Hồ Nữ - Chương 108

Tác giả: Dịch Ngũ

Giao Dịch

Buổi sáng đồ tử đồ tôn tới bái kiến, buổi chiều với ngày thứ hai là nhóm sư điệt sư điệt tôn, hai ngày Tuyết Hoa đã gặp được toàn bộ đệ tử Thiên Linh Môn ngoại trừ những người bế quan, trong bọn họ có ít người nàng còn chưa từng gặp qua.
Khi biết không phải tiếp nhận vãn bối bái kiến, Tuyết Hoa thở phào một hơi. Hạ Lăng Vân ở Thiên Linh Môn có bối phận cao, đồ tử đồ tôn một đống lớn, xác thực gánh trách nhiệm nặng nề nha.
Ban đêm, lúc nghỉ ngơi sau cao triều nàng hỏi thăm Hạ Lăng Vân, "Chừng nào chàng mới có thể buông bỏ Thiên Linh Môn?" Bối phận cao nhất của Thiên Linh Môn là trưởng lão thấp nhất là đám vãn bối, tổng cộng có thất đại để tử, đồ tôn tu đồ đệ tôn, hắn cũng không thể bởi vì bản thân trường thọ vĩnh viễn mà không chừng mực suốt đời thủ hộ đi?
"Đợi Thiên Linh Môn xuất hiện một hai người có thể thay thế ta, ta sẽ buông tay." Ôm lấy thân thể ẩm ướt vì mồ hôi của nàng Hạ Lăng Vân đáp, nhẹ nhàng hôn lên gò nàng.
Hắn nhận mười hai đệ tử, tiểu đồ đệ Cảnh Thanh Viễn nếu không phải có tư chất tốt, linh căn thuộc tính giống hắn như đúc, hắn sẽ không thu nhận. Hiện tại còn có Tuyết Hoa khiến hắn hao tâm tổn trí, hắn hoàn toàn không có ý muốn thu nhận thêm đệ tử nữa.
Trong mười hai đệ tử, Thanh Viễn là người có khả năng tu luyện đến giai "Tiên" nhất, Tiếu Nguyệt, Thanh Bình cũng có tỷ lệ khá lớn, Thanh Phong, Vân Linh cũng có một vài phần, trong tam đại đệ tử có hai ba người thiên phú thượng giai, trong đời thứ tư...
Từng đệ tử ra ngoài lịch lãm rèn luyện đều có ý thức mà kiếm những đứa trẻ linh căn thượng giai, sau đó đưa về Thiên Linh Môn. Thiên Linh Môn sẽ tận dụng tối đa bồi dưỡng hậu bối, tránh trường hợp suy tàn vì không có hậu đại.
"Tuyết Hoa, chờ ta có thể buông trách nhiệm với Thiên Linh Môn, ta sẽ mang nàng đi vân du khắp đại lục Ngũ Nguyên, chờ Thái Hư Huyễn Cảnh xuất hiện."
Hạ Lăng Vân nói, "Nàng cố gắng nắm giữ phương pháp xuyên qua giấc mộng, nếu gặp phụ thân nàng, hỏi thăm người thời điểm Thái Hử Huyễn Cảnh xuất hiện lần nữa là ở đâu khi nào."
Giống như lúc này, Thái Hư Huyễn Cảnh xuất hiện ở phụ cận đảo Hỏa Vân, Hỏa Vân Cung lập tức phong tỏa tin tức, đại lục Ngũ Nguyên tới giờ vẫn chưa xác định được liệu Thái Hư Huyễn Cảnh đã xuất hiện, hắn và đảo chủ Hỏa Vân Cung có vào Thái Hư Huyễn Cảnh không, cũng bởi vì hắn là Tiên Quân, người khác không dám mạo hiểm đắc tội tới hỏi thăm tình huống xác thực.
"Được, ta biết, ta sẽ cố gắng." Tuyết Hoa nói xong, ngón tay lướt nhẹ trên Ⱡồ₦g иgự¢ hắn.
Bắt lấy đôi tay nghịch ngợm của nàng, đôi mắt đen thâm sâu Hạ Lăng Vân bỗng mỉm cười nói: "Tuyết Hoa, chúng ta tiếp tục song tu." Vừa nói chuyện, đôi bàn tay ở trên eo nàng đã bắt đầu di chuyển.
Từ lúc nếm trải qua song tu hợp thể, hắn say mê phương thức tu luyện này rồi. Tuyết Hoa vẫn là một tiểu hồ ly, thể lực không bằng hắn, khi hắn tiến công mạnh mẽ nàng chỉ có thể mềm mại ՐêՈ Րỉ cầu xin. Mùa xuân thời kì hồ ly động dục, hắn tự tin mình có thể đáp ứng nhu cầu của nàng, sẽ không để nàng xuất hiện ý nghĩ tìm hồ ly hoang dã.
"Để thi*p nghỉ một chút được không? Chỗ đó bị chàng làm hư mất rồi." Tuyết Hoa nhẹ giọng, bàn chân nhỏ lại cố ý cọ cọ bắp chân hắn.
"Tiểu hồ ly khẩu thị tâm phi." Hạ Lăng Vân nhận được ám hiệu của nàng lập tức sinh long hoạt hổ xoay người đè lên người nàng, bắt đầu cái gọi là âm dương song tu.
"Ưm..." Nàng yêu kiều rên lên một tiếng, sau đó dấn thân vào lửa nóng kích tình tiến hành tu luyện.
Linh lực của hắn thông qua bộ vị chảy vào cơ thể nàng, mang theo âm lực linh lực của nàng dung hợp tuần hoàn, sau đó theo lòng bàn tay trái nàng tiến vào tay phải hắn, chảy vào đan điền. Linh lực vận động tuần hoàn khiến bọn họ thêm hưng phấn, tốc độ càng nhanh hơn, lưu động càng bằng phẳng, tới lúc bộc phát, dược lực tinh thuần của hắn sẽ được nàng hấp thu, hòa hợp tiến vào bên trong nàng. Tu luyện như thế, vui thích bên trong không chỉ là sự trao đổi về thể xác và tinh thần,c òn là sự rèn luyện linh lực thuộc tính bất đồng.
Âm dương hợp thể song tu, tuyệt đối là một con đường tắt mà tu sĩ cổ đại phát hiện ra!
Thiên Linh Môn khôi phục lại sự yên tĩnh như trước, Tuyết Hoa từ linh hồ bình thường chuyển biến thành thất vĩ thiên hồ kết hôn cùng trưởng lão, trở thành phu nhân trưởng lão được mọi người trong Thiên Linh Môn kính trọng.
Bởi vì đã có thê tử, còn có thể song tu, Hạ Lăng Vân tạm thời gác ý nghĩ bế quan. Mỗi ngày hắn dành nửa thời gian dạy bảo Tuyết Hoa văn hóa tri thức, còn lại thì tu luyện tâm pháp thủy mộc ban đêm vẫn không quên song tu cùng Tuyết Hoa. Đám chủ sự Thiên Linh Môn biết rõ tân hôn thời khắc quan trọng, cũng tu luyện công pháp thủy mộc tầng thứ tám, nên không tới quấy rầy. Trừ phi có chuyện bọn họ không giải quyết được, cần trưởng lão phải ra mặt.
Mỗi ngày Tuyết Hoa hoàn thành tu luyện hằng ngày, liền học văn hóa tri thức với Hạ Lăng Vân, chờ hắn tĩnh tọa luyện công thì ốc gắng hoàn thành bài học hắn giao.
Hạ Lăng Vân vừa là sư vừa là phu, dạy học chăm chú nghiêm khắc, không vì nàng làm nũng mà buông tha.
Song tu không thay thế được quá trình tu luyện hàng ngày, Hạ Lăng Vân mặc dù không bế quan nhưng tĩnh tọa ba bốn ngày mới dừng lại là chuyện thường tình. Những ngày này, đôi lúc Tuyết Hoa thấy buồn chán, nhưng Hạ Lăng Vân dặn dò đừng tắm rửa bên ngoài hồ Nữ Thần, muốn ăn cá thì bảo Thường Đức Thường Hưng đi bắt. Cho nên nàng ngoan ngoãn tắm rửa trong ao nhỏ mới xây ở Vong Trần Cư, hoặc đi lại trong Thiên Linh Môn, biến nguyên hình tản bộ trong rừng trêu đùa đám gà thỏ rừng.
Bởi vì dung mạo của nàng, đại đa số đệ tử gặp nàng đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng nàng, những người tự nhận định lực kém lập tức tránh xa. Mọi người đều biết truyền thuyết hồ ly xinh đẹp, sợ bị nàng câu hồn, mất đi lí trí làm ra việc sai trái phản bội Tiên Quân.
Đối với sự kính sợ của bọn họ, Tuyết Hoa không thể làm gì, đành phải đi tìm Thanh Hoa chân nhân, chồn tuyết Uyển Trân, Triệu Nguyệt Cầm nói chuyện phiếm. Mọi người đều là nữ tử, lại kết hon, không có gì đố kị. Linh hồ Mị Nhi biết Tuyết Hoa không có khả năng vừa ý linh hồ đực có tu vi thấp, nên vô cùng thân mật với nàng.
Sao Hạ Lăng Vân không cho phép nàng tới hồ chơi? Nàng biết hắn đề phòng cá chép tinh Thủy Ngọc. Hắn sẽ ghen, vì Thủy Ngọc là một con cá xinh đẹp.
Hắn ghen, chứng tỏ hắn yêu nàng đấy.
Tuyết Hoa rất hưởng thụ tình yêu của hắn, đôi lúc khi hắn tĩnh tọa tu luyện sẽ ngồi cạnh cùng tu luyện với hắn.
Thời gian từng ngày trôi qua, sắp đến tết âm lịch, Thiên Linh Môn dựa theo những năm rồi cũng ăn mừng. Biết thời gian trùng hợp với khóa tu luyện của trưởng lão, cảm thấy không tiện tới chúc Tết, đành nhờ Thanh Hoa và Triệu Nguyệt Cầm tơi đưa lễ mừng năm mới.
Đêm nào, Tuyết Hoa cũng không ngủ được, lại không muốn luyện công, liền biến lại nguyên hình tới rừng cây tản bộ, lúc này, nàng không cần săn thú làm thức ăn, bởi vì ngày ngày Thường Đức Thường Hưng đều chuẩn bị đồ ăn cho nàng.
Tuyết Hoa, Tuyết Hoa, ngươi tới được không, ta thích ngươi, muốn nói chuyện với ngươi một lúc.
Trong đầu lại xuất hiện âm thanh khiến người bị mê hoặc của cá tính, thêm việc buồn chán nên nàng quyết định qua nhìn một cái.
Theo hướng âm thanh, nàng gặp lại cá tinh ở nơi lần đầu thấy hắn. Thân thể trắng bệch cô đơn dưới ánh trăng. Cá tinh xinh đẹp hồ Nữ Thần toàn thân lóe sáng lấp lánh tinh quang.
"Thủy Ngọc, ngươi là cá, ta là hồ ly thích ăn cá, ngươi tìm ta nói chuyện phiếm rất nguy hiểm đó." Tuyết Hoa cười hì hì nói, bắt đầu trêu đùa hắn.
"Ta rất cô đơn buồn chán, nhất là mấy năm gần đây." Nửa người trên úp sấp lên bờ Thủy Ngọc nhìn tiểu hồ ly tuyết trắng nhíu mày nói: "Ta bây giờ không biết ta tu luyện vì cái gì, tại sao phải sống dài như vậy."
Ta chóng mặt, tỷ tỷ ta không phải ở trong suy nghĩ ngươi, không phải bác sĩ tâm lí, không cách nào giúp ngươi giải đáp nghi hoặc.
Tuyết Hoa đành phải nói: "Ngươi 2000 năm sinh hoạt trong hồ Nữ Thần, căn bản không hiểu rõ thế giới bên ngoài, đương nhiên thấy buồn chán. Chờ ngươi biến hóa hoàn toàn, có được hai chân, rời xa được hồ nước, nên ra ngoài đi dạo." Tuy nàng giờ rất hạnh phúc, nhưng vẫn hâm mộ Lệ Nhi được du ngoạn khắp nơi đấy.
"Mười năm gần đây ta luôn kẹt ở nút thắt, không có người giúp, ta không cách nào đột phá." Thủy Ngọc hậm hực nói, gương mặt tinh xảo tuyệt mĩ lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Linh vật hoang dã đều phải dựa vào chính mình, linh sủng kí khế ước thì có được các loại trợ giúp. Chủ nhân Ngọc Diệp bởi vì có linh sủng nên không kí khế ước với hắn, nhưng đã dạy hắn nhiều tri thức. Hắn biết rõ tình huống thân thể mình lúc này không hấp thu được đủ thủy linh khí, hắn cần ngoại giới trợ giúp, Tuyết Hoa cơ duyên phúc dày có lẽ giúp được hắn.
Tuyết Hoa sinh ra hứng thú với việc tấn cấp của hắn tò mò hỏi: "Ngươi cần giúp gì?"
"Chỉ tu sĩ nhân loại mới có pháp trận tụ linh và linh đan tu luyện." Thủy Ngọc nói, hai con mắt lấp lánh nhìn chằm chằm Tuyết Hoa, trông chờ và lo lắng.
"Pháp trận tụ linh? Ta sẽ bố trí. Linh đan tu luyện ta cũng có." Hai ngày trước nàng vừa mới học được cách bố trí pháp trận cấp cao từ Hạ Lăng Vân. Tuy nàng đưa vòng trữ vật chứa linh đan cho Hạ Lăng Vân, nhưng nàng cũng nói muốn tặng lễ vật nên Hạ Lăng Vân để một ít linh đan lại cho nàng tùy ý phân phát.
"Chỉ có điều..." Nàng chần chừ nói, gương mặt hồ ly lộ vẻ do dự. Nàng cảm thấy cá tinh khiến người ta đồng tình, nhưng mà, hắn không được chăm sóc nuôi thả tự do trong hồ Nữ Thần, sau khi trở nên mạnh mẽ sẽ không giống Lục Mẫu Đơn tiên tử nguyện ý thủ hộ Thiên Linh Môn.
"Có điều gì?" Thủy Ngọc vội vàng hỏi. Nhu cầu cấp bách của hắn cần ngoại giới hỗ trợ, nhưng Thiên Linh Môn từ khi Ngọc Diệp mất tiểu đồ đệ cũng qua đời không còn người quản hắn rồi, hắn là linh vật vô chủ không cách nào nhờ tu sĩ Thiên Linh Môn trợ giúp.
"Ngươi chờ ta suy nghĩ một chút." Tuyết Hoa nói. Dùng cực phẩm linh thạch bố trí pháp trận tụ linh cao cấp đối với nàng không phải chuyện khó, nhưng nàng lại không muốn hỗ trợ hắn đơn giản như vậy.
Nàng cần cái gì?
Thủy Ngọc lo lắng nhìn nàng. Hắn khát vọng rời khỏi hồ nước, khát vọng trở nên mạnh mẽ, sẽ có nhiều cơ hội nói chuyện với nàng.
Tuyết Hoa suy tư thật lâu hỏi: "Ta trợ giúp ngươi sẽ được lợi ích gì?"
Thủy Ngọc lập tức nói: "Ngươi muốn cái gì, ta cũng có thể cho ngươi." Nói xong, hắn nháy mắt với nàng, đôi mắt trong veo như nước toát ra vài phần tình ý.
Tuyết Hoa sững sờ, hắn nháy mắt với nàng? Ha ha, một con cá lại đá lông nheo với hồ ly thích ăn thịt mình?
Suýt chút nữa nàng ôm bụng cười to.
"Khụ khụ." Nàng cố tỏ vẻ nghiêm túc, "Ta muốn ngươi giống như tiên tử Lục Mẫu Đơn sẽ thủ hộ Thiên Linh Môn." Trọng trách trên người Hạ Lăng Vân nhẹ đi một chút, sẽ có thời gian mang nàng ra ngoài chơi.
"Thủ hộ Thiên Linh Môn?" Thủy Ngọc kinh ngạc nói, "Tại sao ta phải thủ hộ Thiên Linh Môn? Mặc dù trong đám bọn họ có đệ tử truyền thừa của chủ nhân Ngọc Diệp, nhưng bọn họ mặc kệ ta, tại sao ta phải thủ hộ cho bọn họ?" Khi hắn còn bé nghe Ngọc Diệp nói về chuyện Mẫu Đơn tiên tử, biết rõ tổ sư khai phái Thiên Linh Môn vô cùng sủng ái cây hoa cúc này, nuôi nàng như là nữ nhi, thậm chí cắt mạch lấy máu vì nàng mà rửa linh căn quán chú.
"Đây là điều kiện. Đáp ứng ta giúp ngươi, không đáp ứng, tự ngươi tu luyện."
Tuyết Hoa hất hất cái đuôi nói, "Ngàn năm qua Thiên Linh Môn không có ý đồ gì với máu thịt của ngươi, đã là rất nhân từ. Nhưng nếu người Thiên Linh Môn bị tiêu diệt hoặc đuổi đi, hồ Nữ Thần bị tu sĩ tà ác chiếm cứ, sợ ngươi sẽ bị bắt đem đi luyện đan rồi. Vẩy cá là công cụ tu luyện pháp khí rất tốt, xương cá đầu cá là nguyên liệu đan dược. Tu sĩ linh căn thủy sẽ ăn thịt cá tinh lục phẩm thuộc tính thủy tinh khiết, nội lực gia tăng không ít." Nói xong nàng quay người làm bộ rời đi.
"Ta đồng ý, ta đồng ý với ngươi." Thủy Ngọc vội vàng kêu, hắn bị nàng dọa da đầu run lên, vẩy cá cũng cảm thấy đau đớn.
Gương mặt ranh mãnh của tiểu hồ ly Tuyết Hoa khẽ tươi cười.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc