Hứa!Đừng buông tay anh…em nhé - Chương 21

Tác giả: Dambo & Dobo

Nói xong cô hắt xì thêm cái nữa, toàn thân bỗng lạnh run lên!. Có lẽ là cảm thật. Cái thân ૮ɦếƭ tiệt, chọn hôm nào ốm không chọn lại chọn đúng lúc được đi du lịch!. Xì, phản chủ, phản chủ!.
Còn đang than oán bỗng cả người cô được bế xốc lên, Linh Tuệ hoảng hồn ngẩng đầu nhìn, đôi lông mi đang rủ xuống gần trong gang tấc, tiếp đó là sống mũi cao cao, tiếp tiếp đó là bờ môi hồng đỏ, tiếp tiếp tiếp đó thật không dám nhìn nữa, càng lúc đầu óc càng mơ hồ!. Mãi đến khi Thế Kiết bế cô bước được cả chục bước, Linh Tuệ mới giật mình,vội thu lại ánh mắt, lắp bắp:
- Thầy…thầy…Tống, không cần phải thế này đâu, em tự đi được mà.
Anh khẽ thở dài, mắt như nước hồ mùa thu, dịu dàng ấm áp, hơi cúi xuống nhìn cô:
- Nói xem mạng cô thì đáng giá bao nhiêu?.
- Dạ?.
- Nếu để cô tự về, công ty sẽ lãng phí một khoản tiền lo hậu sự cho cô, biết điều thì nằm ngoan đi!.
Lãng phí???!. Thế này là đang muốn hạ giá trị bản thân cô xuống hay là đang ngầm tỏ ý quan tâm đây, thôi đành mặc định vế sau vậy!. Nhưng bế thế này, có phải là rất kì quái không?.
- Ấy thế thì thầy cõng em cũng được, chứ làm như…..
Anh hừ lạnh, ngắt lời:
- Tốt nhất là cô nên ở trong tầm mắt của tôi!.
- “………” – Linh Tuệ chân chân mắt nhìn.
Nhất thời hình tượng của Tống Thế Kiệt tốt lên rất nhiều. Từ một tên bề ngoài nhã nhặn, bên trong ác hiểm, nguy hại, có thể nói là quái thú đội lốt quân tử thành một người xanh vỏ đỏ lòng, khẩu xà tâm phật, nội tâm ưa thẹn thùng!. Mà một khi Linh Tuệ cô đã có ấn tượng tốt với ai thì bầu không khí cũng thoái mái ra rất nhiều!. Cô nở nụ cười hiền lành thục nữ vô cùng hiếm hoi:
- Tống giám đốc, cảm ơn anh!.
Thế Kiệt gật đầu, không đáp, khoé môi khẽ cong lên thành nụ cười, sắc mặt cũng tốt lên trông thấy, hệt như vừa có gió xuân ấm áp thổi qua!.
Đường rộng vắng vẻ, không khí thoải mái, khoáng đãng, dễ chịu, lại được nằm trong vòng tay êm ái của người đàn ông nho nhã, tuấn tú nhiều người mơ ước, bên cạnh lại còn phảng phất mùi xạ hương trắng rất thơm, căn bản là thấy buồn ngủ!.Đầu cô bắt đầu ong ong và nhức, toàn thân nóng như bốc hoả, gương mặt thanh tú, xinh đẹp trước mặt nhập nhoè dần rồi tất cả rơi vào bóng tối!. Trong cơn mê man, Linh Tuệ thấy mình được ăn sô cô la, ngọt ngào đến lạ lùng, đã thế sô cô la còn thơm thơm mùi chanh, dính dính ở đầu môi, thật sự là vô cùng kì quái!.
Lúc tỉnh dậy, nhớ lại giấc mơ, Linh Tuệ hơi sụt sùi,tự nhiên lại mơ được ăn sô cô la. thế mới biết bình thường cô vất vả về đường ăn uống thế nào. Giơ ta lên chán, sờ đi sờ lại, đã hạ sốt, cơ bản là bình thường trở lại!. Đang lúc nhổm người mơ mơ màng màng đi vào nhà tắm, bỗng cô gửi thấy mùi thơm phức từ phía bên toả ra, nhìn sang thấy nguyên một đĩa thịt xiên quay kèm theo tờ giấy để bên cạnh có hàng chữ ngay ngắn : ” Khi nào tỉnh dậy thấy đói thì ăn”. Đột nhiên Linh Tuệ thấy tim cô đập trật một nhịp!.
Nắng chan hoà từ ngoài cửa sổ tràn vào, phủ vàng một khoảng không, lan trên từng lớp khí. Cô đưa tay che ánh nắng, mắt chớp chớp rồi mở hẳn. Cảm nhận sự yên bình ngay trong từng nhịp thở, cô khẽ nhoẻn miệng cười và hít thật sâu, nắng hôm nay ngọt thật!. Lướt nhẹ Ng'n t vào màn hình cảm ứng, giai điệu sôi động mà trữ tình của One Thing vang lên, tản vào không gian một hương vị mới,vừa mạnh mẽ vừa lắng đọng, vừa dữ dội vừa trầm ổn hơn!.
“Some things gotta give now
Cause I’m dying just to make you see
That I need you here with me now
Cause you’ve got that one thing
So get out, get out, get out of my head
And fall into my arms instead
I don’t, I don’t, don’t know what it is
But I need that one thing
And you’ve got that one thing”
“Đôi điều phải hét lớn ra
Vì nếu không, sẽ chẳng thể làm em hiểu
Rằng lúc này anh cần em ở nơi này cùng anh
Vì em đã có điều duy nhất
Vậy thoát khỏi tâm trí của anh đi
Và đắm chìm vào vòng tay ngay
Anh chẳng biết nó là gì
Thế nhưng anh cần một điều
Và em đã có điều duy nhất ấy”
Từng từ từng chữ nhảy vào tim cô, miết lên nó một cảm giác xót xa, thương cảm, Thế Kiệt, anh đã khổ vì chờ cô nhiều rồi!
Chân hơi nhún nhảy theo giai điệu, cô uyển chuyển đi đến bên cửa sổ, vén chiếc rèm cửa trắng mỏng manh sang 2 bên và đưa tầm mắt ra hướng xa xa, thật ngốc khi cô muốn anh nhìn thấy, có một người con gái đang nhìn anh từ nơi xa xôi này, cô nhớ anh, nhớ rất nhiều, nhiều hơn những gì cô thường nghĩ!.
Vừa đủ và quá nhiều!. Một nụ cười thanh tú xuất hiện:
” Thế Kiệt em phân biệt được 2 thứ đó rồi!”.
Sân bay quốc tế DFW (Dallas-Forth Worth). Trên bảng điện tử cỡ lớn có những hàng chữ chạy thành dòng nối nhau.
“………
Li Bing Bing – America – Hong Kong
Mordechay Lewy – America – Italia
Trieu Hai Di – America -Viet Nam
………………..”
Gió biển thổi mạnh, táp và mang theo rất nhiều thứ, cơ hồ là chẳng thể nhìn được. Đứng trước ban công, mắt hơi ngước lên nhìn trời, trong xanh và cao vời vợi, lòng người thấy sao cũng thênh thang quá!. Bỗng câu hỏi của Lục Nhã Đông xuất hiện, chẳng phải anh chưa từng gặp mấy vấn đề khó nghĩ, nhưng quả thật câu hỏi của Nhã Đông khiến anh canh cánh mãi không thôi, tựa như viên bi cứ lăn qua lăn lại trong lòng cốc.
Lục Nhã Đông đang tập trung vào màn hình laptop bỗng nhận điện thoại réo chuông. Tống Thế Kiệt!. Nhìn cái tên đang nhảy nhót trên màn hình cảm ứng, khoé môi Lục Nhã Đông khẽ kéo lên.
- Tôi đây!.
Bên kia vang lên giọng lành lạnh nhưng trầm ổn:
- Đáp án là: Cảm giác.
- Chuyện gì?
- Thứ khó kiểm soát nhất trong con người.
Lục Nhã Đông ngả người về thành ghế phía sau, trong lòng vô cùng thấy thích thú, giọng có chút châm chọc:
- Là người đẹp nào giúp cậu……
Còn chưa nói xong, bên kia đã thản nhiên ngắt lời:
- Không phải trái tim là thứ khó kiểm soát nhất vì nó là thứ khó điều khiển nhất!.
Lục Nhã Đông thoáng ngây người, tên họ Tống này thật là….
- Là suy nghĩ thì sao?
- Suy nghĩ là thứ khó nắm bắt nhất, không phải là khó kiểm soát nhất!.
- Cảm giác là chính xác nhưng Thế Kiệt – Lục Nhã Đông trầm tư, có chút do dự, xong chậm rãi nói – Hải Di trở về rồi!.
Bên kia im lặng một hồi, mãi sau mới thong thả nói, ngữ khí trong trẻo, lạnh lùng đặc trưng:
- Tốt!. Lục Nhã Đông, coi như tôi chưa từng nói đáp án!.

Truyện dang được tác giả viết tiếp, sẽ ra chương mới trong thời gian sớm nhất. mong các bạn thông cảm
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc