Hot girl lưu lạc giang hồ - Chương 14

Tác giả: Diệp Toàn

Hoàng Thi Hàm cắt đứt lời củahắn “Không ! Ngôn từ của Mộ Dung công tử chân thành cảm xúc , êm taiđộng lòng người , chỉ có điều lúc này chúng ta không nên nói chuyệntư tình nữ nhi , dù sao đại sự còn chưa thành”
Mộ Dung Tuấn lắc đầu “ĐiềuHoàng cô nương nói là Tống Thất Đao ?”
“Đúng!” Hoàng Thi Hàm khôngnghĩ ngợi gì nghiên túc nói “Tiểu nữ dù chưa bị người này hại nhưngcũng không cho phép Tống Thất Đao độc hại võ lâm .”
Mộ Dung Tuấn cười khổ “Lầnnày Tống Thất Đao tìm đến Mộ Dung sơn trang ta kỳ thật ta đã sớm cóý định ôm ngọc nát vào lòng . Tạm lời bất luận kết quả thế nào đinữa , ít nhất ta đã hết lực . Hoàng cô nương sao phải đem việc nàyđể trong lòng ? Sinh tử đều do số , không phải sao ?”
Hoàng Thi Hàm không cho làđúng “Sinh tử cá nhân là chuyện nhỏ , chỉ cần Tống Thất Đao tồn tạimột ngày , võ lâm Trung Nguyên sẽ không có một ngày bình yên . Tómlại , ta đã đi vào quý trang , nhất định phải một việc nào đó chovõ lâm , nếu không vất vả tập võ dùng ở đâu ?”
Mộ Dung Tuấn mong mỏi liếcmắt nhìn nàng một cái , hồi lâu mới nói “Chờ giải quyết xong việcTống Thất Đao , tại hạ gặp may không ૮ɦếƭ , Hoàng cô nương có thểnhận tình ý của tại hạ , sát cánh cùng nhau , lên thành vợ chồng ?”
Hoàng Thi Hàm đầu tiên làsửng sốt , sau đó cười khổi không thôi “Mộ Dung công tử nói chuyệnngay thẳng nhưng thật làm khó ta”
Mộ Dung Tuấn còn chưa kịp lêntiếng , một tiếng bước chân vang lên “Ôi! là lúc nào hai vị còn cóhứng thú nói chuyện tình yêu” Chỉ thấy A Lãng vẻ mặt cợt nhả đitới , lời nói ra khỏi miệng giống như lão thái bà đi giày bó chân ,vừa thối vừa chua .
“Sự tình còn chưa phát sinh ,hai người đã ở đây dự đoán kết quả , thế này thật là lãng phíthời gian ; nói không chừng Tống Thất Đao tài cao mật lớn , chúng tamột người chạy cũng không thoát cũng không biết chừng Tống Thất Đaochỉ là một con cọp giấy , trông khá mà không dùng được , đến lúc đóbị chúng ta phát hiện đưa đi quan phủ , còn có thể lĩnh tiền thưởng…”
“A Lãng huynh thật sự có tầmnhìn xa” Mộ Dung Tuấn vừa lúc chen vào một câu “Đêm khuya như vậy , ALãng còn chưa ngủ , hay là phòng tệ trang sắp xếp không được thoảimái ?”
“Không ! Không ! Cũng bởi vìquá thoải mái ta mới ngủ không ngon” A Lãng vẫn cười tà “Con ngườicủa ta trời sinh số hèn , chỉ cần một đống rơm rạ , hoặc là mộtcành cây lớn ta cũng có thể ngủ một giấc đến hửng đông …”
Không đợi hắn dứt lời ,Hoàng Thi Hàm ở một bên đã tức khí phun ra một câu “Nhàm chán !” Lậptức xoay người muốn đi , biểu tình trên mặt rất là tức giận .
Thấy nàng đột nhiên rời đi ,thần sắc của A Lãng bình tĩnh khác thường , giống như thể việc nàymột chút cũng không liên quan đến mình .
So với A Lãng , cảm xúc củaMộ Dung Tuấn hiển nhiên đã có thay đổi , tuy rằng một chữ hắn cũngkhông đề cập tới , nhưng rõ ràng biểu hiện trên mặt đủ để cho ngườita vừa nhìn đã biết .
“Thật có lỗi , thật có lỗi”A Lãng cười ha ha , ngoài cười nhưng trong không cười nói “Ta thật sựkhông nên phá hư không khí nơi đây , ta thật sự đáng ૮ɦếƭ!” Ngữ khí khihắn nói chuyện cùng biểu tình trên mặt đối lập nhau rõ ràng khiếncho đối phương có thể dễ dàng nhận ra hắn đang nghĩ một đằng nói mộtnéo , nhưng hắn tuyệt đối không để ý .
Sau khi nói xong những lờinày , hắn ngay tức thì xoay người , không để Mộ Dung Tuấn có cơ hộinói đã từ từ tiêu sái đi khỏi hậu viện , chỉ để lại phía sau mộtđôi mắt tràn ngập tức giận cùng oán hận .
Mặc dù trong Mộ Dung sơn trangđều là tuyệt thế cao thủ trên võ lâm . nhưng phi đao của Tống Thất Đaovẫn xuất hiện đúng giờ như vào chỗ không người .
Phi đao thứ tư xuất hiện trongphòng ngủ của Hải Trung Dương trưởng lão phái Không Động , phi đaoxuyên qua иgự¢ Hải Trung Dương , khiến cho y mất mạng tại chỗ .
Chưởng mônThiếu Lâm –Bạch Mộcđại sư cùng mọi người vừa nghe tin đã đến nhưng không phát hiện ratung tích địch nhân , thậm chí cả một chút dấu vết để lại cũngkhông thể tìm ra .
Phi đao thứ năm xuất hiện ởtiền viện , mười mấy người kính gác nấp ở vị trí kín đáo đều૮ɦếƭ thảm dưới lưỡi đao sắc bén , không một người thoát . Lúc ấy chưởngmôn phái Võ Đang – Ô Vu Tử ở trong vòng chiến , nhưng không ngờ lạikhông phải đối thủ của địch nhân , trở thành oan hồn chí sĩ chínhnghĩa thứ hai .
Như vậy mục tiêu của phi đaothứ sáu rốt cuộc là ai đây ? Hoàng Thi Hàm lấy tay làm gối , nửanằm nửa ngồi ngây người ở mép giường , tư thế như vậy bảo trì hồilâu .
Không nghi ngờ gì là nhữngthượng khác của Mộ Dung sơn trang đã trở thành âm hồn bồi táng trướckhi sát hại Mộ Dung Tuấn . Đối phương võ công cao cường , ngay cả HảiTrung Dương , Ô Vu Tử đều không phải đối thủ , nghĩ như vậy , mình cóthể chống lại đối phương một đòn được hay không đây ? Hoàng Thi Hàmmột chút nắm chắc cũng không có .
Khoảng thời gian này , MộDung sơn trang tuy rằng lâm vào không khí tiêu điều , nhưng Mộ Dung Tuấnvẫn không ngừng động viên mọi người cố lên , mà hắn vẫn yên lặng âmthầm theo đuổi nàng quan tâm an ủi
Đối với lời bày tỏ của hắnđối với mình , Hoàng Thi Hàm mặc dù rất cảm động , nhưng nàng vẫnquyết định giữ ý muốn hoàn thành việc này trước rồi sau đó mớibàn . Mộ Dung Tuấn không muốn thay đổi quyết ý của nàng , nhưng lạinhấn mạnh ‘nhân sinh biến ảo vô thường’*(đời người thay đổi thấtthường) , sự tối tăm bên trong của thế gian đều đã được định trước .
Còn A Lãng cả ngày không cóviệc gi , gần đây không hiểu bị gì ; cả ngày thần bí ngồi trongphòng Bạch Mộc đại sư , hai người uống rượu , cùng chơi cờ nóichuyện phiếm , giống như thể việc Ô Vu Tử và Hải Trung Dương ૮ɦếƭkhông có chút liên quan nào.
Hay là bọn họ âm thầm đánhtrống lui quân , sợ sự thực Tống Thất Đao trước mắt ? Hay là tronglòng bọn họ sớm đá bàn bạc tìm ra cách ứng phó với Tống Thất Dao?
Đúng lúc Hoàng Thi Hàm vô trivô giác miên man suy nghĩ đến ngẩn người , cách đó không xa đột nhiêntruyền đến tiếng của một thanh âm mơ hồ , thanh âm tuy rất nhỏ nhưngHoàng Thi Hàm vẫn nghe được nhất thanh nhị sở* (rõ ràng)
A! Thanh âm kia hình như làcủa Tuệ Tâm sư thái … Hoàng Thi Hàm nhảy dựng vội vàng xuống giường, lập tức mở cửa lớn , theo tiếng tiến đến .
Hoàng Thi Hàm không nghe nhầm. Trong lúc nàng Đông phòng thì Tuệ Tâm sư thái quả nhiên đã xảy rachuyện , nhưng mà nàng cũng không nghĩ tới , A lãng cùng Mộ Dung Tuấnlại có thể đến sớm hơn nàng một bước .
“Tên súc sinh này…” Chân màyMộ Dung Tuấn nhíu chặt , biểu tình trên mặt cũng phẫn nộ tới cựcđiểm .
Chỉ thấy đạo bào nửa thândưới của Tuệ Tâm sư thái bị vén lên , thân dưới đầy máu tươi , chothấy khi còn sống từng bị chà đạp , cảnh tượng bi thảng khiến ngườikhác không đành lòng nhìn.
“Chuyện này …Tại sao có thểnhư vậy …” Hai tay Hoàng Thi hàm che mặt , nói gì cũng không muốn liếcmắt nhìn một cái .
“Thiên a !” Mộ Dung Tuấn ngửamặt lên trời gào to , tiếng gào vang vọng trời đêm “Có dũng khí ngươitìm một mình ta là được , tội gì tổn thương đến người vô tội …”
So với phản ứng của bọn họ, A Lãng lại bình tĩnh hơn nhiều , lập tức kiểm tra thi thể Tuệ Tâmsư thái , không hề ngại lễ nghi nam nữ.
A Lãng vương tay quét một vếtmáu trên mặt đất , để sát mũi ngửi , biểu tình trên mặt đầy quỷ dị.
Máu tươi trên mặt đất đã đông, suy nghĩ rõ tình trạng Tuệ Tâm sư thái hẳn là đã ૮ɦếƭ được mộtlát , tuyệt đối không phải vừa mới ૮ɦếƭ , như vậy …
Suy nghĩ đến đây , A Lãng độtnhiên kinh hô một tiếng “Nguy rồi ! Bạch Mộc đại sư !” Lập tức đứngbật dậy , như một mũi tên đã căng , bay ✓út khỏi phòng .
Như dự đoán , Bạch Mộc đạisư quả nhiên đã mất mảng ૮ɦếƭ thảm , tình trạng ૮ɦếƭ so với Tuệ Tâmsư thái cũng không khá hơn chút nào .
“Hay cho một chướng nhãnpháp* (thủ đoạn che mắt người khác) …” Mộ Dung Tuấn theo sau đến ,nghiến răng nghiến lợi phun ra một câu .
Tống Thất Đao này không chỉcó thủ đoạn hung tàn , đầu óc hiển nhiên cũng không tồi . Thần sắcHoàng Thi Hàm khẽ biến , thì thào nói “Xem ra đã đến lúc phi đao thứbảy xuất hiện … Chính là một trận chiến rung trời . Việc đã đếnnước này , Hoàng cô nương cũng không cần lo lắng .” Mộ Dung Tuấn ưỡnиgự¢ , hào khí ngất trời nói “Mục tiêu của hắn là Mộ Dung Tuấn ta ,để người vô tội tránh tiếp tục chịu tổn thương , tại hạ đề nghịnhị vị tạm thời rời khỏi Mộ Dung sơn trang , chờ đến sau khi đao thứbảy xuất hiện …”
Hoàng Thi Hàm cắt đứt lờicủa hắn “Mộ Dung công tử nói vậy sai rồi ! Sau hơn mười ngày , chúngta đã tổn thất mất bốn cao nhân tuyệt thế , nếu chúng ta chịu thuanhư vậy , chẳng phải khiến cho giang hồ chê cười sao .”
Mộ Dung Tuấn thở dài mộttiếng “Tại hạ lo lắng cho an nguy của Hoàng cô nương và A Lãng huynh.Một mạng hèn này của tại hạ , cho dù mất đi cũng không luyến tiếc”
Hoàng Thi Hàm còn chưa kịpnói , A Lãng ngồi xổm trên mặt đất bỗng nhiên mở miệng “Hai vị cólời gì có thể đi ra bên ngoài nói được hay không , ta muốn một mìnhsuy nghĩ lại rõ ràng việc này”
“Hả ?” Mộ Dung Tuấn sững sờ“A Lãng huynh có phải có phát hiện gì hay không ?”
A Lãng lắc đầu “Tạm tờikhông có , nói không chừng chờ một chút thì có”
“Vậy thì tốt quá ..” Mộ DungTuấn cuối cùng cũng có một tia cười ngày thường không thấy . “Mộtkhi đã như vậy , thứ cho tại hạ xin được cáo lui trước . Hi vọng nhanhchóng có được tin tốt từ A Lãng huynh”
Thấy Mộ Dung Tuấn nói thế ,Hoàng Thi Hàm cũng không tiện nói gì , hai người cứ vật rất nhnahrời khỏi phòng , trong một thoáng , trong phòng của Bạch Mộc đại sưchỉ còn mình A Lãng .
A Lãng đem tầm mắt từ từchuyển dời đến trên người Bạch Mộc đại sư , bản thân dần dần chìmtrong suy nghĩ .
Nguyên nhân ૮ɦếƭ của Bạch Mộcđại sư cũng không có chỗ nào khác thường , chỉ là đơn thuần trúnghai kiếm , một cái ở ngay tim , một cái ở thắt lưng ; tất cả đềuthuộc điểm trí mạng .
“Đại sư , ngươi đã từng thấyta lớn lên , hiện giờ ngươi gặp bất trắc, ૮ɦếƭ không nhắm mắt , ALãng ta giờ này xin thề với trời , nhất định sẽ tự tay Gi*t tên súcsinh kia báo thù cho ngươi…” Nói xong , A Lãng kìm lòng không được chảyxuống giọt lệ anh hùng .
“Nếu ngươi ở dưới có linh ,thỉnh giúp ta sớm tìm được tê súc sinh kia .” A Lãng chìa tay phải runrẩy , cố gắng khép hai mắt của Bạch Mộc địa sư , nhưng thử một lầnrồi lại một lần , cặp mắt của Bạch Mộc đại sư đã ૮ɦếƭ vẫn khôngchịu nhắm lại .
Tại sao có thể như vậy được? A Lãng mê muội .
Theo lý mà nói , ngay khi ALãng dùng chút nội lực thì chỉ cần vuốt mặt Bạch Mộc đại sư thìhai mắt ૮ɦếƭ không nhắm kia sẽ thuận thế nhắm lại , hay là trong nàycòn có ẩn tình nào đó ?
A Lãng rèn luyện trên gianghồ tuy rằng chỉ có hơn hai năm , nhưng sơ trí của hắn khẳng định hơnvài phần so với những người đã ở trên giag hồ lâu lăm . Hắn chợt nhớtới một truyện giang hồ từ rất lâu .
“Đại sư , nếu như có mạophạm di thể của người , A Lãng lúc này xin lỗi trước .” A Lãngnghiêng người một cái , liên tiếp gõ hai cái vào đầu , sau đó mớichìa hai tay , vươn tới trước иgự¢ áo cà sa của y .
Hai tay của A Lãng chưa chạmđến Bạch Mộc đại sư thì đã thấy thất khổng *(thất khổng là ám chỉbảy lỗ , hai tai , hai lỗ mũi , hai mắt , miệng) của Bạch Mộc đại sưđột nhiên tràn ra máu tươi , sau đó hai mắt từ từ hạ xuống … cuốicùng khép lại .
Hay là vấn đề ở chỗ này ?Tim A Lãng đột nhiên đập mạnh , tinh thần toàn thân cũng cảnh giác .
ϲởí áօ cà sa của Bạch Mộcđại sư , A Lãng cẩn thận tìm manh mối vun vặt có thể bỏ sót , đángtiếc cuối cùng vẫn không thu hoạc được gì .
Vết thương trí mạng ở иgự¢và thắt lưng , nhưng khi A Lãng ngưng thần tiếp tục nhìn tỉ mỉ thìđột nhiên phát hiện ra một chỗ kỳ quái .
иgự¢ Bạch Mộc đại sư bịxuyên thủng , lưu lại một vết thương rộng chừng gần một tấc mà vếtthương ở thắt lưng chỉ có nửa tấc , sâu gần иộι тạиg . Nói cáchkhác , sát hại Bạch Mộc đại sư có đến hai thanh kiếm độ rộng khácnhau , lực đạo cũng không giống nhau .
Nhìn khắp giang hồ nhữngngười sử sụng song kiếm nhưng lại dùng kiếm có điểm bất đồng nhưvậy nửa người cũng không có , nếu như vậy , Tống Thất Đao không phảilà một người , mà là còn có đồng đảng .
A Lãng suy nghĩ cẩn thận vềnhững gì bản thân thấy vừa rồi trong phòng Tuệ Tâm sư thái , lập tứclại phát hiện ra một kết luận không tầm thường .
Tuệ Tâm sư thái dù sao cũnglà thuộc nữ lưu , khẳng định không ai khinh nhờn thi thể của bà , chỉvì vết máu đông lại khiến cho A Lãng có một tia linh cảm , mới cóthể nghĩ đến mục tiêu chân chính của Tống Thất Đao kỳ thật là BạchMộc đại sư ; còn Tuệ Tâm sư thái sớm đã ૮ɦếƭ được một lúc.
Địa điểm khác nhau , đốitượng khác nhau … Tống Thất Đao rốt cuộc muốn làm gì ? Mục đíchthực sự thật ra là gì ?
Chẳng lẽ mục tiêu chân chínhcủa hắn là nhân tài đến viện trợ ? Kế tiếp liệu có phảo mình maykhông ? A Lãng mãi không nghĩ ra nguyên cớ .
A Lãng từ trong suy nghĩ trởlại thực tại , sau khi mặt lại áo cà sa cho Bạch Mộc đại sư mới từtừ đứng lên , ánh mắt nhìn xung quanh một lượt , cuối cùng cũng khôngcó thu hoạch,
Đúng rồi ! Không bằng mìnhquay lại chỗ Tuệ Tâm sư thái nhìn một chút , nói không chừng còn cóthể phát hiện ra gì mới . A Lãng lén lút bước ra cửa , như một cơngió hướng về Đông sương phòng .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc