Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi - Chương 67

Tác giả: Hạ San Hô

Nông Trại Sinh Thái.
Ánh đèn ne ong sáng chói dưới màn đêm phồn hoa của chốn đô thị! Khu giải trí Nam Tước hoàng triều với kiến trúc sang trọng thần bí dưới ánh đèn đêm nay càng có vẻ sáng chói không gì sánh kịp, nhưng sau vẻ hào nhoáng ấy lại ẩn chứa sự trống vắng và cô đơn đến lạ thường!
Mà lúc này trong căn phòng riêng xa hoa, bốn người đàn ông đang lười biếng ngồi trên mấy chiếc ghế salon sang trọng được kê xung quanh một chiếc bàn pha lê đen, trong không gian yên tĩnh không có ai mở miệng, không khí im lặng có chút quỉ dị!
Đột ngột tiếng chuông vang lên phá vỡ sự tĩnh mịch! Bốn người đàn ông cơ hồ đều đồng loạt nhìn về phía phát ra tiếng chuông, là điện thoại màu đen đặt trên tủ rượu cách đó không xa, chủ nhân của di động là Hạ Nam ưu nhã đứng dậy, không nhanh không chậm đi tới bên kia, ba người còn lại tùy ý nhún vai, không tiếp tục quan tâm nữa!
Nhìn số điện thoại gọi đến, Hạ Nam bước lại gần cửa sổ rồi mới nhận máy!
“Anh họ, sao bây giờ anh mới nghe điện thoại vậy? Em còn tưởng là anh ngủ rồi chứ!” Mới vừa nhận máy, bên kia đã truyền đến giọng nói dễ nghe của Hạ Vân Hà.
“Ừm!” Hạ Nam ừm một tiếng tỏ ý đã trả lời.
“Anh thử đoán xem trưa nay đi ăn cơm em đã gặp ai nào!”.Dường như đã trở thành thói quen khi nghe câu trả lời của Hạ Nam, Hạ Vân Hà không chút để ý, tiếp tục hỏi giống như đang tiết lộ bí mật gì quý giá lắm.
“Ừm!” Hạ Nam nhẹ nhàng đáp một tiếng, lẳng lặng chờ đáp án bên kia.
“Đường ca, anh thật đúng là không đáng yêu, đoán cũng không thèm đoán! Được rồi, được rồi! Để em nói cho anh biết, hôm nay ở Quân Thượng em đã nhìn thấy Tô Úy, chị ấy và một anh đẹp trai đang ăn cơm, nhìn có vẻ rất thân mật!” Hạ Vân Hà nói tới chỗ này liền ngừng lại, cố ý muốn xem anh họ có phản ứng gì. Về phần anh đẹp trai và Tô Úy có thân mật hay không cô không nhìn ra, nhìn qua thì có vẻ là bạn bè, nhưng hình như cũng không phải như vậy! Aizz, thôi cứ coi như cô đang làm mai đi, cô cố tình nói như vậy chi muốn dò xét anh họ thôi!
Từ đủ loại dấu hiệu, có thể khẳng định Đường ca nhà mình có ý với Tô Úy, về phần này thì không còn gì phải bàn cãi nữa rồi! Cô từng tận mắt thấy hai người từ siêu thị đi ra, ánh mắt anh họ nhìn Tô Úy tuyệt đối rất mờ ám, ánh mắt dịu dàng như nước, suy nghĩ một chút lại thấy nổi hết cả da gà! Dù sao Đường ca nhà mình bình thường lúc nào cũng trưng bộ mặt lạnh lùng ấy ra khiến người ta có cảm giác như đang nhìn một cái tủ đá vậy!
“Điều em muốn nói là cái này?” Hạ Nam đứng trước cửa sổ nghe lời nói bên kia truyền tới, gương mặt lạnh lùng càng trở nên băng lãnh, cặp mắt đen như mực khúc xạ với cửa sổ thủy tinh trước mặt mà càng trở nên thâm thúy, mấy người còn lại trong phòng không nhịn được mà cùng đồng loạt nhìn về phía Hạ Nam đang tỏa ra hơi thở lạnh lẽo như băng ngàn năm, đồng loạt suy nghĩ trong lòng không biết có nên lặng lẽ rời đi hay không để khỏi bị lạnh quá mà đông ૮ɦếƭ!
Mà Hạ Vân Hà bên kia nghe được giọng nói lạnh lùng của anh họ, không nhịn được rùng mình một cái, ngay sau đó mở miệng nói, “Nghe nói hai ngày sau bọn họ muốn đến nông trại sinh thái ở Tây Giao để chụp quảng cáo tuyên truyền gì đấy, em đã xin đi cùng, chị ấy cũng đồng ý rồi! Còn lại anh tự anh quyết định nhé....” Đường ca ơi là Đường ca, sao anh có thể không đáng yêu như vậy, không phải chỉ đùa một chút thôi sao, có cần dọa em như vậy không, cái con người như vậy cũng có phụ nữ thích sao? Vẫn là Vũ Vũ nhà mình đáng yêu nhất! Hình như cô đã quên, anh họ mình rất được lòng phụ nữ, là người đàn ông trong mộng của biết bao cô gái! Về phần tại sao chỉ có thể là người đàn ông trong mộng, đó là bởi vì lãnh khí trên người Hạ Nam quá lớn, không có mấy người phụ nữ dám tiếp cận!
Mà đại luật sư Kim Trạch Vũ còn đang ở trong thư phòng nhà mình xem tài liệu bỗng nhiên hắt hơi mấy cái!
“Ừm!” Nhẹ nhàng đáp một tiếng rồi cúp điện thoại.
Hạ Vân Hà bên kia nghe thấy thanh âm tút tút...từ trong điện thoại truyền đến, chỉ còn biết mím mím môi! Cứ như vậy sao, đến câu cảm ơn cũng không thèm nói, còn uổng công cô vì anh họ suy nghĩ nhiều như vậy!
Sau khi Hạ Nam cúp điện thoại, vẫn đứng yên trước cửa sổ, hai mắt nhắm lại, siết thật chặt điện thoại trong tay, tựa như đang đấu tranh trong lòng! Lý trí nói cho anh biết, bây giờ không nên đến quấy rầy cuộc sống của cô, nhưng anh......!
Mở hai mắt ra, ánh mắt trở nên dịu dàng, gương mặt lạnh lùng xuất hiện nụ cời yếu ớt không dễ phát hiện, lãnh khí quanh người cũng dần trở nên nhu hòa! Cuối cùng tình cảm vẫn chiến thắng lý trí!
Hạ Nam quay về chỗ ngồi, trên người không còn nhìn thấy sự lạnh lẽo vừa rồi, thậm chí trên mặt còn phảng phất nụ cười!
Ba người bọn Lạc Phàm kinh ngạc nhìn Hạ Nam, khóe miệng giật giật, sau đó giống như nghĩ ra điều gì đó, nhún vai tỏ ý đã hiểu.
“Hai ngày sau, tớ muốn đến nông trại sinh thái ở Tây Giao, nếu muốn các cậu có thể đi cùng!” Giọng nói trầm thấp mang chút từ tính còn mang theo sự vui vẻ không dễ phát hiện!
“Nông trại sinh thái ở Tây Giao?” Nghe được lời nói ngoài ý muốn, ba người đồng loạt quay ra nhìn nhau, càng ngày bọn họ càng thấy tâm tư của Nam thật khó hiểu! Đúng! Ông chủ của khu nông trại sinh thái kia là Hạ Nam, nhưng người mang danh ông chủ này từ khi về nước đến giờ chẳng thèm quan tâm đến nó tới một lần, sao bây giờ lại mở miệng nói muốn đến đây, chuyện này không phải quá kì quái rồi sao? Chẳng lẽ có chuyện gì mà bọn họ không biết?
“Được! Bận như vậy cũng lâu chưa có cơ hội nghỉ ngơi, lần này có thể thì cùng đi đi! Dù sao phong cảnh nơi đó cũng rất đẹp, không khí so với trong thành phố tốt hơn rất nhiều!” Lạc Phàm nhìn hai người kia, chỉ thấy bọn họ đều gật đầu! Nông trại sinh thái nằm ở tây giao, thuộc về vùng ngoại ô, bên kia trừ nông trại chỉ còn có mấy căn biệt thự xa hoa, thật đúng là người ở thưa thớt! So sánh mà nói, cách xa thành phố ồn ào, lại có thể ngắm cảnh đẹp!
“Vậy thì tốt, cứ quyết định như vậy đi!” Hạ Nam vuốt điện thoại trong tay, đôi mắt đen lóe sáng dưới ánh đèn! Hình như bây giờ anh rất mong đợi đến hai ngày sau, thật không biết khi nhìn thấy anh cô sẽ có vẻ mặt gì đây? Mới nghĩ một chút đã thấy hưng phấn khác thường!
Hai ngày sau khi bọn Hạ Nam đến nông trại đã nhìn thấy một nhóm người đang chụp ảnh quảng cáo, nhưng lại không thấy Tô Úy ở đó!
Sắc mặt Hạ Nam trở nên âm trầm, ánh mắt liếc về Hạ Vân Hà bên cạnh, nhận được ý hỏi thăm từ Hạ Nam, Hạ Vân Hà lập tức đi hỏi mọi người mới biết Tô Úy có việc gấp nên một lúc nữa mới đến!
Tô Úy bên này sau khi hết bận, đang định lái xe đến nông trại, lại phát hiện xe của mình không tài nào khởi động được, đành bất đắc dĩ gọi bên sửa chữa đến, còn mình đành ngồi xe bus đi đến!
Bởi vì từ trạm xe bus đến nông trại còn cách một đoạn, sau khi Tô Úy xuống xe đành đi bộ trên đường cái!
Có lẽ bởi vì gần nông trại có không ít căn biệt thự sang trọng, nên thỉnh thoảng cũng có mấy chiếc xe thể thao đắt tiền chạy qua!
Một chiếc Aston Martin V8 Vantage màu đỏ đi ra từ một căn biệt thự, ngay sau đó chạy băng băng trên lối đi bộ yên tĩnh, tốc độ nhanh đến khác thường hướng thẳng đến chỗ Tô Úy.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc