Lau Súng Cướp Cò - Chương 104

Tác giả: Tâm Thường

Thi Dạ Triêu bắt tay với Thi Dạ Diễm hao tốn hơn hai năm để hồi sinh Amy, mà 72 thì như hình với bóng cùng Thi Dạ Triêu, gần như tám phần tinh lực đều dùng ở trên người nhà họ Thi, còn dư lại hai phần dùng để chống cự thế tiến công đầy mạnh mẽ của Ngải Tư.
Mặc dù giữa bọn họ chưa bao giờ đề cập tới bất kỳ một từ nào liên quan đến tình yêu, nhưng Ngải Tư luôn khiến cô có một loại ảo giác, chỉ là cô không dám đi thừa nhận cái gọi là tình yêu.
Ở chung chỗ với một người đàn ông đã một thời gian dài, là một điều rất khủng khiếp, vì nó sẽ vô tình hình thành rất nhiều thói quen làm cùng anh ta.
Hôm nào không có Ngải Tư, 72 càng cảm thấy trống rỗng, thậm chí là cô đơn. Cô bắt đầu hiểu tâm tình buồn bực của Thi Dạ Triêu trước lúc Cố Lạc không có ở bên cạnh. Cho đến khi buột miệng nói ra tên Ngải Tư lúc tán gẫu với bạn bè, 72 mới giật mình trước sực nặng của người đàn ông này trong lòng mình.
"Ngải Tư? Ai vậy?" Joy hỏi, ánh mắt 72 né tránh cũng không đáp lại, khiến bạn bè hiếu kỳ mãnh liệt.
Dưới sự tra hỏi không ngừng, Joy rốt cuộc nghe ra chút vấn đề, sau khi tất cả mọi người đã để cô ấy một mình.
"Có phải là người đó không?"
Joy luôn luôn thẳng thắn, thẳng vào trọng điểm. 72 giả ngu: "Người nào?"
Joy lấy ra một xấp hình, mà người trong hình vừa vặn chính là Ngải Tư và cô. 72 khẽ động ánh mắt, ngước nhìn thẳng cô bạn: "Cậu có ý gì?"
"Đừng mất hứng, không phải là mình cố ý điều tra anh ta, là phu nhân cảm thấy cậu thần thần bí bí. Truyện được đăng tải tại diễn đàn lê quý đôn chấm cơm. Cậu biết sau sự việc lần trước, bà ấy không muốn Evan có bất kỳ sơ xuất gì. Không phải không tin tưởng cậu, chỉ là muốn cẩn thận hơn." Joy thổ lộ.
72 cầm lấy hình, dùng cái bật lửa đốt từng tờ từng tờ thành tro bụi: "Những thứ này... phu nhân đã xem rồi?"
Joy nhún vai cam chịu: "Hết cách, không thể qua mặt bà ấy."
72 đóng bật lửa: "Bà ấy muốn cậu làm gì?"
Joy lắc đầu, tay phải đang kẹp *** nhướng mày, phong tình vạn chủng nhìn lại 72 ẩn chứa ánh mắt sắc bén.
Hai người phụ nữ giằng co không tiếng động, bầu không khí hơi căng thẳng. Cho đến khi Joy hút xong *** kia, dụi vào gạt tàn, mới chợt cười cầu hòa: "Cái tên Ngải Tư đó thật đúng là làm loạn tim cậu rồi. Nếu phu nhân muốn làm gì thì đã sớm động thủ, bà ấy cũng là lo lắng cho cậu, sợ cậu vì đi thăm dò tung tích Cố Lạc mà uất ức bản thân bị tên dã thú đó chiếm tiện nghi. Cũng sợ người nhà họ Cố lợi dụng cậu làm chuyện xấu gì nữa."
72 thu hồi ánh mắt: "Không có."
"Hả?"
"Mình không có uất ức bản thân."
Joy nghe ra ẩn ý trong lời nói, lắc đầu thở dài: "Mình quan sát các cậu lâu như vậy, đại khái cũng hiểu đôi chút. 72 à, cậu yêu anh ta đúng không?"
72 sững sờ, bởi vì lời nói này mà đáy mắt cô lóe lên tia sợ hãi.
Hôm đó 72 rất khuya mới về nhà, vừa mới chuẩn bị đi ngủ, thì Ngải Tư đột nhiên từ trên trời rớt xuống.
Anh ta chắc mới hoàn thành nhiệm vụ trở lại, trên người còn có mấy chỗ vết thương xử lý qua loa. 72 làm cho anh thức ăn khuya, nhìn anh ăn sạch sẽ. Sau đó khi bị anh mò vào trong *** hôn hít, cô rốt cuộc nói một câu.
"Sau này đừng tới tìm tôi nữa."
"..." Ngải Tư không quan tâm, thoải mái hôn mới muộn màng hỏi ngược lại: "Thế nào, sau này em đến tìm tôi?"
72 chặn lại nụ hôn của anh: "Tôi không muốn gặp lại anh, không muốn nữa."
Ngải Tư nhíu mày, con ngươi màu xanh dương tà khí nhìn cô: "Tôi chỉ đi làm nhiệm vụ một tháng không có liên lạc với em mà thôi, như vậy liền thay lòng?"
"Ngải Tư, tôi nghiêm túc!" 72 cường điệu, đè lại bàn tay không an phận của anh: "Chúng ta... dừng ở đây thôi."
Thật là lâu, Ngải Tư đều trầm mặc, nhìn trong đôi mắt thành thạo kia của cô, trầm mặc trở nên càng ngoan lệ.
Bỗng dưng, anh ôm 72 đứng dậy, một tay thô lỗ ném cô lên giường, hung ác cường hôn...
Lần này anh làm đặc biệt ***, mặc kệ cô có chịu nổi hay không. Anh tiếp nhận tất cả phản kháng của 72, thậm chí cô bị buộc khuất phục lúc anh mang tới khoái cảm không cách nào tự kềm chế, anh cũng không chịu buông nhẹ động tác.
. . . . . .
. . . . . .
Xong chuyện, Ngải Tư lật lại 72 đang hơi thở mong manh đối mặt với mình: "Tôi hẳn nên P0'p ૮ɦếƭ cái người phụ nữ không có lương tâm này."
"Anh bắt đầu, tôi kết thúc, rất công bằng." 72 yếu đuối chống đỡ bàn tay kìm kẹp của anh. Nếu đây không phải , nghĩa là trang bạn đang xem đã lấy trộm không xin phép.
"Công bằng? Con mẹ nó! Tôi vô ích ngủ với em hai năm, em nói kết thúc liền kết thúc? Cho tới bây giờ tôi vẫn chưa biết tên em, nhưng lại cho em biết tất cả chuyện của tôi, đây là công bằng? Tôi muốn em... Em lại muốn đến
Đoạn tiếp theo ở dạng hình ảnh các bạn BẤM VÀO ĐÂY để đọc nhé!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc