Lời Ước Hẹn - Chương 13

Tác giả: Gakuen Alice

Sẽ Không Để Ai Phải Ra Đi...
Sau 3 ngày dài nhốt mình trong căn phòng kín mít , chỉ được húp cháo , Ruka & Hotoru được “giải phóng” khỏi cây đàn , những câu hát và các thứ bùa chú linh tinh khác
Cứ luyệt tập thế này , không biết khi con quái vật mò được tới đây , phép thuật thì có , bùa chú thì đầy , nhưng 2 người có còn sức mà đấu không nữa…
-Ôi…. ૮ɦếƭ mất , mệt vãi cả người…-Ruka làm cái phịch xuống tấm thảm dày trải dưới nền nhà
-Thổ dân! Không biết dơ hay sao mà nằm ngay tấm thảm thế?-Hoto chống nạnh nhìn Ruka , nhưng được vài giây sau , cô bé cũng ngồi thụp xuống tấm thảm ngáp dài thườn thượt
-Làm gì mà uể oải vậy?-ông Hensu kéo màn , bưng ra từ trong bếp 2 bát cháo đầy- ngồi dậy ăn tí , nghỉ ngơi , rồi chiều hãy luyệt tiếp
Ruka khó nhọc chồm dậy :
-Lại cháo nữa hả ông?-Ruka nhăn nhó , nhưng cũng cầm bát cháo lên
Đó là một truyền thống lạ kỳ của phép thuật , kẻ học phép thuật , để chóng thành thạo , chỉ nên ăn những thứ thanh khiết , thanh khiết kiểu như 1 món gồm những hạt gạo trắng tinh khôi trộn lẫn dòng nước mát diệu , gọi tắt là ….cháo
Ruka ngán món này tật xương tủy , Hoto cũng vậy , nhưng vì thời gian chỉ còn là tíc tắc , 2 người dù có ૮ɦếƭ cũng không muốn ***ng tới các món khác
-Ông ơi , con quái đó giờ sao rồi ạ?-Hoto húp ực muỗng cháo , hỏi
-Sau hôm cháu làm nó đứng yên, ta đã lợi dụng cơ hội đó làm 1 số phép ức chế lên nó , mấy hôm nay nó bị đông đá rồi , nhưng nó cũng sẽ mau trở lại bình thường thôi
-Thời gian vẫn gấp quá ….hay ăn xong ta tập ngay luôn?-Ruka mặt bỗng trở nên lo lắng
-Cháu muốn tập phép để đánh quái vật hay để nằm bẹp dưới chân nó? Phải dưỡng sức chứ?-ông Hensu trợn tròn mắt , nhắc lại ý đầu chap của người viết
Nhưng có lẽ , không ai ngờ được rằng , thời gian không chỉ dừng lại ở mức phải “gấp gáp” , “gấp gáp” diễn tả 1 khoảng thời gian dài hơn nhiều so với thời gian ông Hensu và cả bọn vẫn tưởng …
*****************************
Hoto ực muỗng cháo cuối cùng , lại thả 1 tràn ngáp dài , đương chớp mắt thì bỗng 1 tiếng vỡ sắc vang lên xa xa…
Nghe quen lắm… và… khủng k*** lắm…..
Vừa lúc đó , Nats và Mikan từ đâu hớt hải chạy vào nắm lấy vai ông Hensu kéo dậy:
-Thầy N..Naru….-Nats thở hổn hển ,mặt tái mét
-Sao sao ? chuyện gì? –ông Hensu bất giác linh cảm có chuyện không hay....
-Thầy ấy....thầy ấy....C..૮ɦếƭ rồi
-Sao?-ông Hensu , Hoto và Ruka cùng đồng thanh , mắt trân nhìn Nats
-Thật chứ?...cháu đùa phải ko?....t..tại sao vậy?
Nats không trả lời , cổ họng như nghẹn ứ
Mikan chợt ôm mặt khóc òa , nói bằng một giọng sợ sệt:
-Con quái…. Nó… đến rồi…. Nó giết thầy Narumi rồi!
Hoto mém làm rơi cái bát trên tay:
-Cái gì? Nó đến rồi sao?
Ruka chợt đứng bật dậy , chạy thẳng ra cửa
-Ruka!!-ông Hensu la lớn , chạy theo kéo tay Ruka lại
-Cháu định đi đâu?
-Giết con quái đó!-mắt Ruka tràn vẻ căm hận
-Trong tình trạng mất bình tĩnh này ư?-ông Hensu gầm lên tức giận , lôi Ruka vào trong-..ngồi xuống đây , bình tĩnh mà lấy lại khí chất , ta đã dạy cháu sao nào? Tâm trạng thế mà ra đối đầu với con quái? Cháu chán sống à?
Dường như chính ông cũng không giữ được bình tĩnh
Ruka ngồi phệt xuống …tay nắm chặt :
-Thế ông tính khi nào mới chịu ra tay?
-Khi cháu lấy lại đủ khôn ngoan
Hotoru lần mò tới bên Ruka , xoa nhẹ vai cậu:
-Bình tĩnh đi , bây giờ ai cũng rối , cả tớ cũng…. Nhưng phải bình tĩnh
-Ừ…-Ruka ậm ự rồi kéo tay Hoto ra khỏi vai , nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô bé-…Giúp tớ...
Hoto gật đầu , mặt đầy vẻ quyết tâm :
-Mau lấy lại sự khôn ngoan , rồi cậu và tớ sẽ không để ai phải ra đi nữa !
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc