Hot girl lưu lạc giang hồ - Chương 10

Tác giả: Diệp Toàn

“Lúc ấy hai ngườibọn họ đều bị thương , Đao Thần thương thế khác nặng . Nhưng danh xưng‘Đao Thần’ hiển nhiên liều mạng ứng chiến nhất quyết không chịu buôngbỏ VK trong tay , nhưng mà trong miệng cứ thì thào nói “Ông trờisao tàn nhẫn , lại để cho ta gặp kết cục này . Vận dã , mệnh dã”Kiếm Hậu liên tiếp tấn công không ngừng , như bài sơn đảo hại về phíaĐao Thần , đồng thời miệng cũng nói liên tục bốn chữ “Trời xanh cómắt” . Mới đầu lão không hiểu gì , thật sự muốn làm rõ xem rốtcuộc là chuyện gì , mãi đến khi Đao Thần cuối cùng nói ra một đoạnlão mới thông suốt , nguyên lai hai người bọn họ vốn là …Nói đến chỗnày , ánh mắt Hoàng Thiết Chủy chợt lóe sáng , vội vàng câm miệngkhông nói , đồng thời trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi . Y đột nhiênxách ghế dựa đang ngồi lên , rút cờ trắng cắm bên cạnh bàn “Thực xinlỗi , lão có chút việc , không thể không đi trước một bước” HoàngThiết Chủy còn chưa kịp chạy lấy người thì đã thấy một người trẻtuổi đột nhiên đi ra từ trong đám người , chặn đầu y .
Là hắn ? Hoàng ThiHàm nhảy dựng lên , tức giận đến nghiến răng nghiến lợi . Tên vô lạinày , không xuất hiền không có việc gì , vừa xuất hiện đã cắt đứtcâu chuyện .
Người trẻ tuổi chínhlà A Lãng .
“Hoàng đại thúc ,dạo này khỏe không? Làm sao vậy ? Lại đang dùng mấy yêu ngôn lấy bạccủa dân chúng thiện lương sao ?”
“Ta … Ta đâu có !” vẻmặt Hoàng Thiết Chủy bất đắc dĩ .
A Lãng không kịp mởmiệng , lão nhân khi nãy nói leo kia lớn tiếng nói “Hoàng Thiết Chủy! Đao Thần cùng Kiếm Hậu , hai người đã xảy ra chuyện gì , ngươi cònchưa nói xong mà!” Hoàng Thiết Chủy lén liếc mắt nhìn A Lãng mộtcái , từ từ nói với lão đầu kia , diễn cảm rất là vô tội “Ta … Ta …Không nói được cái nguyên cớ đó”
“Vị đại thúc này” ALãng cười nói với lão nhân kia “Hoàng Thiết Chủy một bụng toànchuyện bí mật của võ lâm , đại thúc ngươi đừng vội , trước để chotiểu sinh bói một quẻ , sau đó để cho y nói tiếp” Lão nhân kia cònchưa kịp phản ứng , tay của Hoàng Thiết Chủy đã duỗi ra , “Hai phân bạc, giao trước” Giống như sợ A Lãng không trả tiền .
“Bạc ! Bạc ! Ngươilúc nào cũng chỉ biết bạc!” A Lãng cười trừng mắt nhìn y một cái ,lập tức từ trong *** lấy ra năm lượng bạc đặt lên bàn . “Có đủ haykhông?”
“Đương nhiên đủ !”Động tác cất bác của Hoàng Thiết Chủy cực kỳ nhanh , để vào trongđũng quần . “Hôm nay muốn hỏi gì?”
“Tình cảm” A Lãngkhông chút suy nghĩ.
“Tình cảm?” HoàngThiết Chủy nhịn không được cười ha ha “Ngươi nổi danh lãng tử giang hồngày hôm nay lại tìm lão hỏi chuyện tình cảm ? Ha ha ha .. Chuyện nàythật sự là chuyện buồn nhất trong ngày …” A lãng tùy tay rút mộtthẻ trong ống trúc , đưa cho y , coi như bên cạnh không có người nói“Ngày hôm qua ta gặp một cô nương , đôi mắt rất to , tóc dài thật dài, dáng người cao gầy…” Hoàng Thiết Chủy cắt đứt lời của hắn “Nóinửa ngày , lãng tử giang hồ người vừa nhìn thấy đã chung tình vớinàng ta , yêu thích nàng ta có phải hay không ?” Hoàng Thi Hàm đứngtrong đám người nghe xong há hốc mồm ,cô gái A Lãng nói kia không phảichính là mình sao ? Lập tức ngưng thần nín thở cẩn thận nghe .
A Lãng đỏ mặt , làmnhư ngượng ngùng mở miệng , hồi lâu mới nói “Ngươi nói đúng rồi , tayêu thích nàng , nhưng không biết kết quả thế nào ?”
“Ha ha , sau khi chuyệnnày thành công , ngươi nên mời lão uống một trận …” Hoàng Thiết Chủyvừa nói vừa cầm thẻ trúc cẩn thận xem , Ng'n t đồng thời gập ,sắc mặt đột biến .
“Làm sao vậy ?” ALãng có vẻ rất khẩn trương .
“Tặc … tặc … tặc …”Hoàng Thiết Chủy lắc đầu, than nhẹ một tiếng “Nghiệt duyên , nghiệtduyên , nghiệt duyên , hay cho một đoạn nghiệt duyên bi thảm …”
Toàn thân A Lãng runlên “Nói cách khác … kết quả không lạc quan?”
Hoàng Thiết Chủynhíu mày nói “Không phải không lạc quan , mà là chắc chắn không lạcquan”
A Lãng cúi đầu trầmtư , vẻ mặt như đưa đám , đối với vẻ mặt bất cần ngày thường khácnhau một trời một vực .
Thấy hai người khôngnói gì tiếp , đám người lập tức nói “Kể chuyện ! Hoàng Thiết Chủy, ngươi mau kể hết chuyện kia đi .” Hoàng Thiết Chủy hơi do dự sau đócao giọng nói “Chuyện vừa rồi lão đã không muốn nói nữa”
“Hoàng Thiết Chủy ,sao ngươi có thể như vậy ? Ngươi thật sự là làm ẩu …” Đám người bắtđầu mắng .
Hoàng Thiết Chủy lénliếc nhìn A Lãng đang trầm tư một cái , sau một lúc lâu mới nói “Cácvị hương thân đừng vội lên tiếng mắng , Kiếm Hậu và Đao Thần là hainhân vật truyền kỳ , bình thường thần long kiến thủ bất kiến vĩ ,cho dù lão nói cho mọi người biết ân oán của bọn họ , thì như thếcũng chẳng có nghĩa gì . Không bằng lão đổi một đương kim võ lâmkhác nhiều người quen thuộc để kể , như vậy không phải càng thực tếhơn sao ? Mọi ngườ hẳn là biết Mộ Dung thế gia một trong tam đại thếgian của võ lâm Trung Nguyên chứ !” Ngưng một chút , không đợi ngườikhác nói leo , y lại nói tiếp “ Ngày hôm qua Mộ Dung công tử còn xuấthiện ở Khai Phong thành , dáng vẻ giống như nhàn nhã . Nhưng khi đếnđêm , hắn cười không nổi .”
Hoàng Thi Hàm từnggặp mặt Mộ Dung Tuấn một lần , vởi vậy lúc này Hoàng Thi Hàm khôngkhỏi cẩn thận nghe , vì sao hắn lại cười không nổi?!
“Tối hôm qua , Mộ Dungcông tử nhận được thư từ nhà đưa đến , nói đệ nhất Tống Thất Đaomang Phi Đao đã xuất hiện ở trên đại môn , nói cách khác , sát thủxếp hạng nhất trong chốn giang hồ Tống Thất Đao đã nhìn trúng MộDung thế gia là con dê béo , tin rằng mọi chuyện ngày sau , Mộ Dungthế gia tất có tai họa phát sinh .”
“Tống Thất Đao ?”
“Hắn là ai?”
“Đệ nhất sát thủtrong giang hồ?”
“Hoàng Thiết Chủy ,ngươi rốt cuộc đang ăn nói bậy bạ gì đấy ?”
“Lão không nói bậybạ , trách là các vị hương thân không biết nhân vật số một đấy …”Hoàng Thiết Chủy nói một tràng dài , đáng tiếc mọi người đều hếthứng thú , không hẹn và cùng phun ra vài bãi đờm , đám người dầndần tản đi .
A Lãng này rõ vẫnngồi trước ghế trầm tư cúi đầu , đột nhiên thình lình ngẩng đầu ,ánh mắt rét lạnh như băng . “Ngươi mau thành thật nói cho ta , nóingươi đang nói giỡn , nói ngươi đang gạt ta !”
“Ta chưa từng nóigiỡn với ngươi bao giờ , ta cũng không có lừa ngươi đâu!” vẻ mặt HoàngThiết Chủy khổ sở , làm như thập phần vô tội .
“Hoàng Thiết Chủy tadầu gì cũng là một nhân vật có tên tuổi , ngươi vốn có mạng lãngtử , vận cô độc , ngươi cùng vị cô nương kia không có kết quả , ta lấycái đầu trên cố cam đoan , như vậy ngươi tin chưa?”
“Ta …” Nét mặt A Lãngvô cùng chua sót , từ từ đứng lên “Cám ơn ngươi , đại thúc , ta điđây!”
Hoàng Thiết Chủy chưatừng thấy vẻ mặt này của hắn trước đây , lúc này mắt choáng váng ,há to mồm , nhìn bóng lưng của hắn dần dần biến mất mà một chữcũng nói không ra .
Ai! Thiệt là , mộtngười tuổi còn trẻ như vậy … Hoàng Thiết Chủy vừa thì thào nói xongliền thấy Hoàng Thi Hàm đứng cách đó không xa đang từ từ đi tới mơikhôi phục lại tinh thần .
“Cô nương muốn coitướng hay bói toán?” Hoàng Thiết Chủy nhìn nàng .
“Ta …” Hoàng Thi Hàmnói quanh co một lát , thả bạc trên xuống bàn trước “Vừa rồi ta điqua nơi này thì nghe tiên sinh kể chuyện về Đao Thần và Kiếm Hậu , tamuốn hỏi ..”
Hoàng Thiết Chủy cắtđứt lời của nàng “Thực xin lỗi cô nương , chuyện của bọn họ lão chỉcăn nói bậy bạ mà thôi , cô nuong ngàn vạn lần chớ để trong lòng”Ngưng một lúc , hắn thu đống bạc vụn trên bàn xong mới nói tiếp“Nhưng thật ra chuyện của Mộ Dung thế gia vốn là thiên chân vạn xác*(vô cùng chính xác) , thật sự là bọn họ đang gặp phải tình cảnhkhó khăn , trong thiên hạ , chỉ sợ có rất ít người có thể giúp đượchọ”
“Hả?” Hoàng Thi Hàmkhông hiểu “Nói thế là ?”
Hoàng Thiết Chủy lắcđầu , than nhẹ một tiếng “Tống Thất Đao vốn là đệ nhất sát thủ củavõ lâm Trung Nguyên , chỉ cần là bị hắn điểm trúng người thì tuyệtkhó tránh khỏi họa diệt môn . Chính yếu chính là từ trước đên nayhắn chưa từng thất thủ , vả lại , thân phận còn thần bí khó lường ,căn bản không ai biết diện mạo của hắn .”
“Vậy … vậy … Mộ Dungcông tử chẳng phải …” Hoàng Thi Hàm nghĩ một lúc “Mộ Dung công tửtrong giang hồ danh tiếng thế nào?”
Hoàng Thiết Chủykhông có chút suy nghĩ nào “Mộ Dung vốn là ba đại thế gia đứng đầu ,từ ba năm trước khi Mộ Dung Mỹ vãng sinh , con trai độc nhất Mộ DungTuấn lên tiếp nhận Mộ Dung thế gia tới nay , được xưng tụng là hảosự tố tẫn * (làm hết mọi việc tốt) . Trong giang hồ , thanh danh MộDung thế gia lúc này giống như mặt trời ban trưa.” Hắn lén liếc mắtnhìn Hoàng Thi Hàm một cái , tiếp đó lại nói “Cô nương có lẽ bìnhthường ít đi lại trong giang hồ , nên mới hỏi vậy ; chờ tương lai khicó kinh nghiệm phong phú thì sẽ hiểu rõ một số chuyện . Cô nương cóthể bói một quẻ , xem vận thế hướng đi thế nào?”
“Được!” Hoàng Thi Hàmgật đầu , tràn ngập tò mò lấy ra một thẻ trúc , sau đó đưa cho hắn.
Hoàng Thiết Chủy đónlấy thẻ trúc , nhưng vừa mới đưa mắt nhìn , thần sắc lại không kìmđược đại biến , ngay cả tay cầm thẻ trúc cũng ngăn không được run rẩy.
“Làm sao vậy ?” HoàngThi Hàm sững sờ
Hoàng Thiết Chủykhông đá, . từ trong ***g *** lất ra một cuốn sách cổ , một bên lậtxem , một bên biến sắc .
“Cô nương …” Ngũ quancủa Hoàng Thiết Chủy gần như tối tăm thành một vùng . “Thẻ trúc cônương lấy vốn thuộc hạ thiêm , lão vốn cho rằng co thể hóa giảo ,nhưng khi lật xem kinh thư mới biết …mới biết thẻ này …”
“Rốt cuộc làm sao vậy?Ngươi nói mau đi!” Hoàng Thi Hàm không có kiên nhẫn.
“Thẻ nói rất rõràng . ngày mười lăm tháng tám , thiên cẩu cắn nguyệt , mất hết ýchí , tánh mạng tất hết” Hoàng Thiết Chủy nói từng chữ chậm rãi .
Hoàng Thi Hàm ôn hòanhã nhặn , chậm rãi hỏi “Nói cách khác , ta không thể còn sống nhìnthấy mặt tời ngày mười sáu tháng tám .”
“Ừ” Hoàng Thiết Chủygật gật đầu .
“Được , ta đã biết .Cám ơn ngươi” Hoàng Thi Hàm ảm đạm cười , lập tức đứng lên đi vềphía đường cái .
Mười lăm tháng támđúng là ngày nàng so tài cao thấp cùng truyền nhân Đao Thần . Nàngtiêu phí thời gian suốt hai năm , chính là vì một trận chiến này ,võ công của nàng , lòng tin của nàng sao có thể bởi vì lời nói kiamà tan thành bọt nước?
Nàng chỉ coi lời hắnthối , bởi vì nàng đối với bản thân vô cùng tin tuongr.
Nàng làm sao có thểkhông phải là đối thủ của truyền nhân Đao Thần?”
Không có khả năng .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc