Hàng xóm bá đạo - Chương 13

Tác giả: Gấu Động Kinh

Hội ẩm thực hôm nay quả thực rất náo nhiệt. Náo nhiệt thế nào ư?
Ừm, dao nĩa bay liệng, bánh kem tung cánh giữa không trung.
Mọi chuyện bắt nguồn từ hai tên Siêu song sinh thừa cơ làm bừa úp bánh vào đầu hội trưởng Ẩm thực, xong sau đó chạy loạn lên làm anh ta không phát hiện ra được ai là người vừa úp bánh vào đầu mình.
Tức mình, hội trưởng ẩm thực cắt hai phần bánh nhắm cả hai mà ném. Rất tiếc là hai tên khốn nạn ấy tránh rất ngon lành cành đào, bánh chao liệng dính ngay vào ௱ôЛƓ một thành viên trong hội ẩm thực, cái còn lại ập thẳng ngực một cán bộ nữ lớp mười.
Kết quả chiến tranh nổ ra và tình hình nó gay gắt đến tận giây phút này.
Cứ thế dần dần, một sơ xảy gây chiến thành ra một cuộc tàn sát nhau bằng bánh kem thẳng đến cả đám đều nhem nhuốc hết cả mới biết đường dừng lại.
Làm bánh kem là cả một quá trình kì công, nhưng bôi bánh ra rồi để mà dọn lại càng kì công hơn nữa. Và tất nhiên người dọn là Siêu song sinh.
Để bắt được họ dọn tất cả là nhờ quyền cước karatedo của Oanh. Ban đầu, nhỏ lồng lộn kéo chân cả hai siêu, lết áo họ lau nhà.
Sau cùng em gái hội trưởng Ẩm thực thấy thương tình bèn “lỡ tay” xé áo họ ra mỉm cười phúc hậu bảo cả hai Siêu đi lau nhà.
Duy thì không biết đã biến đâu mất tiêu, Phong không hiểu sao cứ ngồi yên đọc sách, không, đọc gì mà cầm sách ngược cơ chứ!
Thư đoán, gã ngồi nghĩ vu vơ gì đó rồi, mà chị gái hot girl khối mười hai kia cũng không thấy đâu.
Nếu đoán không nhầm thì gã chính là buồn tình ngồi tương tư rồi!
Về phần tên Huy, hắn nhảy tót lên ghế sofa nằm ngủ, dùng một cuốn tạp chí play boy che mặt. Đúng, tạp chí play boy – “đệ ruột” của hội trưởng Ẩm thực, được giấu xuống ba tấc đất nhưng vẫn bị đào lên, rất tiếc bản thân anh ta chưa hay biết bảo bối của mình đã được “vinh dự” đưa ra ngoài ánh sáng.
Nhàm chán một lúc, tất cả đều hết trò để quậy, con bé Trâm quyết định xung phong ra trận bày trò.
Nó đứng trướng toàn thể mọi người hùng hồn tuyên bố:
- Chúng ta sẽ chơi một trò, tui sẽ chọn ra hai tên con trai hoặc một nam một nữ, mỗi người sẽ ngậm một đầu bánh ống bơ sữa ở chiếc bánh kem kia và cùng ăn hết trong vòng mười giây, quá mười giây hoặc bị rơi nếu không sẽ phải hôn nhau!
Đây sẽ là trò cũ rích nếu như không có thêm vế sau: “cùng ăn hết trong vòng mười giây, quá mười giây hoặc bị rơi nếu không sẽ phải hôn nhau”. Hơn nữa, nhỏ Oanh cũng ham hố làm người chủ trì. Có hội trưởng karate ở đây, ai làm phản có đường đi húp cháo, cho nên chẳng người nào dám ho he.
Trâm có bảo kê càng được thể hào hứng, nhỏ dứt khoát tuyên bố:
- Quyết định, câu lạc bộ bóng rổ toàn nam lãnh đạn trước. Người được lựa chọn là đội trưởng đội bóng rổ và cao thủ của đội bóng. Không phàn nàn, lời đã nói không rút lại!
Thư “may mắn” trúng độc đắc, cùng với cao thủ đội bóng rổ là người mà tất cả các thành viên đội bóng đều dồn hết ánh nhìn về phía đó. Người đó còn rất vui vẻ tự nhiên mà nói:
- Được thôi, chơi hết mình!
. . .
Thư bối rối không dám ngước lên nhìn người làm tim mình đập mạnh đang đứng trước mặt, nó lúng túng cầm một đầu chiếc bánh đưa lên cắn nhẹ rồi hướng đầu kia về phía Phong.
Gã rũ mắt xuống, tay đặt lên vai nó, hơi khom người chậm rãi gặm lấy.
Thư luống cuống cố gắng kiễng chân lên ăn hết phần bánh của mình. Gã đã cao thì chớ, lại không chịu phối hợp cúi xuống làm nó với phát cực.
Nhìn bộ dạng ung dung của Phong làm nó có cảm giác hơi lo lắng và hồi hộp.
Oanh đã đếm đến quá năm nhưng cử chỉ của gã so với ban đầu chẳng khác là bao.
Nó bất an túm lấy vai áo Phong, ra hiệu ý bảo gã đẩy nhanh tốc độ lên.
Nhưng đột nhiên, Phong nhìn thẳng vào mắt nó làm nó cả người cứng đờ.
Không kịp suy nghĩ, bàn tay gã đã vòng ra phía sau ôm lấy nó, kéo nó về phía gã, bao gồm cả môi.
Thay vì ăn bánh, Phong điên cuồng. nuốt lấy môi nó.
Gã dùng một tay ghìm chặt gáy nó, ép hai người dính sát vào nhau.
Thư có thể nghe thấy tiếng thét chói tai, tiếng hò reo, huýt sáo vang lên. Tuy nhiên, mọi thứ đều trở nên hỗn độn.
Phong dùng lưỡi đẩy miếng bánh sang miệng nó, tiếp tục hôn nó thật sâu.
Thư vùng vẫy đấm mạnh lên vai Phong, cố gắng đẩy gã ra nhưng không làm gì được bởi cánh tay gã khóa chặt lấy người nó, kéo cả người lơ lửng trên không.
Thư không biết làm sao, chỉ còn cách bấm móng tay mình vào bả vai Phong.
Khó thở đến chết mất!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc