Không may ta yêu thương ngươi - Chương 17

Tác giả: Nhàn Thảo

-“A?” – Qúy Như Ý cả kinh … Đông Phương Quyển cũng yêu mến nàng sao?
Thật hay giả a?!
***
Thời tiết lúc này cũng không hẳn là quá nóng, nhưng đối với người đi đường mà nói cũng đủ cho người khác đổ mồ hôi.
-“Thanh Tiên, chúng ta đến khi nào thì mới tìm được Lương thí chủ a.” – Lau mồ hôi trên trán, Tiểu Bạch tiên nhˮ không được hỏi. Bọn họ ở cổ đại này đã nhiều ngày rồi, cũng không tìm thấy Lương thí chủ .. nghĩ đến thật nhục chí. Mà càng nản hơn bọn họ không thể sử dụng pháp thuật tại nơi cổ đại, không thể biến ra “sơn trân hải vị” , nhiều nhất chỉ có thể biến ra bánh bao a (Mik: =.=)
-“Nhanh a” – Tiểu Thanh Tiên vô lực đáp. Bọn họ hiện giờ đang đi dưới ánh mắt trời gay gắt này … thật là nhớ đếm lúc ở nhà Qúy thí chủ thật thoải mái a. –“Không biết Qúy thí chủ hiện tại thế nào?” – Hắn xoa xoa cái bụng đói của mình . Bụng thật đói, nhưng hắn đã ăn bánh bao nhiều đến độ buồn nôn rồi.
-“Chắc là… cũng qua được a.” – Tiểu Bạch tiên cười khan. Nhớ tới là muốn rùng mình, nhưng bọn họ hiện tại chỉ có thể cẩu mong Qúy thí chủ bình an, như vậy đến khi tìm được Qúy thí chủ bọn họ cũng không bị nàng đánh cho thảm thương.
-“Hy vọng … như thế đi.” – Bọn họ là hoàng tử và công chúa của Thiên giới mà lại đang ở cùng nhân loại sao?
Ánh chiều tà phía trước, hai tiểu tiên tiếp tục đi … (Mik : =.=)
***
-“Như Ý, ta thích nàng.” – Bên trong Linh Hiên, cuộc đối thoại thông thường lại bắt đầu (Mik: muội bó tay)
-“Cám ơn.”
-“Như Ý, nàng cũng yêu thích ta chứ?” – Thanh âm chờ mong.
-“Yêu mến” – Dù sao thì đối với hắn “yêu mến” này cũng giống như loại yêu mến giữa tỷ đệ với nhau a. (Mik: ca ca bị “chà đạp” tình cảm không thương tiếc a)
-“Rất mực yêu mến luôn sao?” – Ánh mắt nóng bỏng nhìn thẳng vào người nào đó.
Hắn …. Cũng đừng nên dùng loại ánh mắt này nhìn nàng chứ ?- “Vâng.” – Qúy Như Ý khó khăn đáp. Mỗi lần Tiểu Hình nhìn nàng bằng ánh mắt này,toàn thân nàng đều cò cảm giác vô lực, cho dù hắn nói cái gì, nàng đều muốn tận lực đáp ứng hắn. (Mik: =.= tỷ “kết” người ta mà không biết )
Nàng chỉ mới làm thị nữ tùy thân cho Đông Phương Hình Tôn trong thời gian ngắn thôi mà hình như trình độ làm nũng của hắn có xu thế tăng. Nếu nói đúng ra, một ngày phải làm nũng hơn mấy lần.
-“Ngươi cũng uống canh gà rồi chứ ?.” – Qúy Như Ý một bên uống canh gà một bên cũng dặn dò Đông Phương Hình Tôn. Chưa bao giờ nàng hiểu tại sao mình lại thích làm bảo mẫu đến vậy, chiếu cố hắn dường như đã trờ thành thói quen của nàng.
-“Hảo.” – Đông Phương Hình Tôn gật đầu đáp, chăm chú uống chém canh gà. Mệnh lệnh của nàng đối với hắn, dường như đã trở thành thói quen của hắn rồi.
Aiz, tư thế uống súp cũng đẹp như vậy. Nàng vừa uống súp vừa đánh giá hắn. Mặc dù có đôi lúc hắn rất trẻ con, nhưng những cử chỉ khác trong cuộc sống điều bộc lộ khí chất công tử đã qua thụ giáo –“Đúng rồi, từ khi ta tới nơi này làm nha hoàn cũng chưa từng thấy ngươi bước ra khỏi phủ a.” –Thật là có điểm kì quái, nàng thấy hắn cũng chỉ đi đi lại lại trong phủ, cho dù cần gì cũng điều phân phó cho thị vệ đi mua.
-“Ta không thường xuất phủ.” – Hắn uống súp.Như Ý hình như rất thích uống súp này, lần sau phân phó cho nhà bếp làm nhiều một chút ( Mik: aaaaa ca ca quan tâm tới tỷ tỷ a *cười cười)
Không thường? Qúy Như Ý đảo mắt, nói cách khác hắn cũng có ra ngoài phủ a. –“Vậy ngươi thường xuất phủ làm gì?” – Qúy Như Ý hiếu kì hỏi.
-“Gi*t người”- Hắn nhàn nhạt trả lời, gương mặt bình tĩnh không có chút biểu lộ nào (Mik :=.=)
***
-“Phốc” – Ngụm canh gà vừa mới uống liền bị phun ra. – “Gi*t người?” – Nàng không nghe lầm chứ, hắn có thể bình tĩnh nói ra hai chữ “Gi*t người” như vậy sao.
-“Làm sao vậy?” – Hắn buông cái thìa, nhìn biểu lộ khi*p sợ khó hiểu của Qúy Như Ý, đồng thời lấy khăn tay lau sạch chút nước canh còn dính bên khóe môi nàng.
-“Ngươi vừa mới nói Gi*t người?” – Nàng hỏi lại. Nàng bây giờ chỉ muốn xác định lại cho rõ ràng.
-“Có gì không đúng sao?” – Hắn thu khăn tay lại. Gi*t người đối với hắn là chuyện rất bình thường. Nhưng nhìn biểu lộ sợ hãi của nàng làm cho hắn cảm giác được Qúy Như Ý dường như rất để ý đến việc này.
Đương nhiên không đúng! Có lẽ hắn là người cổ đại nên không xem trọng chuyện này, nhưng nếu ở thế giới hiện đại của nàng, hắn giống với tội phạm Gi*t người. Khuôn mặt ngây thơ này cùng với thân thể mảnh khảnh quả thật có thể đủ Gi*t người sao?Nàng có thể tưởng tượng ra được hình ảnh hắn đứng giữa một vũng máu, ánh mắt lạnh băng nhìn đống thi thể rải rác bên cạnh.
Trước kia nàng cũng từng xem rất nhiều bộ phim cổ trang, đối với những phim chú trọng việc đánh nhau thì người ૮ɦếƭ cũng rất nhiều nhưng lúc ấy nàng cũng chẳng có cảm giác gì. Nhưng hôm nay nàng thực sự biết chuyện như vậy lại cảm thấy khó có thể tiếp nhận được. -“Ngươi yêu thích – Gi*t người sao?” Có phải không ? Tiểu Hình có thể không?
Đôi mắt màu đen hơi nháy –“Không thích.” – Đông Phương Hình Tôn lắc đầu phủ nhận. –“ Nhưng ta cũng không thích những người kia làm phiền đến ta.” – Hắn từ trước đến nay không thích trông thấy đổ máu, lúc Gi*t người thì chỉ dùng độc, rất ít khi phải sử dụng đến νũ кнí. Nếu đã có người muốn lấy mạng hắn, hắn đương nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình.
Hô, khá tốt, hắn cũng không phải là yêu thích Gi*t người. Qúy Như Ý thở phào một hơi – “Nhưng Tiểu Hình , Gi*t người là không đúng a.” – Nàng nghiêm khắc nói. Thừa dịp bây giờ còn có thể giáo dục được thì nhất định phải hảo hảo giáo dục, dù sao hắn thật sự Gi*t người cũng làm cho nàng thật khó tiếp nhận.
-“Cho dù đối phương có chọc giận ngươi, ngươi cũng không thể lấy mạng đối phương a. Bất luận cái gì thì sinh mạng của một con người đều rất quý a. Bọn họ cũng đều có thân nhân, bạn hữu của mình , nếu như bọn họ ૮ɦếƭ thì thân nhân , bạn hữu của họ sẽ rất thương tâm, cho nên dù thế nào thì ngươi cũng không thể tự tiện Gi*t người a.” – Aiz, nói thế nào thì đây sao giống như lời người cha đang dạy con thế ?(Mik: =.=)
Hắn nhàn nhạt nhìn nàng, rất ít khi trông thấy Như Ý nghiêm túc như vậy. Vì cái gì? Nguyên nhân bởi vì hắn Gi*t người sao? –“Như Ý không thích ta Gi*t người sao?”
-“Đương nhiên không thích.” – Nàng nâng hai tay hắn lên nhìn hắn chăm chú, gật đầu. –“Ta không thích nhìn thấy tay Tiểu Hình dính đầy máu.” – Hắn nên thiện lương, thuần khiết, chứ không phải lả kẻ Gi*t người.
Đôi mắt đen trầm ngâm, hắn nhìn chằm chằm vào hai tay của nàng –“ Nếu Như Ý không thích, từ nay về sau ta sẽ không Gi*t người nữa.” –Đối với lời nói của nàng, hắn đều ưng thuận. Nếu nàng không thích chuyện này, thì hắn cũng sẽ không làm. Hắn chỉ hy vọng nàng có thể yêu mến hắn … yêu mến tất cả mọi thứ của hắn.
-“Thật sự?” – Lời cam đoan của hắn là nàng vui mừng.
-“Thật sự.” – Hắn nhìn vào mắt nàng. Hắn muốn làm cho nàng vui vẻ, vì như thế nàng có thể luôn ở bên cạnh hắn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc