Hơn Cả Hôn Nhân - Chương 66

Tác giả: Thần Vụ Quang

Bởi vì thật sự không quen ở nhà họ Chu, cha mẹ Hạ Chân Ngọc liên tục từ chối, họ ở lại nhà khách với Hạ Chân Ngọc. Trong thời gian ba ngày, người nhà họ Chu đều rất bận rộn nhưng vẫn sắp xếp chỗ ở cho gia đình Hạ Chân Ngọc rất thoải mái, Chu Cẩn Vũ cũng có lúc đi cùng, thật sự khiến cha mẹ cô được mở rộng tầm mắt.
Công việc của Chu Cẩn Vũ không thể trì hoãn được nên họ chỉ có thể ở đó ba ngày rồi lại vội vàng trở về, cha mẹ Hạ Chân Ngọc ba ngày nay thấy cũng khá thỏa mãn, nhưng vẫn cảm thấy về nhà vẫn thoải mái hơn, đúng là chẳng đâu thoải mái được bằng nhà mình cả.
Những chuyện sau đó diễn ra rất nhanh, sau khi Chu Cẩn Vũ chính thức nhậm chức Thị trưởng quả thật rất bận rộn, lại còn phải đi cùng Hạ Chân Ngọc chụp ảnh cưới, mặc thử lễ phục, tuy mọi chuyện đều đã có chuyên gia sắp xếp nhưng có nhiều chuyện nhất định phải là Chu Cẩn Vũ và Hạ Chân Ngọc tự làm mới được. Hạ Chân Ngọc cũng bị những chuyện rườm rà này làm cho phát mệt, người tinh lực tràn đầy như Chu Cẩn Vũ cũng lộ ra một chút vẻ mệt mỏi.
Mãi cho đến giữa tháng 8, mọi chuyện cũng đã sắp xếp xong, thời gian diễn ra hôn lễ cũng đến gần.
Một tuần trước hôn lễ, Hạ Chân Ngọc hỏi Chu Cẩn Vũ “Anh nói xem có nên mời người ở cục bất động sản không?”
Chu Cẩn Vũ nói “Tùy em.”
Hạ Chân Ngọc có chút khó xử nói “Nếu không mời, sau này em vẫn làm việc ở đó, có vẻ không ổn lắm. Nhưng nếu mời thì bây giờ cũng đã gần 200 bàn tiệc rồi, bên nhà anh còn phải chọn người để mời, bên em mời như vậy sao được?”
Chu Cẩn Vũ nói “Sợ gì, hôn lễ là của cả em và anh, em muốn mời ai thì cứ mời, em không bị khó xử là được rồi, quan tâm gì người khác!”
Hạ Chân Ngọc nghe xong còn nói thêm “Em có thể mời thật à. Nhưng cũng hơi đáng lo, nhiều người như vậy hôm đó mời R*ợ*u thôi cũng mệt ૮ɦếƭ mất.”
Chu Cẩn Vũ cười nói “Em nghĩ anh là ai, trừ trưởng bối và lãnh đạo, những người khác còn cần Chu Cẩn Vũ anh mời R*ợ*u hay sao? Thật ra cũng chỉ có hơn mười bàn, còn những bàn khác đều là hoa lá cành thôi, không cần để ý đến.”
Hạ Chân Ngọc nghĩ thấy cũng đúng, vì vậy yên tâm viết thiệp mời chuẩn bị đến cơ quan chia cho đồng nghiệp.
Cục bất động sản chấn động, chuyện này thật sự khiến họ tuyệt đối không bao giờ dám nghĩ tới, một nhân viên bé nhỏ trong cục bất động sản của họ lại là Thị trưởng phu nhân! Họ đều cho rằng Hạ Chân Ngọc cùng lắm chỉ là bồ nhí của Chu Cẩn Vũ mà thôi, chia tay lúc nào còn chẳng biết, không ngờ lại kết hôn thật. Vì vậy những người nhận được thiệp mời của Hạ Chân Ngọc đều vui sướng hớn hở, chuẩn bị về nhà khoe khoang với người thân bạn bè, đây chính là hôn lễ của Thị trưởng, mấy người có thể có vinh dự được mời hay không?
Nhất thời tất cả chủ đề của cục bất động sản xoay quanh việc đi dự hôn lễ nên mặc gì, mừng bao nhiêu tiền đều được thảo luận nhiệt tình. Tuy bề ngoài là bỏ tiền ra, nhưng mọi người đều thống nhất cách nghĩ là bất kể mừng bao nhiêu tiền, số tiền này cũng đều có giá trị, bình thường bạn có mừng nhiều hơn nữa, người ta là Thị trưởng còn cần thiết hay sao? Vì vậy tất cả đều hớn hở.
Kết quả Hạ Chân Ngọc lại trịnh trọng tuyên bố, hôn lễ tuyệt đối sẽ không nhận bất cứ tiền mừng hay lễ vật gì, chỉ cần mọi người có thể đi khiến không khí trở nên vui vẻ, cô đã rất cảm ơn rồi. Mọi người nghe xong đều thất vọng mất một lúc.
Một ngày trước hôn lễ, hai bên họ hàng nhà Hạ Chân Ngọc đều đến nhà cô, căn bản không cần người trong nhà Hạ Chân Ngọc mở mồm, họ liền tranh bố trí nhà cửa, chuẩn bị đồ dùng cần thiết, chẳng bù cho lần trước hôn lễ chỉ diễn ra ở một nhà hàng nhỏ, đúng là một trời một vực.
Vì là tái hôn, Hạ Chân Ngọc chỉ muốn Cao Mai Lệ và chị em trong nhà giúp đỡ, áo cưới và lễ phục đã có người đưa tới từ sớm, thợ trang điểm cũng ở lại nhà họ Hạ.
Đêm nay mọi người căn bản đều không thể ngủ được, ai cũng cười cười nói nói, vô cùng náo nhiệt. Thật ra chuyện Chu Cẩn Vũ kết hôn cũng đã trở thành tiêu điểm chú ý của toàn bộ thành phố rồi. Nếu nói con cái của lãnh đạo cử hành hôn lễ thì cũng bình thường nhưng người hiện đang giữ chức Thị trường mà kết hôn thật đúng là không thấy nhiều, hơn nữa nghe nói nhà gái chỉ xuất thân từ một gia đình công nhân bình thường, chỉ vậy thôi cũng đủ để đại bộ phận người hâm mộ quan tâm, ai nói con gái nhà bình thường không thể gả cho cán bộ cấp cao, đây chẳng phải là ví dụ sẵn có đấy sao! Đương nhiên cũng có không ít lời mỉa mai, thờ ơ lạnh nhạt nói hôn nhân như cổ tích này không biết sẽ kéo dài được bao lâu.
Nhưng bất kể thế nào đi nữa, hình tượng Chu Cẩn Vũ gần gũi với nhân dân cũng được tăng lên không ít, lập tức kéo gần khoảng cách với dân chúng.
Cùng lúc đó, Chu Cẩn Vũ cũng nói với Thư ký Trịnh hôn lễ lần này không nhận bất cứ tiền mừng hay quà tặng gì cả, hơn nữa trừ quay phim chụp ảnh ở bên ngoài, những tin tức truyền thông khác không cho phép tiến hành. Đoàn xe kết hôn cũng đơn giản thôi, trừ xe của cô dâu chú rể và mấy chiếc xe con, còn lại đều là xe bình thường để đưa đón người nhà Hạ Chân Ngọc.
Ngày hôn lễ, thợ trang điểm bắt đầu trang điểm cho Hạ Chân Ngọc từ ba rưỡi sáng, gần ba giờ đồng hồ mới xem như hài lòng. Hạ Chân Ngọc cảm giác cửa thứ nhất đã vật vã thế này rồi, không biết hôm nay sẽ trải qua như thế nào nữa.
Sau khi thay áo cưới, Hạ Chân Ngọc chỉ có thể ngồi ngay ngắn trên giường đợi chủ rể đến đón.
Đến khi đoàn người Chu Cẩn Vũ đi vào, chỉ có Cao Mai Lệ đánh bạo trêu ghẹo hai câu, còn những người khác đều không dám làm khó chú rể. Chu Cẩn Vũ nhận bao lì xì của người nhà Hạ Chân Ngọc, sau đó đi vào phòng ngủ, thấy Hạ Chân Ngọc ngồi trên giường liền nhoẻn miệng cười, vợ anh hôm nay cực kỳ xinh đẹp, anh bế ngang Hạ Chân Ngọc định đi ra ngoài.
Người chủ trì và nhiếp ảnh gia thoáng cái ngây ngẩn cả người, há to miệng cũng không nói nên lời, chỉ có thể nhìn những người xung quanh, hi vọng người nhà cô dâu có thể đứng ra nói gì đó.
Cuối cùng vẫn là Cao Mai Lệ nhỏ giọng nói “Thị trưởng Chu, trước tiên ngài cứ thả Chân Ngọc xuống, còn chưa ăn mỳ mà, sao có thể ςướק cô dâu bỏ chạy như thế được?” Gần đây sức khỏe Thị trưởng không tệ lắm, nói bế là bế, động tác thuần thục nhưng đúng là quá sốt ruột rồi.
Sắc mặt Chu Cẩn Vũ thoáng đỏ ửng, đặt Hạ Chân Ngọc lại trên giường, anh đúng là nóng lòng quá, đi theo Chu Cẩn Vũ còn có chị dâu cả và chị dâu ba, họ đều vui vẻ ra ngoài.
Sau đó theo sự chỉ dẫn của người chủ trì, lễ vật đã tặng xong, Chu Cẩn Vũ đổi xưng hô với cha mẹ Hạ Chân Ngọc là “cha”, “mẹ”, nhận lì xì, cùng Hạ Chân Ngọc ăn hết bát mỳ sợi tượng trưng cho vĩnh cửu, cuối cùng cũng có thể bế Hạ Chân Ngọc xuống tầng.
Hạ Chân Ngọc tuy vẫn không nỡ xa cha mẹ, nhưng lần này trong lòng lại chờ đợi và vui sướng nhiều hơn, có thể gả cho người mình thích cảm giác thật sự rất hạnh phúc.
Chu Cẩn Vũ vừa bế Hạ Chân Ngọc ra, ngoài cửa đã có mấy chục người nổ pháo cùng một lúc, lập tức những mảnh giấy bóng đầy màu sức rực rỡ bay đầy trời, theo đó là những lời chúc phúc không ngừng, những gia đình trong tiểu khu 3 tầng đều chạy đến xem.
Sau khi Hạ Chân Ngọc bị Chu Cẩn Vũ bế vào trong xe ngồi xuống liền phát hiện ra một chuyện, bên ngoài sao lại có nhiều xe như vậy, hơn nữa tất cả đều là xe xịn, vì vậy liền hỏi Chu Cẩn Vũ “Không phải anh nói sẽ giảm bớt xe hay sao? Sao lại có nhiều xe thế?”
Chu Cẩn Vũ cười nói “Những chiếc xe đó đều là dân trong thành phố tự phát tổ chức đoàn xe, nhiệt tình vô cùng.”
Hạ Chân Ngọc nói “Ảnh hưởng đã lớn đến thế cơ à? Không phải toàn bộ nhân dân trong thành phố đều biết chuyện anh kết hôn chứ?”
Chu Cẩn Vũ nói “Sao lại chỉ có anh, đây không phải hôn lễ của hai chúng ta à? Không phải anh đã nói nhất định sẽ khiến em nở mày nở mặt gả cho anh hay sao?”
Hạ Chân Ngọc nghĩ, nhiều xe cũng không có gì, nhưng đợi khi hôn lễ qua đi, cô phải chuyển nhà cho cha mẹ nếu không họ đều biết địa chỉ nhà cha mẹ đẻ của cô, không chỉ phiền toái, mà còn không an toàn nữa.
Cuối cùng xe cũng khởi động, cảnh sát lái mô tô và xe cảnh sát đi trước mở đường duy trì trật tự, hai bên đường cái có không ít người dân đều dùng máy quay và điện thoại chụp không ngừng.
Hạ Chân Ngọc có chút bất an giật mình, chuyện này không phải khoa trương quá rồi sao, lúc này tay cô đang nằm trong tay Chu Cẩn Vũ, cô chỉ nghe anh nói “Đừng lo, người bên ngoài không nhìn thấy chúng ta đâu.”
May mà họ không nhìn thấy, nếu không sau này sao cô có thể đi ra ngoài được, làm chuyện gì không tốt đều sẽ có người chụp hình lại mất.
Trong một chiếc xe khác, Trưởng phòng Trương nói với Thư ký Đỗ “Chú em, chú không phải là cánh tay đắc lực của Thị trưởng à, những chiếc xe này là sản phẩm của chú phải không?”
Thư ký Đỗ cười nói “Tôi chỉ làm theo chỉ thị thôi, còn lại đều là quần chúng nhân dân tự phát đấy, tôi đâu có làm gì.”
Trưởng phòng Trương nghe xong gật đầu cười ha ha, vỗ vỗ vai Thư ký Đỗ không nói gì nữa.
Cuối cùng cũng tới khách sạn, Chu Cân Vũ đỡ Hạ Chân Ngọc xuống xe, nhân viên bảo an khách sạn lập tức tiến đến làm thành bức tường người, ngăn nhà báo quay phim chụp ảnh.
Sau khi Hạ Chân Ngọc xuống xe cảm thấy vừa rồi cô nói khoa trương đúng là quá sớm, người đứng rầm rộ ở cửa khách sạn, cảnh tượng vừa rồi ở nhà cô và trên đường chẳng đáng kể chút nào.
Cô chỉ thấy ở cửa khách sạn có những chiếc xe cảnh sát được bố trí, rõ ràng còn có cả xe cảnh sát vũ trang, những chiếc xe này đỗ rất có quy luật, hợp lại thành một bức tường phòng hộ nghiêm mật, hơn nữa còn có nhiều cảnh sát giao thông chỉ huy khách khứa đỗ xe.
Hạ Chân Ngọc chỉ ngẩn ra nhìn cảnh tượng này, thật sự rất đáng sợ.
Cao Mai Lệ chạy đến cạnh Hạ Chân Ngọc cũng đờ người, hơn nửa ngày mới lên tiếng “Trời ơi! Cảnh này thật không thể tưởng tượng nổi, Chân Ngọc, rốt cuộc thì cậu gả cho ai vậy, sau này cậu đi đâu có phải cũng đều mang theo vệ sĩ hay không?”
Thư ký Đỗ đang toát mồ hôi nói “Tình hình thế này cũng rất bình thường. Chưa nói đến tất cả các cấp lãnh đạo thành phố, ngay cả lãnh đạo tỉnh căn bản đều đã đến, cảnh sát cũng phải tập trung nguồn lực. Hơn nữa tất cả họ hàng nhà Thị trưởng Chu cũng đến, tính cả máy bay thuê đến và bạn bè cũng đã rất nhiều người, cấp bậc không hề thấp, công tác bảo an có thể lơ là được hay sao? Tuy đây là việc tư nhưng thân phận của họ ai cũng biết, không thể xảy ra một chút sai lầm nào cả! Lãnh đạo đến nhiều lắm, cô không phát hiện trên đỉnh tòa nhà đối diện cũng có cảnh sát hay sao?”
Hạ Chân Ngọc ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy bốn phía đỉnh tòa nhà thật sự có bóng người lắc lư, cô âm thầm cảm thấy thán phục không thôi.
Chu Cẩn Vũ giúp Hạ Chân Ngọc dưới sự bảo vệ của bức tường người tiến vào khách sạn, đến trước phòng nghỉ, vào bên trong, cuối cùng Hạ Chân Ngọc cũng có thể nhẹ nhàng thở ra.
Chu Cẩn Vũ nhìn Hạ Chân Ngọc nói “Bà xã, sẽ rất nhanh thôi, cử hành nghi thức xong chúng ta sẽ rời khỏi đây.”
Hạ Chân Ngọc nói “Lát nữa anh cũng đừng bắt em nói gì nhé, em sợ lắm.”
Chu Cẩn Vũ cười nói “Anh cũng chỉ nói đơn giản một hai câu thôi, còn lại sẽ do người chủ trì hôn lễ nói hết. Anh sẽ nói chuyện với mọi người trong nhà, em không cần nói gì đâu.”
Tuy vậy nhưng Hạ Chân Ngọc vẫn căng thẳng muốn ૮ɦếƭ, lúc này thợ trang điểm liền cấp tốc đến chỉnh trang lại cho Hạ Chân Ngọc, Chu Cẩn Vũ liền đi ra ngoài trước.
Lúc này Cao Mai Lệ đã vào cùng Hạ Chân Ngọc, nói “Chân Ngọc, trước đó cậu đã nói hôn lễ này sẽ không nhận tiền mừng nhưng tớ thấy hai bên họ hàng bạn bè nhất định vẫn sẽ cho, tớ đã chuẩn bị túi đỏ này cho cậu, cậu thấy có được không?”
Hạ Chân Ngọc nhìn cái túi Cao Mai Lệ mang theo, là túi mua sắm cỡ lớn, cười nói “Cậu đừng dọa tớ, đổi cái khác nhỏ hơn đi.”
Cao Mai Lệ nói “Không đổi được, tớ mang theo cái này vừa thuận tiện, vừa an toàn, túi nhỏ nhỡ đâu rơi mà không biết.”
Hạ Chân Ngọc nghĩ lại thấy cũng đúng liền không nói thêm gì nữa.
Cao Mai Lệ còn nói “Tớ vừa nhìn thấy người chủ trì hôn lễ rồi, là một MC nổi tiếng! Chân Ngọc, cậu nói với Thị trưởng đại nhân, chờ chuyện của hai người xong xuôi bảo anh ấy ký tên cho tớ nhé?”
Hạ Chân Ngọc trợn mắt lườm Cao Mai Lệ, lúc này là lúc nào rồi còn nghĩ đến chuyện đấy, nhưng cô sẽ nhớ chuyện này.
Một lát sau chỉ nghe thấy tiếng âm nhạc vang lên, hôn lễ chính thức bắt đầu.
Người chủ trì nói những lời chúc phúc ***, sau đó mời chủ rể lên đài, phía dưới lập tức vỗ tay như sấm.
Lúc này có người đến mời Hạ Chân Ngọc ra, Hạ Chân Ngọc hít sâu một hơi, dưới sự giúp đỡ của vài người đi vào.
Đi được một đoạn, Hạ Chân Ngọc chỉ có một cảm giác, hội trường này quá lớn, phía dưới ngồi toàn người là người, đầu cô có chút choáng váng, ngây ngốc đứng trước cổng vòm cầm hoa tươi vừa nhận được.
Sau đó nhạc hôn lễ nổi lên, dựa theo những gì đã tập trước, Hạ Chân Ngọc khoác tay cha cô từng bước tiến về phía Chu Cẩn Vũ.
Hạ Chân Ngọc nghĩ thầm, cổng vòm bằng hoa tươi này quá dài, sao đi mãi vẫn chưa đến? Cô vô cùng căng thẳng, chỉ yên lặng bước từng bước, Hạ Chân Ngọc cảm thấy cha cô cũng không khá hơn chút nào, động tác của hai người đều cứng ngắc.
Cuối cùng cũng không có sơ suất nào xảy ra, đi đến cuối cổng vòm, Chu Cẩn Vũ đã sớm chờ cô ở đó, Hạ Chân Ngọc và cha cô dừng lại, chờ Chu Cẩn Vũ đưa tay ra nắm tay cô.
Lúc này Chu Cẩn Vũ đi tới trước mặt cha Hạ Chân Ngọc nói “Cha, cảm ơn cha mẹ đã giao Hạ Chân Ngọc cho con, con nhất định sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt, cha mẹ cứ yên tâm.”
Cha Hạ Chân Ngọc vui vẻ nhẹ gật đầu.
Lúc này Chu Cẩn Vũ lại cười với Hạ Chân Ngọc, đột nhiên quỳ một gối xuống, hội trường không ai ngờ Chu Cẩn Vũ có thể làm như vậy, ngạc nhiên ồ lên, sau đó hoàn toàn yên tĩnh.
Lúc này, giọng nói của Chu Cẩn Vũ vang lên trầm thấp “Chân Ngọc, cảm ơn em đã gả cho anh, cảm ơn em đã yêu anh, cảm ơn em đã để anh có cơ hội được trở thành người bạn đời sống bên em. Hôm nay anh ở trước mặt mọi người chính thức cầu hôn em, Chân Ngọc, em có đồng ý lấy anh không?”
Hạ Chân Ngọc sớm đã lệ nóng dâng trào, ánh mắt trở nên mơ hồ, chỉ có thể hấp tấp gật đầu, một lúc sau mới xúc động lên tiếng “Em đồng ý! Chu Cẩn Vũ, em đồng ý lấy anh!”
Chu Cẩn Vũ tươi cười đừng lên, đón lấy tay Hạ Chân Ngọc từ tay cha cô, hai người khoác tay nhau đi lên đài, lúc này tất cả mọi người mới kịp phản ứng, cả hội trường lập tức vỗ tay rầm trời và trầm trồ khen ngợi không ngớt.
Chu Cẩn Quốc cười nói “Chú năm à, chú còn chơi trò này, thật sự là không còn đường lùi nữa rồi, rất K**h th**h!”
Anh nhìn những người phụ nữ trong nhà đều lau nước mắt liền nói “Mọi người sao thế, chỉ có mấy câu của chú năm mà đã cảm động rồi, sao có vẻ còn xúc động hơn cả cô dâu vậy?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc