Lão hàng xóm đáng ghét - Chương 14

Tác giả:

 Ừ, thì tôi xấu nhưng bản chất tôi nó tốt đẹp, còn ai kia mang tiếng là hotboy nhưng bụng dạ thì xấu xa, hẹp hòi, lại còn có sở thích sống chung với chuột nữa ọc ọc – Trúc giả vờ như mắc ói
- Thôi Dung ơi, ghê ghê thế nào í, vào lớp thôi, ở đây có mùi chuột ăn không nổi nữa – Trúc cười tỉnh bơ kéo Dung vào lớp
Nói xong Trúc kéo Dung vào lớp để Hoàng tức nổ đom đóm mắt- “Thật tình tại sao cứ phải nói ngược với lòng mình vậy chứ, mà thôi mặc kệ con nhỏ đáng ghét đó, việc gì mình phải quan tâm tới nó, biết vậy hôm trước không thèm đưa cô ta vào phòng y tế, đúng là 1 con nhỏ vô ơn, bạc bẽo. Nhưng mà….hôm nay cô ta xinh thiệt, tại sao mình lại chê cô ta chứ, chắc cô ta ghét mình lắm, trước mặt cô ta mình toàn không làm chủ được lời nói và suy nghĩ vậy, phải chăng, phải chăng….”
-Này, mày làm cái gì mà thần người ra vậy? Hùng hét vào tai Hoàng
- Kệ tao – Hoàng gắt
- Mày bị chập cheng à, tao thấy cô ta xinh thiệt mà, sao mày nói như tát nước vào mặt người ta thế
- Mày thì biết cái gì
- Mày không thích thì nhường tao đi, em í hơi dữ 1 tý nhưng dễ thương quá đi – Hùng cười
- Mày nói cái gì, tao cấm đó, không được ***ng đến cô ta – Hoàng giãy nảy lên
- Ha ha ha ha , tao đùa chút thôi mày làm gì ghê vậy, kết người ta bỏ xừ còn bày đặt – Hùng cười ngặt nghẽo
Câu nói của Hùng có lẽ đã trúng tim đen của Hoàng, tự dưng mặt nóng bừng
- Chằng…chẳng qua là đó là “con mồi” của tao, tao phải xử cô ta vì cô ta đã dám chọc giận tao thôi – Hoàng chống chế yếu ớt
- À ừ – Hùng cười rất đểu, làm sao chuyện đấy qua mặt được Hùng, dù gì trong chuyện này Hùng kinh nghiệm hơn Hoàng nhiều
- Thôi tao vào lớp đây – Hoàng đi nhanh chỉ sợ cái mắt như mắt Tôn ngộ Không của Hùng biết hết tâm can của mình
Trong lớp của Trúc
Trúc vẫn chưa thôi hậm hực vì chuyện lúc nãy ở canteen, vừa mới có cảm giác bớt ác cảm với Hoàng thì hôm nay lại càng thấy hắn ta kênh kiệu đáng ghét hơn, cái bộ mặt lúc nào cũng vênh váo, ăn nói thì mở mồm ra toàn những điều chói tai, đúng là cái đồ “ma giáo”. Thật là đáng ghét
- Anh Hoàng thích bồ đó – Dung nói cắt ngang dòng suy nghĩ của Trúc
- Vớ vẩn, hắn ghét tớ lắm đó, mình là cái gai trong mắt hắn mà, tất cả những hành động của hắn đểu chỉ có 1 mục đích là khiến mình không chịu được mà rời khỏi cái nhà đó thôi – Trúc phản đối ngay
- Tại bồ không để ý đó thôi, hí hí chứ sao qua được mắt mình – Dung nháy mắt
- Là sao? Trúc ngạc nhiên
- Là thế đó, từ từ bồ sẽ biết thui mà hé hé, nói ra mất vui
“Không thể có chuyện hắn ta thích mình được, nhất định là Dung nhầm lẫn rồi, hắn ta chỉ có nước chưa P0'p cổ mình thôi í chứ, tình huống kia khả năng xảy ra là 0% thôi.” Nghĩ xong Trúc tự cười và học bài tiếp
Hoàng cúp tiết, dường như Hoàng không có tâm trạng học hành gì cả, hôm nay quả là 1 ngày mà mọi chuyện cứ rối tung lên. Hoàng đi ra khu nhà phía sau ngồi, đây là nơi mà Hoàng và Hùng thường ra đây mỗi khi có chuyện gì buồn, chỗ này rất ít người qua lại và tất nhiên với 1 người như Hoàng thì chuyện cúp tiết này quá là dễ dàng. Nhưng hôm nay Hoàng ra đây 1 mình, có lẽ Hoàng muốn suy nghĩ 1 mình chứ có thằng Hùng ở đây thể nào nó cũng nhặng xị cả lên, hơn nữa Hoàng cũng sợ cặp mắt thiên lý nhãn của nó lắm, nó là thằng có thể hiểu thấu tâm can của Hoàng mà.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc