Hoa Tâm Tổng Giám Đốc - Chương 05

Tác giả: Vân Thanh

Như thường lệ, sau khi chạy xong, nàng lại trở về nhà trọ nho nhỏ ở khu tập thể của mình, cùng bảo vệ khu tập thể gật đầu xem như chào hỏi, nàng bước vào thang máy, bấm số lầu 18
Thang máy rất nhanh đã đi lên, căn hộ này chính là hang ổ nho nhỏ của nàng, tuy rằng nàng đã đem tất cả tiền để giành của mình toàn bộ quăng vào nó, nhưng vẫn không đủ tiền để mua đồ dùng, toàn bộ căn phòng có vẻ trống rỗng, nhưng ít nhất cũng là không gian riêng của nàng, nàng rất thỏa mãn, điều tiếc nuối duy nhất là, nàng như cũ, vẫn không thể thoát khổi sự khống chế của ba
Mà hiện tại, ngay cả một chút tự do nàng cũng không có
Nghĩ tới tương lai sắp sửa cùng một nam nhân thành hôn, nàng liền cảm thấy hoảng hốt, khuôn mặt của Cung Thần Hạo lại rõ nét hiện ra trong đầu nàng
Khẽ thở dài một cái, nàng đi ra khỏi thang máy, cùng người hàng xóm đối diện vừa vặn đi vào thang máy mỉm cười chào hỏi, như thường lệ bắt tay với người ta, nàng trở lại căn hộ nhỏ của mình, nấu một ấm nước nóng thoải mái tắm, khi đang lúc lau tóc thì điện thoại lại vang lên
Điện thoại của nàng không phải là loại điện thoại biểu hiện điện báo thông thường, cho nên nàng cũng không biết người gọi đến là ai
Nàng đứng trước điện thoại trừng mắt nhìn một hồi lâu, thầm đánh giá tính nhẫn nại của người gọi đến thật tốt,biết chắc không thể là ba, nàng mới dám tiếp điện thoại
"A lô"
"Thì ra ngươi đang ở nhà. mờ cửa , ta ở ngoài cưa" Tiếng nói của Tô KHải Nhân vang lên
Lôi Dĩnh sững sốt, một chút vui mừng toát ra từ trong mắt
Nàng gác điện thoại xuống, nhanh chóng đi về phía cửa chính
Trong tích tắc, cửa đã được mở ra, mi mắt khắc sâu nụ cười sáng lạn, nàng chào đón Tô Khải Nhân
Vào hai năm trước khi nàng chuyển nhà thì lúc đó ở quán cà phê nàng làm việc, nàng đã tình cờ quen được cô gái hoạt bát sáng sủa này, cùng "nàng"(*Tô Khải Nhân ) ở chung rất vui vẻ, hai người luôn có nhiều chuyện nói không hết, nhiều chủ đề tán gẫu không thôi, tuy rằng nàng luôn là người lắng nghe, nhưng nói chuyện với Tô Khải Nhân luôn khiến nàng vui vẻ
Có khi nàng rất kì quái, không biết gia đình của Tô Khải Nhân như thế nào, lại dưỡng dục ra được một cô gái mạnh mẽ, lạc quan, lại biết chăm sóc như thế. Sau này nàng mới biết, Tô Khải Nhân là cô nhi, từ nhỏ lớn lên trong cô nhi viện,ngãm lại mình, nàng thấy mặc dù Tô Khải Nhân là cô nhi nhưng lại may mắn hơn so với nàng, nàng chỉ có một gia đình không giống gia đình, một người cha không phải là cha
"Tiểu Dĩnh, ngươi ở bên trong làm gì đó? Nhấn chuông cửa cả nữa ngày trời cũng không thấy mặt, chỉ khi gọi điện thoại mới biết là ngươi có ở nhà" Tô Khải Nhân lách người bước vào phòng, miệng nho nhỏ oán oán nói
"Ta vừa chạy bộ lúc sớm xong, lúc ngươi tới hẳn là ta đang tắm" Lôi Dĩnh gác lại tâm tình không tốt vừa rồi, mỉm cười nhìn con người vui vẻ đầy sức sống này
"Thói quen chạy bộ lúc sáng sớm của người không sửa được a!" Tô Khải Nhân nói xong liền đặt ௱ôЛƓ ngồi không chút thục nữ xuống sô fa
"Thói quen đó rất khó sửa đỗi"
"Nói cũng đúng" Tô Khải Nhân nói xong, bắt đầu đảo mắt nhìn quanh phòng ở
Lôi dĩnh đem nước trái cây từ trong tủ lạnh ra, đi đến trước mặt Tô Khải Nhân đưa cho nàng
"Oa .....thực mát!! Đúng rồi, nghe nói ngươi muốn kết hôn ??" Tô Khải Nhân vừa uống nước trái cây, vừa cẩn thận hỏi
Cầm chặt bình nước trái cây trong tay, Lôi Dĩnh cúi đầu tránh ánh mắt của nàng
"Ta vẫn cho chúng ta là tri kỉ, không ngờ thì ra chỉ là mình ta mộng tưởng" Tô Khải Nhân cố ý nói, nếu hôm nay nàng không xem tin này trên báo, nàng cũng không thể tin được bạn tốt của nàng sắp kết hôn
"Tiểu Nhân, cái ngươi biết là không phải mà!" Lôi dĩnh ngẩng đầu lên lo lắng phủ nhận
"không phải sao? Ta cũng không dám khẳng định" Tô Khải Nhân đoạt lấy bình nước trái cây từ tay nàng, cứ thế uống hết
Lôi Dĩnh thở dài " Được rồi, ta không nói cho ngươi, bởi vì đây là cuộc hôn nhân không đáng để chúc phúc, hơn nữa ta cũng không muốn làm cho bản thân thêm hỗn loạn"
"Sự tồn tại của ta khiến ngươi cảm thấy hỗn loạn sao?" Tô Khải Nhân nhìn nàng
"Ta vẫn chờ đợi, vẫn hi vọng có được hạnh phúc gia đình giống người bình thường khác, không ngờ cuối cùng lại thành ra như thế này, hôn nhân của ta chỉ là cuộc trao đổi lợi ích, mà người được lợi cũng không phải là ta" Hâm mộ và ghen tị là bản tính của con người, mà nàng cũng chỉ là một người bình thường
"Đồ ngốc!" Tô Khải Nhân quở trách "Ngươi đành cam chịu số phận như vậy sao? Làm ơn đi, ngươi mấy tuổi rồi?"
"Ta đã trưởng thành, ta có quyền tự chủ, ta đây cũng biết, nhưng có những chuyện không phải mình muốn làm là có thể làm được, vì chuyện này ta cũng đã từng tranh đấum nhưng ngươi cũng biết ba ta tính tình không được tốt, đối với ta cũng chỉ có lạnh lùng, hắn tới bây giờ cũng không xem ta là cón gái của hắn, trong lòng hắn, con gái chỉ có một, chính là Lôi Tiệp Nhi, con ta, cũng lắm cũng chỉ là một con cờ, tùy thời để hắn điều khiển đổi lấy lợi ích...." Lôi dĩnh ngừng lại một chút, rồi tiếp tục " Dù sao bị gả đi, cũng có thể rời khỏi cái gia đình đó, cho dù là nhảy vào một cái hố lửa khác, cũng vẫn tốt hơn so với bây giờ"
"Ta đã hiểu, ngươi là muốn dựa vào cuộc hôn nhân này, thoát khỏi Lôi gia" Các nàng là bạn tốt, nỗi niềm khó nói của Lôi Dĩnh, nàng một hai biết rõ
"Đúng vậy a, nếu không thể cự tuyệt, vậy thì ta cũng chỉ có thể ở trong khổ tìm vui, coi như đây là lần cuối cùng ngươi đáp trả lại công ơn dưỡng dục của hắn"
"Ta cũng biết, nhưng mà......." Tô Khải Nhân liếc xéo nàng "Ngươi biết chồng tương lai của mình là ngươi như thế nào không?"
"Ta cũng không để ý...."
"Ta đã hiểu, ngươi là muốn dựa vào cuộc hôn nhân này, thoát khỏi Lôi gia" Các nàng là bạn tốt, nỗi niềm khó nói của Lôi Dĩnh, nàng một hai biết rõ
"Đúng vậy a, nếu ko thể cự tuyệt, vậy thì ta cũng chỉ có thể ở trong khổ tìm vui, coi nhý ðây là lần cuối cùng người đáp trả lại công õn dưỡng dục của hắn"
"Ta cũng biết, nhưng mà......." Tô Khải Nhân liếc xéo nàng "Ngươi biết chồng tương lai của mình là người như thế nào ko?"
"Ta cũng ko để ý...."
"Ngươi nên để ý" Tô Khải Nhân cắt lời nàng "Cho dù đây là cuộc hôn nhân vì lợi ích, nhưng chuyện chưa bắt đầu, ngươi cũng ko nên buông tha cho nó a"
"Ta thì có thể làm cái gì?"
"Vậy thì bắt đầu với việc tìm hiểu chồng mình đi" Tô Khải Nhân hào phóng từ trong túi lấy ra một quyển tạp chí, mở tạp chí ra chọn lấy một tờ, rồi lại đem tạp chí đẩy ra trước mặt nàng " Cung Thần Hạo, vừa có gia tộc khiến người ngoài nhìn hoa mắt, vừa là một nam nhân tuấn mỹ, lòng của ngươi có bùm bùm rung động ko a?"
Lôi Dĩnh nhìn vào tấm ảnh chụp,người trong hình, đôi mắt thâm thúy,mũi thẳng cao, môi gợi cảm mỏng manh pha chút chút nụ cười bất cần đời
"Có phải làm tuấn tú lắm hay ko?" Tô Khải Nhân thấy nàng nhìn chằm chằm ảnh Cung Thần Hạo, trêu ghẹo hỏi
"Ách...."
"Đây là số báo đặc biệt chuyên viết về các nhân vật nổi tiếng trên thế giới của Anh , ngươi biết ko?"
"Ngươi biết rõ là ta ko có khả năng xem cái loại tạp chí này mà" Năng lực ngôn ngũ của nàng vĩnh viễn là nỗi đau trong lòng
"Ta muốn nói thêm cái này" Tô Khải Nhân vung vung tay " Tháng này thế giới vừa bầu ra một trăm cái tên độc thân quý tộc Cấp Hoàng Kim, hắn được xếp thứ tám, vị hôn phu của ngươi đúng là quy tế kim cương (*con rể quý), ngươi có biết vận may của mình khiến cho nhiều nữ nhân cảm thấy ghen tị ko?"
"Là vận may sao?" Lôi Dĩnh lẩm bẩm, nàng tình nguyện lấy một người chồng bình thường có tình yêu còn hơn là muốn cái vận may này
"Nhưng mà....." Tô Khải Nhân đem lời nói xoay chuyển, sắc mặt có chút đông cứng : "Nghe nói hắn là một Hoa Hoa công tử, gặp ai cũng ko cự tuyệt"
Lôi Dĩnh ko ngoài ý muốn, nàng cười cười : "Ko sao, dù sao cũng chỉ là một cuộc hôn nhân hợp đồng, chờ hết hạn, ta chỉ mong lấy lại tự do, còn về phần khác, ta tuyệt ko ôm hi vọng"
"Ngươi rất tiêu cực, Tiểu Dĩnh. Hạnh phúc là do chính mình sáng tạo, nếu lúc trước ta và ngươi giống nhau, nếu trong lúc đó ta cũng cam chịu thì ko có hạnh phúc như ngày hôm nay huống chi làm như vậy cũng ko giống ngươi"
"Vậy ta làm sao mới có thể sáng tạo được hạnh phúc của chính mình? Ngươi biết ta ko thể cự tuyệt cái hôn sự này, chẳng lẽ ngươi đề nghị ta đào hôn , làm một tân nương chạy lạc sao?"
"Đương nhiên là ko phải" Tô Khải Nhân lắc đầu " Ngươi ko dám, cũng ko muốn ruồng bỏ cha ngươi, hôn sự này vốn dĩ ko có đường sống, ngươi cũng muốn lợi dụng nó để đạt được mục đích của chính mình, ta đương nhiên sẽ ko đề nghị ngươi làm tân nương chạy lạc, làm như thế chuyện làm ăn của ông già nhà ngươi sẽ tràn ngập nguy cơ, cho dù có người muốn mẹ hắn, hắn cũng sẽ bán cả mẹ. Ta tin tưởng cho dù ngươi có chạy thoát , trốn đến chân trời góc biển, hắn cũng sẽ đem ngươi tìm ra, sau đó tìm người mua khác"
Lôi Dĩnh bởi vì hai chữ "người mua" mà cả người co rúm
Nàng theo bản năng nắm chặt 2 tay, cho dù hiện tại trời rất nóng, nàng cũng có thể cảm giác được khí lạnh, khí lạnh thấm sâu tận đáy lòng
"Vậy là sao? Nếu ko phải cỗ vũ ta đào hôn, ngươi nói thứ hạnh phúc tự mình sáng tạo là thứ hạnh phúc gì?"
Trừ bỏ mục đích của ngươi ra, ngươi cũng có thể mở rộng tấm lòng mình, nhận Cung Thần Hạo, cùng hắn bồi dưỡng tình cảm, thứ hạnh phúc ta muốn nói đến chính là ngươi cùng chồng ngươi bồi dưỡng tình cảm để đạt được hạnh phúc a" Tô Khải Nhân nói xong vẫn ko quên nhìn về hướng nàng trừng mắt
Lôi Dĩnh trầm mặc, cùng nam nhân xa lạ bồi dưỡng tình cảm sao?
Nàng ko nghĩ rằng mình có thể, hơn nữa đối tượng của nàng lại là một playboy, nàng rất khó tưởng tượng, nếu một khi nàng tâm đầu ý hợp với hắn, lỡ nhận được tin hắn vô tình phản bội, thì rốt cuộc , kẻ bị tổn thương ko ai khác mà chính là nàng
"Nhưng mà Khải Nhân, tin tức báo chí viết về Cung Thần Hạo cũng ko phải tin tức hay ho gì, chẳng lẽ ngươi muốn ta cùng một playboy bồi dưỡng cảm tình....." Lôi Dĩnh phi thường do dự lắc đầu " Ta ko biết......"
"Ko sao, cứ thuận theo tự nhiên đi, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho ta" Tô Khải Nhân nói
"Ừ" Lôi Dĩnh gật đầu
"Ngày mấy đính ước?"
"Ách....ngày gì?"
"Ngày kết hôn a?"
"Thứ tư tuần sau, ngày tám tháng tư"
"Gấp vậy?" Thời gian cũng quá nhanh rồi
"Bởi vì ông hắn hiện tại ở bệnh viện trị bệnh, đây cũng là nguyên nhân khiến hắn muốn ly hôn" Lôi Dĩnh bất đắc dĩ nói
"Ai nha! Thời gian ko còn sớm nữa, ta nếu ko về nhà, sẽ bị chồng ta truy nã mất" Tô Khải Nhân nhìn nhìn đồng hồ , đứng lên " Ta đi trước, có việc cứ gọi điện thoại cho ta, còn nữa, ta muốn làm phù dâu, tuy rằng ta đã kết hôn,a...."
"Ừ, đã biết, đi đường cẩn thận" Nhìn theo bóng dáng nàng rời đi, Lôi dĩnh đóng cửa lại, chuyện kết hôn này nàng có thể cùng hắn bồi dưỡng cảm tình hay ko? Đó là một vấn đề ko thể hiểu hết
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc