Hào Môn Đoạt Tình - Chương 06

Tác giả: Thịnh Hạ Thái Vi

“ Không thể tưởng tượng được, anh lại thích loại phụ nữ như vậy” Từ trong bụi hoa, một cô gái mặc dạ phục màu trắng có thân hình mảnh khảnh, tóc dài được Pu'i lên, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô càng thêm tinh xảo động lòng người
Nhưng lúc này, trên gương mặt tinh xảo kia, lại ẩn hiện nỗi buồn như có như không
“ A, tôi thích phụ nữ như thế nào, có cần báo cáo với cô không?!” Mộ Dung Trần lạnh lùng nói một câu sau đó muốn xoay người rời khỏi
“ Trần. chờ một chút” Cô gái ngăn trước mặt anh, không cho anh đi
“ Xin chú ý cách xưng hô của mình, nơi này là nhà Mộ Dung, cô phải gọi tôi là anh tư, em dâu” Mộ Dung Trần lạnh nhạt nói
“ Anh nhất định phải như vậy sao?. Chúng ta…” Khuôn mặt cô gái tựa hồ có điểm uất ức, còn muốn nói điều gì đó, nhưng đã bị Mộ Dung Trần cắt ngang :
“ Em dâu, vì không muốn để lộ nhược điểm nào, tôi vào trước, tôi nghĩ tiểu ngũ vẫn đang ở trong chờ cô”
Dứt lời, đầu anh cũng không ngoảnh lại mà sải chân bước đi, để lại khuôn mặt không cam tâm đang nhìn bóng dáng cao lớn đi xa. Cô chưa bao giờ biết, Mộ Dung Trần lại đối với với một cô gái chưa trưởng thành lại nảy sinh H*m mu*n mãnh liệt như vậy, còn muốn cô ta làm người phụ nữ của anh ?
“ Chị dâu, chị đối với anh tư vẫn chưa hết hy vọng sao?”
Đang lúc người phụ nữ tức giận muốn rời khỏi, thì 2 cô gái nãy giờ vẫn đang nhìn lén trên lầu không biết đi ra từ lúc nào
“ Chuyện không liên quan đến em”
Nói xong, người phụ nữ nhìn lướt qua khuôn mặt giống như đang xem kịch vui của 2 cô gái, không muốn giải thích với họ. Giày cao gót đi về phía đại sảnh
“ Phó Cảnh Ca, chị phách lối gì chứ?” Mộ Dung Cầm thản nhiên mở miệng : “ Cô không phải rất giận anh tư sao?. Không bằng hợp tác với chúng tôi đi”
“ Vì sao tôi phải tin lời cô nói, Mộ Dung Cầm. Cô muốn làm cái gì không liên quan đến tôi” Bị người khác gọi thẳng tên, sắc mặt Phó Cảnh Ca lúc đỏ lúc trắng
“Phó Cảnh Ca tôi không phải muốn kéo chị xuống nước, chỉ muốn chị đưa cho tôi một thứ mà thôi” Mộ Dung Cầm giả bộ trấn định, mở miệng
Thật ra, thì cô cũng rất khẩn trương, dù sao người bị tính kế cũng là anh tư, cô luôn luôn sợ người đàn ông này, nhưng bị Tiết Tinh Tinh thuyết phục lòng của cô lại rục rịch
“ Tôi nghĩ, tôi không có gì có thể cho cô” Phó Cảnh Ca nói lời cự tuyệt, nhưng bước chân đã dừng lại
“ Chị dâu, đồ tôi muốn, tôi tin chị sẽ có” Mộ Dung Cầm chợt nói rất tự tin
**
Đầu rất choáng váng, thân thể rất nóng.
Tình Tình đưa tay sờ sờ trán của mình, cô không phải đã sốt rồi chứ?. Tại sao cảm thấy toàn thân nóng như thế. Giơ tay lôi lôi kéo kéo lễ phục của mình, có phải vừa rồi đi ra ngoài, thời tiết hơi lạnh nên bị cảm rồi không?. Hay là bị người đàn ông kia dọa sợ?.
“Tinh Tinh, đây là nơi nào, chị muốn về nhà”
Tình Tình không hiểu gì cả, lúc nãy cô chỉ sợ hết hồn chạy về phía đại sảnh, muốn tìm Tiết Thiệu Trạch nói với ông muốn về nhà trước, nhưng ông lại bị một đám đàn ông vây quanh, làm cho cô cũng không dám bước qua gọi ông
Nhưng, đợi càng lâu, lòng cô càng thấy sợ, cô sợ người đàn ông kia sẽ đến tìm cô gây phiền phức. Đúng lúc đó, Tiết Tinh Tinh cầm đến 2 ly R*ợ*u, bảo cô uống thử một chút
Vì để cho tim mình không khẩn trương nữa, cô không chút suy nghĩ uống vào. Rõ ràng là R*ợ*u trái cây, tại sao lại như vậy?
Trước kia, cô cũng từng uống qua R*ợ*u trái cây a!
Thấy cô không thoải mái, Mộ Dung Cầm chủ động nói muốn đưa cô lên phòng của cô ta nghỉ ngơi một chút. Đối với Mộ Dung Cầm, mặc dù cô không quen thân cho lắm, nhưng cũng biết, lại là con gái, cho nên Tình Tình không có phòng bị
Nhưng, căn phòng này nhìn như thế nào cũng không giống phòng của con gái a?. Cố gắng mở mắt nhìn căn phòng xa lạ, nhưng lạnh lẽo. Tình Tình muốn từ trên giường bò dậy, nhưng vô dụng, cô ngay cả một chút hơi sức cũng không có
Mở miệng muốn nhờ Tiết Tinh Tinh đỡ cô đứng lên về nha, thì cô ta lại đè lại thân thể của cô : “ Chị, chị cứ nghỉ ngơi một chút. Em theo Cầm nhi xuống bảo người giúp việc lên pha nước nóng cho chị tắm rửa”
“ Đúng đó, Tình Tình, cậu an tâm nghỉ ngơi đi. Chúng tôi sẽ mau chóng trở lại” Mộ Dung Cầm lôi kéo tay của Tiết Tinh Tinh chạy ra ngoài
“ Rắc” một tiếng, cửa bị khóa lại, Tình Tình chỉ có thể vô lực nằm trên giường xa lạ, thân thể càng ngày càng nóng, ý thức ngày càng trở nên mơ hồ….
Chỉ là, bên kia gối có cảm giác lành lạnh, làm cho cô muốn cọ cọ
“ Tình Tình đâu rồi?. Tại sao lại đi lên lầu lâu như vậy?”
Tiết Thiệu Trạch mới vừa rồi thấy Tiết Tinh Tinh và tiểu thư nhà Mộ Dung đỡ Tình Tình lên lầu, nghĩ là Tình Tình đã xảy ra chuyện gì
Vừa định đi tới hỏi, xa xa, Mộ Dung Cầm đã cười nói với ông : “ Chú Tiết, Tình Tình cảm thấy hơi chóng váng, nên con đã đỡ cô ấy lên phòng của con nghỉ ngơi rồi”

Bạn đang đọc truyện tại website Thich Truyen. VN - Web đọc truyện miễn phí tốt nhất hiện nay.
Thấy con gái không có cự tuyệt, hơn nữa lúc nãy nhìn thấy dáng vẻ vô lực của con gái. Nơi này là nhà Mộ Dung, ông tin không ai dám động tay động chân, huống chi còn có Mộ Dung tiểu thư ở đây.
Nhưng, lên lầu như vậy cũng chưa xuống. Mọi người đến dự tiệc cũng đã dần dần ra về, bọn họ cũng nên về thôi
“ Có thể Tình Tình không thoải mái chăng?. Em đã nói con bé không muốn đến rồi mà” Lữ Bích Viện đứng ở một bên, mặc dù chỉ là thủ thì thủ thì, nhưng lời nói mang theo châm chọc rõ ràng. Con gái muốn gì, không lẽ bà không biết sao?
“Lữ Bích Viện” Tiết Thiệu Trạch bình tĩnh nhìn gương mặt dịu dàng kia : “ Có phải tôi gần đây quá dung túng bà hay không?!”
“ Thiệu Trạch, em chỉ…”
Trong mắt người đàn ông này, chỉ toàn lãnh khốc, vô tình, khiến cho trái tim bà băng giá, những lời muốn nói chỉ đành dừng lại ở cổ họng. Đi theo bên cạnh ông ta nhiều năm như vậy, Lữ Bích Viện bà thế nhưng chẳng là gì trong lòng ông
“ Ba, chị nói nhức đầu không đi được, Cầm nhi đã gọi bác sĩ gia đình đến khám cho chị rồi” Tiết Tinh Tinh từ trên lầu đi xuống, thẳng tắp đi đến trước mặt Tiết Thiệu Trạch
“ Không đi được, Ba lên xem một chút” Tiết Thiệu Trạch lạnh lung nhìn khuôn mặt hình như có chút hốt hoảng của Tiết Tinh Tinh. Một tiểu nha đầu mà thôi, mà muốn nói dối trước mặt Tiết Thiệu Trạch ông ư?
“ Cha, chị đang ngủ ở trong phòng của Cầm nhi, Cầm nhi bảo ngày mai sẽ sai tài xế đưa chị về nhà” Lời nói dối một khi đã bắt đầu, cũng tựa như ly nước đã hất đi, chỉ có thể tiếp tục lừa gạt
Cô cũng không tin, người đã đính hôn như Tiết Tình Tình lại dám làm lớn chuyện này, dù sao đây cũng là nhà Mộ Dung. Nếu như cô ta dám làm lớn chuyện, đến lúc đó người mất thể diện không chỉ có một mình Tiết Tình Tình?
Ai bảo ba vẫn thiên vị như vậy?
“ Thiệu Trạch, nếu là như vậy, chúng ta về trước đi” Lữ Bích Viện cũng khuyên nhủ.
“ Thiệu Trạch, Tình Tình ở nhà Mộ Dung của tôi, anh cứ yên tâm đi. Tôi bảo đảm ngày mai con gái của anh tới như thế nào sẽ về như thế, được không?” Mộ Dung Hàng Nhậm sau khi đưa khách đi vào, nghe được đối thoại của bọn họ cất cao giọng nói.
Nếu như con gái của mình ở đây, chắc không có chuyện gì đâu
“ Anh Mộ Dung, vậy tối nay làm phiền anh rồi” Chủ nhà đã nói như vậy rồi, đương nhiên ông cũng không tiện nói thêm gì nữa
Chỉ là, tại sao tim của ông lại cảm thấy bất an như vậy?
Mộ Dung Trần vừa mới bước vào cửa phòng của mình, cũng cảm thấy có điều gì đó không bình thường, trong không khí hình như có mùi thơm thoang thoảng, từ khi anh bước vào cửa đến nay, mùi thơm này cứ quẩn quanh chóp mũi của anh.
Rất quen thuộc, giống như mùi của cô ấy!. Không phải anh trúng độc quá sâu đấy chứ!. Bây giờ lại nghĩ đến khuôn mặt nhỏ bé của cô
Tiết Tình Tình!. Anh không ngờ cô lại là con gái của Tiết Thiệu Trạch!. Chỉ là, là con gái của ai không quan trọng, quan trọng chính là anh nhất định phải lấy được cô.
“ Ưm…” *** rỉ tinh tế từ cánh môi mềm mại của cô phun ra, lễ phục màu trắng trên drap giường màu đen bị nhàu nhỉ, gò má trắng noãn của cô ửng hồng nhàn nhạt, vì dung mạo cô thanh lệ nên càng tăng thêm vài phần quyến rũ
Thanh âm tinh tế đó, làm cho Mộ Dung Trần hiểu ngay mùi thơm này từ đâu mà đến. Trong phòng của anh có người, hơn nữa còn là phụ nữ
Anh bước xuyên qua tấ m bình phong, nhìn người đang nằm trên giường lớn, hóa ra là cô….
Là cô gái sau lần gặp gỡ tối nay, trong long anh vẫn nhớ đến
Lễ phục trắng trễ cổ, làm lộ ra chiếc cỗ trắng noãn mảnh khảnh, xương quai xanh hoàn mỹ, không đeo bất kì món trang sức nào. Đôi tay mảnh khảnh không ngừng gợi lên động tác trêu chọc, làn váy tựa hồ chỉ bao bọc được ௱ôЛƓ nhỏ xinh đẹp. Cặp đùi cân xứng K**h th**h thị giác của anh. Giày cao gót đặt ngay ngắn ở bên giường, xem ra đã có người dọn dẹp, đôi chân trắng noãn nghịch ngợm, các đầu ngón chân xoắn tới xoắn lui
“ Nóng…” Người con gái ý thức mô hồ, cả khuôn mặt đều nóng, than thể càng không ngừng ma sát chiếc chăn lạnh lẽo, nhưng thế nào cũng không đủ. Cô bị hạ dược rồi, hơn nữa còn hạ lộ liễu như vậy. Đây là cảm giác đầu tiên của Mộ Dung Trần, sau khi nhìn thấy cô
Thật là lớn mật!. Dám ở trong nhà Mộ Dung bày ra thủ đoạn hạ lưu như vậy!. Trừ người trong nhà ra, sẽ không có người dám làm như vậy. Nhưng, biết anh với Tình Tình có quen biết, trừ Phó Cảnh Ca ở vườn hoa ra, còn ai khác?.
Không nghĩ tới a, hành động của mình vẫn bị người khác nhìn thấy a!
Mặc kệ là Phó Cảnh Ca cũng được, là ai cũng được, ngày mai anh nhất định điều tra cho rõ. Anh ngược lại muốn nhìn xem, anh em nhà Mộ Dung nhìn từ bề ngoài rất thuận hòa, nhưng lại có người nào dám tính kế với anh!
Lần trước, mặc dù ý thức anh không rõ rang, nhưng cũng không đành lòng muốn cô. Lần này, không phải anh cũng muốn thả cô đi chứ?.
Anh có thể đưa cô đi, hoặc là lập tức gọi bác sĩ đến giải thuốc cho cô, anh không muốn trong lúc ý thức của cô không rõ rang lại làm ra chuyện như vậy. Tước đi trong sạch của cô, Nhưng, suy nghĩ và hành động thường trái ngược với nhau
Khi trong đầu xuất hiện ý tưởng như vậy, lập tức bị anh bác bỏ
Mộ Dung Trần đi đến bên giường từ từ ngồi xuống, nhìn khuôn mặt nhỏ bé ửng hồng muốn ra máu. Giờ khắc này, Mộ Dung Trần cảm nhận được trong lòng mình đang dâng trào lên *** khổng lồ trước nay chưa từng có. Anh muốn cô
Khát vọng mãnh liệt như lửa, cứ như vậy xông thẳng lên đầu của anh, máu trong toàn thân của anh cũng muốn sôi trào theo, kêu gào, nói : Anh muốn cô
Chẳng qua là, nếu chỉ ngồi như vậy, anh dường như nghe nghe được *** rỉ không ngừng phát ra từ cái miệng nhỏ nhắn kia, cặp mắt khép hờ, lông mi thật dài che lại con ngươi mịt mờ, anh suy nghĩ muốn biết, cặp mắt kia lúc tỉnh táo sẽ phát ra ánh sang gì?
“ Tình Tình…”
Bàn tay to của người đàn ông chậm rãi vuốt ve gò má của cô. Cảm giác mịn màng truyền đến làm cho người ta muốn vuốt ve mãi không rời. giống như vỗ về, vuốt ve vật yêu thích nhất, từ từ vuốt ve, cảm giác tinh tế, ngón tay thon dài giống như bị da thị của cô hút lấy, vuốt ve tới lui trên khuôn mặt non mềm
“ Ưm….. Nóng quá…. Bách Lâm, là anh sao?”
Cô gái bị vuốt ve, giống như mèo nhỏ cọ cọ vào bàn tay, thì thầm lên tiếng. Theo vuốt ve trên bàn tay của anh, trong cơ thể cô giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt mãnh liệt, làm cho cô cảm thấy nóng đến không chịu nổi, chỉ có bàn tay vuốt ve trên mặt của cô, mới có thể làm cô mát hơn một chút, làm cho cô không muốn xa rời, dán sát vào không thả ra
“ Ko phải”
Từ miệng nhỏ nhắn của cô phun ra cái tên xa lạ làm cho trái tim anh không khỏi tức giận, bàn tay đang vuốt ve khuôn mặt của cô cũng gia tăng thêm lực
“ Bách Lâm, nhẹ… nhẹ chút”
Tình Tình cố gắng mở mí mắt nặng trĩu, Bách Lâm đối với cô luôn luôn dịu dàng, tại sao có thể dung sức P0'p mặt cô như vậy!
Cô nhẹ giọng kêu đau, làm cho anh không tự chủ nới lỏng tay. Nhưng, cái tên đó làm cho anh vô cùng để ý
Tay của anh vuốt ve theo hàng lông mày cong cong của cô, lông mi vênh cao, còn có cái mũi nhỏ mềm mại, hấp dẫn anh nhất chính là đôi môi khẽ mím lại, giống như cánh hoa đẹp nhất nhẹ nhàng rơi trên ngón tay của anh, để cho anh muốn dời mắt cũng không được
“ Nói dối, nếu anh không phải Bách Lâm, thì là ai?” Tình Tình dựa vào bàn tay ấm áp của người đàn ông, thỏa mãn trở dài. Trừ Dương Bách Lâm. Cô chưa từng để người đàn ông nào đến gần mình. Ngoài trừ 2 lần ngoài ý muốn đó. Anh ta nhất định đang đùa giỡn với cô, nhất định….
“ Không phải. Tôi không”
Tay của người đàn ông vuốt ve đôi môi mềm mềm, từ từ chà nhẹ, nhưng khó có thể khắc chế được dòng nhiệt đang dâng trào trong cơ thể
“ Vậy anh là ai?”
“ Tôi là Mộ Dung Trần”
Câu hỏi thăm nhuyễn nhuyễn, đã hoàn toàn đánh sụp lý trí của anh, anh cúi đầu, hai tay nâng mặt của cô, nhẹ nhàng nhấp nháp cánh hoa non mềm
Mùi hương của cô thật ngọt ngào, trong veo không thể tin được, làm cho anh muốn nếm, lại nếm, làm thế nào cũng không đủ
“ Uhm…. Mộ Dung Trần là ai?”
Suy nghĩ của cô mê loạn, ý thức mơ hồ. Cô muốn mở mắt ra, muốn nhìn người tên Mộ Dung Trần rốt cuộc là ai, nhưng mí mắt lại như bị đá nặng ngàn cân đè lại, bất di bất dịch. Nóng quá, thật khó chịu, cô chỉ muốn càng nhiều
Nhưng, tại sao, anh lại rời khỏi cô đây?
“ Đừng đi”
Toàn thân cô không còn vật gì, như đứa trẻ lúc mới sinh. *** trắng noãn tinh tế trên ga giường màu đen tương giao chiếu rọi, cảnh tượng tuyệt mĩ như thế làm cho anh nín thở, làm sao anh có thể chịu được?
Cô đẹp đến mức làm cho lòng anh run rẩy
Anh cho rằng, anh còn phải tốn thêm một chút thời gian mới có được cô, không ngờ, lại nhanh như vậy, thậm chí nhanh đến mức anh không kịp phản ứng
Nhưng, anh muốn cô
“ Tôi sẽ không đi”
Quần áo trên người ào ào rơi xuống đất, anh trở lại bên giường, ôm lấy thân thể nhỏ nhắn
*** với *** tiếp xúc trực tiếp, dương cương với âm nhu, cường tráng với yếu đuối….. Anh muốn nổi điên
“ Bảo bối, nhịn một chút, được không?”
Đau, rất đau….. Cảm giác đau kịch liệt làm cho suy nghĩ của cô thanh tỉnh trong nháy mắt. con ngươi đen thui, bỗng nhiên trợn to, người đàn ông 3 lần 4 lượt muốn vô lễ với cô, tại sao luôn chèn ép cô.
"Đau, thật là đau, buông tôi ra, buông tôi ra. . . . . ." Cô đau khóc thành tiếng.
Của hắn lớn như vậy, làm sao cô có thể chịu được?. Người nào có thể chịu được đau đớn như vậy chứ
“ Ngoan, một lát sẽ hết thôi…”
Anh dùng đôi môi ngăn lại tất cả khẩn cầu cùng tiếng khóc của cô, chỉ muốn cùng cô dây dưa mãi
Điên cuồng, mê loạn, không có ý thức. . . . . .
Mồ hôi, nước mắt, chưa bao giờ ngừng nghỉ. . . . . .
Tận tình giày xéo, , tận tình đắm chìm. . . . . .
Phụ nữ cùng đàn ông kết hợp, có thể chạm đến thế giới cực lạc….
Tình cảm không biết tên, đã sớm khắc sâu vào tận xương tủy, sâu trong linh hồn…..
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc