Hy Nhi, Về Bên Ta Nhé - Chương 02

Tác giả: Sao Băng

Tờ giấy ước nguyện????

Chợt nhớ ra điều gì, nàng đưa tay tìm kiếm. thấy trên đầu giường có 1 cái hộp, trong đó có tiên đan và sách võ công cùng tiên pháp nhưng Diêm lão gia nói. Nàng nuốt viên tiên đan rồi nhanh chóng điều tức lại khí lực. Quả là tiên đan. Nàng thấy trong người bỗng khoan khoái, sức mạnh tràn đầy. Nàng bắt đầu lấy sách võ công cùng tiên pháp ra học. không hiểu là do tiên đan hay do nàng có tuệ căn mà chỉ có chưa đầy nửa tháng nàng đã tinh thông tất cả.
Trong thời gian ấy, nàng và HN phải ăn rau củ dại, có hôm nàng lẻn vào ngự thiện phòng theo chỉ dẫn của HN mà trộm thức ăn nên 2 người mới có thể sống sót.
Lại nói, từ lúc xuyên qua đến giờ nàng vẫn không biết khuôn mặt hiện tại của nàng thế nào
– Hoa Nhi, có gương không? Đem đến cho ta
– Dạ, tỷ tỷ ( Vì nàng ghét HN gọi nàng là nương nương nên bắt HN gọi nàng là tỷ tỷ)
– …..
Không thể tin được người ở trong gương kia là nàng sao. Một đôi mắt hạnh to tròn ngây thơ, thủy mâu như nước,mày liễu thanh tú,sống mũi cao thẳng,gương mặt xinh đẹp, làn da trắng ngần có chút tái,đôi môi anh đào nhỏ xinh… tuy có hơi gầy và hốc hác nhưng nếu bồi dưỡng lại sẽ là một bậc khuynh quốc. Chỉ tiếc giữa trán có một vết sẹo to bằng ngón tay, kéo dài từ giữa trán đến giữa 2 chân mày.
– Tỷ tỷ vết sẹo này của người là do bị người ta đẩy ngã mà thành. Chỉ trong một đêm một người thông minh xinh đẹp như tỷ lại biến thành ngây ngốc xấu xí. Thật đáng khinh thường kẻ ra tay hại người a ( đúng đúng, rất đang khinh)
– Chỉ là một vết sẹo thôi, có gì mà xấu xí
– Tỷ tỷ, có lẽ tại người mất trí nhớ nên không biết, ở Linh Quốc chúng ta con gái rất trân trọng khuôn mặt a. trên mặt có sẹo dù là nhỏ thôi cũng bị gọi là xú nữ rồi (tg: ách, thế ta mặt đầy vết thâm đây thì gọi là gì? LH: * cười nham nhở* Đại xú nữ. Tg: aaaaa ta không biết, ta cho ngươi xấu hơn ta. LH:*liếc liếc* thử xem. TG: *toát mồ hôi hột* dạ em không dám)
– ừm ta biết rồi, muộn rồi đi ngủ thôi.
Sáng hôm sau…..
– HN, khép cái miệng lại, em làm gì mà há to thế?
– Tỷ…tỷ… sao trên trán tỷ lại có bong huyết liên rồi?
– À… hôm qua ta nằm mơ thấy có 1 vị thần nói ta là người phúc lớn mệnh lớn nên tặng ta dấu chu sa hình huyết liên, ông ấy còn cho ta tờ giấy thần kỳ nói rằng nếu viết nguyện vọng của mình lên đấy rồi đem chôn sâu dưới đất thì hôm sau điều nguyện vọng sẽ thành sự thật.( lại chém)
– Có chuyện thần kỳ vậy sao?( vừa chải tóc cho LH vừa hỏi)
– Có thật chứ. Em không thấy đoá huyết liên trên trán ta sao?
– Thấy, có thấy, tỷ tỷ người bình thường đã đẹp giờ lại thêm đoá hoa này nữa lại cang thêm diễm lệ ( đôi mắt háo sắc)
– Dẹp cái ánh mắt ấy đi, ghê quá. Nè giấy đây, em viết nguyện vọng của mình vào trước đi rồi ta sẽ viết sau
– Vâng
…………..
“ HN mong ở đây có một căn bếp sạch sẽ, có thật nhiều gạo, có một vườn các loại rau, có gà đẻ trứng, có ao cá….”
– Hoa nhi, em xin những thứ này làm gì?( dấu hỏi to đùng)
– Tỷ tỷ, có những thứ này, HN sẽ nấu cho người những món ăn thật ngon nha, tỷ không phải ăn rau dại với đi trộm đồ ăn nữa.
– …. ( ai đó đã dưng dưng nước mắt) HN em thật tốt với ta.
– Không có tỷ tỷ, người mới thật tốt với Hn. Nếu không phải tỷ cứu giúp thì HN đã thành kỹ nữ mất rồi. Tỷ tỷ, muội viết xong rồi. Tỷ viết đi.
– ừm …… ( viết viết)…. Xong rồi Hn. Chúng ta đi chôn thôi
LH cuộn tờ giấy đặt trong cái hộp cũ rồi chôn xuống đất
– tỷ tỷ, có thật là sẽ thành sự thật không?
– Tất nhiên là thật rồi. không tin tỷ tỷ phải không? (cái mặt hếch hếch)
– Tin… muội tin. Mà tỷ tỷ, người viết gì vậy?
– Không cho muội biết. qua đêm nay muội sẽ biết thôi.
Đêm đó, sau khi dụ HN đi ngủ ( HN thật ngây thơ quá, bị LH lừa mà không biết), có ai đó lẻn ra sân vung tay vung chân loạn xạ (tg: bộ bà này điên ha?. LH: điên cái đầu ngươi, ta đang làm phép. Tg: ra thế, hề hề)
Một luồng sáng màu lam tím lấp lánh bay qua bay lại trong bóng đêm. Sau một khắc, tác giả của luồn sáng đó nhìn thành quả mình tạo ra một lượt, gật đầu đắc ý rồi quay vào trong phòng mình vung tay 1 hôi nữa rồi lao thẳng lên giường….. ngủ.
Dao Trì cung

Sáng hôm sau
– Á aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
– Sao… sao có việc gì, cháy nhà hả? đâu, đâu cháy ở đâu ( ai đó mặc nguyên một bộ đô ngủ, tóc tai bù xù,tay cầm chiếc gối ôm phi từ trong phòng phi ra)
– Tỷ tỷ, người… người… nhìn…
HN chỉ chỉ tay, lắp bắp kinh hãi. Nàng không thể tin nổi những gì nhìn thấy trước mắt. Chỉ một đêm thôi, cái sân hoang tàn của lãnh cung này đã biến thành một liên trì đang nở với những chiếc cầu gỗ nối nhau đến 1 tiểu đình nhỏ. Hai bên bờ là liễu xanh cùng cây hoa đào xen kẽ nhau. Đằng sau tiểu đình là một đào viên đang nở rộ mà bây giờ rõ ràng đang là mùa hè, ở đó có một bàn đá cùng ghế để thưởng trà. Bên cạnh đó là một cái… nàng không biết đó là cái gì nhìn hơi giống xích đu ( thì nó chính là xích đu nhưng mà kiểu dáng cách tân nha). Đằng phía bên phải nàng thì có 1 hoa viên, có lối đi lát đá hoa cương. Nàng chạy ra hậu viện thấy ở đó có 1 vườn rau trông đủ các loại, có ao cá, có chuồng gà cả trống mái lẫn gà còn, có 1 căn bếp rộng rãi thoáng mát sạch sẽ… có đủ thứ nàng mong muốn.
Lại nhìn lại lãnh cung nàng đã ở mấy tháng nay từ hoang tàn nay trở thành khang trang diễm lệ, cái biển Lưu Minh cung đã được thay bằng Dao Trì cung. Vào bên trong các phòng thấy giường nệm ấm áp, sạch sẽ, phòng nàng còn có thêm cái tủ quần áo toàn quần áo mới có cả nam trang nữa. toàn loại thượng đẳng. Nàng lại chạy sang phòng Lạc Hy vừa rồi đã kịp lăn vào làm giấc nữa. Đẹp, quá đẹp, quá hoàn mỹ…
– Tỷ tỷ, những cái này là….
– Hả… ( nước miếng vòng quanh) à, là ta đã hoá phép, à không, là ước nguyện của chúng ta thành hiện thực đó mà
– Tỷ tỷ, thật thần kỳ thật quá tuyệt
– Hì, ta đã nói mà em không tin. Thôi giúp ta vệ sinh cá nhân rồi chúng ta đi dạo xem thế nào, ha.
– Vâng, vâng (nhảy câng câng)
Hn định giúp LH vấn tóc nhưng LH nói không thích, nàng bảo HN làm tóc nàng hơi bồng bồng lên rồi buộc lại bằng dải lụa màu hồng, thả 2 lọn tóc nhỏ sang 2 bên ( giống kiểu của Tiểu Long Nữ trong thần điêu đại hiệp ý). Nàng không trang điểm vì sống đơn giản đã quen rồi. Chọn một đôi bông tai màu hồng, nàng kêu HN lấy cho bộ đồ màu hồng phấn (tg: bà này sủng màu hồng hay sao zị? LH : sai rồi *cười quyến rũ* ta thích đồng bộ hí hí. Tg: *ói*)
HN mở tủ thì thấy có những bộ váy màu hồng nhạt, màu trắng và màu lam kiểu dáng rất kỳ lạ. Bất quá, nàng thấy chúng rất đẹp.
– Tỷ tỷ, đây là kiểu áo gì nha. HN chưa thấy bao giờ.
– Cái đó là Tà áo rộng Lưu Tiên, cái màu trắng kia là Long Nữ Chi Phục, bộ màu lam chính là Thất Tiên Hạ Phàm ( tg: woa, chị thật giỏi, nghĩ ra nhiều trang phục như vậy? LH: ta ăn cắp đó. Tg: của ai???? LH: kiểu đầu tiên là ta thấy Long Quỳ trong Tiên kiếm kỳ hiệp gọi như vậy, cái thứ 2 là của Tiểu Long Nữ trong thần điêu đại hiệp và thất tiên nữ trong 7 nàng tiên, ta gọi bừa tên thế thôi. Tg: *bò dưới đất* ta bái phục tỷ)
– Thật đẹp quá (2 mắt hình ngôi sao long lanh).a, có cả nam trang?
– Hihi, vài bữa nữa chúng ta trốn ra ngoài chơi nga
– Trốn kiểu gì?
– Bay ra
– Bay?…
– Lúc ấy sẽ biết (giật trang phục từ tay HN vẫn đang ngơ ngơ) ….( mặc, mặc)…. HN, cứu ta
– Trời đất, tỷ tỷ, tỷ mặc kiểu gì đây
– Ta không biết mặc nha, cứu ta, ta sắp ૮ɦếƭ ngạt rồi
– Haizzzzzzz
……….
– Tỷ, thật là tiên nữ hạ phàm nha * hai mắt trái tim, nước dãi rỏ ròng ròng*
– Oẹ, HN. Dẹp ngay khuôn mặt háo sắc của em đi. ọc ọc ọc ( bụng kêu)…..HN, *cười ngượng* , ta đói.
– Á, quên mất. em đi làm cho người chút điểm tâm
– …..
Ăn xong, 2 người tung tăng đi dạo, LH cũng mê tít tác phẩm của chính mình. Chỉ có thể nói gọn trong 2 từ “hoàn mỹ” (Tg: có nói quá không thế? LH: ngươi tự đến sẽ biết thôi)
Thấy như thiếu thiếu gì đó, suy nghĩ 1 hồi LH chợt nảy ra ý kiến rất độc và lạ. Nàng làm một chiếc cầu nhỏ nối từ cầu lớn ra giữa ao sen, giữa những tán lá sen rộng, nàng biến ra 1 chiếc bè gỗ nổi trên mặt nước. Đứng lên đó dậm dậm thử ( tội nghiệp cái bè), nàng đắc ý cười : “ đủ chắc chắn. HN, từ nay đây sẽ là chỗ ngủ trưa mới của ta. Lúc ta đang ngủ nhớ đừng làm phiền, nghe chưa?”
– Tỷ tỷ à, người ngủ ở đây nhỡ lăn xuống nước thì sao?
HN không lạ gì cái kiểu ngủ rất chi là đẹp của tỷ tỷ nàng nữa. Có mấy lần tỷ tỷ kêu sợ ma bắt nàng ngủ cùng ( pháp sư sợ ma???), kết quả là sáng ra tỷ tỷ nằm dưới nàng nằm trên (?????? Ý gì đây? HN: tỷ tỷ ngủ lăn xuống dưới đất. tg: *cười ám muội* hé hé, thế mà ta cứ tưởng….)
– Không sao ta giăng kết giới xung quanh rồi
– Kết… giới…?
– Thôi thôi không nói chuyện này nữa, hề hề
– Tỷ tỷ, người cười thật vô duyên. Chả có tý gì là tiểu thư khuê các cả.
– Hi hi. À, hôm nay là ngày nào rồi nhỉ?
– Hôm nay là 15. Tỷ tỷ, nếu như chúng ta ở ngoài cung thì giờ chắc đã được đi chơi hội hoa đăng rồi.
– Hội hoa đăng? Vui không?
– Vui lắm, HN thấy ngày này là vui nhất trong năm đó nha.
– … HN ( 2 mắt sáng chói) tối nay chúng ta đi chơi hội hoa đăng
– Đi chơi? Tỷ tỷ đừng có đùa. Chúng ta bị giam trong này thì đi đâu được chứ?
– Tối nay sẽ biết. thôi muội đi làm việc đi, ta phải thử chiếc giường mới này mới được. lúc nào tới bữa thì đứng trên bờ mà gọi ta đừng có mà bước xuống đó nha
HN gật đầu rồi đi ra hậu viện. LH liền thi triển phép thuật tạo Lôi kết (kết giới sét) xung quanh bè gỗ. nàng làm vậy sở dĩ là nơi này rất nhiều oan hồn suốt ngày kêu khóc bên tai nàng lam nàng ngủ không ngon giấc. Nàng thầm nghĩ mấy hôm nữa đẹp ngày sẽ giúp bọn họ chuyển linh hồn vào hoa sen, lấy linh khí của trời đất để trừ bỏ oán niệm. Nghĩ xong nàng liền nằm xuống ngủ một mạch mãi đến khi HN gọi mới dậy.
Gặp gỡ

LH cảm thấy những tài nghệ của thân chủ của thân xác này, nàng đều được kế thừa hết, từ cầm kỳ thi hoạ đến may vá thêu thùa đến nấu nướng. Nhưng với bản tính lười, nàng chỉ chạm qua mỗi thứ 1 tý rồi lại vứt đấy. quay qua quay lại chả mấy mà tối, nàng bảo HN về phòng thay nam trang, còn bản thân nàng cũng bận 1 thân bạch y. Kế đó nàng 乃úi tóc nửa đầu cài vào một cái ngọc trạc rồi biến biến biến, nàng trở thành 1 nam nhân anh tuấn khôi ngô với mái tóc trắng, huyết liên trên trán cũng biến đổi thành một ấn ký khác cho hợp với thân phận nàng hiện tại.
– Tỷ tỷ, muội…….. (đơ người + nhìn không chớp mắt + đỏ mặt) ngươi… ngươi… là ai? Tỷ… tỷ tỷ của ta đâu?
– … ha ha ha (LH cười nha, nhưng đã đổi giọng thành giọng nam nhân) nàng thử đoán xem ta là ai? ( giọng nói rất chi là yêu mị + nụ cười rất là Sở Khanh)
– Ta… ta không biết ngươi là ai nhưng ngươi đêm hôm vào phòng nữ nhân chắc chắn không phải có ý tốt gì? Nói… tỷ tỷ của ta đâu?
(tg: sao giờ bà gan dạ thế? HN: ta thấy tên này cười rất đểu cáng, ta nghi hắn bắt tỷ tỷ của ta rồi. tg: tưởng bà mê hắn rồi)
– Ha ha ha ( cười hoài vậy mẹ) HN, muội thật kiên cường nha. Không hổ là muội muội của ta
– ?????
– HN, là tỷ tỷ đây.(đã đổi giọng)
– Thật là tỷ tỷ? (nhìn với ánh mắt không tin tưởng)
– Thật, xem đây nè (chỉ chỉ trên trán) dù không phải là huyết liên nhưng trên đời này làm gì có ai có cái này giống như ta chứ ( tự kỷ quá đáng)
– Oa tỷ tỷ thật soái quá đi ( nước miếng lại ròng ròng) ước gì…. (bản mặt háo sắc)…
– …(nổi da gà) thôi, lại đây nhắm mắt lại ta hoá trang cho không có trời sáng bây giờ
– A, ân
Nàng lại vung tay, không còn HN khuôn mặt thanh tú nữa mà là một trang tuấn kiệt, tuy thế vẫn không dấu nổi nét ngây thơ vốn có của nàng (tg: ngây thơ á? Hn: rất ngây thơ. Ngươi làm gì thế? TG: ta tìm thuốc trợ tim)
Xong rồi nàng ôm HN nhún chân một cái bay ✓út lên. HN sợ mất mật nhắm tịt mắt,2 tay thì ôm chặt cổ, 2 chân thì quắp chặt lấy hai bên hông làm cho LH không thở được. “ Hoa nhi, xuống đi. Ra khỏi cung rồi”
HN ghé ghé mắt ra nhòm thấy đã đáp xuống bên ngoài rồi thì mới buông LH, nhìn nàng bằng con mắt sùng bái. LH lắc đầu cười nhẹ rồi kéo HN bước ra khỏi con đường nhỏ hoà lẫn vào đám đông. Trên đường phố náo nhiệt nay càng thêm náo nhiệt bởi họ thi nhau bàn tán về 2 người nam nhân. Một người có mái tóc trắng, anh tuấn phi phàm nhưng lại có vẻ lãnh khốc, lạnh lùng. Một thì khôi ngô tuấn tú lại có nét ngây thơ, nhí nhảnh. Các cô nương nhìn 2 người họ đều đỏ mặt e thẹn, có người nhát gan không dám tới gần, có người bạo hơn đến ngỏ ý làm quen thì bị nam nhân tóc trắng đáp lại bằng cái nhìn lạnh không thể nào lạnh hơn. Nhưng chủ đề bàn tàn của họ lúc này không phải là vẻ đẹp hay sự lạnh lùng của họ mà chính là 2 nam nhân như vậy cư nhiên lại ngồi trên thành cầu ăn…… kẹo hồ lô.
(tg: sặc, không nhịn được sao, ai đời nam nhân đi ăn kẹo hồ lô. LH+HN: tại ngon quá chứ bộ, mà ai bảo ngươi nam nhân không được ăn kẹo hồ lô * nhướng mày, trợn mắt* tg: *im re*)
Cách đó không xa, trên một chiếc thuyền xa hoa, lộng lẫy…
– Hoàng… Cảnh công tử, ngươi xem 2 nam nhân đó thật thú vị a.
– Đúng vậy, Trường Khanh. Ngươi xem chúng ta có nên làm quen với họ một chút không nhi?
– Có lẽ là nên
– Tiểu Khâu, ngươi lên mời họ xuống đây. Nói rằng ta có việc thỉnh giáo
– Vâng
Lát sau….
– Nhị vị công tử, mời.
– Cảm ơn (là HN, còn không quên khuyến mãi một nụ cười khiến tiểu Khâu ngẩn ngơ)
– Xin hỏi nhị vị muốn gặp ta ( ngữ khí lạnh như băng của công tử tóc trắng khiến người trên thuyền ai nấy đều thấy rét run)
– Phải, tại hạ cảm thấy rất hảo cảm với công tử nên muốn mời 2 vị công tử đây hạ thuyền tán gẫu (cười cười). xin hỏi cao danh quý tánh của nhị vị
– Huyết Nguyệt (Lạc Hy)
– Hoa… Vô Khuyết ( Hoa Nhi) ( tg: đả đảo HN ăn cắp tên * giơ tay* HN: *mếu máo* là tỷ tỷ bắt ta lấy tên đó nha. Tg: đả đảo LH. LH: *nhìn rất chìu mến* tg: a, chồng ta đang gọi về nấu cơm *dzọt lẹ*)
– Tại hạ Cảnh Lãnh Thiên, Từ Trường Khanh. Rất hân hạnh được quen biết 2 vị. mời ngồi.
– Đa tạ ( HVK rất hồn nhiên ngồi tót xuống, còn tiện tay cầm luôn miếng bánh quế hoa) (tg: mụ này vô duyên ghê)
– …(LH ngồi xuống) nhị vị công tử, ta rất vui được quen biết 2 vị nhưng tính của ta từ trước tới nay rất ghét bị người ta lừa dối cũng như dùng gương mặt giả để đối diện với mình, vậy nên phiền 2 vị cởi bỏ mặt nạ.
– … (giật mình + nhìn nhau)…. Ha ha ha (CLT) thật không ngờ Nguyệt công tử đây cư nhiên là bậc cao thủ. Chúng ta đã dung dịch dung cao cấp để nguỵ trang mà vẫn không qua nổi mắt huynh ( tháo mặt nạ)
LH giật mình, 2 người trước mặt nàng là người sao? Cái tên Cảnh Lãnh Thiên đó mạo tỉ Phan An, tuấn nhã phi phàm, đẹp tự thiên tiên lại còn toát ra khí chất vương giả, tuy có giấu diếm nhưng không che hết được vẻ lạnh lùng. Còn cái tên TTK đó yêu mị không biết tả thế nào, chỉ biết nếu so với nàng có lẽ còn đẹp hơn ( quên đi nhé, tỷ đánh giá thấp vẻ đẹp của mình quá thấy). HN nhìn thấy 2 người, gương mặt hám trai lại lộ ra, quên cả nuốt bánh để nó rơi từ trong miệng rơi ra ( còn bé mà đã bày đặt mê giai, chẹp, hỏng)
– Vô Khuyết, Vô Khuyếtttttttttttttttttttttttttttttt
– A, tỷ… à ca ca gọi đệ
– Đệ sắp làm thuyền chìm rồi
– Chìm? Sao đệ lại làm thuyền chìm?
– Nước miếng
– Á ( quay đi lau miệng, quay lại mặt đỏ như gấc)
– Ha ha ha, như vậy Nguyệt huynh hài lòng rồi chứ
– Rất hài lòng, có điều bây giờ phiền hai vị cất mặt đi dùm
– Hả??? ( ngơ ngác nhìn nhau không hiểu)
– Ách tắc đường thuỷ ( hất hất mặt ra phía ngoài)
– …. ( quay ra nhìn một lúc)…Ách (đeo vội mặt nạ lên)
Thì ra lúc 2 người đó tháo mặt nạ xuống, bên ngoài thuyền các cô nương đâng thả đèn gần đó thấy được liền si mê bèn cho thuyền lại gần tụ lại 1 đám khiến thuyền khác không lưu thông được.
– Nguyệt huynh, nơi này quá ồn ào, chi bằng chúng ta tìm một nơi nào đó yên tĩnh một chút
– Được
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc