Khi Những Tiểu Thư Là Hotboy - Chương 63

Tác giả: ROSE

Lam và Phương vừa thoát khỏi văn phòng nơi mà nói thật 2 ng chả thích chút nào vì nói thật nhìn ng giàu nói Lan như vậy thì đến thánh xuất hiện cũng tức giận nữa là huống chi 2 ng coi Lan là ng bạn có lộc cùng hưởng có họa cùng chia .
Lam và Phương thở dài mệt mỏi khi đi gần hết những nơi mà Lan hay đến nói thẳng ra là nơi Lan thường đến ngủ vậy mà tìm kiếm nãy giỡ vẫn ko thấy .
-Ko biết Lan đi đâu nữa nhỉ gần đến giờ ăn trưa rồi _vì tụi nó học cả buổi sáng và chiều sáng thì học văn hóa chiều chơi thể thao và ng nên tiếng hoỉ đó là Lam sau 1 lúc đi tìm mà ko thấy nên hơi nôn nóng vì ko thấy Lan ở đâu cả .
Bỗng nhiên có tiếng nói vang nên :
-2 em đừng tìm nữa ko thấy nó đâu .
Quay lại hướng có giọng nói vừa vang nên cả 2 đều đồng thanh :
-Chị Ngọc (tên giả của Misaki ).
Mỉm cười Misaki nói :
-các em đang tìm em gái chị hả nó ko còn ở trong trường đâu ,nó về Nhật rồi (thật ra đến cả Misaki cũng ko hiểu tại sao em mình lại bị hộ tống về Nhật nữa may mà lúc nãy nó nhắn tin là xin phép cho nó nghĩ 1 tuần vì giờ nó đã ở trên máy bay của gia tộc đã đến đón nó và giờ đây nó đang trên máy bay đi sang Hồng Kông .)
Trong khi đó Lam và Phương thì ngạc nhiên và đồng thanh :
-Sao lại biết mất đột xuất nữa hả chị ?
Mỉm cười Misaki gật đầu rồi nói :
-Cứ cho là vậy đi ,chị đã xin phép rồi .Thôi chị nên phòng y tế đây .
Nói xong thì vẫy tay chào Lam và Phương với nụ cười trên môi .Thấy vậy Lam và Phương đều ở trong lòng có suy nghĩ nụ cười của chị họ Lan thật đẹp và dịu dàng .
Trong khi đó ở trên máy bay ,Lan nhìn đống giấy tờ để trước mắt mệt mỏi Lan fkhông chỉ là chuyên gia thiết kế thời trang cấp thế giới, lại là bậc thầy pha chế hương thơm nổi tiếng. Nhãn hiệu nước hoa dưới cờ gia tộcchính là xuất phát từ sự yêu thích chế tạo nước hoa , tuy rằngđây chỉlà hứng thú của anh mà thôi, nhưng từ sau khi bị anh 2 cùng ông bà phát hiện liền biến chất rồi, họ đem nước hoa mà Lan nghiên cứu phát triển đưa vào trong mỹ phẩm của giatộc , cònđúng lýhợp tìnhnói cái này gọi là “Vật btẫn kỳ dụng”. [Có nghĩalà phảibiết tậndụng, có đồ phảithì xài =.=].Và giờ đây Lan phải về nước vì điều này nghe thông tin là một công ty naò đó muốn hợp tác .
Ai! Lại là một etuần không ngủ. Sau lưng thànhcông là sự đau khổ vô cùng, hơn nữa lại không thể nói với người ngoài.
Quay trở lại chổ của Lam và Phương cả 2 cùng thức dậy sớm cả hai bước xuống phòng và thấy mẹ Hoa đng ngồi đó mỉm cười Phương chạy lại từ đàng sau bá cổ mẹ hôn vào má làm nũng nói :
-Sáng sớm mẹ đến đây có gì ko ?
Ở 1 bên Lam thấy vậy thì trong lòng chợt nhớ đến ba mẹ nhưng vẫn vui vẻ nhìn mẹ nuôi nói :
-Con chào mẹ nuôi .
Bà Hoa nhìn 2 cô gái ko hóa trang gì mà ngỡ ngàng vì bà ko ngờ dưới lớp hóa trang Lam và Phương làm cho bà ko biết tại sao 2 cô con gái của mình cứ đến trường hoặc ra ngoài lại hóa trang tuy rằng có đẹp nhưng bà thích vẻ đẹp tự nhiên ko son phấn của cô con gái của mình .
Và điều đó ko thoát khỏi ánh mắt sắc bén của Phương lẫn Lam nhưng họ vẫn muốn độc quyền bí mật này chỉ trong nhóm là hiểu nguyên do thôi.
Đang nghĩ thì tiếng nói của bà Hoa vang nên :
-Các con về nhà ở dưới mẹ đi .
Nghe thấy vậy Lam nhìn sang Phương như ngầm hỏi :cậu nghĩ sao tớ cho cậu quyết định đó ?
Mỉm cười nhìn mẹ Phương nên tiếng :
-Con biết mẹ lo lắng cho con nhưng tụi con quen sống độc lập như thế này rồi ạ .
Ko biết khuyên sao bà Hoa chuyển chủ đề nói :
-Nãy giờ sao ko thấy Lan đâu vậy các con ?
-Dạ Lan xin nghĩ 1 tuần để về nước rồi ạ _nói vậy vì 2 ng biết Lan lâu lâu lại về nước nhưng ko biết vì sao thôi.
Bà Hoa nghe song ko nói gì nữa chỉ nói :
-Thôi lại ăn sáng đi rồi đi học ,hôm nay mẹ cho quá giang xe .
Và họ ăn một cách tự nhiên và vui vẻ giống như khung cảnh gia đình hạnh phúc .
Bước xuống xe tại hôm nay Lam và Phương đi ké xe của mẹ mình ,bỗng nhiên cả 2 đều nghe thấy tiếng nói ko mấy thân thiện noí trắng ra là căm ghét :
-Chà ko ngờ hôm nay Phương tiểu thư hôm nay cũng bầy đặt đi xe ô tô à .
Giọng nói đó ko cần phải quay lại cũng biết là của ai nên Phương vẫn bình tỉnh quay lại lại với một nụ cười nhẹ ko thấy ng đó đang gây khó dể cho mình :
-Chà ko cần đại thiếu gia Trần quan tâm đâu .
-Thế à ,nhưng tôi đây rất quan tâm đến ng vợ hứa hôn của mình đó ._Lâm nhìn Phương nháy mắt .
Biết ng này muốn chọc tức mình nên Phương cũng đâu dể mắc bẫy tiếp tục cười nói nhưng giọng có chút khiêu khích ;
-Chà đài thiếu gia quên rằng hôn ước đó đã đc bỏ ròi sao ?
Ánh mắt của Lâm khi nghe thấy điều đó ,tiến đến một bước Lâm nói :
-Thì phải thôi ,chính tôi ko thèm cô là vợ của tôi à nha.
-Thế à ,chính tôi mới ko thèm làm vợ của đại thiếu gia hám gái này đâu _đôi mắt nhìn Lâm lúc này ko còn vẻ mặt bình thản nữa cứ thế Phương chiếu ánh mắt căm thù vào Lâm .
Lúc này đây Lam đứng ở bên ngoài nhún nhun vai nói :
-Chưa từng thấy cậu giận dữ như vậy nha ,ngạc nhiên thật đó .
Huy đứng bên cạnh Lâm nghe thấy tiếng nói của Lam thì tiến lại và nói :
-Chào buổi sáng .
-Ừm ,chào cậu _Lam mỉm cười trả lời Huy .
Sau đó 2 ng nhìn Lâm và Phương đang liếc mắt gây hấn với nhau và họ bàn luận ,trước tiên là Huy :
-Tớ chưa thấy Lâm như thế bao giờ như thế cả .
-Tớ cũng vậy Phương có bao giờ tức giận như vậy đau _và Lam nói nhỏ trong miệng ”đặc biệt là nam nhân tiếp xúc với Phương đều đc đáp lại bằng vẻ lạnh nhạt vốn có .”
Huy nhìn miệng Lam nói nhỏ ko nghe thấy gì nên hỏi :
-Cậu nói gì vậy Lam .
-À ko có gì đâu ,nhưng chungs ta cũng ko nên đứng nhìn 2 ng đó cãi nhau như thế gần vào lớp rồi .
Thế là 2 ng ko ai nói gì với nhau nữa nhưng cả 2 đều hiểu phải tìm cách nôi kéo 2 ng bạn mình vào lớp mới đc .
Sau khi kéo đc Phương đi và lớp ,trên đường đi Lam nhìn Phương thắc mắc hỏi :
-Sao hôm nay cậu lại siêng cãi nhau vậy ?
Phương vẫn còn tức giận khi Lam nôi kéo mình đi mà chưa giải quyết đ tên Lâm đáng ghét kia ;
-Hừ ai biểu hắn ta gây chuyện với tớ làm gì ,tức ૮ɦếƭ mất thôi _lấy tay ôm đầu làm giảm bớt cơn tức đang khiến cho mình nên cơn tức .
Thấy biểu hiện đó của Phương lam há hốc miệng ngạc nhiên nhìn như ko tin vào mắt mình lắp bắp mãi nới nói hết ý của câu mình cần hỏi :
-Trời cậu còn là Mỹ nhân lạnh lùng ko vậy ?
-Tớ đang tức quá trời nè ,ai thèm làm vợ hắn ta cơ chứ _Phương lúc này đang nhớ những gì Lâm nói nên đâu để ý gì câu hỏi của Lam ,thấy vậy Lam biết rằng giờ phải để Phương bình tĩnh lại rồi hỏi may ra mới có câu trả lời .
Và cứ thế họ ko ní vớinhauu câu gì ,nhưng Lam nhìn sang Phương thấy gương mặt bực tức của Phương mà nói thầm :kiểu náy chút nữa sẽ có chuyện cho coi ,chán thật đó tự nhiên có ng gây chuyện như vậy .
Vào lớp Phương bước vào chổ ngồi k thấy ng mình muốn gặp trong lòng nghĩ :cũng biết khôn đó ,trốn rồi à nhưng hãy đợi đó tên đáng ૮ɦếƭ .
Còn Lam ở bên cạnh thì thở phào nhẹ nhõm vì ko thấy ng mà Phương muốn thấy đó là điều mà Lam cảm thấy may mắn lúc này ,vì nhìn mặt Phương thôi cũng thấy xác khí đang tỏa ra như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó .
Cùng lúc đó,tiếng chuông vào lớp vang nên và cùng lúc đó 2 ng đều thấy bọn hắn đi vào đang định đứng nên gây chiến thì Phương thấy cô giáo đi vào và dằng sau là Thư và Tuyết bước theo sau .
Thấy vậy ,Lam đứng dậy nhìn Phương lắc đầu ý bảo :
-Thôi bỏ qua đi .
Nhìn vậy Phương cũng ko nói gì nhưng vừa thấy Lâm bước xuống chổ mình phương liết mắt cảnh cáo ý bảo ;
Hãy đợi đó ,tôi quyết ko tha cho ngươi đâu.
Và Lâm cũng nhìn như vậy khi nhớ tới trận cãi nhau lúc nãy để lại hai thằng bạn nhìn thấy Lâm đang mắt đối mắt với phương và Quân nên tiếng ;
-Huy ,cậu có biết nguyên nhân Lâm đang khó chịu ko ?_Quân quay xuống hỏi Huy .
Thế là Huy kể lại câu chuyện lúc sáng Lâm và Phương cãi nhau trước cổng trường cho Quân nghe .
Đồng thời ở trên bảng cô chủ nhiệm bắt đầu nói :
-Từ hôm nay lớp chúng ta chào đón 2 bạn Thư và Tuyết học lớp 10A1 này ,chắc mọi ng biết 2 học sinh nữ này là ai nhỉ .
Sau đó là màn giới thiệu của cả hai ;
-mình tên là Thư/Tuyết mong mọi ng giúp đỡ _nở nụ cười dể thương có thể nói là ác quỷ đội nốt thiên thần .
Và mọi ng trong lớp 10a1 nghe tháy vậy thì đồng loạt võ tay và có học sinh còn nói
-Lớp chúng ta toàn nam nữ xinh đẹp ko à .
Và cô giáo nhìn qua cả lớp thấy bàn của Quân còn trống thì nên tiếng hỏi :
-Thư em và chổ Quân ngồi đi .
Nghe thấy vậy Phương và Lam đứng bật dậy nói :
-Thưa cô chổ đó là của Lan mà cô.
Nghe vậy cô giá chủ nhiệm khinh thường nói :
-Vậy em đó đâu ?
Nhìn vẻ mặt cô giáo xu nịnh với Thư là 2 ng biết bà ta đang khinh thường Lan ,nhưng ko nói ko đc ”tôn sư trọng đạo ”mà .
-Bạn Lan nghĩ học 1 tuần đã đc sự chấp nhận của hiệu trưởng rồi thưa cô.
Nghe thế cô giáo chủ nhiệm mỉm cười nói :
-Khi nào đi học cô sẽ xếp chổ khác cho Lan .
Nói xong nhìn Phương mỉm cười dáng vẻ nịn hót nói ;
-Vậy là đc rồi nhé ,còn Tuyết em ngồi bàn kế bên chổ Lâm kìa .
Chia xong chổ và cũng là lúc bài học bắt đầu .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc