Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi - Chương 120

Tác giả: Hạ San Hô

Tiểu Tô Niệm ở trong bệnh viện một tuần lễ, FIR cũng ở lại chăm sóc bé suốt một tuần qua,Tô Chí và Thẩm Khiết mỗi ngày cũng đều đến thăm! Mà ở thành phố A xa xôi, Hạ Nam bởi vì công việc rất bận nên chưa kịp chạy đến, nhưng mà mỗi ngày gọi vài ba cuộc điện thoại tất nhiên là không thể thiếu! Đương nhiên anh cũng không biết mỗi lần nhận điện thoại của anh thì cô gái nhỏ đang ở trong bệnh viện, đang chăm sóc một người có quan hệ vô cùng lớn với anh!
Rốt cuộc ngay hôm nay Tiểu Tô Niệm có thể xuất viện, dĩ nhiên là bé rất vui mừng, thay quần áo thật sớm, chờ mẹ mình làm xong thủ tục xuất viện, lập tức sẽ được ra ngoài! Mà càng làm cho bé vui mừng hơn chính là mẹ bé nói ngày mai sẽ mang theo bé cùng nhau trở về thành phố A _ Nơi mẹ bé đang làm việc, còn có thể cha của bé cũng ở đó, bé nhanh chóng sẽ có thể gặp được cha rồi! Nghĩ đến những điều này lập tức làm cho bé hưng phấn khác thường!
FIR làm xong thủ tục, vừa vặn thấy bé đã thay quần áo từ sớm, tiện tay thu dọn đồ đạc rồi dắt bé đi ra ngoài bệnh viện!
Nhưng mà dọc theo con đường đi ra ngoài bệnh viện, cũng đưa tới một hồi kinh động không nhỏ! Bởi vì có thể nói, hiện tại FIR là đối tượng theo đuổi của giới truyền thông, dĩ nhiên những tin tức của cô gần đây cũng không hề ít chút nào! Mà bây giờ cô lại dắt theo một đứa bé xuất hiện ở nơi này, cũng thật sự khiến cho mọi người tò mò!
“ Nhìn xem, không phải cô ấy chính là ngôi sao thiết kế FIR gần đây trên ti vi thường hay đưa tin sao?
“ Nhìn rất giống, nhưng cô ấy dắt theo bé trai kia là ai? Dường như không có nghe nói cô ấy kết hôn, vậy đứa bé kia là sao đây?
. . . . . .
FIR dắt Tiểu Tô Niệm đi ra đại sảnh của bệnh viện, đối với ánh mắt tò mò và xì xào bàn tán này, cô làm như không nghe không thấy! Mà Tiểu Tô Niệm bên cạnh cô thì rất ngạc nhiên, mở to mắt quan sát xung quanh, đối với ánh mắt của những người hiếu kỳ , đôi mắt đen như mực của bé không ngừng chuyển động!
Bởi vì có việc nên Tô Chí và Thẩm Khiết không thể đến đón Tiểu Tô Niệm xuất viện, nhưng từ sớm đã cho một chiếc xe chờ sẵn ở bên ngoài bệnh viện!
Cho nên hai người vừa ra cửa bệnh viện đã có người đi đến nhận lấy đồ vật trong tay FIR, sau đó mở cửa xe thay họ, đợi hai người ngồi xuống rồi mới nhẹ nhàng đóng cửa xe lại!
. . . . . .
Lúc xế chiều ngày thứ hai, FIR nhanh chóng dẫn Tiểu Tô Niệm trở lại thành phố A , rồi sau đó mang theo bé đến nơi cô hiện đang ở tại phòng tổng thống của khách sạn Thịnh Thế Hào Đình!
Thật ra lần này trở về nước, cô cũng định ở lại thành phố A rồi, bởi vì ở nơi này vẫn còn nhiều thứ cô không thể dứt bỏ hết được! Vì vậy, ở khách sạn cũng không phải là kế hoạch lâu dài, cho nên cô đã nhờ Trầm Kiệt Tư mua một căn nhà ba tầng ở gần biệt thự Hoa Đình, hiện tại chờ lắp đặt thiết bị xong là có thể dời đến đó ở!
. . . . . .
Ở khách sạn nghỉ ngơi cho khỏe suốt một ngày, sáng ngày hôm sau, FIR đáp ứng yêu cầu của Tiểu Tô Niệm dẫn bé đi chơi! Chờ lúc hai người quay trở lại khách sạn đã ba giờ chiều!
FIR dẫn Tiểu Tô Niệm đi đến cửa khách sạn, mới vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đang dựa vào tường, theo bản năng muốn nhanh chóng mang Tiểu Tô Niệm đi trốn! Nghĩ đến lập tức hành động, nhưng vừa mới xoay người thì nghe thấy một giọng nói trầm thấp từ tính truyền vào trong tai…
“ Bảo bối, em muốn đi đâu hả?” Rất rõ ràng cô mới vừa xuất hiện ở chỗ này, anh đã chú ý đến cô! Thấy cô vừa muốn xoay người rời đi thì lập tức sải bước đi về phía cô!
Nghe giọng nói quen thuộc truyền đến ở phía sau lưng không đến một mét , FIR đành chấp nhận nhắm hai mắt lại, chậm rãi xoay người về phía Hạ Nam mang theo nụ cười cứng ngắc! Theo bản năng cô đẩy Tiểu Tô Niệm ra phía sau lưng giấu đi!
Có lúc càng muốn che giấu, lại càng dễ bị phát hiện!
Cũng bởi vì động tác theo bản năng của cô vừa rồi,mới làm cho Hạ Nam chú ý đến cô gái nhỏ trước mặt trong tay còn nắm thật chặt một cậu bé! Điều này làm cho anh vô cùng khó chịu, phải biết từ lúc cô gái nhỏ này trở về anh cũng không có nắm tay thật chặt như vậy mà dắt đi, tại sao cậu bé này lại được cô nắm tay thật chặt dắt đi như thế!
Trong nháy mắt có chút đố kỵ với cậu ta, muốn nhìn rõ bộ dáng của cậu ta ra sao, nhưng bởi vì thân thể nhỏ bé bị giấu ở sau lưng cô gái nhỏ nên không thể nhìn được!
Hạ Nam không nhìn thấy được hình dáng của cậu bé kia,thì dời tầm mắt ở trên mặt của FIR, chỉ thấy trên mặt cô mang theo nụ cười cứng ngắc, ánh mắt có chút hoảng hốt bất định,….
Dường như có gì đó rất khả nghi! Hôm nay tại sao cô nhìn thấy anh lại có vẻ mặt như vậy chứ?
Nghĩ tới không nhịn được lại dời tầm mắt về phía bóng người nhỏ bé sau lưng cô, chỉ thấy một cái đầu nho nhỏ lộ ra lại rụt trở vào! Nhưng rất tiếc là anh không nhìn được hình dáng của bé!
Bị mẹ giấu ở sau lưng, Tiểu Tô Niệm thừa dịp chú đẹp trai trước mặt đang nhìn mẹ mình, trong nháy mắt bé đưa cái đầu nhỏ tròn trịa, mở to mắt nhìn Hạ Nam, sau đó rất nhanh rụt đầu trở vào!
Nhưng mà trong mắt cũng tràn đầy nghi ngờ, chú đẹp trai trước mặt này là ai? Tại sao mẹ lại muốn giấu mình ở sau lưng như thế? Còn nữa, nhìn chú đẹp trai này sao lại cảm thấy quen quá vậy?
Bé nghiêng đầu tự hỏi mình, bàn tay không bị nắm kia nhẹ nhàng vuốt trán của mình, sờ đến mấy vết may trên trán đã kết vảy thì hơi nhíu mày!
“ Làm sao mà anh ở đây?” Lấy lại tinh thần, FIR hỏi, ánh mắt vẫn còn mập mờ bất định!
“ Anh không thể ở đây sao?”
“ Có thể! Tôi còn có chuyện, tôi đi trước đây!” Vừa nói xong thì cũng vừa kéo Tiểu Tô Niệm tách ra!
“ Đợi chút….”? Dường như câu “đợi chút” này là anh nghiến răng nghiến lợi nói ra được, sắc mặt cũng lạnh lẽo cực điểm! Bởi vì anh đã thấy mặt cậu bé trong tay cô đang dắt….
“ Bảo bối, có phải em nên cho anh một lời giải thích hay không hả?” Hạ Nam nhìn phiên bản thu nhỏ của mình, nhìn cô gái nhỏ đang quay lưng lại với mình nói.
“ Giải thích chuyện gì hả?” FIR nghe được câu “ đợi chút” của anh cũng biết là chuyện không ổn, quay đầu lại mở to mắt nhìn anh, trong đôi mắt tràn đầy vẻ vô tội.
“ Em còn giả bộ ngu sao?” Hạ Nam nhìn bộ mặt vô tội của cô gái nhỏ, có chút nhức đầu vuốt trán mình, hét to !
Một giây kế tiếp chỉ thấy cô gái nhỏ trước mặt làm ra dáng vẻ đáng thương đưa mắt nhìn anh, nước mắt cũng theo gò má chảy xuống!
Nhìn dáng vẻ của cô gái nhỏ này, anh biết mình có phần mất khống chế, đang muốn mở miệng an ủi, lại nghe thấy…..
“ Mẹ, chúng ta không cần để ý đến chú xấu xa này, chúng ta đi!” Giọng nói non nớt, lại mang theo một chút ý vị khiêu khích, đôi mắt đen như mực khiêu khích nhìn Hạ Nam! Đến bây giờ, nếu không biết chú đẹp trai trước mặt này là ai, thì bé cũng quá ngu ngốc! Nhưng mà ông ta lại khiến mẹ chảy nước mắt, cho dù nước mắt là mẹ miễn cưỡng nặn ra cũng không được!
Đúng lúc ấy thì điện thoại Hạ Nam vang lên, liếc nhìn hai người trước mặt, lấy điện thoại di động ra nhìn dãy số phía trên, sau đó quay lưng về phía hai người mà nhận máy!
Thừa dịp Hạ Nam đang nghe điện thoại, Tiểu Tô Niệm kéo cánh tay mẹ mình đi vào trong khách sạn,mà FIR cũng thuận theo đi vào, chẳng qua khi xoay người, trong phút chốc vẻ đáng thương trong mắt cô biết mất, ngay cả nước mắt cũng không chảy xuống nữa, ngược lại khóe miệng nhẹ nhàng nâng lên!
Đối với vẻ mặt biến hóa của mẹ mình, Tiểu Tô Niệm bĩu môi, non nớt nói : “ Tô Tô, mẹ kém quá à, mới vừa rồi lại có thể khóc nhè!” Lúc nói lời này trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ ghét bỏ!
Đối với lời nói của đứa con nhà mình, cô khẽ nhíu mày! Cô không phải khóc nhè như vậy đâu! Mà rõ ràng chính là muốn ăn vạ với người đàn ông kia có được hay không hả? Cô cũng biết dáng vẻ đó sẽ ăn đứt người đàn ông kia! Nhưng mà lại không nghĩ con trai vẫn đang ở bên cạnh, thật mất mặt!
. . . . . .
Chờ Hạ Nam nói chuyện điện thoại xong, bên cạnh đã không còn bóng dáng một lớn , một nhỏ nữa, rõ ràng là thừa dịp anh đang nghe điện thoại mà chạy trốn!
Mới vừa rồi anh nghe điện thoại là của Lạc Phàm gọi đến, nói là đã điều tra được tư liệu của cô gái nhỏ này năm năm trước sống ở nước Pháp, dĩ nhiên trong lúc đó cũng có nói đến đứa bé mà cô dắt trong tay…. Bé đã bốn tuổi rồi, nếu như anh đoán không lầm, đứa bé đó chính là con của anh!
Nhớ tới ánh mắt khiêu khích mới vừa rồi, anh đã không thể nhịn được mà muốn bắt bé lại đánh cho một trận, dám khiêu khích cha của mình!
Cuối cùng, Hạ Nam bị chặn ở ngoài cửa, mặc cho anh gõ cửa thế nào, bên trong vẫn không mở cửa! Nếu không phải biết chắc hai người đang ở bên trong, anh thật sự sẽ có chút hoài nghi bên trong không có ai sao?
. . . . . .
Phòng riêng sang trọng ở tầng 118 của hội sở giải trí Nam Tước Hoàng Triều, Hạ Nam ngồi ở trên ghế sô pha chăm chú nhìn xấp tài liệu, toàn bộ quá trình anh đều cau mày!
Trong phòng, mấy người còn lại cùng nhìn về phía sắc mặt không được tốt lắm của Hạ Nam, họ đã xem qua phần tài liệu này, nên cũng biết lão đại mình tại sao lại có vẻ mặt như vậy!
Họ cũng không nghĩ đến, sau một màn hôn lễ năm năm trước, Tô Úy lại có thể xảy ra nhiều chuyện như vậy!
“ Nam, thật ra thì chuyện Tô Úy xảy ra tai nạn giao thông không phải chúng tôi điều tra được, mà là….” Lạc Phàm thấy Hạ Nam đặt tài liệu trong tay xuống bàn thì lạnh nhạt mở miệng, nhưng chưa nói đết đã bị Hạ Nam cắt ngang : “ Là La Tân Hàn!”
“Ừ!” Đối với việc này, Lạc Phàm cũng rất kinh ngạc, làm sao anh lại đoán được là La Tân Hàn! “ Còn nữa, tôi còn điều tra được Tô Úy và La Tân Hàn có quan hệ với nhau, thay vì nói là quan hệ bạn bè không bằng nói chính là quan hệ chủ nhân và người bảo vệ, bởi vì cho đến nay anh ta luôn cho người âm thầm bảo vệ cô ấy, lại còn giúp cô ấy giải quyết một số công việc ngoại giao, ngay cả lúc ban đầu công ty quảng cáo Minh Nguyệt di dời, cũng do một tay La Tân Hàn lo liệu. Mặc khác, trên danh nghĩa Tô Úy có 20% cổ phần công ty Thịnh Thế Quốc Tế, anh nghĩ xem trong khi tổng giám đốc La Tân Hàn chỉ có 5% cổ phần , mà cô ấy lại có nhiều như vậy, điều này thật sự làm cho người ta rất kinh ngạc!” Thật ra thì mong muốn điều tra ban đầu của Lạc Phàm là Tô Úy và La Tân Hàn không phải có mối quan hệ thân mật đặc biệt, nhưng mà không ngờ lại điều tra được chuyện này làm cho anh ta cũng không dám tin!
“ Thịnh Thế Quốc Tế sao?” Thịnh Thế Quốc Tế là một công ty lớn trên thế giới, chỉ tính những tài sản có thể đánh giá được đã lên đến hàng nghìn tỉ đồng, còn những tài sản không tính toán được chỉ sợ là một con số rất kinh người! Cho nên 20% cổ phần Thịnh Thế Quốc Tế, đây chính là một con số khổng lồ! Nhưng mà cô gái nhỏ này làm sao lại có thể có nhiều cổ phần như vậy? Chẳng lẽ cô ấy là…. Chính là tổng giám đốc phía sau màn của Thịnh Thế Quốc Tế sao? Nếu mà như vậy thì tất cả đã rõ! Thế nhưng sự thật có phải như vậy hay không?
Nghĩ đến khả năng này, Hạ Nam hơi nhíu lông mày!
“ Về chuyện năm năm trước Tô Úy xảy ra tai nạn giao thông, các anh mau sớm điều tra rõ, rốt cuộc là ai làm, sau khi tìm ra thì trực tiếp giải quyết cho xong!” Hạ Nam híp cặp mắt lại, lạnh lùng nói xong, trên gương mặt tuấn tú mang theo vẻ lạnh lẽo và độc ác!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc