Họ Tiêu Anh Cởi Hay Là Tôi Cởi - Chương 44

Tác giả: Tiểu Quyến Rũ

Liên quan đến món đồ trong suốt bên trong
Thượng Hảo Giai rất buồn bực. Tiêu Minh Tuấn ôm cô về phòng rồi đóng cửa lại, không có gì cả.
Nhưng cái tên Tiêu Minh Tuấn kia sao lại ném tôi hả? Làm gì mà ném tôi? Anh ném tôi, chân tôi sẽ khỏi hả? Anh ném tôi thì anh sẽ đạt được khoái cảm hả? Anh ném tôi, trừ việc thấy được ҨЦầЛ ŁóŤ tôi ra thì anh còn được gì? Tên súc sinh...
"Tiêu Minh Tuấn..."
"Hét cái gì?"
"Anh làm sao?"
"Màu đen."
"Tên súc sinh, anh nhìn tôi..."
"Trong suốt."
"Anh..."
"Đưa chân đây, anh xoa Ϧóþ rồi bôi thuốc cho."
"Anh, anh, anh, anh, anh, anh cái tên lưu..."
"Bằng lụa, em đừng có nói nữa, rất là hấp dẫn đấy."
"Bà liều mạng với anh..."
Thượng Hảo Giai lao vào người Tiêu Minh Tuấn, ௱ôЛƓ cô liền bị anh thấy, bị Tiêu Minh Tuấn thấy, bị Tiêu Minh Tuấn thấy rồi...
d^đaFnLe^~QuYS!doÔn
Trời ơi, ai đó mau đến cứu cô đi? Tình yêu của cô sao khổ cực thế này?
Không cần gì hết, đều bị Tiêu Minh Tuấn thấy sạch sành sanh, trừ chuyện "xếp gạch" cuối cùng thì những chuyện còn lại đều đã làm, bây giờ cô còn tranh luận, mưu đồ gì nữa? Có còn thiên lý nữa không.
Thượng Hảo Giai từ nhỏ đã có một ưu điểm, hình dung thế nào nhỉ? Được ăn cả ngã về không? Ngọc nát đá tan? Tôi luôn thấy giống như là đập tan cái bình sứ vậy.
Không đề cập đến nữa, bây giờ sẽ bắt đầu, Thượng Hảo Giai cho rằng cái gì của mình đều cho Tiêu Minh Tuấn thấy rồi, sự trong sạch đã không còn, chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, Tiêu Minh Tuấn nhất định phải chịu trách nhiệm. Vì sao?
Bởi vì Tiêu Minh Tuấn là đàn ông, Thượng Hảo Giai là phụ nữ, nếu ở thời cổ đại thì sẽ phải lập tức đưa kiệu tám người khiêng đến đón cô vào nhà họ Tiêu. Còn nếu là giỡn chơi hả? Không vấn đề, bây giờ để cô phụ trách cũng được, chỉ cần Tiêu Minh Tuấn nói một câu, Thượng Hảo Giai lập tức cưới hỏi đàng hoàng, cho kiệu tám người khiêng đến đón Tiêu Minh Tuấn vào nhà họ Thượng.
Nhưng cô bằng lòng mà người ta thì không vui.
Mặc kệ, nữ lưu manh Thượng Hảo Giai đã chịu thiệt để cái ௱ôЛƓ bị Tiêu Minh Tuấn trông thấy thì anh cũng không thể ăn không trả tiền, cô cũng phải nhìn anh. Lời nói chỉ như nước mắt, xem ௱ôЛƓ Tiêu Minh Tuấn đã rồi nói...
Thượng Hảo Giai lao bổ vào người Tiêu Minh Tuấn, tay vòng lên cổ anh.
Ừ, rất tốt, chính là tư thế này, cảnh hôn môi đều ở góc độ ấy, tốt lắm, Thượng Hảo Giai chỉ cần hơi dịch lên chút là có thể hôn lên miệng của Tiêu Minh Tuấn rồi.
Thượng Hảo Giai cúi đầu, nhỏ giọng tự nhủ: "Lão Tiếu à, anh nhận đi. Ai cho anh nhìn ௱ôЛƓ bà? Cho bà hôn một cái, việc này coi như xong."
Tiêu Minh Tuấn rất bất đắc dĩ, anh nghe thấy rõ chứ không có điếc.
"..." d!đ~L%Q^đ
Thượng Hảo Giai nói xong, nhìn thẳng, phụ nữ mà không chủ động sẽ không giành được tình yêu. Theo nữ lưu manh, rụt rè và gì gì đó đều cách Thượng Hảo Giai rất xa. Không có được trái tim Tiêu Minh Tuấn thì Thượng Hảo Giai cũng phải có được thân thể anh.
Thượng Hảo Giai là một cô bé rất trong trắng, nói thật, đến giờ cô còn chưa biết nam nữ ở vận động trên giường thế nào. Theo ý nghĩ của cô thì đó là hôn, hôn rồi vuốt ve, sau đó cô gái có thai...
Thật làm mỗ Mị (tác giả) cảm thán, Thượng Hảo Giai đúng là cô bé rất trong trắng. (trong trắng hệt như mỗ Mị, không có thuốc nào cứu nổi)
Thượng Hảo Giai thấy mình nên có thai trước rồi bức hôn thì mọi chuyện sẽ thành.
Sau này bé yêu của cô hỏi bố với mẹ làm sao đến được với nhau, Thượng Hảo Giai có thể nói rằng: mẹ và bố con đến với nhau là vì ông bố súc sinh của con nhìn lén ௱ôЛƓ mẹ. Con à, bố con là một tên quỷ, con đừng có học theo bố con đấy.
Sau đấy cô làm ra vẻ hung hăng nói với con: nếu con mà không nghe lời mẹ, thấy không? Con sẽ lấy về một cô gái giống như mẹ, ngày nào cũng đánh con, còn ςướק cây kẹo đường của con nữa. Hừ hừ, sợ chưa.
Tiêu Minh Tuấn thấy gương mặt Thượng Hảo Giai đột nhiên phóng to, cảm giác ở môi cực kỳ mềm mại, bất giác muốn nhận được nhiều hơn.
Tiêu Minh Tuấn ôm lấy eo Thượng Hảo Giai, bỗng phát hiện eo cô rất gầy, một tay đã ôm trọn, tay kia liền dùng để đỡ ót Thượng Hảo Giai, vậy thì sẽ rất nhẹ nhàng hưởng thụ được thêm nhiều cảm giác mềm mại ấy.
Thượng Hảo Giai đang tiếp tục hồi tưởng, Tiêu Minh Tuấn khẳng định thường ngày hay xem phim X, nếu không sao kỹ thuật lại tốt thế?
Thượng Hảo Giai thấy Tiêu Minh Tuấn chủ động, trong lòng vui sướng. Họ Tiêu kia, anh nhìn rồi, bà phải nhìn cái ௱ôЛƓ của anh trông nó thế nào.
Thừa dịp Tiêu Minh Tuấn đang hôn, Thượng Hảo Giai không biết sống ૮ɦếƭ đưa dê vào miệng cọp.
Cái tay đặt lên lưng quần Tiêu Minh Tuấn, cởi thắt lưng ra, ấy... bị bắt được rồi...
Tiêu Minh Tuấn nắm hai tay của Thượng Hảo Giai, thở hổn hển hỏi: "Em chắc chắn chứ?"
"Hả?"
Tiêu Minh Tuấn bị thái độ của Thượng Hảo Giai làm nóng hết cả lên, đè thấp giọng nói, hung tợn rít lên: "Anh hỏi em. Em có chắc chắn muốn làm vậy không?"
Thượng Hảo Giai ra bộ anh dứt khoát luôn đi, bà không chắc chắn thì cởi thắt lưng anh làm gì?
"Nói nhảm. Động tác nhanh lên."
Tiêu Minh Tuấn nghe Thượng Hảo Giai nói vậy, đẩy Thượng Hảo Giai nằm xuống giường.
Cô rất khó chịu, đầu đau, vì sao? Bởi vì lúc Tiêu Minh Tuấn đẩy cô xuống thì cô không chú ý để đầu đập vào thành giường. Đau ૮ɦếƭ luôn.
Không đợi Thượng Hảo Giai oán trách súc sinh, Tiêu Minh Tuấn liền đè lên người cô.
Ý nghĩ đầu tiên của cô, đồng thời cũng là ý nghĩ cuối cùng, cô cảm thấy Tiêu Minh Tuấn thật thâm trầm.
Trong đầu Tiêu Minh Tuấn chỉ có một ý nghĩ, bây giờ phải ăn cô gái này.
Hai tay anh thò vào trong váy ngủ của Thượng Hảo Giai, cái miệng mềm mại đã không thỏa mãn được anh mà còn làm Dụς ∀ọηg anh bành trướng.
Anh nắn Ϧóþ hai bên tròn trịa khiến nó thay đổi hình dạng theo động tác của anh, ngôi sao năm cánh? Hề hề, đùa chút hòa hoãn không khí ấy mà.
Thượng Hảo Giai chỉ thấy cả người nóng lên, sao Tiêu Minh Tuấn lại sờ Ϧóþ mình, lại còn biết cách cởi dây áo lót nữa chứ. Tên này vô sự tự thông, không đi bán nội ý thì đúng là nhân tài không được trọng dụng. Thoáng cái nó đã được cởi ra, món đồ này như hình với bóng với cô mà cô còn chưa quen việc thế đâu.
Phía trước иgự¢ bỗng mát lạnh, Thượng Hảo Giai muốn kêu lên tỏ ý kháng nghị nhưng đã bị Tiêu Minh Tuấn dùng miệng bịt lại.
Bây giờ thì làm sao đòi lại cho đủ? Trước nhìn ௱ôЛƓ tên này đã, hôn, bôi, còn gì đó, không sao. Tốt rồi, mình sẽ có thai...
Mũi khoan... Thượng Hảo Giai cảm thấy cục gạch của Tiêu Minh Tuấn, cái gì vậy?
Đau quá, mặc kệ, kéo quần anh ta ra xem, không được thì chụp một tấm ảnh tiểu JJ của anh ta, nó ngoại trừ dùng đi vệ sinh thì còn làm gì? Ngày nào cũng ở đó cản trở.
Nhưng mà mỗi lần không đánh lại anh thì đều đạp JJ của anh, anh rất là đau, nhưng sau hai lần đó, Tiêu Minh Tuấn không còn cho cô đạt được như ý, dễ dàng đẩy cô ngã.
Nói thật, Tiêu Minh Tuấn đó là lo cho tiểu Tiêu Minh Tuấn, và tiểu tiểu Tiêu Minh Tuấn...
Thượng Hảo Giai cảm giác Tiêu Minh Tuấn kéo ҨЦầЛ ŁóŤ trong suốt bằng lụa màu đen của mình ra, nhưng cô còn chưa cởi được của anh, mẹ kiếp, dựa vào đâu mà tên này cởi của cô rồi?
"A..." Thượng Hảo Giai kêu xong, mở bừng mắt, là tiếng của mình đó sao?
Thấy Tiêu Minh Tuấn cười trộm nhìn, mặt Thượng Hảo Giai đỏ lên, nhưng tay kia cô vẫn không đàng hoàng ૮ởเ φµầɳ Tiêu Minh Tuấn.
Một ngón tay Tiêu Minh Tuấn đi vào trong mật cốc sâu thẳm.
"Tiêu Minh Tuấn, đừng, anh làm gì thế?"
Thượng Hảo Giai có hơi sợ, sinh con phải làm việc này, đó là chỗ cô đi vệ sinh mà. Thượng Hảo Giai nói xong thì ૮ởเ φµầɳ Tiêu Minh Tuấn xuống...
"Đây, đây, đây..."
"Đẹp không?"
"Đây là cái gì?"
"..."
"Ưm..." Cái miệng đã bị chặn lại...
Thượng Hảo Giai rất ngạc nhiên, thực sự rất ngạc nhiên, bên dưới của Tiêu Minh Tuấn sao còn dài hơn cả cây gậy thế, mẹ kiếp, cái gì thế này?
A? Anh ta, anh ta, anh ta, súc sinh này muốn làm gì, đó là... Thượng Hảo Giai chỉ cảm giác bên dưới như bị một vật hình trụ ma sát... (che mặt, không được, tôi không viết nổi nữa, mọi người tự YY đi.)
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc