Khẩu Vị Nặng - Chương 13

Tác giả: Tửu Tiểu Thất

Hoạt Động Clb
Tôi và Tiền Đường đi cắt kiểu tóc giống Chu Văn Trừng, sạch sẽ gọn gàng. Người đẹp trai thì cho dù cạo trọc cũng vẫn đẹp, chẳng qua kiểu tóc khác biệt liền mang đến khí chất khác biệt. Ví dụ như Tiền Đường, lúc trước tóc hơi dài, ngoan ngoãn buông xuống trước thái dương và vầng trán, phối hợp với áo sơmi trắng và quần jeans, nghiễm nhiên là một mỹ thiếu niên ôn nhuận mà lễ phép. Hiện tại đột nhiên đổi thành kiểu ngắn ngủn kề sát da đầu, khí chất liền mạnh mẽ hơn vài phần. Cộng thêm đôi mắt đen láy, làn da trắng nõn, cùng với khóe miệng thỉnh thoảng hiển hiện một chút ý cười khó hiểu … Tôi phát hiện tôi đã hết thuốc chữa rồi.
Cố đè nén khát vọng muốn ôm lấy Tiền Đường mà hôn một cái, tôi cười hì hì vỗ vỗ mặt cậu ta, “Thành thục hơn nha!”
Tiền Đường kéo tay của tôi ra, “Cậu thích kiểu thành thục?”
Tôi chỉ thích cậu, nếu cậu thành thục, như vậy tôi liền thích thành thục. Lời này đương nhiên tôi không dám nói ra, đành phải đánh trống lảng: “Tiền Đường à, cậu nói tôi uốn tóc lên có đẹp không? Bạn đẹp trai vừa nãy cứ khuyên tôi mãi.”
Tiền Đường sờ sờ đầu tôi, sờ đi sờ lại, sau khi bới loạn cả lên, mới nói: “Tôi thích tóc dài tự nhiên. Nếu cậu dám uốn, tôi sẽ giúp cậu cắt bỏ, uốn bao nhiêu cắt bỏ bấy nhiều.”
“Nói mấy lời này, cậu là gì của tôi chứ?!”
Tiền Đường cúi đầu cười cười, “Cậu hi vọng tôi là gì của cậu ? Tiểu Vũ?”
Tôi sửng sốt, trong lòng cuồng loạn nổ bùm bùm. Cậu ta nói lời này là có ý gì? Chẳng lẽ cậu ta đã phát hiện tôi có ý đồ với cậu ta ? Đang thử tôi ? Hay là cảnh cáo? Tiền Đường muốn nhận được câu trả lời kiểu gì? Cậu ta muốn công khai cự tuyệt tôi, hay là hi vọng tôi giả ngu?
Bất kể như thế nào, hiện tại thẳng thắn dường như cũng không có lợi, vì thế tôi đành phải cười trừ, nói ra một câu đặc biệt nhạt nhẽo, “Cái gì kia, chỉ cần không phải người giám hộ là được rồi.”

Thứ bảy phải tham gia hoạt động của tổ trọng tài, nói là hoạt động, kỳ thực chính là mọi người cùng nhau vui chơi giải trí, làm quen với nhau một chút, hôm thứ hai họp tổ trọng tài chủ yếu là nói chuyện này mà. Không biết là do năng lực kêu gọi của tổ trưởng Tiểu khủng pố quá mạnh mẽ, hay là do sức hấp dẫn của trai xinh gái đẹp tổ trọng tài quá lớn, tóm lại hoạt động lần này, toàn bộ thành viên đều có mặt, không vắng một ai.
Vì muốn trong không khí tốt đẹp của buổi nướng đồ ăn dã ngoại này có thể cám dỗ Tiền Đường, tôi còn đặc biệt nhờ ba cô nàng khoa vật lý cùng phòng cố vấn xem mặc cái gì thì thích hợp. Kết quả ba tên lưu manh kia thống nhất lấy bộ *** của tôi làm trọng điểm để lên kế hoạch, cuối cùng quyết định chọn một cái áo sơmi màu trắng hơi bó sát cộng thêm một cái quần jean classic xanh da trời, cùng với giày thể thao màu trắng đơn giản. Tóc để xõa, Tiền Đường nói cậu ấy thích tóc dài tự nhiên. ^_^
Phạm Phong Tình cầm đủ loại đồ trang điểm ở trước mặt tôi khoa tay múa chân nửa ngày, cuối cùng ra kết luận: Cốc Ca cậu đẹp bẩm sinh, không cần phải hoá trang.
Tôi cười tủm tỉm trả lời: “Tôi biết.” Kết quả bị ba tên lưu manh đánh không thương tiếc.
Tôi nâng cánh tay lên, nhẹ nhàng thực hiện chút vận động giúp làm to *** (~^^~ cài bài vận động này nó như thế nào vậy, ai biết ko, ai biết ko??), không khỏi lo lắng hỏi: “Tôi cảm thấy *** hơi chật, nếu không cẩn thận rớt nút áo thì làm sao bây giờ?”
Trương Phú Bà không chút khách khí chọc chọc *** tôi mà, “Vậy không phải vừa đúng lúc cho Tiền Đường một cơ hộ làm anh hùng cứu mỹ nhân sao?”
“Nhưng nếu cậu ta không thích tôi thì sao?”
Từ Thiên Tài cười điềm đạm, tung ra một câu đâm trúng chỗ đau của Tôi: “Cậu ta vốn không thích cậu.”
Phạm Phong Tình đè kẻ đang nổi giận là tôi lại, nói: “Không sao, không sao, sau này cậu ta thích cậu là được, không phải hiện tại chúng ta đang tiến hành từng bước sao? Điều cậu cần làm bây giờ là im hơi lặng tiếng cám dỗ cậu ta, trói lấy cậu ta, sau đó một lần bắt gọn! Đàn ông mà, kỳ thực cũng chỉ như vậy thôi…”
Tôi yên lặng nhìn Phạm phong tình, vị cô nương này, xin hỏi ngài từng bàn chuyện yêu đương sao?
Đúng vậy, Phạm phong tình tuy rằng phong tình vạn chủng, nhưng thật sự là chưa từng yêu đương, nói một cách chính xác là trước mắt, cả bốn nữ sinh phòng chúng tôi đều chưa hề có kinh nghiệm. = =
Vì thế, thân là lão đại của phòng, hành động cưa cẩm Tiền Đường của tôi đương nhiên là phải trở thành thắng lợi mở màn, làm tấm gương để ba người kia noi theo. Nghĩ như vậy, áp lực của tôi đột nhiên rất lớn. -_-#
……….
Hôm nay là Thứ bảy, Từ Thiên Tài và Phạm Phong Tình đều có chuyện đi ra ngoài, tôi trang điểm cẩn thận, trước lúc ra cửa còn quay đầu nhìn Trương Phú Bà một mình trông phòng, tự tưởng tượng bản thân thành phụ huynh, “Bé ngoan, đừng quên ăn cơm.”
Trương Phú Bà không nói một lời nhìn tôi, biểu cảm kia có lẽ gọi là u oán.
Trái tim nhỏ bé của tôi run lên, trực giác cho thấy cô nàng không được vui.
Quả nhiên, vị cô nương này yếu ớt mở miệng: “Tôi cũng muốn ăn đồ nướng, tôi cũng muốn xem trai đẹp…”
Tôi xoa xoa cái trán, ngoắc ngoắc cô nàng đi qua, tiếp đó Trương Phú Bà liền lấy một loại tư thế đặc biệt mạnh mẽ mà nhanh chóng lao về phía tôi, vui sướng lôi kéo tôi ra cửa.
Uhm, dù sao Tiểu khủng pố cũng nói có thể mang theo người nhà, vị này… vị này tạm thời tính là người nhà của tôi vậy.
Hoạt động của chúng tôi chủ yếu là ở bên hồ nướng đồ ăn, sau đó chơi trò chơi. Bên hồ có cửa hàng chuyên môn cung cấp bếp lò để nướng đồ, than, cùng với các loại nguyên liệu nấu ăn, thật tiện lợi. Bởi vì nơi đây chuyên dùng để tổ chức mấy chuyện này, cho nên cuối tuần, người chạy tới đây nướng đồ ăn rất nhiều, may mắn chúng tôi tới sớm, chiếm được một địa điểm không tệ.
Trời xanh, cây cỏ cũng xanh, không khí thật tươi mát, Tiền Đường đứng ở trước bếp lò, nghiêm túc bày xâu thịt ra, rắc gia vị lên … Cảnh đẹp, đồ ngon, trai đẹp cùng tồn tại, đây thực là một khung cảnh hài hòa làm sao. ^_^
Nhưng có một điểm không được hài hòa chính là, chung quanh cái bếp lò kia đang tụ tập toàn bộ nữ sinh tổ trọng tài trừ tôi ra … Tôi điên cuồng toát mồ hôi, các cậu có thể đừng háo sắc một cách trắng trợn như vậy không, có biết rằng nướng đồ ăn cần thông gió hay không?!
Tôi cũng muốn chạy qua, chẳng qua cho dù tôi có đi qua, cũng rất khó mà chen vào được bên trong, bi kịch a. T_T
Tôi đành phải ám trước một cái bếp lò khác, nhàm chán vô nghĩa thả gia vị lên thịt nướng của Tiểu khủng pố, vừa thả vừa vụng trộm nhìn về hướng Tiền Đường bên kia, thấy một nữ sinh nhỏ bé đang che trước cậu ta, líu ríu nói cái gì đó, thỉnh thoảng thằng nhãi kia còn gật đầu với nữ sinh nọ một cái, bộ dạng rất giống có gian / tình.
Tôi cảm thấy vô cùng thất bại, tôi cần an ủi, nhưng hiện tại người duy nhất có thể an ủi tôi — lúc này đang vây quanh Tiểu khủng pố, vẻ mặt sùng bái hỏi này hỏi nọ.
Tôi vô cùng buồn bực. = =
Tôi đang buồn bã rắc gia vị, bỗng nhiên một giọng nữ cao đột ngột vang lên: “Cốc Ca! Làm sao cậu có thể rắc nhiều hạt tiêu như vậy!”
Toàn bộ lặng im, một giây, hai giây, ba giây.
Kế tiếp, giống như bom nổ, cơ hồ mọi người đều nhịn không được cười to, sau đó hiện trường không ngừng vang lên “Cốc Ca”, nhất là mấy tên nam sinh, kêu đến là hăng hái, mẹ nó chứ, đâu có cho các người tiền, có cần kêu high như vậy không?! (~^^~ nếu tớ không nhầm thì “Cốc ca” là phiên âm tiếng trung của Google.)
Tôi biết mà, tôi biết sẽ là kết quả này mà. Trước khi lên đường tôi đã thận trọng cảnh cáo Trương Phú Bà, đừng tùy tiện gọi ngoại hiệu của tôi, xưng hô như thế quá khí phách, tôi hiện tại đang theo xu hướng gợi cảm, chứ không phải là đường lối nam tính. Nhưng tôi đã đánh giá cao Trương Phú Bà rồi, lúc bị kích động làm sao có thể suy nghĩ nên hay không nên, được hay không được… Hôm nay đúng là một ngày bi kịch. T_T
Trương Phú Bà ý thức được sai lầm của bản thân, đáng thương nhìn tôi, giống như tôi đang khi dễ cô nàng, thật muốn chưởng cho cô nàng một cái vào đầu. Bất quá, là một người đẹp dịu dàng gợi cảm, tôi không thể sử dụng ***, vì thế tôi cầm lấy xiên thịt dê phủ một tầng hạt tiêu thật dày đưa đến trước mặt Trương Phú Bà, cười tủm tỉm nói: “Em gái à, nếm một miếng xem?”
Trương Phú Bà sắp khóc đến nơi, lúc này, Tiểu khủng pố cười hề hề đứng ra giải vây: “Quên đi, tôi ăn thay cô ấy, có được không, Cốc Vũ?”
Hứ, hai tên cẩu nam nữ các người, lại biểu diễn anh hùng cứu mỹ nhân trước mặt tôi, không biết người đàn ông của bà đây hiện tại đang bị đàn sói vờn quanh sao?
Nhưng mà… Được rồi, vẫn phải cho tổ trưởng đại nhân chút mặt mũi.
Lần nướng đồ ăn này, hình thành một cục diện thật kỳ dị, tổng cộng hai cái bếp lò, nhóm Tiền Đường bên kia chỉ có một nam sinh là cậu ta, mà chúng tôi bên này cũng chỉ có hai nữ sinh là tôi và Trương Phú Bà, tôi đoán nếu Trương Phú Bà không biết tôi thích Tiền Đường, tám phần cũng chạy qua đó rồi. Nhưng điều khiến tôi buồn bực hơn cả là, tổ trọng tài nam sinh nhiều hơn nữ sinh, bởi vậy khiến cho bếp bên chúng tôi người đông hơn bên Tiền Đường rất nhiều, nữ sinh đều mạnh mẽ hướng về phía bên kia, tại sao các nam sinh lại không hề động lòng?
Đúng rồi, nhất định là các nam sinh đều tự biết xấu hổ, biết cho dù bản thân đi qua cũng chỉ là vật hi sinh. Nhìn đi, Tiền Đường nhà tôi anh minh thần võ, độc nhất vô nhị, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi như vậy đấy.
“Lão đại” Trương Phú Bà đột nhiên kề sát vào tôi, cười chân chó, cô nàng rốt cục cũng bằng lòng gọi tôi lão đại rồi, “Tôi phát hiện mị lực của cậu không hề kém Tiểu Đường Đường nhà cậu.”
Tôi lườm cô nàng, cho dù cậu nói như vậy, tôi cũng sẽ không tha thứ cậu đâu. >_<
Trương Phú Bà lại nhìn lướt qua Tiền Đường phía bên kia, nói: “Thật đó thật đó, tôi vừa mới hỏi qua Tiểu khủng pố, các nam sinh đều bí mật gọi cậu là đóa hoa của tổ đó.”
Được rồi tôi thừa nhận, tôi cóchút đắc ý, điểm đặc biệt của tôi là không biết khoe khoang. = =
Ăn đồ nướng được một lúc, tôi nhìn thấy Tiền Đường đi về phía hồ, cái nữ sinh gầy nhẳng kia cũng theo sau. Mang tâm trạng muốn bắt kẻ thông dâm, tôi cũng theo đuôi bọn họ.
Đương nhiên, tôi đồng thời cũng bị theo đuôi. Một tên nhóc đặc biệt không có mắt nhìn đi theo tôi, còn không ngừng nói chuyện với tôi. Lo lắng đến việc phải bảo vệ mầm non của tổ quốc, tôi cũng không thể không biết xấu hổ tung cước đá văng cậu ta đi.
Tiền Đường quả nhiên đi chung với cô bé kia, dường như hai người tán gẫu rất nhập tâm. Tôi phẫn nộ, trong lòng này sinh ý nghĩ tà ác, nắm lấy một hòn đá nhỏ trên đất, ngắm chỗ nước dưới chân nữ sinh kia ném. Bọt nước đột nhiên bắn lên tung tóe, nữ sinh liền phát hoảng, hét lên một tiếng nhảy về phía Tiền Đường, nếu không phải Tiền Đường lui về phía sau một bước, chỉ sợ cô nàng liền trực tiếp chui vào trong lòng cậu ta rồi.
A, tôi thật ngu ngốc mà…
Lúc này, Tiền Đường phát hiện ra tôi, ặc, ánh mắt cậu ta có chút nguy hiểm. Em trai lớp dưới đuổi không đi kia còn đặc biệt nam tính đứng ở trước mặt tôi, hai cánh tay mở rộng, làm ra tư thế bảo vệ, tôi chỉ có thể nhìn thấy cái gáy cậu ta . Chỉ là … tuy rằng cậu ta muốn tốt cho tôi, nhưng tôi nhìn sao cũng thấy động tác này của cậu ta thật là ngu, khụ khụ…
Tiền Đường nhìn tôi, trầm mặc. Qua một hồi lâu, tôi cảm thấy hô hấp cũng đã có chút khó khăn, cậu ta rốt cuộc nói: “Cậu có thể cách xa tôi một chút hay không?”
Tôi: “…”
Tôi còn có thể nói cái gì đây, tôi thực sự không còn gì để nói. Hiện tại tôi rất tức giận, tức giận vô cùng! Được lắm, đến giờ tôi mới phát hiện, ngoại trừ tôi, con gái trên toàn thế giới này đều có thể thân cận với cậu, ai đến cậu cũng không cự tuyệt! Hừ, không phải mặt đẹp một chút, đủ lông tóc là rất giỏi đâu, bà đây cũng đâu phải không có người muốn, làm gì cả ngày phải khổ sở vây quanh cậu? Cậu ỷ vào việc tôi thích cậu, cả ngày làm ra vẻ “Tôi rất phiền, cách xa tôi một chút” cho ai xem?
Càng nghĩ càng giận, vì thế tôi anh dũng kéo tay em trai kia, “Chúng ta đi!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc