độ không ổn. So sánh thì tình hình của Quang Minh đế quốc đỡ hơn rất nhiều, có thể điều khiển quân đội tăng viện cho tỉnh phía bắc. Quang Minh giáo đình cũng đồng thời trợ giúp hai đại đế quốc.
nl.Vốn dĩ Thiên Vũ đế quốc tạm thời đình chiến trong nửa tháng, biết được Mạt La đế quốc bị bọn ma thú xâm nhập, chỉ còn lại ba trong bốn tứ đại quân đoàn có mặt tại chiến trường. Nhân cơ hội tốt này, chúng nhất cử tiến hành tiêu diệt quân đội của Mạt La đế quốc đóng tại tỉnh tây bắc, chiếm cứ tỉnh tây bắc, rồi một lần nữa tiến công vào lĩnh thổ phía nam của Mạt La đế quốc.kien
Lao Nhĩ bệ hạ đối với việc Thiên Vũ đế quốc tăng binh ở tây bắc, lại có tình huống bất lợi, ma thú xâm nhập không ngừng ở đông bắc, chỉ có thể phái ra ba quân đoàn còn lại chống cự. Vì thế Uy Nhĩ nguyên soái phải thống lĩnh đệ lục và đệ thất quân đoàn ở tỉnh đông bắc mà ngăn chặn xâm lược liên tục của ma thú, còn đệ ngũ quân đoàn đi trợ giúp Phí Đức tướng quân ở tỉnh tây bắc
Bây giờ ba quân đoàn của Thiên Vũ đế quốc đã đến biên cảnh của tỉnh tây bắc. Đệ ngũ quân đoàn Mạt La đế quốc, cùng với Uy Nhĩ nguyên soái thống lĩnh hai quân đoàn kia gấp rút chạy tới tỉnh tây bắc và tỉnh đông bắc.
“Chàng đã có kế hoạch gì?” Đối mặt với tình huống cực độ bất lợi của Mạt La đế quốc, Tĩnh Hương vừa nghe tình lang nói đã có kế hoạch xong, lập tức ngước cái mặt ngọc lên nhìn hắn, ngạc nhiên hỏi.
“Hắc hắc, nàng làm lại một lần cho ta, ta sẽ nói cho nàng!” Diệp Phong đê mê nhìn chằm chằm chằm cự nhũ săn chắc đầy đặn của Tĩnh Hương, rồi lấy ngọc thủ của nàng kéo xuống nơi phía dưới của mình, cảm nhận được tiểu hòa thượng đã cứng lên, miệng mỉm cười nhẹ.
“Đáng giận, việc này mà chàng cũng đòi điều kiện với thiếp…....” Tĩnh Hương đã sớm thích ứng với hành vi hoang đường của tình lang, vì nóng lòng muốn biết kế hoạch của hắn, lúc này đứng dậy nói hờn dỗi một câu, rồi quỳ xuống *** hắn, đặt tiểu hòa tượng tà ác *** của hắn giữa cự nhũ, mở đôi môi đỏ mọng mà cho nó vào trong, cùng với sự cọ sát của cự nhũ, thật là tiêu hồn.
“A….. lão bà, kỹ thuật của nàng càng ngày càng điêu luyện nha…..” Diệp Phong đang thoải mái trên giường, hưởng thụ sự phục vụ của Tĩnh Hương, miệng thì không ngừng khen.
Tĩnh Hương nghe vậy liền lúng túng, liền dùng răng cắn nhẹ cái gì đó trong miệng, Diệp đại sắc lang bị dọa vội vàng mỉm cười, an tĩnh nhắm mắt hưởng thủ không nói thêm. Một lúc đại mỹ nhân làm cho hắn muốn bộc phát, hắn liền một tay giữ đầu của đại mỹ nhân, để tinh hoa trực tiếp phóng vào trong miệng của nàng!
Tĩnh Hương từ lần đầu tiên làm cái loại việc này với tình lang, cũng bị hắn bức bách phải nuốt cái thứ này. Cho nên nàng trong lòng cũng đã có chuẩn bị, bởi vậy cam chịu mà nuốt xuống, rồi rửa sạch sẽ cho hắn, và thúc giục hắn nói ra kế hoạch.
“Lão bà, nàng thật sự là càng ngày khiến ta hạnh phúc đó!” Diệp Phong điểm lên cây Thanh sảng tiêu hồn, rồi ôm Tĩnh Hương đang xích lõa vào trong lòng ***, hít hít mùi thơm cơ thể mê người trên người nàng, hắc hắc cười khẽ, rồi đem kế hoạch trong lòng nói cho nàng biết.
Tinh Hương nghe tình lang nói cái kế hoạch xong, nghĩ có thể khả thi, trong lòng có chút an ủi, vừa định nhắc nhở hắn một câu, không được nói cho ai cái việc giữa nàng và hắn, thì ngoài phòng ngủ đột nhiên có tiếng của Lộ Lộ vang lên: “Thiếu gia, Kiệt Nã Tư báo, đệ nhất, đệ nhị, đệ ngũ quân đoàn cùng ngốc thứu kỵ sĩ đoàn của Thiên Vũ đế quốc sắp tiến hành tấn công Bố Cát thành!”
“Rốt cuộc cũng đã bất đầu? Hắc hắc…..” Diệp Phong nghe vậy mỉm cười đắc ý, đứng dậy để Tĩnh Hương hầu hạ mặc y phục cho, rồi cùng Lộ Lộ đi đến đại sảnh công chúng, cao giọng gọi: “Các bộ đội chủ lực lập tức tập hợp. Thụy Ân, ngươi đi đến Kì Qua Nhĩ bộ lạc thông tri cho hỏa thương bộ đội đến đây!”
“Vâng!” Mệnh lệnh của đoàn trưởng vừa ra, Thụy Ân đang ở đại sảnh cùng tán gẫu với thành viên Tư Lược đoàn, lập tức đứng lên lĩnh mệnh!
Diệp Phong nhìn mọi người đều tự triển khai hành động, hướng Kiệt Nã Tư hỏi: “Các chiến trường còn lại và bọn ma thú bên kia tình hình thế nào? Kì Khoa Đức tuyết sơn của băng sương long ưng vẫn như trước không bị tập kích phải không?”
“Thiên Vũ đế quốc ngoại trừ phát động đại binh tiến công Bố Cát thành, ba chiến trường còn lại không có biến đổi gì lớn, mỗi ngày vẫn không ngừng mở cuộc tấn công nhỏ, tấn công lớn thì không có. Ma thú tại tỉnh đông bắc đã bị ngăn chặn bước tiến. Kỳ Khoa Đức sơn mạch vẫn như trước không có bị ma thú tập kích!” Kiệt Nã Tư bẩm báo lại.
Băng sương long ưng là thành quả của sự kết hợp giữa con đực băng sương cự long và con cái lam vũ cự ưng. Bề ngoài là hình dạng của cự ưng, lại có thêm long lân và băng sương long tức. Nói tóm lại có được một phần ba năng lực của băng sương cự long, bình thường sống không lầu bằng cự long mấy ngàn năm tuổi, chỉ có thể tồn tại ngắn ngủi vài chục năm. Tuy nhiên bọn chúng lại có năng lực sinh sản cao hơn cự long và cự ưng, có thể sinh với số lượng lớn như loài ác điểu sản bình thường.
Tinh linh trung đội thường dùng Truyện Tống Trận để làm phương tiện mà trinh sát tình hình hai tỉnh đông bắc và tây bắc cho đoàn trưởng đại nhân, thì phát hiện ở phía nam Tinh Quang bình nguyên là Kì Khoa Đức tuyết sơn. Trong đó là một lượng lớn băng sương long ưng, ma thú tựa hồ như rất cố kỵ với chúng nó, vẫn chưa có trêu chọc chúng nó!
nl.Như hôm nay quân đoàn Thiên Vũ đế quốc tấn công tỉnh tây bắc, tất cả là sáu quân đoàn. Trong đó đệ nhất, đệ nhị, đệ ngũ quân đoàn cùng ngốc thứu kỵ sĩ đoàn đóng tại phương bắc của Bố Cát thành, ba quân đoàn còn lại phân biệt phụ trách ba thành trì trọng yếu. Rõ ràng là muốn tập trung binh lực đánh chiếm thành trì quan trọng nhất!kien
Bốn quân đoàn của Mạt Lạ đế quốc không có thay đổi gì. Sau khi đệ ngũ quân đoàn đến thì trực tiếp được Phí Đức giao cho nhiện vụ ở lại Bố Cát thành chuẩn bị chống đỡ đợt công kích lớn của Thiên Vũ đế quốc!
Diệp Phong đối với băng sương long ưng trong Kỳ Khoa Đức tuyết sơn rất có hứng thú, một mực có ý niệm xấu xa trong đầu đối với đám băng sương long ưng này. Hắn nghe Kiệt Nã Tư báo xong, liền gật gật đầu trầm tư. Khi toàn bộ bộ đội chủ lực của Tư Lược đoàn tập hợp lại, không lâu thì Thụy Ân cũng dẫn hai địa, hỏa thương đại đội mới thành lập đến. Hắn giải thích một phen kế hoạch cùng mục tiêu của lần hành động này, rồi dẫn bọn họ thông qua Truyện Tống Trận đến Thiên Luân sâm lâm ở phía đông bắc Bố Cát thành. Nơi này là nơi hắn sớm đã chuẩn bị chu đáo cho việc hiệp trợ cho Bố Cát thành.
Bố Cát thành, nằm ở tỉnh tây bắc của Mạt La đế quốc, phương bắc đều là núi, là thành quan trọng nhất trong bốn thành ở biên cảnh phía bắc này. Phía đông và tây đều là núi cao cùng chướng ngại do thiên nhiên tạo ra. Vị trí địa hình này đối với việc phòng thủ cực kỳ có lợi, có thể nói là dễ thủ khó công!
Lúc này ba quân đoàn của Thiên Vũ đế quốc đã ở ngoài Bố Cát thành chuẩn bị tấn công. Nhìn qua một chút, ngoài cửa thành phía bắc, có thể thấy có vô số người, đó là một cảnh tượng của chiến tranh!
Bảo La hoàng tử, cao lớn anh tuấn, mái tóc màu xanh, và trung niên Bỉ Luân – Ba Lạc Khắc nguyên soái, tóc ngắn màu tím, tướng mạo bình thường đang cưỡi chiến mã tại trung tâm quân đội cùng ba gã tướng quân khác bàn luận với nhau. Cuộc tấn công đầu tiên lập tức triển khai, bọn lính mang theo những vật dụng công thàng dưới sự chỉ huynh của tướng lĩnh, mà hét to hướng về Bố Cát thành mà tấn công!
“Xem ra địch quân này muốn dùng biện phá cường công đây. Thật sự chẳng biết quý trọng tánh mạng của binh lính!” Phía bắc tường thành, Mạt La đệ nhất mĩ nam Phỉ Long, mặc một bộ trọng kỵ khải giáp, đầu không đội nón sắt, hai mắt nhìn quân địch đang xung tiến lên ở phía dưới, cười khẻ khinh thường
“Không được khinh thường. Trước khi cuộc chiến chưa chấm dứt, sự khinh thường sẽ làm con nếm mùi thất bại!” Phí Đức tướng quân anh tuấn, nhìn tình hình ở phía dưới, trong miệng chánh sắc nhắc nhở nhi tử.
"Sát a ….. sát a ….."
Bọn binh lính Thiên Vũ đế quốc không ngừng hét to và xung phong tiến lên, nhưng lại bị xạ khích trận mưa mũi tên vô tình. Cuộc công thành với quy mô lớn rốt cuộc cũng chính thức bộc phát!
“Hừ, ta muốn xem cái Bố Cát thành nhỏ nhoi kia có thể đứng vững được bao lâu. Thật sự mong tên Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ cùng Tư Lược đoàn cũng ở trong Bố Cát Thành. Nếu để ta bắt được hắn, nhất định sẽ cho hắn biết cái gì gọi lại muốn sống cũng không được, muốn ૮ɦếƭ cũng không xong…..” Bảo La hoàng tử đang cưỡi chiến mã đứng nhìn đám lính, quan sát cuộc tấn công đến Bố Cát thành, khinh thường mà thì thầm. Nghĩ đên cái tên Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ, mà gã cực kỳ thống hận, liền nghiếng răng nghiếng lợi rất muốn trả thù.
“Nếu hỏa pháo bộ đội của Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ ở Bố Cát thành, chúng ta muốn chiếm thành này nhất định phải tốn thất nhiều hơn!” Bỉ Luân nguyên soái trầm tư.
Bảo La nghe vậy nghĩ về tên Lôi Ân lưu manh kia, khinh thường cười nói: “Bỉ Luân nguyên soái, người đã đánh giá quá cao tên Lôi Ân kia rồi. Hắn chỉ là một tên tiểu cẩu lưu manh. Theo tình báo, tại Mạt La đế đô hắn có danh hiệu là cầm thú nam tước, thường xuyên làm những việc thương thiên hại lý. Tất cả cư dân đều hận hắn như muốn cắn hắn một cái. Chỉ vì hắn vận khí tốt mà có địa tinh hỏa pháo, nếu không cũng không có khả năng uy hiếp đến chúng ta. Nếu hắn dám xuất hiện, chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất, tống hắn đi gặp Minh thần!”
“Đúng vậy, hoàng tử điện hạ nói có đạo lý. Mặc dù đệ nhất, đệ nhị quân đoàn của chúng ta trải qua đại chiến sẽ tổn thất, nhưng ba quân đoàn tập hợp chung một chỗ, thì có tổng cộng hai mươi vạn nhân mã, làm gì phải sợ một trăm địa tinh hỏa pháo của hắn!” Ba gã quân đoàn tướng quân còn lại, trước sau mở miệng phụ họa lời nói của Bảo La.
“A, a, hoàng tử điện hạ nói rất có đạo lý. Có điều là trên chiến trường, chúng ta không thể khinh thường, hay là cẩn thận một chút cũng tốt!” Bỉ Luân nguyên soái đối với việc khinh địch của Bảo La hoàng tử, không thể giúp gì hơn, mặc dù bất mãn, nhưng cũng chỉ có thể mỉm cười. Đắc tội với vị quốc vương tương lai cực độ thù dai này, sau này thế nào cũng không có trái ngon để ăn!
Bảo La nghe Bỉ Luân nói xong, hai mắt nhìn về phía trận chiến phía trước, không có nói tiếp, trong lòng cũng lơ đễnh những lời của Bỉ Luân nói, hoàn toàn không để tên Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ tiểu lưu manh này trong mắt. Gã rất muốn hắn xuất hiện trên chiến trường, để có thể giết hắn!
So sánh với Bảo La hoàng tử, tại một đồi núi cách năm dạm về phía tây nam nơi Thiên Vũ đế quốc đóng quân, thông qua Truyện Tống Trận do tinh linh trung đội đặt, Diệp Phong dễ dàng đến Thiên Luân sâm lâm, bí mật nằm trên đồi núi, quan sát quân đội của Thiên Vũ đế quốc, miệng còn ngậm cây Thanh sảng tiêu hồn.
Lạc Tư đang ở bên trái đoàn trưởng đại nhân, nằm sấp xuống trên đồi, quan sát đội ngũ của Thiên Vũ đế quốc, thấy đoàn trưởng không có chỉ thị gì, từ trong đai lưng không gian lấy một bình R*ợ*u ra, xoay người lại để có thể uống nó.
Tinh linh trung đội hôm nay phải giám thị tình hình ở tây bắc và đông bắc. Bởi vậy, lần hành động này Kiệt Nã Tư chỉ có dẫn mười tên tinh linh xạ thủ, y theo kế hoạch của đoàn trường đại nhân mà thực hiện, những thành viên còn lại thì ai làm việc nấy.
Phía dưới sườn núi, bộ đội chủ lực của Tư Lược đoàn cùng với hai hỏa thương đại đội mới thành lập, tất cả đều im lặng đợi mệnh lệnh của đoàn trưởng đại nhân. Chú tạo trung đội và hương kì trung đội ở phía sau cùng hai gã tinh linh xa thủ lo canh Truyện Tống Trận cũng không có chút động tĩnh gì.
Phần đông sa mạc thương thủ lần đầu tiên tham gia trận chiến lớn như vậy, nhìn thấy số lượng địch nhân nhiều hơn, trong lòng có chút khẩn trương. Có điều là bọn họ vì kế hoạch của đoàn trưởng đại nhân mà có một chút yên tâm.
“Lão đại, ngốc thứu kỵ sĩ đoàn trong đội ngũ của Thiên Vũ đế quốc đã bắt đầu di chuyển!” Ai Đức nằm tại bên phải của Diệp Phong, nhì ngốc thứu kỵ sĩ đoàn của Thiên Vũ đế quốc hàng ngũ chỉnh tề trong tư thế chuẩn bị, lập tức nhắc nhở Diệp Phong.
“Mẹ kiếp, hơn mười ngàn ma sủng tứ giai hắc vũ ngốc thứu, thật đúng là mẹ nó §$§§”%&§”” ….... Lão tử mà có một không trung kỵ sĩ đoàn như vậy thật là tốt biết mấy…..” Diệp Phong quan sát bọn kỵ sĩ thân mặc khinh kỵ khải giáp chế tạo bằng cương thiết đang cưỡi hắc vũ ngốc thứu, tỏ vẻ hâm mộ, rồi nhìn Lạc Tư phất tay ra hiệu, để cho lão thông tri cho chú tạo trung đội và hương kì trung đội chuẩn bị hành động!
“Lên…...”
Mệnh lệnh được truyền ra từ miệng của Bỉ Luân nguyên soái, đoàn trưởng Thiên Vũ đế quốc ngốc thứu kỵ sĩ đoàn lập tức dẫn đầu bọn ngốc thứu kỵ sĩ với khí thế hung hăng bay về phía Bố Cát thành.
"Sát a ….."
Đoàn trưởng Mạt La đế quốc hắc ưng kỵ sĩ đoàn cũng theo lệnh của Phí Đức tướng quân mà dẫn bọn hắc ưng kỵ sĩ bay lên cao, với sự trợ công của xạ thủ đồng bọn trong phạm vi có thể, cùng ngốc thứu kỵ sĩ của địch quân mà tạo ra một chiến trường trên không trung thật kinh tâm động phách!
“Con bà nó, hai vạn đại điểu trên không trung đánh nhau, cái cảnh này mẹ nó thật hoành tráng a!” Diệp Phong nhìn hai đạo phi hành bộ đội đang đánh nhau ở trên không trung với con mắt cực độ tham lam, rõ ràng đây là tính ghen tỵ. Nhưng tên gia hỏa này lại lập tức lộ ra một nụ cười nham hiểm, đối chú tạo, hương kì hai trung đội mà hạ lệnh: “Uy hiếp lớn nhất của địch nhân, ngốc thứu kỵ sĩ đoàn, đã bị cuốn vào trận chiến, lập tức chuẩn bị pháo đạn độc khí, đưa cho lão tử để ném vào tên hoàng tử ngốc nghếch và nguyên soái của địch nhân đang ở trên mặt đất!”
Chú tạo trung đội và hương kì trung đội nhận được thông tri của Lạc Tư đã chọn lựa được điểm bắn thích hợp trên sườn núi, từ trong đai lưng không gian lấy ra gia nông pháo, vừa nghe mệnh lệnh của đoàn trưởng đại nhân, lập tức lắp pháo đạn độc khí vào, rồi nhắm chuẩn vào trung tâm của địch quân, nơi hoàng tử và nguyên soái đang đứng, rồi triển khai trận trận pháo kích mãnh liệt!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc