Lạc Thiếu, Ly Hôn Đi - Chương 26

Tác giả: Tích Tịch

Cô Thật Là Có Bản Lĩnh

“An tiểu thư , xin chờ một chút.”
An Nhiên bị người gọi lại , nghiêng đầu sang vừa nhìn không ngờ là Hầu Tử . Hầu Tử một mạch thở hổn hển chạy tới , nhìn bộ dáng hình như là chạy từ trên cầu thang xuống đuổi theo cô .
Hầu Tử thấy mình cuối cùng cũng đuổi kịp An Nhiên , không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi , từ sau khi cô rời đi mấy ngày quay phim Lặc Gia đều ở trong trạng thái động cái là nổi giận , nóng đến mức hắn vô cùng lo lắng , nếu không giải quyết chuyện này , không biết chừng hắn cũng chẳng còn khí lực để hoàn thành bộ phim này , mấy ngày qua hắn luôn đi tìm An Nhiên , nhưng không gặp được , lần này thật vất vả mới gặp được hắn nhất định phải bắt lấy cơ hội lúc này .
Hiếu kỳ cười với An Nhiên , hắn nói : “An tiểu thư , Lặc Gia rất muốn cô diễn vai này , chẳng lẽ An tiểu thư thật sự muối bỏ qua cơ hội lần này sao ?”
An Nhiên rất không muốn mất đi cơ hội này , nhưng nếu đáp ứng , vậy tức là cuộc sống sau này đều phải đối mặt với Bùi Thi Thi , Bùi Thi Thi ở đoàn diễn , vậy Lạc Lãnh Thần hẳn là cũng sẽ thường xuyên đi tới , như vậy ba người nếu lại chạm mặt nhau … An Nhiên cũng không biết phải hình dung sự khó xử khi đấy sẽ như thế nào , nghĩ một lúc , An Nhiên vẫn thấy không phải nhìn lên Hầu Tử : “Thật ngại.”
“Tôi nhìn ra được , cô rất thích cơ hội lần này , nơi này cũng không có người khác , tôi thề với trời sẽ không nói ra chuyện của cô , nói như vậy , cô có thể thành thật nói cho tôi biết được không , nguyên nhân cô không tiếp nhận vai diễn này là bởi vì Bùi Tiểu thư sao?”
Nhìn thấy ánh mắt của An Nhiên có chút trốn tránh , Hầu Tử liền đoán được tất cả , xem ra , hôm đó Lặc Gia đã đoán đúng , chính mình lúc ấy còn tưởng hắn ăn nói lung tung nữa chưa.
“An tiểu thư …” Hầu Tử đột nhiên kéo lấy An Nhiên , sau đó thuận tay lôi cô tới một chỗ khuất ở khách sạn , lúc An Nhiên phát ta tiếng kêu liền một tay bụm miệng cô lại không cho cô kêu ra tiếng , An Nhiên ban đầu là sửng sốt , sau đó là sốt ruột và kinh hoàng đánh Hầu Tử , nhìn thấy cô giãy dụa Hầu Tử mới tới phải giải thích , “Thật xin lỗi An tiểu thư , tôi chỉ là muốn tìm một chỗ tuyệt đối yên tĩnh đàm phàn chuyện này một chút , không có hù đến cô chứ?”
Hầu Tử cẩn thận buông An Nhiên ra , có chút ngượng ngùng hỏi .
Hắn một khi gặp phải chuyện mệt nhọc liền không khống chế được , mà Lặc Gia lại nhìn trúng , liều ૮ɦếƭ bảo hắn phụ trách tìm An Nhiên , có lần hắn từng quẫn đến độ trèo tường chạy vào nhà nữ diễn viên trong đêm khuya.
An Nhiên nhìn dáng vẻ của hắn không giống như đang nói dối , cũng thả lỏng cảnh giác : “Hầu Tử , thực xin lỗi , vai diễn này thật sự không thể nhận.”
Hầu Tử nghe vậy liền kích động , mấy ngày nay hắn rất vất vả mới tìm được cô , đây chính là chuyện liên quan đến tính mạng của hắn, bây giờ bất kể thế nào nhất định cũng phải thuyết phục cô mới được .
An Nhiên thấy Hầu Tử tiến từng bước tới gần mình , có chút sợ hãi lùi về phía sau , cho đến khi sau lưng bị vách tường chặn lại , Hầu Tử vẫn tiến gần về phía cô .
“Cậu … Cậu muốn làm gì ?!”An Nhiên trước kia cũng đã nghe nói người trong giới giải trí của sở thích đặc biệt hay là quy tắc gì đó , bây giờ nhìn thấy bộ dạng không nói lời nào của Hầu Tử , cô sợ tới mức ngay cả nói cũng nói không rõ ràng .
Hầu Tử đột nhiên đưa hai tay giam lấy cô ở trong , sau đó thân thể từng chút một tiến tới gần An Nhiên , đầu An Nhiên rụt về phía sau , bởi vì quên mất sau lưng mình bây giờ là vách tường cho nên đầu cô ᴆụng mạnh vào tường , còn phát ra tiếng .
Ôm gáy , An Nhiên có chút tức giận nhìn Hầu Tử , vừa rồi gặp phải Lạc Lãnh Thần đã khiến cô có chút không được thoải mái , bây giờ lại bị một tên con trai có vẻ như biến thái vây ở đây !
“Này , cậu buông ra !” An Nhiên hét lên với Hầu Tử , vẻ mặt không vui.
Hầu Tử tựa như đang chìm đắm trong gì đó , đột nhiên bị An Nhiên quát trực tiếp liền ngây cả người .
An Nhiên đang nghĩ tới việc đẩy Hầu Tử ra thì hắn đã bị lật một vòng , đập vào tường bên kia , một gương mặc hung tợn lập tức xuất hiện .
Sauk hi nhìn rõ khuôn mặt người đó , An Nhiên liền yên lặng nghiêng đầu sang chỗ khác , cô tình nguyện bị hầu tử quấy rầy cũng không muốn gặp mặt Lạc Lãnh Thần vào lúc này .
Một đôi mày kiếm hung dữ nhíu chặt , Lặc Lãnh Thần khoé tầm mắt dữ tợn của mình trên người cô gái trước mặt , vừa rồi cô bị người ta kéo mạnh đi , hắn có chút bận tâm cho nên cũng đi theo , không ngờ hắn lại thấy cô bị người ta bao vây giữa hai vòng tay !
Có phải nếu hắn đến muộn một chút thì chuyện gì cũng phát sinh?!
Không rõ cơn tức giận đến tột cùng này là từ đâu mà đến , Lạc Lãnh Thần chỉ cảm thấy hắn rất tức giận , tức giận đến mức hắn tưởng như đã nghĩ đến việc một tay Ϧóþ ૮ɦếƭ cô gái không dám nhìn thẳng vào hắn.
“Anh , anh là ai ? Sao lại đẩy tôi?” Hầu Tử ôm cái mũi bị đập của mình , nhìn về phía người đàn ông trước mắt này .
Lạc Lãnh Thần không buồn liếc mắt nhìn hắn một cái , chỉ một tay túm chặt cổ tay An Nhiên kéo cô đi ra bên ngoài , nhìn thấy vẻ mặt An Nhiên không tình nguyện , Hầu Tử trực tiếp chặn trước mặt hắn : “Làm gì đấy ? Dám ςướק người của tôi?!”
An Nhiên ở phía sau Lạc Lãnh Thần bởi vì lời Hầu Tử nói mà hơi run run lông mi .
Khuôn mặt cứng đờ của Lạc Lãnh Thần cũng không nói lời nào , hắn vốn thuộc phái hành động .
Lại là một tiếng , lúc này Hầu Tử đã nằm úp sấp trên mặt đất , trúng một quả đấm , sắc mặt Lạc Lãnh Thần xanh đen không nói lời nào tiếp tục kéo An Nhiên đi .
Đi được một đường , An Nhiên lấy lại tinh thần giãy dụa : “Lạc Lãnh Thần , anh muốn làm gì ? Buông ra !”
“Buông cô ra ?!” Động tác trên tay của Lạc Lãnh Thần không giảm , nhìn An Nhiên , ánh mắt cười như cũng như không của hắn khiến cô rung mình , “Buông cô ra đi quyến rũ người khác? An Nhiên , tôi phát hiện tôi thật sự là càng ngày càng không hiểu cô.”
Quyến rũ …
“Bốp” một tiếng , hai người đều ngây ngẩn cả người .
An Nhiên nhìn lòng bàn tay có chút run lên của mình , nhìn lại khuôn mặt tối sầm hơi sưng lên của Lạc Lãnh Thần , vừa rồi , hình như là cô đánh hắn .
“Đánh tôi ?” Lạc Lãnh Thần giận quá hoá cười , một tay Ϧóþ chặt hàm dưới của An Nhiên , “An Nhiên , cô thật đúng là có bản lĩnh!”
Kéo Cô Vào Địa Ngục

Thẻ phòng khách sạn này còn cất trong túi quần Lạc Lãnh Thần , vốn định lấy ra để trả phòng , bây giờ liền cắm vào cửa lập tức mở ra , kéo An Nhiên sải bước đi vào .
An Nhiên không biết tại sao lại nhớ đến chuyện lúc trước , thần sắc của Lạc Lãnh Thần bây giờ cũng giống lần đó , tim rung lên , hai tay An Nhiên vịn khung cửa ૮ɦếƭ cũng không vào : “Lạc Lãnh Thần , anh , anh làm gì thế ? Buông ra !”
Tâm tình Lạc Lãnh Thần vốn không tốt , lúc này thấy cô chống đối mình như vậy , vừa rồi không phải giống như đang cùng tên con trai bộ dạng xấu xí như khỉ kia liếc mắt đưa tình sao ?
Tuy rằng lúc đấy hắn cũng nhìn ra An Nhiên không vui vẻ gì nhưng lúc này lại ngoan cố cho rằng lúc ấy An Nhiên đang liếc mắt đưa tình , lại thấy bộ dạng sợ hãi lúc này của cô , nhất thời mặt tối đi , bàn tay to lớn chặn lại trên lưng An Nhiên , sau đó lại đem ngón tay của cô từ khung cửa kéo xuống , trực tiếp ôm cô đi vào bên trong , cửa phía sau lúc này cũng tự động đóng lại .
An Nhiên đang nghĩ trước mắt phải kêu to, đột nhiên phía sau lưng chạm lên thứ gì mềm mại , để ý đến mới biết bản thân đã bị Lạc Lãnh Thần ném lên trên giường , thân thể đàn ông to lớn đã đè lên!
Sắc mặt dữ tợn của Lạc Lãnh Thần đang nhìn chằm chằm An Nhiên , hô hấp cũng ngày càng thô hơn , An Nhiên thoáng kinh hãi , trở tay định đẩy Lạc Lãnh Thần nhưng hắn đã cởi cà vạt của mình , dễ dàng đem hai tay An Nhiên kéo lên cột vào đầu giường .
“Lạc , Lạc Lãnh Thần , anh muốn làm gì?” An Nhiên nhìn thấy hắn bây giờ hoàn toàn xa lạ , giống như một dã thú đang nổi giận , đã hoàn toàn mất đi lý trí .
Lạc Lãnh Thần cột chặt hai tay của cô , lạnh lẽo cười với cô , trong mắt bắt đầu khởi động một vẻ xấu xa không cam tâm : “Làm cái gì ? An Nhiên , rất nhanh thôi cô sẽ hiểu tôi muốn làm cái gì !”
Hắn hơi nhếch khoé môi , nụ cười này khiến An Nhiên lạnh đến tận xương tuỷ , hốc mắt cô ửng đỏ , nhưng vẫn bắt buộc bản thân tỉnh táo lại , đấu lại Lạc Lãnh Thần .
“Lạc Lãnh Thần , anh mau thả tôi ra , anh như vậy tôi sẽ tố cáo anh ra toà!”
An Nhiên thật sự không nghĩ ra được biện pháp nào , chỉ có thể nói như vậy .
Lạc Lãnh Thần Ϧóþ chặt cằm cô , không chần chừ , hắn lạnh lẽo lập tức hôn lên , cảm giác hơi lạnh , đã không còn mong mỏi hay kỹ xảo , thứ có chỉ là bị người đùa bỡn đến khi khuất phục .
An Nhiên muốn nghiêng đầu sang chỗ khác , nhưng hàm dưới của bộ bị hắn túm chặt , sử dụng lực đao khiến cô nhịn không được nhíu mày : “Lạc Lãnh Thần , anh , nếu anh còn vậy , tôi , tôi sẽ đi tố cáo anh quấy rối tình dục.”
Đầu lưỡi Lạc Lãnh Thần nhẹ nhàng di động trên cánh môi cô , nghe xong lời cô liền cười , ngón tay cũng xấu xa di chuyển trên môi cô , nhẹ nhàng dùng ngón tay vuốt ve : “Quấy rối tình dục ? An Nhiên , tôi thấy , tôi chiếm hữu cô xong rồi nhốt cô vào ngục giam cả đời cũng hay lắm , không biết cưỡng gian có tính không?”
An Nhiên nghe ngữ khí của hắn giống như đang nói giỡn , nhất thời thân mình liền cứng ngắc hơn phân nửa , tâm cũng nguội lạnh đi phân nửa , cô ngơ ngẩn nhìn nam nhân trên đầu mình , đôi mắt hắn rất đen , làm cho người ta không bao giờ nhìn ra suy nghĩ của hắn , lông mày hắn là mày kiếm , khi tức giận sẽ nhíu lại một chỗ , môi của hắn luôn hiện ra ý cười châm chọc , nụ cười này chính như một cây đao đâm vào trong tim cô , khiến cô biết , cho dù như thế nào , cô cũng khó có khả năng trở thành người vợ chân chính của hắn .
“ Lạc Lãnh Thần , anh biết không ? Khi gả cho anh , tôi từng ảo tưởng về rất nhiều chuyện , nhưng khi đó , lại một mình chưa tới ba ngày anh đã muốn ly hôn …” Khoé môi An Nhiên trắng bệch có chút chua sót lại bất đắc dĩ cười , nở rộ dưới đầu ngón tay của hắn , khiến hắn không kìm được thu hồi tay của mình .
“Đối với hôn nhân , nguyên nhân lớn nhất tôi muốn duy trì là bởi vì tôi không muốn mất đi cái cớ cuối cùng để đứng bên cạnh anh , cho dù ở trong mắt anh vĩnh viễn không thấy tôi , anh biết không , bởi vì yêu , tôi để bản thân mình hèn mọn nhất hiện ra trước mặt anh , ha ha , nhưng mà , cho dù như vậy , anh cũng không buồn liếc mắt nhìn một cái.”
Một đôi mắt hờ hững , luôn làm trái tim nhiệt tình của cô từng chút từng chút một lạnh đi , cuối cùng , cũng không thể tiếp tục kiên trì.
“Lạc Lãnh Thần , la anh muốn buông tay , tôi đây thanh toàn cho anh , nhưng bây giờ anh đang làm cái gì đây ? Anh đặt Bùi Thi Thi ở vị trí nào?”
Cô yên lặng nằm trên giường , toàn thân đều mềm nhũn đi , cố gắng muốn bức nước mắt thu về , cả người tản ra sự đau buồn.
Đôi mắt đỏ rực của Lạc Lãnh Thần có chút khôi phục , hắn đang làm gì đây ?
“Lạc Lãnh Thần , có lẽ , không bao lâu nữa chúng ta đều có gia đình của chính mình , anh có vợ , tôi có chồng …”
Máu đỏ , lại bò lên con ngươi đàn ông , hắn cúi người xuống như con báo săn mồi , ngón tay lành lạnh tham lam chiếm hữu môi cô , nhẹ nhàng ép xuống trước mặt : “Cô nói , cô còn tính kết hôn , sao?”
Vẻ tức giận trong mắt hắn khiến An Nhiên lại lộ ra sự hoảng sợ , cũng chính sự hoảng sợ này , thành công dẫn đến lửa giận nơi hắn , hắn cười tà: “Vì sao phải như vậy ? An Nhiên , tôi cũng không biết mình vì sao phải làm như vậy , có điều .. tôi rất thích kéo cô cùng vào địa ngục.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc