Hạnh Phúc Ngắn Ngủi, Đợi Anh Nhé ! - Chương 09

Tác giả: BéoGGui

học sinh mới !
-Phu nhân thân yêu của tướng công , dậy đi , dậy ăn sáng còn đi học kẻo muộn ! ( hắn ghẹo nó )
-Ms sáng a đã ghẹo e rồi , e hơi nhức đầu k có hứng ! Tạm thời hnay k tiếp chiêu ( nó ôm đầu )
-Ơ! e sao đấy , có cần đi bác sĩ khám k??? ( hắn tỏ vẻ lo lắng , lại định làm thiên thần )
-K sang thôi e đi đánh răng đã , a xuống trước đợi e đi , e xuống liền !
-Ừh ừh , nhanh nhé a đợidưới lầu !
10p sau nó xuống ngồi vào bàn thì :
-Hnay a có việc bận nên k thể đi học đc , a sẽ kêu a lái xe chở e tới trường ! ( hắn nghiêm nghị )
-Nhưng tSao lại vậy??? chẳng lẽ có việc còn quan trọng hơn đi học hay sao???
-Cũng k quan trọng cho mấy nhưng cần sự có mặt của a ở đó ! e thông hãy hiểu cho a . ( vẻ mặt buồn thiu hiện rõ trên khuôn mặt hắn đc che bởi những điệu cười giả tạo )
-Ừh e biết rồi ( nó lặng lẽ ăn k hỏi 1 lời nào nữa )
Tại trường :
Tùng...tùng....tùng vào lớp
Nó vào chỗ mặt buồn thiu thì có 1 thằng con trai quay xuống :
-Chào bạn , mình là Trần Minh Dương , rất mong đc làm quen vs bạn ! ( 1 thằng con zai hạ hoắc )
Nó ngơ ngác nhìn cậu học sinh ms mà chẳng hiểu mô tê gì , " CÔ VÀO CÔ VÀO " tiếng mấy đứa trong lớp , cô giáo bước vào :
-Trân trọng giới thiệu vs mọi người , lớp chúng ta có 1 bạn hsinh ms cả lớp cho 1 tràng vỗ tay !
-Chào mọi người ! Mình tên là Trần Minh Dương , mình ms từ Úc chuyển tới mong mọi người giúp đỡ mình ! ( hắn cười toe toét như trung số )
Làm tim lũ con gái lại điêu đứng như ngày hắn tới , vì trong cậu bạn hsinh ms cũng bảnh nhà mà lại giầu thì con gái chẳng vây quanh !
-Nè sao mình chào bạn mà bạn lại k ý kiến gì vậy? ( Dương nhìn nó vs ánh mặt la lùng )
-Chào bạn , giờ đc rồi chứ , giờ tôi muốn yên tĩnh cậu đừng làm phiền tôi ( nó lạnh lùng nói )
-Yes ! đc thôi
K hiểu sao Dương lại thấy rất hứng thú vs nó , cả giờ câu k hỏi hay nói vs bất cứ 1 câu nào , chỉ ngồi ngắm nó , vẻ đẹp của nó kiến Dương nhớ lại cô bạn gái cũ !
Tùng...zing....zing....tùng....tùng...zing...zing ( đt của hắn )
-Alo ! đang tới rồi , đừng gọi mãi !
Kít xe dừng lại tại 1 biệt thự sang trọng !
-Chào cậu , cô My đang đợi cậu trên lầu ( tiếng người giúp việc nhà nhỏ )
-Sao ốm đau thế nào hả ( hắn vừa nói vừa đưa tay sờ lên chán hắn )
-Nhớ a quá nên thế đấy ( nhỏ nũng nịu )
-Thôi k đùa nữa , ốm đau ra sao , a còn rất nhiều việc phải giải quyết , vs lại a còn phải đi học nữa , nếu e kSao a về đây !
Hắn đứng dậy quay lưng đi , vì hắn đâu muốn ở cạnh nhỏ tí nào chứ !
Ghen !
Nhỏ đứng dậy ôm chầm lấy hắn từ đằng sau , bắt đầu nước mắt cá sấu :
-A đừng đi , tSao từ lúc e về nước a lại lạnh nhạt vs e như vậy??? hay tại e đã làm gì sai???
Hắn gỡ tay nhỏ ra khỏi mình đặt nó ngồi xuống giường , nhẹ nhàng an ủi nhỏ :
-A đâu có , chỉ vì giờ a còn rất nhiều truyện phải giải quyết ! E hãy hiểu cho a !
-K , e k .....
Cắt ngang lời nhỏ : Tung...zing...zing...tùng...tùng...zing...zing :
-Alo , a đây! sao vậy??
-A đang ở đâu vậy , tí e tan học tới đón e nghe ! ( đầu giây bên kia là nó )
-Ừhmmm , vậy thôi nhé a đang có chút việc ! ( hắn lúng túng )
-Ừh , vậy thế nhé . E ... ( nó đang nói thì có 1 giọng con gái nói xen vào )
-A lại đây thu giúp e cài cúc áo vs ( giọng nhỏ My chen ngang )
-Cái gì cái gì cơ ??? A đang ở cùng ai vậy hả??? ( nó giận giữ , tím tái mặt )
-A a a đang ở nhà My , My bị ôm nên a sang thăm , k k ..... Tút....tút....tút ( nó cúp máy )
Hắn gọi lại , " Thuê bao quý khách hiện giờ k liên lạc đc . Xin quý khách gọi lại sau "
-Ặc , sao lại tắt máy chứ , hay là hết fin??? chắc hết fin thật ! ( hắn nghĩ đt của nó hết fin nên ms tắt máy giữ trừng hắn nói nên k lo lắng gì cả )
Tại trường :
Nó chạy thật nhanh lên sân thượng chốn vào 1 góc ngồi ôm mặt khóc :
-Tsao tsao chứ?? tSao lại đối sử vs tôi như vậy , tôi có lỗi gì đâu?? ( nó khóc nức nở )
Bộp bộp Dương vỗ vai nó và chìa ra 1 chiếc khăn tay :
-Lau nước mắt đi , đừng mềm yếu như vậy , là con người phải mạnh mẽ ! ( Dương an ủi nó )
-A thì biết gì chứ??? a đâu phải tôi ( nó cáu gắt )
-Phải ! tôi k thể hiểu vì tôi k phải là cô , nhưng tôi cũng là con người mà con người thì phải mạnh mẽ thì ms sống đc , cô hiểu chưa hả ???
Nó k nói gì nữa , chỉ bít đứng nhìn Dương !
Tùng...Tùng...Tùng vào tiết :
-Nào đứng dậy đi , vào học thôi đừng biếng mà chốn ! ( Dương đỡ nó dậy )
Rồi vả 2 cùng đi vào lớp . Tan học :
Vừa bước ra cổng thì thấy xe hắn ở trước cổng chờ nó ! Nó liền chạy 1 mạch lên lớp :
-Này này , cậu cậu ( nó thở hổn hển )
-Cò gì từ từ nói ( Dương tò mò )
-Cậu đưa tôi về đc k???
-Đưa cậu về ư??? ( Dương suy nghĩ vài giây rồi quyết định ) Ok đc thôi đi nào !
Vậy là Dương và nó xuống nhà xe lấy xe rồi cả 2 cùng ra khỏi cổng trường , hắn nhìn thấy nó liền mở cửa chạy lại phía nó :
-E sao vậy? , máy hết fin hả? mà a gọi mãi k đc? ( hắn hỏi 1 tràng )
-K tôi k muốn dùng nữa , trả lại a !
Nó lôi chiếc đt từ trong cặp ra và trả hắn ! Hắn ngơ ngác k hiểu vì sao nó lại làm vậy thì tiếng 1 thằng con zai kêu nó :
-Nào lên xe , tôi chở cô về ! ( Dương dục nó )
-Đc đc tôi tới đây ( nó hối hả chạy lại chỗ Dương )
Hắn lôi tay nó lại :
-Thằng kia là ai??? tSao nó lại chở e về?? ( hắn bắt đầu trở lại là hắn , cáu gắt la lói , vô lý )
-Là học sinh mới , giờ tôi muốn về , a có việc gì thì đi đi ! ( nó dựt tay nó ra khỏi tay hắn )
-E e , thế tSao e còn kêu a đến đón?? ( hắn giận tím mặt . 3 máu 6 cơn đang dâng lến đến đầu )
-Vì tôi nghĩ a sẽ k phải là người như thế nhưng tôi đã nhầm ( nó lạnh lùng như ngày đầu gặp )
-Người như thế ư??? Người như thế nghĩa là sao , e nói rõ ra !
-Vì a bảo a yêu tôi nhưng mà lại chốn học để sang nhà nhỏ My , vậy mà a lại kêu a yêu tôi ( nó cười nhếch mép rồi bỏ đi )
Bỏ mặc hắn đứng ở trước cổng trường vs bao nhiêu dấu ??????? to tướng!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc