Lấy Nhầm Vợ - Chương 09

Tác giả: Lục Phong Tranh

Đột nhiên cảm giác được ánh mắt đang nhìn mình, Bạc Khả Di đang mê đắm trong thế giới của riêng mình đột nhiên khẩn trương hô to, “Ai?” Ném bàn chải trong tay ra, nàng xoay người lại xem –

Dáng Thiệu Chi Ung cao lớn đứng dựa an nhàn vàocửa phòng tắm, muốn cười mà không dám cười biểu tình ngô nghê của nàng. “Chồng em.”

“Anh, anh về khi nào?!” Nàng mở to đôi mắt đẹp, cố gắng trấn tĩnh khỏi nỗi sợ hãi, hỏi.

“Vừa mới.” Hắn chậm rãi đi đến toilet, xoay vòi nước nóng, chậm rãi tẩy bắt tay vào làm phụ nàng.

“Em không có nghe tiếng động gì hết.”

Cầm lấy khăn mặt bắt tay lau khô, “Anh biết, bởi vì em ca hát thật sự cao hứng, còn mải mê xoay lưng rồi ngóay ௱ô** tùm lum.” Hắn nhịn không được nụ cười ở khóe miệng.

Biết hắn đang trêu chọc, Bạc Khả Di khuôn mặt nhỏ nhắn không chịu thua kém, mặt ửng hồng. Đáng giận, cư nhiên bị hắn thấy được, nàng đúng là đang nhảy nhót um xùm, nhưng dù sao cũng là đang riêng tư, hắn làm sao có thể nhìn lén!

“Em làm sao mà phải cọ bồn tắm lớn?” Thiệu Chi Ung trên cao nhìn xuống xem xét vẻ mặt không được tự nhiên nàng.

“Đương nhiên là vì dơ quá.” Bằng không hắn nghĩ đến nàng là ăn ở rất nhàn hạ sao?

Hắn chuyển mắt dừng ở nàng, nàng rốt cuộc chà bồn tắm lớn bị dính nước, trên mặt, quần áo đều dính nước, hắn nhịn không được dùng khăn mặt lau đi trên mặt nàng. Ngay cả chính hắn cũng không hiểu được mình đang yêu thích lão bà.

“Bà quản gia đâu? Nếu là bà ta không chùi dọn sạch sẽ, liền gọi điện thoại cho quản lý viên, bắt bọn họ kiếm người khác lại đây. Em là vợ anh, không phải nữ giúp việc. Loại chuyện này em không cần chính mình làm.”

“A di bị bệnh, không có thoải mái, em cho bà ấy về nhà nghỉ ngơi vài ngày.”

“Em có thể gọi cho họ bảo kiếm người khác mà?”

Bạc Khả Di mắt mở to, vội vàng kêu to,” Không được, như vậy làm A Di mất việc! Tuổi của bà đã lớn như vậy, bởi vì sợ hãi không có việc làm, rõ ràng đau lưng còn muốn cứng rắn quét dọn.Em không đành lòng, cho nên bắt bà ấy nghỉ ngơi vài ngày. Bà ngay từ đầu cũng không chịu, là em cam đoan sẽ khôngnói với công ty. Bà ấy mới yên tâm, dù sao chính là một chút việc nhỏ thôi, em chính mình làm tốt được rồi. Anh cũng không nên nhiều chuyện mắng quản lý viên, như vậy sẽ liên lụy A Di.” Nàng dặn dò.

Lại còn nói hắn nhiều chuyện ba?! Thật sự là không biết tốt xấu. “Tùy em thôi. Nếu như vậy em phải dọn rửa cho thật sạch..”

“Anh yên tâm, em nhất định sẽ dọn dẹp sạch sẽ, cam đoan không thua cấp chuyên nghiệp quản gia.” Nàng cười tủm tỉm vỗ *** cam đoan, vẻ mặt thật sự tự hào.

Chậc, đầu óc của nàng thật đúng là khác hẳn với thường nhân, ít nhất tính đến trước mắt mới thôi. Hắn còn chưa biết đến thiên kim đại tiểu thư làm nữ giúp việc như vậy vui vẻ, trừ nàng ra.

“Anh hôm nay sao về sớm vậy? Hiện tại mới bảy giờ a!” Ngày hôm qua hắn đều nhanh lắm nửa đêm mới về nhà, hôm nay sao lại sớm như vậy.

“Anh là sợ vạn nhất làm việc lao lực, hại em tuổi còn trẻ liền phải thủ tiết, Anh sẽ không đành lòng.” Hắn buông lời trêu chọc.

Bạc Khả Di mặt mày co rúm, người này nói chuyện làm nàng căn bản không có cảm giác ngượng ngùng, bất quá hắn suy nghĩ nhiều quá, hắn làm cho nàng cảm thấy không cần ở trong này giả làm hiền thê.

“Xong chưa? Anh nghĩ anh đi tắm trước.”

“Nha.” Nàng thuận theo.

“Đi giúp anh lấy quần áo.” Hắn cởi xuống caravat, cởi cả dây lưng, toàn bộ trong nháy mắt.

(Á anh ơi anh làm chị Di và tụi em mù mắt hết rùi. Hahah)

Đương nhiên thái độ làm cho Bạc Khả Di nhịn không được, phải liếc nhìn anh chồng đang thật tự nhiên cởi đồ kia.

“Có ý kiến?”

“Không có.” Ngữ khí của nàng hèn mọn, chỉ kém không quỳ trên mặt đất lời nói tạ chủ long ân.

Biết nàng vừa mới bước ra phòng tắm, hắn lại lập tức bồi thêm một câu, “Anh còn chưa ăn bữa tối.”

“Anh không nói anh về nhà ăn cơm, em không có kịp chuẩn bị bữa tối.”

Hắn khi mới sống chung đã rõ ràng nói là về sau không cần giúp hắn chuẩn bị bữa tối, hiện tại lại đột nhiên nói muốn ăn cơm, báo hại bây giờ nàng phải làm sao? Cho dù hiện tại lập tức nấu, chỉ sợ hắn không có kiên nhẫn chờ.

“Hiện tại không phải theo như ý em muốn sao?” Nàng không tiếp điện thoại, hắn muốn cho nàng luống cuống tay chân.

Ngô, đúng là đáng đánh đòn khẩu khí! Bạc Khả Di một phen tức giận xông lên đầu, mâu quang cũng trở nên lợi hại vài phần, nhưng là khi con ngươi đen kia nhìn chăm chú, nàng vẫn nhịn xuống cơn tức. Hắn căn bản muốn làm phiền toái, may mắn tỷ tỷ có mắt, trước khi kết hôn liền chạy trước, bằng không mỗi ngày phải hầu hạ đại thiếu gia kiểu này, không nổi điên mới là lạ!

“Em đi chuẩn bị bữa tối.” Nàng ngoài cười nhưng trong không cười, trong lòng không biết đã vụng trộm muốn đá hắn vài cái.

Nàng vừa đi, Thiệu Chi Ung đứng trước cửa phòng tắm, không khỏi âm thầm suy tư……

Hắn vẫn nghĩ đến Bạc Khả Vân là cô gái được nuông chiều từ bé. Hắn hẳn là không đến mức nhìn lầm chứ, vừa mới nàng thật sự muốn phát hỏa, chính là không biết nguyên nhân, nàng lại cố nén.

Thực đáng tiếc, hắn kỳ thật có điểm chờ mong nhìn nàng phát hỏa, xem coi nàng có giả bộ đoan trang thục nữ chăng?

Hắn mở vòi hoa sen, dòng nước mát nhanh tẩy đi một thân mỏi mệt, đến khi thần khí sảng khóai đi vào bàn ăn, chỉ thấy trên bàn một dĩa đồ ăn hình thức cũng thực tinh xảo, không khó đoán ra đây là mua ở nhà hàng “cơm chỉ” dưới lầu. (nguyên tác: chỉ thấy trên bàn làm ra vẻ một cái tiện lợi, xanh xao thực phong phú, hình thức cũng thực tinh xảo, không khó đoán ra đây là dưới lầu kia gia nổi danh nhà ăn chiêu bài tiện lợi. Nhưng mà khi A edit thì gọi là “cơm chỉ”. Tức là đến cửa hàng cơm, chỉ muốn ăn đã nấu sẵn rồi mua về chỉ việc hâm lên là ăn. Ko biết ở VN gọi là gì, bên này ở nhà A hay gọi là cơm chỉ, cơm chỉ với cơm to-go là 1 nhé).

Về phần nàng……

Trên tay bưng cơm rang vừa được hâm trong lò viba, chậm rãi đi đến bàn ăn ngồi xuống. “Không kịp nấu cơm, cho nên em mua dưới lầu nhà hàng cho tiện.”

Hắn nhìn chằm chằm cơm rang trong tay nàng, tuy rằng không phải vừa mới nấu, nhưng là hạt cơm no đủ rõ ràng, mỗi một hột đều nhìn hấp dẫn lòng người. “Đó là cái gì?”

“Đây là buổi trưa ăn thừa cơm rang trứng.”

“Lại là chính mình sao?”

“Đối.” Nàng gật gật đầu, không rõ hắn vì sao hỏi thật cẩn thận.

Thiệu Chi Ung không chút nghĩ ngợi, đem cơm chỉ nóng hầm hập trước mặt, đổi lấy của nàng cơm rang, “Em ăn cơm hộp đi.” So với đồ cơm chỉ, hắn hứng thú với đồ ăn nàng nấu hơn.

“Nhưng là –” Đó là cơm buổi trưa ăn thừa mà…… Nàng còn không kịp đem nói cho hết lời, chỉ thấy hắn tống mấy muỗng cơm rang nhét vào miệng, sảng khoái ăn.

Thiệu Chi Ung mặc kệ nàng nghĩ như thế nào, mỗi ngày ở công ty đều ăn cơm hộp, không có lý gì về nhà còn muốn ăn, cho dù phong phú mỹ vị và tiện lợi, hắn chính là chán ghét ăn cơm hộp, như thế này, không được sao?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc