Lão hàng xóm đáng ghét - Chương 56

Tác giả:

- Bồ sao vậy, bồ khóc à, mình thấy mắt bồ sưng sưng, anh Hoàng chọc gì bồ sao? – Dung thì thào
- Không, làm gì có lúc nãy mình ra ngoài đó bị bụi bay vào mắt, mãi không lấy ra được nên nước mắt chảy ràn rụa đó – Trúc chối bay
- Thật không đó? Đừng giấu mình chuyện gì đó
- Thật ra có 1 chuyện rất bất ngờ…- Trúc ngập ngừng
- Chuyện gì
- Thì….đó là…sau đó…..và thế là…. – Trúc kể đầu đuôi sự việc
- HẢ??? CÓ THẬT KHÔNG???? – Dung và Hùng đồng thanh hét lên
Có lẽ 2 nhân vật đang kể cùng 1 câu chuyện, Dung và Hùng quay ra nhìn nhau và nhìn về phía Trúc và Hoàng. Đúng là không thể ngờ lại có chuyện này xảy ra, vẫn biết là trái đất tròn nhưng không ngờ tròn thế.
- Thế bây giờ mày tính sao? – Hùng hỏi
- Tao chưa biết, mọi chuyện cứ từ từ thôi – Hoàng buồn buồn nói, nó biết Trúc không dễ gì chấp nhận chuyện này, hơn nữa con nhóc đang dành tình cảm cho Long. Nó không muốn con nhóc phải khó xử.
- Ừ, tùy mày vậy, nhưng có chuyện gì nhớ phải nói với tao đó – Hùng nháy mắt
- Ok….

Cũng muộn, Hùng đưa Dung về, Hoàng đưa Trúc về. Trên đường đi, Hoàng với Trúc chẳng nói câu gì cả, 2 đứa cứ im re. Trúc chống tay nhìn ra phía ngoài cửa, nó đang mãi suy nghĩ 1 chuyện gì đó. Còn Hoàng, nó cũng chẳng biết bắt đầu câu chuyện như thế nào. Hoàng bật mui xe ra, gió lùa vào mặt 2 đứa, lành lạnh nhưng thoải mái. Thẳng nhóc dừng xe lại, lấy áo khoác lên vai Trúc.
- Trời hơi lạnh, nhưng mở mui ra sẽ cảm thấy thoáng hơn đó. Em chưa quen khí hậu ngoài này đâu
- Ờ, công nhận mở mui xe ra thoáng thật đó, cảm ơn anh nha – Trúc cười toe. Áo của Hoàng thật là ấm, còn thoang thoảng mùi nước hoa trên áo. Con nhóc mỉm cười, nó cảm thấy lòng rất nhẹ nhõm.
Về đến nhà, sau khi tắm rửa thay đồ xong, Trúc nằm vật ra giường, hôm nay phải đi đôi giày cao gót đó quả là 1 cực hình, 2 chân nó ê ẩm, người rã rời, nó ngồi nhăn nhó xoa P0'p cái chân của mình.
“Tít…Tit..’
- “Em ngủ chưa?”
- Chưa, có chuyện gì không?
-“Em còn gì ăn không? Anh đói quá hà”
- Có mì tôm thôi, ăn không
- “Có, anh sang liền”
Hoàng nói xong liền phóng sang nhà, Trúc nghe Hoàng nói vậy mới nhớ ra cả tối hôm nay nó cũng chưa ăn uống gì được mấy, cái bụng của nó bắt đầu biểu tình dữ dội. Nó ra mở cửa, Hoàng đứng đó cười tít mắt vác theo mấy lon nước ngọt.
- Đồ uống đó, cả tối nay anh chả ăn uống được gì, bây giờ đói muốn xỉu rồi nè – Hoàng nhăn nhó
- Hi hi, vào nhà đi, đợi tôi chút – Trúc cười
Khoảng 15 phút sau…..Trúc bê ra 1 cái nồi nhỏ, và 2 cái bát, 2 đôi đũa. Mở ra là 1 nồi mì ngon lành, rau, trứng, thịt, hành, bốc khói nghi ngút, ngon quá !!!
- Ngon quá đi mất, nhưng sao không để ra bát?
- Thì bát đây còn gì?
- Í anh là không để ra cái bát tô như hôm trước
- Hôm trước có mình anh ăn thôi, hôm nay có tôi ăn nữa mà – Trúc cầm bát lên gắp mì
- Ăn kiểu này ngộ thế?
- Anh ăn không? Không là tôi ăn hết nè ! – Trúc gắp lấy gắp để vào bát nó
- Ăn!! Ăn chứ!! Dại gì không ăn – Hoàng vớ lấy bát và gắp lia lịa vào bát mình
- Xì xụp…xì xụp…
- Ngon không?
- Ngon!! Ngon cực kì í!!!
- Thế lần này được mấy điểm
- 20 điểm
- Làm gì có thang điểm 20, xạo thế
- Có chứ anh cho thế, tại hôm nay ăn chung với em thế này thấy ngon hơn – Hoàng cười tít mắt
- Xì…cà chớn
- Gà tre nè…
- Sao cơ?
- Em đổi xưng hô đi
- Là sao?
- Anh hơn tuổi em , em phải gọi bằng anh chứ?
- Tôi…không quen
- Thì tập dần đi cho quen
- Tại sao tui phải tập
- Chẳng lẽ sau này làm vợ anh em cũng xưng hô thế hả – Hoàng tủm tỉm
- Ai làm vợ anh, thích ૮ɦếƭ hả? Đồ cà chớn – Trúc lườm Hoàng rách mắt lun
- Ừh, không làm vợ thì làm bà xã vậy, từ nay anh gọi em là bà xã vậy – Hoàng hí hửng
- Anh thích ૮ɦếƭ sao? – Trúc oánh thùm thụp vào người Hoàng
- Nè, yêu cho roi cho vọt hả?
- Đồ cà chớn – Trúc xì mặt ra
- He he anh đùa đó… giận sao? – Hoàng cúi cúi xuống nhìn Trúc
- Không thèm giận nhá
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc