Hoàng Tử Truyền Kỳ - Chương 19

Tác giả: A Đậu

Sáng sớm bị Như Ý lăn qua lăn lại đến tỉnh, vẫn còn ngái ngủ. Tuy nay đã đuổi được tộc Tà Da đi nhưng thao luyện mỗi ngày vẫn không hề dừng lại. Tuy ta không cần xếp hàng cùng binh sĩ rèn luyện nhưng cùng thời gian đó mỗi ngày mang một đống phụ trọng mà luyện võ không phải chuyện gì dễ chịu. Lao động tay chân nặng nề mỗi ngày khiến cho ta cứ đến tối lại ngủ rất say, sau đó mỗi sáng sớm bị Như Ý dùng phương thức đáng yêu này đánh thức. Ừm, còn hơn cả đồng hồ báo thức nha, này cũng coi như một loại hạnh phúc đi.
Chậm rãi mở mắt, nhìn Như Ý đang nhẹ nhàng liếm cắn môi ta, đôi môi hồng nhạt, cái lưỡi hồng nhạt, mỗi sáng sớm đều phải cự tuyệt mê hoặc như vậy, quả nhiên ý chí của ta rất mạnh *âm thầm cảm thán* …
Chỉ là hôm nay, cứ có cảm giác không muốn đẩy ra, đây là do tâm lí đã dần dần tiếp nhận y rồi sao?
Môi y rời khỏi ta, đôi mắt ướt sũng nhìn vào đôi mắt vừa mở ra của ta, “Tiểu Thu tỉnh rồi?”
Ta hơi gật đầu, y lại bò về lòng ta, cọ cọ như không muốn rời đi. Ta cũng không giục y, từ giờ tới lúc luyện tập buổi sáng còn một ít thời gian.
Như Ý gối đầu lên chỗ giữa cánh tay và bả vai ta, hai tay đặt trước иgự¢ ta.
Ta vươn tay kia kéo chăn cho y, “Như Ý nghỉ ngơi thêm một chút, không cần dậy gấp đâu.”
Sau đó định đứng lên tắm nước lạnh, phản ứng sinh lí của nam nhân mỗi sáng sớm, lại thêm hành vi nghịch lửa của Như Ý, phải dùng nước lạnh để dập đã thành một bước trong lập trình khởi động buổi sáng của ta.
Bắt đầu từ lúc nào, đã không còn để ý rằng ta và Như Ý là đồng giới? Từ lúc nào bắt đầu nghĩ hôn môi đơn giản chỉ là hành vi nghịch lửa?
Dần dần … Dần dần … Cái từ này quả nhiên lợi hại thật.
Không như bình thường để ta đứng dậy, Như Ý ngày càng áp sát lại, tay cũng bắt đầu xấu xa lần xuống dưới, nhẹ giọng nói, “Tiểu Thu, để ta giúp ngươi giải quyết có được không?”
Nói là nói vậy, tay y đã nhanh chóng tìm được nơi đang hưng phấn kia. Ta nhẹ nhàng nắm lấy tay y, cúi đầu nhìn, bất đắc dĩ nói, “Như Ý, ngươi định làm gì?”
Như Ý vểnh miệng, nhẹ nhàng, “Ta muốn giúp ngươi thôi mà, cứ nhịn mãi không tốt cho cơ thể đâu.”
Ta là vì ai mà thành như thế, vì ai mà chịu đựng hử? Nếu đổi là người khác, nếu trước mặt không phải là Như Ý ta yêu thương che chở từ nhỏ đến lớn, ta nghĩ bất luận là nam hay nữ mình cũng không khiến bản thân nhẫn nhịn thế được, có Dụς ∀ọηg thì phải nên nhanh chóng giải quyết mới đúng. Nhưng đối phương là Như Ý, ta không thể vô trách nhiệm như thế, bản thân ta thì không sao, chỉ không muốn tương lai Như Ý phải hối hận.
Hơi cười khổ, nói, “Ta không có vấn đề gì.”
“Nhưng mà ta có.” Như Ý cọ cọ ta, để ta cảm nhận bộ phận đang trướng lên của y.
Xem ra hôm nay y không bỏ qua cho ta đâu, không còn cách nào khác đành bất đắc dĩ hỏi y, “Ngươi học mấy thứ này từ đâu?” Tuy nói đây là bản năng sinh lí của đàn ông nhưng xung quanh Như Ý chỉ có mình ta, ta không dạy y, y thế nào mà trở nên lớn mật như vậy?
Như Ý đắc ý nói, “Ngươi quên ta học cái gì à, sao lại không biết mấy thứ này?”
Ta quên mất thật.
Đành mở miệng hỏi, “Ngươi không quên ước định của chúng ta đấy chứ?”
Như Ý gật đầu, “Ta chỉ là muốn quan tâm ngươi, nào có ý gì khác đâu? Được không, Tiểu Thu?”
Kì thực lòng ta đã từng chút từng chút tiếp thu ngươi, Như Ý, chỉ là không nói cho ngươi thôi. Thử xem sao? Cũng tốt. Rốt cuộc gật đầu, liền thấy biểu tình kích động trên gương mặt tuyệt đẹp của Như Ý.
Nhìn Như Ý hưng phấn ngồi dậy, xốc chăn lên rồi chen vào giữa hai chân ta, ૮ởเ φµầɳ ta ra, hai tay cầm lấy Dụς ∀ọηg của ta. Ta nhắm mắt lại, lẳng lặng hưởng thụ cảm giác tiêu hồn từ đôi tay non mềm của Như Ý. Có thể do tâm lí ảnh hưởng, tuy rằng động tác của Như Ý khá vụng về nhưng cảm giác này so với chính mình dùng tay thì càng hưng phấn hơn. Những động tác trúc trắc của y làm kéo dài cảm giác thư thích của ta, cũng làm cho ta không vội hưng phấn mà tới cao trào. Dụς ∀ọηg của ta tuy càng lúc càng dày đặc hơn nhưng không phát tiết ngay, chỉ lẳng lặng cảm nhận cảm giác tuyệt vời Như Ý gây cho ta.
Như Ý lấy tay trên dưới hoạt động, Dụς ∀ọηg của ta trong tay y càng lúc càng trướng lớn hơn, lại nghĩ đến bình thường Như Ý cũng lấy tay ve vuốt bản thân như vậy, trong иgự¢ liền dậy lên một cảm giác hưng phấn khác thường.
Như Ý tựa hồ hơi sốt ruột, ta mở lớn mắt nhìn chóp mũi và trán y đọng lại một lớp mồ hôi mịn, vươn tay gỡ bàn tay đang nắm lấy Dụς ∀ọηg của ta, dịu giọng nói, “Như Ý, ta được rồi.”
Y bận rộn nửa ngày rồi, ta vừa định vươn tay ôm y vào lòng, Như Ý lại đỏ mắt lên, nhẹ giọng hỏi ta, “Tiểu Thu không thích sao?”
Không thích? Không thích cái gì? Chuyện Như Ý vừa làm ư?
Ta mỉm cười lắc đầu, “Không phải a, Như Ý khiến ta rất thoải mái, ta rất thích.”
“Vậy là ta làm không tốt sao?
Cái này … bảo ta phải trả lời thế nào? Đành trái lương tâm nói, “Ta thấy được rồi, Như Ý, không phải do ngươi làm không tốt.”
“Ta đây còn muốn … Ngươi cũng không có … không có …” Như Ý nói một cách tội nghiệp.
Thở dài, Như Ý, bàn tay xinh xắn của ngươi ta rất thích, cũng khiến ta rất thoải mái, nhưng mà kĩ thuật thực sự có hơi … Được rồi, dù sao thì luyện tập buổi sáng ta không phải tham gia, vậy cùng ngươi cũng được.
Gật đầu, lại nằm xuống.
Như Ý hài lòng lại ôm lấy Dụς ∀ọηg của ta, thực như một đứa trẻ chiếm được đồ chơi, tay y động động hai cái, đích xác rất thoải mái, ta nhẹ nhàng nhắm mắt lại, dù là không phát tiết được thì đây cũng là một hưởng thụ tuyệt vời. Đột nhiên cảm thấy ẩm ướt, mở mắt nhìn, thì ra Như Ý vừa vươn đầu lưỡi liếm Dụς ∀ọηg của ta một chút, sau đó y nhìn ta mỉm cười, nụ cười khuynh quốc.
Ta còn đang đờ ra, Như Ý đã mở cái miệng nhỏ xinh, nỗ lực ngậm Dụς ∀ọηg của ta vào, thật ẩm ướt, thật ấm áp, còn hơn cả tay, này là một loại cảm giác khác.
Ta không thể suy nghĩ, chỉ theo Dụς ∀ọηg chìm nổi, thật thoải mái …
Phát tiết đi ra, Như Ý không hề tránh né mà nuốt toàn bộ dịch thể của ta xuống, sau đó liếm sạch sẽ Dụς ∀ọηg của ta, đây là yêu tinh chuyển thế sao? Lần đầu đã có thiên tư như thế này?
Ta ngồi dậy ôm y vào lòng, bờ môi y không hồng nhạt như bình thường mà đỏ bừng, phải giúp ta ngậm lấy lâu lắm sao? Giúp y xoa xoa nhẹ gương mặt, không hỏi y không ngại bẩn sao, bởi vì biết y sẽ trả lời, chỉ cần là của ta, y sẽ tiếp thu.
Như Ý tựa vào иgự¢ ta nhắm mắt thở phì phò, so với một ta cao lớn cường tráng, da lại sẫm màu thì y thực như một nữ hài. Thế nhưng y là nam chân chân chính chính, một nam nhân còn đẹp hơn cả nữ nhân.
Người kia nói chỉ là hỗ trợ nhưng hỗ trợ kiểu này, quan hệ của chúng ta làm sao còn quay về như lúc trước? Thực đúng là một tiểu hồ ly. Chuyện hôm nay hẳn là y đã mưu tính từ trước.
Tuy y đạt được mục đích nhưng cũng là dưới sự dung túng của ta, ta cũng nên gánh phân nửa trách nhiệm đi.
Ta vươn tay chạm tới trung tâm Dụς ∀ọηg của y, bởi vừa rồi mệt mỏi mà đã mềm mại xuống, bị ta sờ vài cái đã trướng dần lên, thích ta đến thế sao?
Ta cười cười nhìn Như Ý đỏ mặt, vừa rồi lớn mật phóng túng như thế, giờ lại ngượng ngùng dúi đầu vào lòng ta. Bỗng trong đầu nảy ra một chủ ý, ta cúi xuống bên tai Như Ý nói, “Như Ý tự mình làm có được không? Ta muốn xem.”
Trong đầu vừa YY cảnh này …
Như Ý nhìn ta không thể tin được, ta nhốt y giữa hai chân mình, gật đầu xác nhận, híp mắt nhìn y đỏ mặt không biết làm sao, lại ghé vào tai y dụ dỗ, “Ta thật muốn nhìn Như Ý mà, nếu Như Ý không muốn cho ta xem thì thôi vậy.”
Như Ý làm một cái gật đầu thật nhanh tựa như tráng sĩ chặt cổ tay, nửa tựa vào lòng ta, nhắm mắt lại, sau đó hai tay hơi run cởi tiết khố, cặp đùi trắng nõn và Dụς ∀ọηg đã nửa đứng thẳng trong bụi cỏ lộ ra.
Vật này của Như Ý nên hình dung thế nào nhỉ … Ừm …. Giống như diện mạo của y, tinh xảo … So với ta thì có vẻ … ừm … xinh xắn … Quả nhiên cái này có quan hệ với dáng người …
Màu sắc rất nhạt, rất xứng với làn da Như Ý, thật đẹp và đáng yêu.
Hai tay Như Ý chậm rãi đi tới, toàn thân hồng cả lên, nửa do xấu hổ nửa do hưng phấn. Ngón tay tuyết trắng dài nhỏ phối hợp với vật như ngọc kia, rất đẹp mắt. Hai tay y chậm rãi di động trên dưới, hơi thở dần hào hển, nhưng y vẫn cắn chặt môi cố không phát ra âm thanh, có thể là do ta bên cạnh khiến y khẩn trương, cho nên Dụς ∀ọηg vẫn vô pháp đến đỉnh. Nhìn y nỗ lực thật lâu, đôi mắt nhắm chặt, cắn môi, ta thực sợ y phát khóc đến nơi.
Lại nhìn cặp đùi trắng nõn kia, vươn tay chạm nhẹ, thực trơn thực mềm …
Ta vừa ᴆụng vào thân thể của y liền khiến y run rẩy một chút, mở mắt nhìn ta. Ta ôm lấy y, hôn lên mắt, lúc này Như Ý lại khép mắt, cảm thụ bàn tay ta từng chút lướt qua bên sườn trong của đùi, nhẹ nhàng vuốt ve y, lại dùng một tay ϲởí áօ lót của y, lộ ra thân thể trắng như ngọc. Bởi không thích hoạt động, trên người y không có chút cơ bắp nào, cũng không hề có sẹo, là một cơ thể cân xứng mĩ lệ. Tay ta chậm rãi từng chút мơи тяớи da thịt lõa lồ của y, thực thích cái cảm giác vừa trơn vừa mềm này. Hồng anh trên иgự¢ y dưới bàn tay ve vuốt của ta đã đứng thẳng lên, thật là mẫn cảm … Vì vậy lại vuốt ve nơi nọ, không biết ở đây sẽ khiến y có cảm giác đến thế nào? Cảm thấy được hồng anh dưới ngón tay ta chậm rãi cứng dần, chậm rãi trướng lớn mà đứng thẳng lên. Rốt cuộc y cũng mở miệng, không ngừng ՐêՈ Րỉ, cảm giác từ nơi này thoải mái thế sao? Vì vậy ta vươn cả hai tay chuyên tấn công nơi nọ, xoa nắn đè ép khiến y thở dốc liên tục trong lòng ta, thân thể cũng không ngừng đong đưa, nửa như muốn chạy trốn đôi tay ta, nửa lại như muốn được càng nhiều âu yếm từ ta. Dưới vuốt ve của ta và “nỗ lực” của đôi tay y, rốt cuộc y cũng đạt được cao trào.
Kéo chăn bao lấy y, mặc y há miệng thở dốc trong lòng ta, đối với người này, ta dường như không chỉ có yêu thương. Y có thể vì ta làm được những điều đó, nếu chỉ đơn thuần là ỷ lại và thân tình thì sao có thể. Có lẽ, y lấy phương thức làm vợ để thích ta.
Thấy dáng vẻ hưng phấn cao trào của Như Ý, Dụς ∀ọηg vừa phát tiết của ta lại bừng bừng bốc cháy. Nếu đã có Dụς ∀ọηg với y, vậy rõ ràng là ta không còn coi y là một đứa trẻ mà chăm nom và yêu thương nữa. Muốn có được tất cả những gì tốt đẹp nhất của y, muốn việc y vừa làm sẽ chỉ vì mình ta, ta chưa từng nghĩ mình cũng sẽ có ham muốn độc chiếm mạnh như thế.
Như Ý trong lòng ta từ từ bình ổn hơi thở, giương đôi mắt đen láy tràn ngập mong chờ nhìn ta. Chỉ vì ta vuốt ve da thịt y, hôn lên mắt y, đã cho y mong chờ như vậy?
Cũng tốt, nếu ta đã xác định, làm gì còn phải dằn vặt Như Ý? Y đã một mình nỗ lực và chờ đợi bao năm nay.
Ta cúi đầu hôn lên môi y, tuy mấy năm nay Như Ý mỗi ngày đều hôn ta nhưng ta chưa từng đáp lại, nụ hôn của chúng ta vẫn chỉ dừng lại ở bước môi chạm môi.
Lúc này, ta thật sâu hôn y, dùng lưỡi mình cuốn lấy lưỡi y, liếm khắp khoang miệng bên trong. Ta chưa từng biết, một nụ hôn có thể ngọt ngào đến như vậy, có thể khiến ta sa vào trong đó không muốn ly khai.
Như Ý chỉ đờ ra một chút, sau đó nhanh chóng vươn tay ôm cổ ta, hưởng thụ nụ hôn đầu của chúng ta.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc