Hoa Tâm Tổng Giám Đốc - Chương 02

Tác giả: Vân Thanh

Lôi dĩnh nhìn chung quanh một chút, tìm một góc tường để ngồi, nàng không muốn có người quấy rầy mình, thầm nghĩ hảo hảo ở đây mà phát tiết. Đem túi xách tùy ý ném sang một bên, ngồi xuống
“Phục vụ, cho tôi mười hai chai bia.” Lôi dĩnh hào sảng hô, nàng cũng chưa từng kiêu ngạo gọi ra số lượng bia lớn như vậy
“Tiểu thư,cô thật sự cần nhiều như vậy sao? ?” Người phục vụ thấy nàng độc thân một mình, cũng có chút vì nàng mà lo lắng,một nữ sinh đáng yêu như thế thì ko biết có thể uống được bao nhiêu chai đây?
“Sợ ta không trả tiền sao?” Đôi mi thanh tú của Lôi Dĩnh hơi nhiếu, nàng chẳng qua mà muốn phát tiết một chút, chẳng lẽ như vậy cũng không được sao?
Người phục vụ biết cũng ko nên nói nhiều, hắn đành bước nhanh ra quầy bar, rất nhanh đã trở lại đem 12 chai bia đặt trước mặt nàng.
Có lẽ vì khát, có lẽ vì nóng, cũng có lẽ vì thật sự phiền lòng, lôi dĩnh cầm lấy một chai bia, uống một hơi cạn sạch, ở trong này, chỉ có thể làm như vậy mới có thể khiến tâm tình được thư thái, khiến nó trầm luân, lại trầm luân!
Cũng chỉ có thể thông qua thứ R*ợ*u này kìm hãm tư tưởng của mình, khiến nó không chuyển động, ko cần phải tự hỏi nữa~~~~
Tự dưng, đột ngột muốn kêu mình kết hôn? ?
Hỏi cả thiên hạ xem có phụ thân nào như vậy? ?
Ngay cả một cơ hội cùng nàng thương lượng hắn cũng ko cho,đã đem tương lai nàng giao cho một nam nhân chưa từng gặp mặt? ?
Vì sao không phải tỷ tỷ? ? Vì sao? ?
Tỷ tỷ rõ ràng lớn hơn mình,tại sao hắn lại chọn mình? ?
Nàng mới hai mươi ba tuổi, cuộc sống độc thân còn chưa sống đủ,trở về nhà đã nghe thấy tin tức kinh thiên động địa này! !
Chẳng lẽ hạnh phúc cả đời của nàng lại chôn vùi trong tay Hoa Hoa đại thiếu gia Cung Thần Hạo sao? ?
Phiền, phiền đã ૮ɦếƭ ~~~~
Chai bia thứ hai uống xong, trong khoảnh khắc nàng đã thấy sao bay đầy trời, đầu thoáng có chút choáng váng, lôi dĩnh biết, uống R*ợ*u mạnh như vậy, thực đã ghiền
Nhẹ nhàng mà tựa vào sô pha, hơi hơi nheo lại hai mắt, nàng hưởng thụ cảm giác thỏa mãn tràn đầy, trần nhà chuyển động, nàng cũng chuyển động, tâm tình cũng dễ chịu một chút
Nàng không biết uống R*ợ*u có thật giải sầu được hay ko, nhưng R*ợ*u ít nhất cũng có thể khiến nàng mê mệt,vậy cũng có thể xem như là một chuyện tốt đi!
Chai bia thứ 3 vừa uống được một nữa, lôi dĩnh đã có cảm giác mãnh liệt buồn nôn, dạ dày lợi hại một khắc muốn bốc lên, nàng nhanh chóng đứng lên, cảm thấy choáng váng trong đầu, nhưng nàng lúc này phải đi toilet, nếu không khéo lại ói ở nơi đây, sẽ bị mọi người ở nơi đây chê cười
Lung la lung lay đi về phía trước, ngay tại một chỗ ***ng toilet, chân của Lôi Dịnh đã mềm nhũn cả,nàng ngã xuống, ngay lập tức đã gần như cùng mặt đất tiếp xúc.
Đột nhiên một cái tay đem nàng giữ chặt, trong giây lát, dạ dày lại bắt đầu bốc lên, nàng cũng nhịn không được nữa.
Vì thế ~~~
‘ Ụa ’ một tiếng, không chút khách khí đã ói ra, sau đó cả người nàng lại ngã xuống, tay nắm chặt vào quần áo một người nào đó.
“૮ɦếƭ tiệt!” Một câu nguyền rủa thâm trầm từ trong miệng Tiêu Ngự Phi phun ra,đẩy người tựa trong *** ra hắn nói: “Tiểu thư, mời cô buông tay ra.”
Lôi dĩnh híp lại mắt, nhìn nam nhân trước mắt, ước chừng tuổi ba mươi, ngũ quan khắc sau như điêu khắc, chân mày rậm đang cau lại, đôi mắt đen láy lợi hại như mắt ưng thâm sau ko lường được, thần thái kiêu căng mà nguy hiểm.
Ở dưới ánh đèn ko rõ ràng, vẫn có thể nhìn ra da tay hắn ngăm đen, thể trạng anh tuấn to lớn, khiến người ta phải chảy nước miếng muốn …cường hãn
“A ~~ ngươi yêu thích ta, vậy hôn ta đi.” Gương mặt thanh thuần (*thanh cao, thuần khiết) mỹ lệ của Lôi Dĩnh, lộ ra nụ cười Khêu g**, hai tay mềm mại khoát lên bả vai hắn, đầu nhẹ nhàng tựa vào trong *** hắn, đầu thật choáng váng nga ~~~
Lúc này tiêu ngự phi *** đã bị ướt, bất đắc dĩ cúi đầu nhìn nữ nhân trong ***, vừa định nói cái gì đó, mới phát hiện nàng đã ngủ mê man.
Nữ nhân này thật là, khi không lại uống R*ợ*u lại uống nhiều như vậy, ngược lại bản thân hắn, cũng một thân đầy “món ngon tuyệt vời”, hắn dù sao cũng chỉ ra tay kéo nàng một phen a
Bất đắc dĩ hắn đành phải ngồi xuống ôm lấy nàng đi vào quầy bar, “Ta đi về trước.” năm chữ ngắn gọn vừa nói xong, liền ở trước mắt anh em, rời khỏi quán bar ồn ào náo động
“Tiểu tử này như thế nào vô toilet lại vớ được một tiểu mỹ nhân, ai, sớm biết được như thế ta cũng đi.” Cung thần hạo vuốt vuốt ly R*ợ*u trong tay nói.
“Ngươi bây giờ hãy thu lửa xuống, ngươi cũng sắp kết hôn rồi.” Tang con phàm quở trách nói,hắn cũng cảm thấy bi ai cho nữ nhân sắp gã cho Hạo a! !
“Còn nữa, ngươi có thấy bộ dạng nữ nhân kia ra sao đâu , làm sao biết nàng là mỹ nhân.” Văn hoa trêu ghẹo nói.
“A ~~ trực giác.” Cung thần hạo nói.
“Nữ nhân kia ói lên người Ngụ Phi, hắn vừa đi tói đây, các ngươi ko thấy y phục của hắn đều ướt sao?” Khả năng quan sát của Tề Thiếu Giương luôn tốt hơn 5 người bọn họ
“Ừ, ko chú ý, chỉ cảm thấy sắc mặt của hắn ko tốt lắm.” Tang con phàm vừa lau lau ly R*ợ*u, vừa nói nói.
“Các ngươi thử nói xem bọn họ trong lúc đó có thể hay không phát sinh những chuyện thú vì gì ko?” Cung thần hạo vuốt vuốt ly R*ợ*u trong tay nói.
“Hiện tại cũng ko phải là thời điểm để quan tâm chuyện này, mà phải chúc mừng ngươi sắp giã từ cuộc đời độc thân.” Văn hoa tiếp nhận cuộc nói chuyện.
“Có lẽ chỉ là một đêm tình.” Tề Thiếu Giương nói
“Ha ~~ thiếu giương, những lời này ta thích.” Cung thần hạo cười nói.
“Phải không!” Tề Thiếu Giương nói xong, liền bắt đầu với công việc lu bù.
“Ta nói, hai người các ngươi cũng tranh thủ thời gian một chút, tìm nữ nhân hảo hảo ổn định cuộc sống.” Văn hoa nói.
“Không cần, ta hiện tại đang trải qua cuộc sống độc thân quý tộc thực thụ.” Tang lạc phàm là người đầu tiên lên tiếng trả lời
“Ta cũng ko muốn sớm như vậy mai tang mình ở mộ phần tình yêu, làm như thế sẽ có rất nhiều nữ nhân vì ta mà thương tâm muốn ૮ɦếƭ, ha ha ~~~.” Tề Thiếu Giương cười trêu chọc nói
“Ngươi đừng nói ghê tởm như..cái lý lẽ của Cung đại thiếu gia nhà chúng ta có được ko?.” Tang con phàm cười nói.
“Ha ha, thiếu giương, ta ủng hộ ngươi, nữ nhân nếu là hoa, chúng ta là mặt trời đương nhiên phải công bằng chiếu sáng khắp đất liền,làm sao có thể chuyên chú một người?Phải ko Thiếu Giương!” Cung thần hạo nói.
“Dạ, lời lẽ của Cung tổng giám đốc có chí lý, chúng ta làm sao có thể làm như vậy?” Văn hoa bật cười, “Nhưng là ngươi tựa hồ quên mất, ngươi cũng là nam nhân sắp kết hôn,cái lời lẽ chí lý này của ngươi có phải nên cần sửa lại hay ko?.”
“Ngươi cho ta là cái loại nam nhân dễ dàng thay đổi sao?” Cung thần hạo hỏi ngược lại.
“Như vậy đi, ko để ý đến ngươi nữa;!Khi nào ngươi gặp được ch*** sẽ tự động thay đổi.” Văn hoa thâm tình nhìn vào Thâm Hoản Hữu trong lòng nói, hắn không phải là cái ví dụ rõ ràng sao?! !
Sáng sớm
Lôi dĩnh đầu đau gần ૮ɦếƭ,bia R*ợ*u thật không phải là thứ gì tốt, tuy rằng say có thể tạm thời quên đi phiền não, nhưng hậu quả say R*ợ*u, tựa như như bây giờ, đau đầu muốn ૮ɦếƭ, toàn thân đều ko thể làm nổi cái gì, hơn nữa cũng nói qua, hình dáng nàng say R*ợ*u thật ko có nết , mà đối với điểm này, nàng cũng không dám gật bừa.
Choáng váng ~~
Làm sao nàng có thể say đến như vậy! Nàng thục nữ gần ૮ɦếƭ mà! !
Chớp chớp lông mi, đột nhiên đầu óc một trận mê muội,tại sao nàng ko nhớ rõ mình về nhà bằng cách nào? Hơn nữa độ cứng mềm của cái giường này cũng ko giống với cái giường nhà nàng
Nghĩ vậy, lôi dĩnh ngồi mạnh dậy, nhìn lại phòng, trời ạ! ! Thật không phải là gian phòng của mình, nơi này là chỗ nào a? ?
Đảo mắt nhìn nhìn bên cạnh, lại thấy một nam nhân đang nằm, hạ thân của hắn bị chăn lông che phủ, lôi dĩnh không thể tin được, quần áo của hắn đều bị cởi bỏ
Nếu như là cái “chuyện kia” thì thật là đáng sợ, tại sao nàng lại có thể cùng một người đàn ông rãnh rỗi chung gối? ?
Mà hắn,lại còn ngủ như heo a! ! Hắn là ai vậy? ? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này? ?
Lôi dĩnh đột nhiên nghĩ đến cái gì, chậm rãi vén chăn lên, cúi đầu nhìn vào , đầu óc mạnh mẽ ‘ ông ’ lên một tiếng,tại sao cả nàng cũng ko mặc quần áo? ? “Trời ạ” ~”Trời ạ ~~~ sao lại thế này? ?*
Cảm giác được tính nghiêm trọng của sự việc, lôi dĩnh vội vàng khẩn trương, đem bản thân nghiêm nghiêm túc túc nghĩ lại, không được, rốt cuộc sao lại thế này? ? Ngẫm lại, phải hảo hảo ngẫm lại.
Cố gắng hồi tưởng tất cả mọi chuyện phát sinh ngày hôm qua,nàng cùng phụ thân cãi nhau một trận, sau đó một mình chạy ra quán bar, sau đó uống vào rất nhiều R*ợ*u, lại sau đó ~~~~ lại sau đó ~~~ lại sau đó đi vào toilet, nôn…….nôn…..
Đúng rồi, tối hôm qua nàng từng cầm lấy áo một người đàn ông,ko là một nam nhân rất tuấn tú, nhưng đó là ai?Ko nhớ được, chẳng lẽ là người nam nhân này sao? ?
Trời ạ! ! Làm sao bây giờ a! ! Làm sao bây giờ! ! !
Ai tới cứu tôi a, đêm qua rốt cuộc chuyện gì xảy ra a? ? Chẳng lẽ mình thật sự say R*ợ*u đến độ vậy sao? ? Bá Vương ngạnh thượng cung? ?
Nhưng nếu theo lý thuyết thì nữ nhân “lần đầu tiên” hẳn là phải có ấn tượng,tại sao lại ko có cảm giác a? ? Tại sao nàng một chút đau cũng ko có!!?
Quay đầu nhìn xem nam nhân bên cạnh, bộ dạng tốt lắm, cùng với người tối hôm qua thật sự giống nhau(Thanh vân ko nói gì lắc đầu: cái gì giống nhau a!Vốn là một),nhưng hiện tại nàng cũng ko có tâm tư để đánh giá.
Nhẹ tay nhẹ chân bước xuống giường, nhìn chung quanh, hoàn hảo , quần áo vẫn nằm trên bàn bên cạnh thẳng tắp tươm tất,nếu theo lý thuyết thì quần áo ko nên chỉnh tề như vậy mới đúng a! !
Tuy rằng cảm giác thấy kì quái, nhưng giờ phút này nàng cũng không muốn nghĩ lại, bất chấp tất cả, cầm lấy quần áo liền mặc lên người, muon611 nhanh chóng rời khỏi nơi này
Coi như là làm một đêm tình, người hiện đại đều như vậy, nàng hẳn là cũng chỉ tiêu sái cùng người kia nói hẹn gặp lại thôi, không ~~ không đúng, hẳn là vĩnh viễn đều không cần phải gặp lại.
Mặc đồ chỉnh tề xong, nàng quay đầu nhìn hắn một cái, nghĩ lại, đêm qua coi như là hắn cũng đã chiếu cố nàng, căn cứ vào phép lịch sự nàng cũng ko thể bạc đãi hắn.
Nghĩ nghĩ, nàng liền lấy tiền trong túi xách ra , chỉ còn 500 đồng a! !
Quên đi, để lại một trăm đồng ngồi xe, số còn lại toàn bộ cho hắn cũng được, viết xong tờ giấy, nàng đem tiến cùng tờ giấy đặt trên tủ đầu giường, dùng một cái cốc nước đè lại, ko để tiền bị gió thổi bay đi,dù sao đây cũng là đồng tiền xương máu của nàng a!
Trốn, nhất định phải trốn, nếu ko thì phải làm sao bây giờ? Chờ cho người sỉ nhục sao?
Huống chi, ngày hôm qua được báo tin sẽ phải cưới cái tên Cung Thần Hạo kia, chuyện động trời kia nàng cũng ko thể thay đổi, nàng cũng không muốn bởi vì nguyên nhân này mà công ty nhà nàng gặp phải tình cảnh đóng cửa.
Nếu đã quyết định phái lập gia đình rồi, chuyện ngày hôm nay, xem như là chưa bao giờ phát sinh vậy
Nhẹ nhàng đóng cửa lại, sau đó chuồn mất,đây mới là phương án hay nhất.
Một tiếng đóng cửa rất nhỏ, đã quấy nhiễu giấc ngủ của Tiêu Ngự.
Chân mày hắn tự nhiên nhăn lại!Thật đau đầu !
Ngày hôm qua ở quán bar, vô duyên vô cớ ***ng phải nha đầu kia,nàng lại giữ lấy hắn khư khư? Còn nói cái gì phải kết hôn? Hừ ~~ thật sự là khôi hài,nàng sao lại có thể kéo một người xa lạ ko quen tán gẫu ko yên?
Nếu ko phải vì hắn có tấm lòng nhân hậu, hắn đã sớm đem nàng vứt trên đường cái rồi, thật sự là cực khổ lỗ tai hắn, bị *** suốt ba giờ, làm cho hắn nhẫn nhục lấy toàn thân bốc mùi “món ngon tuyệt vời” nghe nàng lải nhải, cũng không biết nàng ở đâu lấy ra nhiều lời như vậy?
Thực không hiểu nổi, ko biết uống R*ợ*u lại còn uống nhiều, hơn nữa lại ói đầy thân hắn, khiến hắn ko thể tiếp tục cùng đám an hem gặp mặt, lúc bỏ đi còn có chút xấu hổ, xem ra, hắn sẽ bị đám bạn tốt cười vào mặt một khoảng thời gian rồi.
Nhớ tới nàng hợp tình hợp lý muốn hắn bồi nàng? Hơn nữa nàng còn toan tính đột nhiên muốn cởi y phục? Nàng đến tột cùng là loại nữ sinh gì? Xem tuổi cũng ko lớn a.
Quay đầu nhìn lại người bên cạnh, dĩ nhiên lại ko thấy? ?
Tiêu ngự phi mạnh mẽ ngồi dậy, người đâu? ? Nhìn chung quanh, thấy phòng rỗng tuếch, phòng tắm cũng không có bất kỳ âm thanh gì.
Chẳng lẽ tiếng đóng cửa kia phát ra từ nàng?
Tiêu ngự phi chậm rãi đứng lên, đem chăn lông quấn ở phần eo, hướng phòng tắm đi tới, quên đi, dù sao cũng chỉ là một nha đầu ngốc, hắn hôm nay còn việc quan trọng cần làm, có thời gian hắn sẽ tìm nha đầu này tính sổ.
Hắn vừa đứng dậy, liền nhìn thấy ở tủ đầu giường có tiền cùng tờ giấy bị ép đưới 1 côc nước, nháy mắt,lửa giận của hắn đã bùng lên, nàng đã coi hắn thành thứ gì?
Nhìn chữ viết tú lệ tươi mát trong tờ giấy, do chính tay tiểu nha đầu viết ra
Vị tiên sinh này: Thật ngượng ngùng! Tôi hôm qua thật ko biết để ý, tôi sâu sắc muốn xin lỗi anh, cũng cám ơn anh đã cùng tôi, chiếu cố tôi, còn nữa, ba trăm đồng này là toàn bộ gia sản của tôi, đều để lại cho anh, đây là phí cho tối hôm qua anh đã chiếu cố tôi tốt, thực cám ơn anh, hẹn gặp lại! À không!Tốt nhất là ko cần gặp lại! !
Hắn trừng mắt giận dữ,một ngọn lửa Vô Danh đang hun đốt. . . . .
૮ɦếƭ tiệt,nàng khinh hắn thành cái gì a?Là tình nhân một đêm sao? ?
Tốt nhất nàng nên cầu nguyện làm sao đừng cho hắn nhanh chóng tìm được nàng! ! Tờ giấy đã bị Tiêu Ngự Phi vò thành một cục.
Thân làm người quản lý cao nhất của tập đoàn Tiêu thị – một trong mười tập đoàn lớn nhất nước,hắn chưa từng chịu qua sự ô nhục lớn như vậy
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc