Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi - Chương 104

Tác giả: Hạ San Hô

“ Cha mẹ của Nam bị bắt cóc, rồi yêu cầu anh ta hủy bỏ hôn lễ !Trước hết, chúng ta hãy chạy đến tập hợp cùng Nam!” Đáp lại ánh mắt dò xét của hai người khác trong phòng nghỉ, Lạc Phàm mở miệng giải thích, sau đó đi ra ngoài!
Hai người còn lại quay mặt nhìn nhau, sau đó cũng theo sát Lạc Phàm!
*
Ba người nhà Tô Chí rất nhanh đã chạy đến phòng bệnh riêng của Tô Minh Hiên, vừa mở cửa ra đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc tựa vào trên giường, đầu cúi thấp xuống không biết đang suy nghĩ chuyện gì!
“ Minh Hiên, cuối cùng anh đã tỉnh lại!” Lâm Nguyệt chạy nhanh đến , đôi tay ôm chặt lấy Tô Minh Hiên, nước mắt không ngừng chảy ra !
“Đau_______” Tiếng rên nhẹ nhàng kéo tinh thần của Lâm Nguyệt trở lại, cô nhẹ nhàng buông Tô Minh Hiên ra, đôi tay vội lau nước mắt! “ Minh Hiên , thật xin lỗi, em quên anh đang bị thương !”
Tô Minh Hiên nhìn Lâm Nguyệt lau nước mắt, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nhìn Tô Chí cùng Thẩm Khiết đứng trước giường bệnh nhẹ giọng nói: “ Ba mẹ, đã để cho hai người lo lắng!”
“ Đứa bé ngoan này, tỉnh là tốt rồi, tỉnh là tốt rồi!” Thẩm Khiết nói xong trong mắt dần dần hiện ra nước mắt!
Tô Minh Hiên nhìn ngoài cửa, không thấy em gái của mình, không kiềm được mở miệng nói: “ Hôn lễ của Tô Úy đã kết thúc, đáng tiếc con không thể tham dự được!” Mặc dù anh ta đang hôn mê, nhưng mà anh có nghe được lời em gái nói với anh, biết cô hôm nay kết hôn, còn biết…. Nghĩ tới lòng có chút co rút đau đớn, thì ra là những thứ này nó đều biết, rốt cuộc đứa em gái này đã hạ xuống bao nhiêu quyết tâm, trong cuộc hôn nhân này, trên lưng không còn mang gánh nặng gì nữa! Hiện tại thì tốt rồi, anh đã tỉnh lại,nó sẽ sống thật tốt cuộc sống hạnh phúc của mình!
Nghe anh ta nói như vậy, sắc mặt của ba người trở nên u ám, ngay sau đó lập tức khôi phục lại bình thường.
Nhưng mà, Tô Minh Hiên đã nhìn thấy rõ ràng sắc mặt của họ thay đổi, lớn tiếng hỏi: “ Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?” Giọng nói khiến người nghe cảm giác có chút âm u, bởi vì mới tỉnh lại mà gương mặt tuấn tú tái nhợt càng trở nên u ám!
. . . . . .
Thẩm Khiết kể hết đầu đuôi mọi chuyện xảy ra trong hôn lễ hôm nay cho Tô Minh Hiên nghe!
Sau khi nghe xong, Tô Minh Hiên khẽ cúi đầu, cặp mắt đen lóe lên chút ánh sáng lạnh lùng, ngay sau đó bình tĩnh trở lại!
Anh ngẩng đầu lên, thản nhiên nói : “ Nguyệt nhi, ba mẹ chắc cũng mệt rồi, đưa họ về nhà nghỉ ngơi đi ! Em cũng về nghỉ ngơi cho tốt !”
“ Vâng! Vậy em đưa ba mẹ về trước, có chuyện gì hãy gọi điện thoại cho em!”
“Ừm!”
“ Minh Hiên, vậy con nghỉ ngơi thật rốt, ngày mai chúng ta sẽ đến thăm con!”
Sau khi dặn dò, ba người đi ra khỏi phòng bệnh, trong phòng bệnh chỉ còn một mình Tô Minh Hiên!Trầm tư một chút, anh cầm điện thoại di động lên, gọi một cuộc điện thoại, giọng nói lạnh lẽo, nặng nề truyền đi : “ Tô Úy mất tích, cho dù lật đổ cả thành phố A cũng phải mang cô ấy bình an trở về!”
“ Vâng, tôi lập tức phái người đi tìm!” Người bên kia nghe giọng nói quen thuộc, đầu tiên là ngây ngẩn cả người, ngay sau đó thản nhiên trả lời!
. . . . . .
Từ mấy ngày trước, tổng bộ “ Dạ Tước ”ở Mỹ được dời đến thành phố A, hiện tại đang nằm trong một tòa lâu đài cổ tương đối bí mật ở ngoại thành phía đông, tòa lâu đài cổ này thuộc về bất động sản của Hạ Nam!Lâu đài cổ chính là một tòa nhà rộng mấy trăm mét vuông, năm tầng lầu,bởi vì có niên đại khá lâu, cho nên có vẻ cổ xưa và hoang vắng.Nhưng mà nếu có người nhìn thấy bên trong chắc sẽ hết sức kinh ngạc, cửa điện tử chống trộm cao cấp tiên tiến nhất, các thiết bị khoa học kỹ thuật, đồ điện tử cảm ứng mới nhất,..v.v……Bên trong kho bảo hiểm còn có rất nhiều loại νũ кнí, súng ống hiện đại nhất, nhưng mà trừ những người cấp cao trong tổ chức, thì không có mấy người biết đến!
Ba người nhóm của Lạc Phàm vừa lái xe vào bãi đậu xe ở tầng hầm, lập tức đi vào bên trong, trước lúc đi vào vẫn không quên quan sát bốn phía, phát hiện không có gì khác thường mới mở cửa đi vào!
Từng lớp cửa điện tử chống trộm hiện đại từ từ mở ra, sau khi tất cả đi vào thì chậm rãi đóng lại!
Thẳng đến bên trong một gian phòng, bọn họ đi vào, liếc mắt thì nhìn thấy một bóng dáng đang nằm tựa trên ghế sô pha, trên người anh ta còn mặc bộ quần áo hôn lễ màu đen, nhưng mà trên gương mặt tuấn tú không thấy một chút vui vẻ nào, ngược lại càng thêm u ám, lạnh lùng!
“ Như thế nào?”
“ Đang tìm, vẫn chưa tìm được!”
“ Rốt cuộc là ai làm?”
“Là cô ta!” Hạ Nam chỉ vào tấm hình trên bàn thấp lạnh lùng nói, trong đôi mắt đen như mực phát ra ánh sáng âm u! Xem ra lần trước dạy dỗ còn chưa đủ!
Ba người nhìn theo ngón tay của anh ta, thì thấy một tấm hình nằm ở trên bàn, trong hình, gương mặt của người phụ nữ bị gạch chéo màu đỏ thật lớn!Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, ba người quay mặt nhìn nhau, ngay sau đó trong lòng thầm mặc niệm cho cô ta mấy giây!Nhưng mà tính tình của người phụ nữ này vẫn không thay đổi, thật sự muốn tìm cái ૮ɦếƭ, hiện tại coi như Phật Tổ Như Laicó đến đây, chỉ sợ cũng không bảo vệ được cô ta! Lão đại “ Mị” tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!
“ Nam, Tô Minh Hiên đã tỉnh lại!”Lạc Phàm nói đến đây, không quên quan sát nét mặt Hạ Nam, chỉ thấy anh ta hơi híp mắt lại, trong mắt có chút mơ hồ, bất định, sắc mặt thì không có gì thay đổi quá lớn, nên nói tiếp một câu: “ Tô Úy không tìm thấy,đã phái người đi tìm, cho đến bây giờ cũng không có tung tích của cô ấy!”
Lạc Phàm vừa nói xong, sắc mặt Hạ Nam lập tức trầm xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh ta!
“ Sau khi lấy lại tinh thần, chúng tôi lập tức phái người đi tìm, nhưng mà vẫn chưa có kết quả!”
“ Không phải vẫn luôn phái người đi theo cô ấy sao?”
“Không phải hôm nay là hôn lễ của hai người sao?Bởi vì có anh ở đây, nên mới thu hết người về, ai biết được đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, làm cho tất cả mọi người ứng phó không kịp!”Lạc phạm nói xong, trong giọng nói mang theo chút tức giận! Dù gì cũng nên nói cho bọn họ biết trước một chút, để họ có thể chuẩn bị tâm lý! Như vậy, hiện tại Tô Úy cũng không biến mất!
“ Trước hôn lễ hai mươi phút, tôi mới nhận được điện thoại nên không kịp nói!” Tầm mắt Hạ Nam trầm xuống, mở miệng giải thích!
Trái lại, khóe miệng ba người bọn Lạc Phàm có chút co rút, anh ta vừa mới giải thích với bọn họ sao? “Mị” lão đại của Dạ Tước chưa từng giải thích vậy mà lại mở miệng giải thích với bọn họ, thật là kinh ngạc!
“Ừ, bây giờ đã phái người đi ra ngoài tìm, chắc là rất nhanh sẽ tìm được!”
“Ừm!” Hạ Nam nắm tay thật chặt, khống chế cơn giận của mình!
Đúng lúc ấy thì điện thoại Hạ Nam vang lên, mắt nhìn dãy số rồi nhận máy, nghe được tin tức bên kia, Hạ Nam lạnh lùng nói : “ Mang cô ta đến tổng bộ!” Sau khi nói xong thì ngắt máy!
“ Như thế nào ?”
“ Đã tìm được họ, tôi cho người đưa họ trở về rồi! Về phần cô ta lập tức sẽ được mang đến đây!”
“Anh định xử lý như thế nào?”
“ Tôi muốn cô ta sống không bằng ૮ɦếƭ!”Nói xong, ánh mắt nguy hiểm nheo lại, môi mỏng mím chặt!Chỉ cần là người quen biết của anh ta đều hiểu rõ, nét mặt này chính là muốn nói có người sắp gặp nạn!
“ Tôi cảm thấy nhiệm vụ trước tiên là tìm Tô Úy trở về mới phải! Còn có ba mẹ cô ấy, đây cũng là một chuyện không dễ dàng !” Lạc Phàm nhắc nhở, lúc nãy vừa nghe những lời Tô Chí nói, hiện tại sợ rằng Hạ Nam muốn kết hôn cùng Tô Úy càng thêm khó, nếu bây giờ không tìm được Tô Úy trở về, e rằng tình cảnh của Nam sẽ liên tiếp gặp nạn! Nghĩ đến không khỏi có chút lo lắng!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc