Hoa Sen Nước Chảy - Chương 11

Tác giả: Nạp Lan

“ Vịnh Hà, nàng có thể cư xử như một tiểu thư khuê các được không? Các tiểu thư hiểu lễ nghi đều biết, khăn voan phải do tân lang cởi bỏ.” Phúc Khang An vô cùng ảo não. Mất đi cơ hội ngắm nhìn biểu tình thẹn thùng của thê tử đêm tân hôn, đối với nam nhân nào cũng là tổn thất vô cùng to lớn.
Thôi Vịnh Hà một bên mặc bộ váy tân nương, một bên ngồi bên bàn ăn điểm tâm, oán thán: “ Đều tại chàng, đi tới đi lui bên ngoài mà mãi không tiến vào, ta chờ đến sắp ૮ɦếƭ đói rồi.”
“ Ai, nhiều khách khứa như vậy, không thể không tiếp đón mà. Dù sao cũng là hôn sự Hoàng Thương chính miệng ban cho, quan viên trong triều tất cả đều đến đây.” Phúc Khang An cũng hữu khí vô lực, cười khổ trả lời.
Thôi Vịnh Hà nhăn mày, bộ dạng xinh đẹp đáng yêu: “ Sớm đã biết không nên liều mạng giúp chàng cáo trạng. Nếu không, chàng đã không còn chức quan, cũng sẽ không nhiều khách khứa như vậy.”
“ Nếu ta phải thôi chức, làm sao có thể tìm được món quà này cho phu nhân của ta?” Phúc Khang An cười cười, không biết rút từ đâu ra một quyển sách đưa tới trước mặt Thôi Vịnh Hà.
Thôi Vịnh Hà liếc một cái, bĩu môi: “ Chàng lại tìm được cuốn sách vớ vẩn này ở đâu? Ta không xem.”
“ Vớ vẩn? Đây chính là Hồng Lâu Mộng thật sự, do chính tay Tào Tuyết Cần viết đấy.” Phúc Khang An oan uổng kêu lên.
Thôi Vịnh Hà bán tín bán nghi cầm lấy, vừa lật xem, ánh mắt đã không thể rời đi được nữa.
Phúc Khang An tranh công: “ Thật ra Hồng Lâu Mộng đã sớm được viết xong rồi, chỉ là Hoàng Thượng cảm thấy bốn mươi hồi sau không ổn, cho nên tìm người sửa lại, nhưng chính ngài lại thích Hồng Lâu Mộng, bản đầy đủ duy nhất bị giấu trong cung. Ta vất vả lắm mới nghe ngóng được, mua chuộc thái giám quản thư, sao lại một phần để mang ra. Chỉ là nàng phải nhớ kỹ, nhiều nhất cũng chỉ có thể cho Vận Nhu xem cùng, không thể để lộ ra bên ngoài, nếu không Hoàng Thượng truy cứu ra, mất đầu như chơi đấy.”
Thôi Vinh Hà căn bản không thèm nghe lời dặn dò của hắn, càng đọc càng kích động, nhịn không được nhảy dựng lên, vui vẻ cười lớn: “ Hồng Lâu Mộng, thật là Hồng Lâu Mộng toàn văn! Vận Nhu Vận Nhu, mau đến đây, ta có Hồng Lâu Mộng toàn văn!” Nàng vừa kêu vừa nhanh nhẹn mở cửa, định chạy ra ngoài tìm Vận Nhu.
Phúc Khang An giữ nàng lại: “ Hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta.”
Thôi Vịnh Hà mặc kệ hắn, chạy nhanh ra khỏi phòng: “ Nhưng trong tay ta có Hồng Lâu Mộng, nhất định phải cùng Vận Nhu đọc trước đã, một tên vũ phu như chàng, sao có thể hiểu được giá trị của sách.”
Phúc Khang An tức đến hộc máu, đưa tay lên ép nàng nhìn mình: “ Nàng nói đi, ta quan trọng, hay Hồng Lâu Mộng quan trọng?”
“ Đương nhiên là Hồng Lâu Mộng quan trọng rồi.” Thôi Vịnh Hà không chút lo lắng trả lời, một cước đem hắn đá văng ra, chạy biến.
Nhận ra mình đã làm một chuyện ngu xuẩn thế nào, Phúc Khang An tức đến đứt ruột, mặt cắt không còn một hột máu, nghiến răng nghiến lợi đuổi theo: “ Nàng quay về đây cho ta!”
- Hoàn chính văn -
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc