Khí Phi Không Dễ Làm - Chương 44

Tác giả: Tương Tương Ngọc Nhân

Rốt cuộc, thái giám đã đọc xong thánh chỉ, Hạ Phù Dung phản xạ có điều kiện muốn vỗ tay, vừa nhìn tất cả mọi người không nhúc nhích, ngượng ngùng thu tay về, nơi này không thịnh hành vỗ tay sau khi phát biểu xong sao?.
Hạ Phù Dung tinh thần đang có chút hoảng loạn, mờ hồ đếnnghe thấy có người đang gọi nàng, Hạ Phù Dung quay đầu liếc mắt nhìn Thiện Xá, nhận đượcánh mắt xác định của hắn, Hạ Phù Dung sải bước đi đến điện bên kia
Đi tới chính giữa, trước cung kính chào theo kiểu nhà binh. Sau khi được Tu Hồng Miễn miễn lễ, liền đứng ở nơi đó, trong lòng lặng lẽ nhớ tới lời nói của Thiện Xá.
Vị thái giám âm thanh vang dội kia lại bắt đầu niệm thần chú y hệt lời kịch, đợi đến hắn đọc xong, Tu Hồng Miễn gật đầu một cái, phía sau liền đi ra một đám thái giám, bọn họ chia làm hai nhóm, vô cùng chủ động đi tới giữa đại điện, tay nâng khay, phía trên khay có màu đỏ tơ lụa đắp lên.
"Tạ đây đặc biệt phong Trì Tô là ngự lĩnh tướng quân, ban thưởng một phủ đệ, ruộng tốt trăm mẫu, hoàng kim vạn lượng. Khâm chỉ ~~" Thái giám kia vừa giới thiệu xong, thái giám phia sau liền đem khăn đỏ phủ trên khay của mình mở ra một nửa.
Hạ Phù Dung ánh mắt lóe sáng len lén quét qua nơi đó, ánh sáng chói mắt của vàng khiến cho nàng có chút kích động, nàng sống bến từng này tuổi, chưa từng thấy qua nhiều vàng như vậy, Hạ Phù Dung thừa nhận nàng là người tương đối thích tiền.
"Tạ chủ long ân!" Hạ Phù Dung lại cúi chào lần nữa.
Đây là bước cuối cùng, đợi đến khi Tu Hồng Miễn bảo nàng đi ra là có thể kết thúc hoàn mỹ rồi .
Tu Hồng Miễn gật đầu một cái, "Ở chỗ này có quen không?
"Khá tốt." Hạ Phù Dung nín thở nửa ngày thốt ra được hai chữ, không phải đã xong rồi sao? Hiện tại đầu óc trống rỗng. Lúc này hẳn là tương đương với các chương trình lúc tám giờ mỗi tuần thứ bảy của các đài truyền hình, hắn thật để ý nàng, tại thời điểm này cùng nàng nói việc nhà.
"Hả? Chẳng lẽ Trì tướng quân còn có cái gì không hài lòng sao?" Tu Hồng Miễn lông mày khẽ nhíu lại, có chút hăng hái hỏi.
Hạ Phù Dung có chút sững sờ, đây là thì sao, câu nàng? ! Vội vàng hướng ánh mắt xuống đất, khom người nói, "Mạt tướng không dám. Bởi vì nhiều người khẩn trương, có chút lỡ lời, nhờ Thánh thượng chiếu cố, an bài rất tốt, cực kỳ hài lòng." Hạ Phù Dung vội vàng nói, không muốn nhiều hơn nữa để phải ở lại.
"Song thân có hài lòng?"
"Rất tốt." Tu Hồng Miễn này làm sao vậy? Cảm giác có chút khác thường, lại nói không ra được khác thường ở chỗ nào.
"oh." Tu Hồng Miễn hình như còn muốn hỏi cái gì, lại đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía thái giám bên cạnh nói: " Tiểu Quyền Tử, thông báo ngự thực phòng, tối nay đại yến quần thần, tội phạm lấy được cấp thứ bốn có thể được phóng thích, người bị tử hình kéo dài thời hạn hành hình thêm ba ngày."
Thì ra vị thái giám có âm thanh vang dội kia là Tiểu Quyền Tử.
Thái giám nhìn Tu Hồng Miễn một cái, không phải chọn xong ngày, ngày mai lại cử hành yến tiệc sao. Dĩ nhiên, hắn vẫn là khom người đáp ứng lui xuống, ý tứ của thánh thượng cũng không phải là mình có thể tính toán . Truyện được biên tập và post tại website: WWW.ThichTruyen.VN (Thích Truyện.VN)
Ánh mắt Hạ phù Dung nhìn Tu Hồng Miễn muốn hỏi nàng có thể lui xuống hay không, nhận được nét mặt tiếu tựa phi tiếu.
Hôm nay Tu Hồng Miễn thật sự rất kỳ quái.
Nhìn hắn gật đầu, Hạ Phù Dung thở phào một hơi, rốt cuộc có thể đi xuống.
Đi tới vị trí của mình, Hạ Phù Dung hướng Thiện Xa lè lưỡi, vừa rồi thật sự có chút khẩn trương.
Thiện Xá khẽ mỉm cười, "Ban thưởng đủ phong phú đi."
Hạ Phù Dung liên tục gật đầu, có phòng có lại có tiền, còn có cái gì càng tốt đây."Chỉ là mới vừa hắn nói tối nay còn phải thiết yến, đến lúc đó. . . . . ." Đến lúc đó nàng phải làm thế nào a, ngộ nhỡ phải uống R*ợ*u, nàng sợ mình say R*ợ*u hiện nguyên hình.
Thiện Xá cũng có chút kinh ngạc, không phải sớm định ra ngày mai tái thiết yến sao, cũng không muốn suy nghĩ nhiều, Thiện Xá nói: " không có việc gì, có ta đây."
Hạ Phù Dung nhìn hắn thật lâu không nói gì, kể từ sau khi Đại Cá Tử đi, thật lâu chưa từng có cảm giác an toàn như vậy rồi.
Không có việc gì, có ta đây.
Hạ Phù Dung cười khổ một tiếng.
Sau sắc phong, đều theo cấp gia phong, mặc dù là mấy người một tổ, cũng dùng không ít thời gian, ngay thời điểm nàng ăn đến bụng sắp cang ra, đại điển rốt cuộc tiến vào hồi cuối.
"Ngươi nên ăn ít một chút." Thời điểm rời khỏi yến tiệc, Thiện Xá nói.
Hạ Phù Dung nhìn bánh ngọt trên bàn mọi người vẫn còn nguyên, nhìn lại trên bàn nàng chỉ còn lại chút ít, cười thầm."Lãng phí đáng xấu hổ a ~~"
Thiện Xá cười lắc lắc đầu. Bởi vì buổi tối muốn thiết yến, cho nên bọn họ giải tán lúc sau đi thẳng tới yến thính.
Đây là lần đầu tiên Hạ Phù Dung tới một yến thính chuyên nghiệp như vậy, vô cùng lớn không nói, còn tương đối hoa lệ, cách bày trí cũng có vẻ vô cùng khí thế. Hai bên mỗi bên được dặt một cái bàn dài, nói nó là một cái bàn dài tuyệt đối không quá, từ chỗ bậc Tu Hồng Miễn đang ngồi đến ngoài cửa. Nó không giống như bàn dài hiện đại được dùng mấy cái bàn nhỏ ghép lại . Nóđược tạo từ cả một khối mộc trúc, nhìn kỹ dưới còn cóđiêu khác vô số hoa văn, có thể thấy được lúc ấy vì tạo hai cái bàn dài này mất bao nhiêu công sức.
Hạ Phù dung đi theo Thiện Xá tới vị trí đầu tiên phía bên phải, không có ghế, bên dưới bàn đã chuẩn bị đệm. Ngồi lên vô cùng thoải mái, so với độ cao của bàn dài vừa đủ, thiết kế rất tốt.
Trên bàn bày đầy các loại thực phẩm, mặc kệ là từ thịt nguội, chủng loại hoặc màu sắc đến xem, cũng so với trước kia trong buổi lễ sắc phong tốt hơn nhiều lắm, Hạ Phù Dung rốt cuộc hiểu rõ Thiện Xá đề nghị để cho nàng ăn ít một chút.
Ngồi không bao lâu, đột nhiên một loạt mùi thơm xông vào mũi, trong lòng Hạ Phù Dung có loại dự cảm chẳng lành, đây rõ ràng là. . . . . .
Không đợi tanghĩ xong, liền thấy ở cửa yến thính rất nhiều nữ nhân chậm rãi đi vào, vì cái gì chính là người nàng không muốn gặp nhất Thượng Quan Lệ, phía sau không cần phải nói, nhất định là phi tử Tu Hồng Miễn.
Hạ Phù Dung nghiêng nghiêng người đến gần bên phải Thiện Xá, bất động môi nhỏ giọng nói, "Thế nào họ cũng tới?"
Thiện Xá cũng học bộ dáng của ta, nhỏ giọng nói, "Họ tại sao không đến?"
Mọi người ở đây cũng không cảm thấy kinh ngạc, như vậy nói rõ ở nơi này phi tử không giống triều đại khác cần kiêng dè.
Nhìn bộ dáng họ tranh nhau khoe sắc, rất đáng ghét.
Rốt cuộc, nhân vật chính của bữa tiệc Tu Hồng Miễn tới, Tiểu Quyền Tử vẫn đi theo phía sau như cũ, chẳng lẽ tiểu quyền tử là thái giám thân cận của hắn?
Đợi đến khi Tu Hồng Miễn ngồi vào chỗ của mình, ánh mắt quét mọi người một cái, liền rơi vào trên người nàng. Hạ Phù Dung ánh mắt giống như kẻ trộm lập tức rời đi nơi khác, cảm giác trên mặt có một chút nóng, chính mình làm sao vậy?
Ngay sau đó, cửa lại đi vào mấy nữ nhân, điều này làm cho nàng có chút kỳ quái, theo như thân phận mà nói, hoàng thượng nên là người cuối cùng tiến vào, sao đây còn có người so với hắn muộn hơn hay sao?
Nhữngnữ nhân kia trên mặt đều che lụa mỏng, chỉ lộ ra một đôi mắt cùng cái trán. Phản ứng đầu tiên của nàng chính là mỹ nữ Ấn Độ, Hạ Phù Dung nhìn chằm chằm vào khuôn mặt phía sau lụa mỏng, muốn biết một chút kiến thức về Tây Thi Ấn Độ trong truyền thuyết
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc