Lão hàng xóm đáng ghét - Chương 63

Tác giả:

Dung hẹn Hùng ở một quán cà phê khá đẹp và yên tĩnh. Sau khi gọi đồ uống xong, nó im lặng, nó không biết bắt đầu từ đâu.
- Coi nào, em gọi anh ra đây không phải chỉ để nhìn em khoắng nước thôi chứ? – Hùng lên tiếng
- Thực ra…thực ra….em có chuyện muốn hỏi anh – Dung ngập ngừng
- Anh đoán nhé, chuyện liên quan đến Trúc phải không? – Hùng ngả người ra sau cười nhếch mép
- Dạ, cũng 1 phần thôi anh ạ
- Vậy em hỏi đi, anh cũng không muốn mập mờ nữa
- Em nghe Trúc nói…là người tung tin đồn, rồi tối hôm trước Trúc nói anh có qua nhà Trúc mắng mỏ đe dọa Trúc nữa. Điều đó có phải sự thật không – Dung nhìn thằng vào mắt Hùng
- Câu thứ nhất anh không phải là người tung tin đồn, việc đó chả có gì anh phải giấu cả. Thứ 2 Trúc nói đúng, anh có qua nhà Trúc mắng và có đe dọa cô ta. Nhưng… anh nghĩ cô ta đáng bị thế.
- Tại sao? Dung ngước mắt lên nhìn Hùng
- Vì cô ta là 1 người không ra gì, lấy tình cảm người khác ra để trêu đùa
- Không phải, hoàn toàn không phải, Trúc không phải hạng người đó, chuyện tin đồn đó là hoàn toàn sai sự thật. Em biết Trúc chẳng ve vãn anh Hoàng cũng chẳng đe dọa Minh Hồng, chỉ có Minh Hồng đe dọa Trúc thôi. Người thứ 3 là Minh Hồng chứ không phải Trúc vậy mà Trúc chưa 1 lần ***ng chạm gì đến Minh Hồng cả.
- Nhưng chuyện chà đạp lên tình cảm người khác là có thật – Hùng gằn giọng
- Chà đạp? Ý anh nói là anh Hoàng sao? Em thấy Trúc chưa có thái độ gì là chà đạp lên tình cảm của Hoàng cả, trái lại Trúc luôn trân trọng những gì Hoàng dành cho Trúc.
- Trân trọng??? Em có biết nó biến Hoàng thành 1 thằng ngốc không? – Hùng gắt lên
- Em không hiểu?
- Con nhóc đó chủ động hẹn Hoàng đi chơi, sau đó lại lên xe đi chơi với 1 thằng con trai trước mắt Hoàng mà không một lời giải thích. Thái độ của nó lại không hề ăn năn, đằng này nó lại cứ câng câng lên – Hùng đập bàn, mặt nó đang đỏ gay lên.
- Chủ động rủ Hoàng đi chơi? Bao giờ? Lúc nào? Trúc không hề kể với em – Dung ngạc nhiên
- Tất nhiên sao cô ta nói với em được, cô ta là loại người mưu mô mà, nếu kể với em, em sẽ cản cô ta. – Hùng cười khẩy
- Trúc chủ động rủ ư, lúc nào vậy, anh có chắc không?
- Ừh, chắc, hôm đó Trúc nhắn tin cho Hoàng mà, trong giờ học hẳn hoi, nó còn khoe anh tin nhẵn nữa.
- Trong giờ học? Em chưa bao giờ thấy Trúc cầm điện thoại nhắn tin hay giọi điện thoại trong giờ học cả. E ngồi cạnh Trúc mà – Dung suy ngẫm rồi nói
- Em chắc không?
- Chắc trăm phần trăm, ngoài giờ học thì em không biết nhưng trong giờ học không bao giờ Trúc sờ đến di động, mà hôm nhắn tin là thứ mấy lúc mấy giờ anh?
- Thứ 3 tuần trước, vào lúc đó khoảng 15h20. Lúc đó bọn anh đang vào tiết học
- Thứ 3 tuần trước…lúc 15h20…xem nào….AAAA!!!! Hôm đó bọn em đang học thể dục mà, Trúc không mang điện thoại trong người làm sao nhắn tin cho anh Hoàng được – Dung reo lên
- Hả!???? – Bây giờ đến lượt Hùng ngạc nhiên tột độ – Vậy thì ai nhắn?
- Cái đấy làm sao em biết được, hôm đó Trúc học thể dục ở cạnh em cả buổi có đi đâu đâu, đến lúc hết tiết thể dục Trúc vào cầm máy thì nhận được tin nhắn của Long mà. – Dung nói
- Thế…thế…Trúc không nhắn thì…ai, rõ ràng…rõ ràng anh thấy số điện thoại của Trúc mà, anh thề đó? – Hùng lắp bắp, bấy giờ đầu óc nó đang rối tung lên, chẳng lẽ nó và Hoàng đang hiểu nhầm Trúc
- Em không rõ nữa, trong lớp lúc đó chả có ai cả – Dung cũng băn khoăn không kém
Hùng bắt đầu hình dung ra…nhắn tin cho Hoàng rủ đi chơi…Trúc lại đang học thể dục, trong lớp không có ai…sau đó Long lại nhắn tin rủ đi chơi…rồi tin đồn về Minh Hồng….rồi….. 1 ý nghĩ lóe lên trong đầu nó…
- Anh biết tin nhắn đó là của ai rồi…- Hùng nhíu mày, tay nắm chặt
- Của ai hả anh? – Dung hỏi nhanh, có lẽ nó cũng tò mò về người chủ mưu lắm
- Tác giả của tin nhắn kia với tác giả của tin đồn kia chỉ là 1…chỉ có thể là….người đó thôi… anh và Hoàng hiểu lầm Trúc rồi….- Hùng ôm đầu khổ sở
- Vậy anh phải nói với anh Hoàng đi, và ngày mai thanh minh ngay dùm Trúc đi, mấy ngày nay nó khổ sở điêu đứng vì tin đồn quái ác đó lắm – Dung cười giục Hùng
- Ừh, nhỉ, để anh gọi cho nó
Nói xong Hùng bấm vội số điện thoại cho Hoàng, một lúc sau mới có người nhấc máy, tiếng nói của Hoàng lè nhè như thể đã uống rất nhiều R*ợ*u, xung quanh có tiếng nhạc chát chúa và tiếng cười nói ầm ĩ
-
- Mày lại đi uống R*ợ*u hả, suốt ngày say thế, tao có chuyện cực kì quan trọng muốn nói với mày đây – Hùng sốt sắng
-< Chuyện..chuyện…gì…hức hức…để lúc khác được không mày? Tụi..nó gọi…tao rồi kìa>
- Không được, chuyện này rất quan trọng, chuyện liên quan đến Trúc
-< Cô ta thì liên quan gì đến tao nữa, mày đừng nhắc tới cô ta nữa, tao cúp máy đây> – Hoàng nghe thấy Trúc thì gằn giọng
- Khoan, Trúc bị oan,…có người muốn hại Trúc…mày hiểu lầm Trúc rồi – Hùng nói nhanh
————————————————————————————–
Theo dõi page để cập nhật truyện hay