Lạc Thiếu, Ly Hôn Đi - Chương 33

Tác giả: Tích Tịch

Bắt Gặp

Một lần nữa quay lại công ty, đứng ở dưới toà nhà, ngẩng đầu lên, An Nhiên nhìn toà cao ốc này, đây là một công ty lớn dưới tên Lạc Lãnh Thần, toà nhà này cũng là sản nghiệp của anh, rốt cuộc, lại một lần nữa quay về nơi này.
Lúc An Nhiên xuất hiện, cả công ty từ trên xuống dưới không thể không giật mình, nhất là Tiếu Tiếu,tuy có chút bất ngờ bất ngờ nhưng dĩ nhiên rất vui vì An Nhiên có thể trở lại công ty làm việc cùng với cô, nhưng công ty này tuyển dụng nhân tài là nổi tiếng hà khắc. Thông thường người từng chủ động từ chức, cho dù sau này là cho dù là thiên vương hay là siêu sao đi chăng nữa, cũng sẽ không nhận lại, nên lần này An Nhiên có thể đặc biệt bước vào đây lần thứ hai, quả thật gây ra chấn động không nhỏ.
Mà điều khiến mọi người kinh ngạc hơn, chính là An Nhiên lại không còn là một nhân viên công ty nhỏ bé nữa, mà là thư ký tổng giám đốc!
Tiếu Tiếu lợi dụng lúc An Nhiên đi ra chặn lại, kéo cô chạy về hướng nhà vệ sinh, sau khi vào nhà vệ sinh liền đóng sập cửa, Tiếu Tiếu thần bí nhìn An Nhiên: “Thành thật khai báo đi, rốt cuộc cậu và tổng giám đốc có quan hệ như thế nào? Trên báo chí không phải nói anh ta dự định kết hôn cùng đại minh tinh Bùi Thi Thi sao? Không phải là cậu chính là cô bé lọ lem nghịch chuyển cuộc đời anh ta đấy chứ?”
Tiếu Tiếu là người thế nào, đặc điểm lớn nhất của cô ấy là buôn chuyện, có thể bới liền bới, bới đến khi nào thật sự không bới được nữa, cô mới dừng tay, bằng không tuyệt đối không cam tâm!
Đôi mắt nhỏ bình tĩnh liếc trên liếc dưới An Nhiên, giống như muốn xuyên thấu cơ thể của cô, nhìn rõ dòng suy nghĩ của cô.
“Nhiên Nhiên, cậu nói thật ra mau!” Tiếu Tiếu vừa thấy bộ dạng trốn tránh của cô liền biết trong tâm cô có quỷ, thúc giục có phần sốt ruột.
An Nhiên quay mặt, vẻ mặt nặng nề này làm cho Tiếu Tiếu cũng không kìm được trở nên khẩn trương.
“Tiếu Tiếu, giờ chưa phải lúc nói chuyện này cho cậu biết, đợi đến khi tôi biết nên nói như thế nào, tôi mới nói cho cậu biết được.”
Tiếu Tiếu nhìn thấy dáng vẻ uể oải cũng không làm khó cô nữa, nhưng trong lòng vẫn như có một con mèo nhỏ đang quấy nhiễu, cào cào cô khiến cô nóng lòng như lửa đốt, quay mặt về phía bạn tốt nhất của mình, cô chỉ có thể hỏi rõ, không thể vụng trộm sau lưng.
An Nhiên cầm một số tài liệu vào trong, Lạc Lãnh Thần đang xét duyệt một bản hợp đồng, Lạc Lãnh Thần vào lúc này, hẳn là người đàn ông lúc trước mà cô yêu.
An Nhiên không khỏi ôm lấy tài liệu, ngơ ngẩn nhìn lên.
Hắn nghiêng mặt, hơi cúi xuống, khuôn mặt cương nghị được ánh sáng chiếu vào từ bên ngoài phủ lên một lớp hào quang nhàn nhạt dịu dàng, toàn thân tỏa ra hơi thở mát lạnh khiến An Nhiên cảm thấy dường như lại nhớ tới lúc còn ở trường học, người nam sinh ấy bất ngờ chạm vào đáy lòng cô.
“Làm sao vậy?” Lạc Lãnh Thần ngẩng đầu một cái liền thấy An Nhiên đang nhìn mình chằm chằm.
“Không, không có gì.” An Nhiên chột dạ, xấu hổ vội vàng dời tầm mắt, sau khi điều chỉnh tốt dòng suy nghĩ của mình, An Nhiên đem tài liệu đưa cho anh: “Lạc tổng, đây là hợp đồng vừa mới đạt được, cần chữ ký của ngài.”
Đặt tài liệu xuống, An Nhiên đi tới phòng thư ký nhỏ của mình, ngay khi cửa kính đóng lại, cuối cùng cũng ngăn cách với ánhmắt sâu thẳm của người đàn ông ở bên ngoài.
Có lẽ, có một người thư kí như vậy cũng không tồi, khoé môi hơi nhếch lên, Lạc Lãnh Thần nhất thời cảm thấy công việc ngày hôm nay so với sự khô khan trước kia, có thêm vài phần thú vị.
Mà ngoài cửa, một đôi mắt mang theo vẻ khiếp sợ và bất an mãnh liệt, ghi lại hình ảnh nụ cười nhạt vào trong đáy mắt.
Hai tay, siết lại thật chặt, sau đó, xoay người bỏ đi!
Cô Rốt Cuộc Hèn Hạ Đến Mức Nào?!

Làm việc cả một buổi sáng, Lạc Lãnh Thần phát hiện mình hoàn thành công việc sớm hơn bình thường, kéo cà vạt, nới lỏng một cúc áo đầu tiên trên áo sơ mi, Lạc Lãnh Thần ngẩng đầu một cái, liền có thể nhìn thấy phía sau cửa kính, ở phía đối diện, một bóng dáng đang cúi đầu cố gắng làm việc.
Hắn hơi nhíu mày, tính tình của cô dường như vĩnh viễn đều tốt như vậy, chỉ có lúc khi hắn nói ly hôn, cô mới hoảng loạn, những lúc khác, bộ dạng của cô đều rất trầm tĩnh, cho dù, giống như bây giờ, quả thật hắn có chút đê tiện, lợi dụng việc ông An đang ở trong tù, tới bảo cô trở thành thư ký của mình.
Về phần vì sao phải làm như vậy, Lạc Lãnh Thần chưa bao giờ nghĩ tới, chỉ là … muốn thì làm thôi.
Cầm lấy di động, Lạc Lãnh Thần dạo bước đi đến phòng nghỉ, lúc cửa khép lại liếc mắt nhìn An Nhiên ở bên ngoài, cô vẫn đang làm việc hết sức chuyên tâm, cũng không nhìn về phía hắn đi qua.
“Là tôi,” Lạc Lãnh Thần bấm điện thoại nói: “Làm không tồi, bây giờ những người đó có thể chuyển ra ngoài, ngoài ra tìm một phòng giam cho ông ấy, riêng biệt.”
Cúp điện thoại, Lạc Lãnh Thần day nhẹ hai đầu mày, lần nữa ra khỏi phòng nghỉ.
Điện thoại trên bàn làm việc vang lên, An Nhiên ấn nút, kết nối đường dây nội bộ.
“Xin chào, đây là văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Lạc thị, tôi là thư ký An Nhiên.”
An Nhiên thành thạo cầm lấy điện thoại, nói ra ngay.
Đầu bên kia điện thoại, yên lặng một chút, dường như có thể nghe thấy tiếng có người hít thở nặng nề, thời điểm An Nhiên còn đang không hiểu là ai, đầu kia truyền đến một tiếng nói khiến cô không ngờ được.
“Cô An?”
Điện thoại trong tay An Nhiên, “cạch” một tiếng rơi xuống bàn làm việc, sắc mặt trắng xanh, Lạc Lãnh Thần nhìn thấy bộ dạng của cô, nhíu mày: “Ai đó?”
An Nhiên nhìn hắn, cổ họng hơi thắt lại: ‘Là… cô Bùi”
Bùi Thi Thi.
Chắng qua mấy phút đồng hồ, từ bên ngoài truyền đến những tiếng bước chân vội vàng, hỗn tạp đến ồn ào.
“Cô Bùi, ở đây là văn phòng tổng giám đốc, không có hẹn trước cô không thể vào được.” Thư ký cố gắng ngăn đường đi của Bùi Thi Thi, không biết làm sao, cô ta lửa giận hừng hực, muốn ngăn cũng không ngăn được.
Lúc này đây mặc dù An Nhiên là thư ký, nhưng cũng chỉ là trợ lý thư ký, còn người ở ngoài cửa ngăn Bùi Thi Thi lại, mới là thư ký thực sự của Lạc Lãnh Thần.
“Hẹn trước?” Tiếng nói của Bùi Thi Thi có chút gay gắt, quả thật cô sắp tức điên rồi, nghĩ cũng không cần giữ hình tượng gì nữa, kết quả là đẩy mạnh thư ký kia xuống, cười lạnh: “Nói cho cô biết, tôi là vợ của Thần, cũng chính là phu nhân của tập đoàn Lạc thị này, dựa vào một thư ký nhỏ nhoi như cô dám ngăn cản tôi sao?!”
An Nhiên biết, phiền phức của mình đến rồi, Lạc Lãnh Thần chỉ nheo mày, vẫn chưa lên tiếng.
Trong 1 thoáng, cửa bị Bùi Thi Thi đẩy ra, cuối cùng cô cũng không duy trì được nụ cười trang nhã khéo léo ban đầu luôn hiện ra ở trước mặt Lạc Lãnh Thần nữa, vào trong, quả nhiên nhìn thấy An Nhiên đang đứng ở trong phòng làm việc, trốn tránh tầm mắt của cô, mà Lạc Lãnh Thần, cà vạt xiêu vẹo, ngay cả cúc áo cũng mở ra!
Bùi Thi Thi vừa nhớ đến bản thần cũng từng cùng Lạc Lãnh Thần ở trong phòng làm việc này làm chuyện đấy, nhìn lại bộ dạng hiện tại của hai người, rõ ràng chính là trộm hoan ở văn phòng.
Thư ký có chút bất an nhìn Lạc Lãnh Thần, được hắn cho phép ra ngoài, tiện đường đuổi hết những người kéo đến xem náo nhiệt.
Giày cao gót bước một bước nhỏ, Bùi Thi Thi cười lạnh đi tới trước mặt An Nhiên: “Cô An, đã lâu không gặp.”
Cô ta vươn tay, để ngang trước mặt An Nhiên.
“Cô Bùi.” An Nhiên tuy rằng nghi hoặc, nhưng vẫn đưa tay ra định bắt tay cô ta.
Ai biết ngay khi An Nhiên đưa tay ra, không ngờ một tay khác của Bùi Thi Thi lại giơ lên, tàn nhẫn vung tới mặt An Nhiên!
“Bốp” một tiếng, trên mặt An Nhiên đã nhanh chóng hiện ra dấu hằn năm ngón tay sưng đỏ.
Vẻ mặt Bùi Thi Thi dữ tợn, nhìn An Nhiên: “Thần cũng đã ly hôn với cô, cô là thứ đàn bà bị anh ấy vứt bỏ, anh ấy trước sau đều không thích cô! An Nhiên, rốt cuộc cô còn đê tiện đến mức nào? Đã như vậy còn muốn ngang nhiên tiếp cận anh ấy sao?!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc