Hận Thù - Chương 05

Tác giả: Emi Ririna

Nó trở về nhà. Ông Tuấn đang ngồi ở phòng khách dùng trà. Thấy nó bước vào, ông cười hiền nhìn nó:- Con đi đâu về trễ vậy ?
- Không liên quan tới ông
Nó lạnh lùng lướt qua người ông . Ông nhìn theo bóng nó một lúc lâu, đôi môi ông thì thầm:
- Papa xin lỗi con
Cách đó không xa, đằng sau bức tường là người phụ nữ xinh đẹp, nước mắt rơi xuống ướt đẫm gò má, bà Tú cắn chặt môi để khỏi bật ra tiếng nấc. " Mày vui chưa, Cảm Tú ? Phá hoại gia đình của người khác rồi, mày vui chưa ? " Bà khụy xuống. " Lỗi là do mình, do mình tất cả ..... " Nana ôm chầm lấy bà, nhỏ nói trong nước mắt:
- Mama à, đừng buồn mà
Bà ngước mắt nhìn đứa con gái nhỏ của mình:
- Là mama, lỗi là do mama .... tất cả tất xả là do mama hết
Nhỏ ôm chặt bà hơn:
- Ko... chúng ta ko có lỗi
Bà nhìn chằm chằm vào đứa con giá trước mặt:
- Lỗi là do ta... là do ta....
- Không ... mama ko biết gì hết... chị ta thì có gì tội nghiệp kia chứ ... là do chị ta cố chấp... là chị ta cố chấp mà thôi
" Chát "
- Mama .... tát con sao
Nhỏ nói trong hàng nước mắt. Bà Tú giận dữ:
- Con ... không được nói Yumi như vậy
Nhỏ gục xuống:
- Gì chứ ? Ít nhất chị ta còn có tuổi thơ hạnh phúc. Còn con thì sao chứ ? Tuổi thơ thiếu vắng tình thuơng của cha. Mỗi tháng chỉ gặp cha 1 2 lần. Có lần con lén đi theo cha ... Mẹ biết sao ko ? Con thấy cha vui vẻ với một người phụ nữ khác, cha xoa đầu, nâng niu đứa trẻ khác. Thấy ba vỗ về đứa trẻ đó và nói: Papa yêu Yumi. Mẹ làm sao biết chứ ? Đi học, bạn bè bảo con là đứa không cha, họ chửi rủa, cô lập con. Mẹ làm sao biết chứ ?
Bà ôm nhỏ vào lòng. Trước giờ bà quá vô tâm, đứa con yêu quý của bà .. cô đơn như vậy mà bà chẳng biết. Bà thật là một người mẹ tồi tệ. Bà nhrj nhàng nói:
- Mẹ xin lỗi con,
Hai người ôm chầm lấy nhau. Một giọng nói lạnh lùng cất lên:
- 2 người ... thôi cái màn khóc lóc ấy đi
Nhỏ đứng phắt dậy:
- Chị ... chị
Bà Tú kéo tay nhỏ lại, lau sơ nước mắt và cười hiền nhìn nó:
- Con ăn gì ko để dì nấu cho ?
Nhỏ tức tối xoay người bỏ đi. Nó lạnh giọng:
- Mì ý
Bà đẩy ghế cho nó ngồi, nó chỉ nhêcgs môi khinh bỉ:
- Bà .. trông giống giúp việc nhỉ ?
Bà sững sờ nhìn nó:
- Con thật nhẫn tâm
Nói rồi bà đi vào bếp. Lát sau bà đem ra cho nó một suất mì ý. Nó ngồi ăn ngon lành. Bà chợt nhận ra, von bà vẫn chưa ăn gì hết. Bà bước vào bếp một lần nữa, đem ra một to cháo chuẩn bị đem lên cho nhỏ thì bị giọng nói của nó cắt ngang:
- Đem lên cho nhỏ đó à ?
Bà cười hiền nhìn nó:
- Ừ, nó đang bệnh nên dì nấu cháo cho nó
Nó chẳng nói gì nữa nên bà cũng quay đi. Đợi bà đi khuất thì một giọng nói đượm buồn vang lên:
- Mẹ tôi ... cũng từng như vậy
Nó nhớ cái lần ní bị ốm, mẹ nó tận tay nấu cho nó một tô cháo như vậy, một li sữa và đem lên phòng cho nó. Đôi mắt tím vô cảm có một giọt nước mắt lăn dài.
Hôm nay nó tới trường sớm nên chưa có ai cả. Nó bước vào khu vực vườn trường. Ngồi xuống khóm hoa hồng trắng - loài hoa mẹ nó thích nhất. Nó ngửi mùi thơm nhẹ nhàng của hoa, đưa tay mâm mê khóm hoa trắng tinh khiết đó. Khóe mô vẽ lên một nụ cười đẹp tuyệt. Một chàng trai với mái tóc xanh đen, đôi mắt màu tro nhìn chằm chằm vào cô gáu trước mặt, khẽ cất tiếng:- Cô .. cười đẹp hơn đấy
Nó thu hồi lại nụ cười, trưng ra khuôn mặt lạnh tanh vốn có, giọng hững hờ xen một chút tức giận:
- Đây là khu vực cấm
Hắn nhún vai:
- Cô cũng vào được còn gì ?
Nó đứng dậy, lách qua người hắn và đi vào trong. Có 1 điều hắn không biết: đi kèm với nụ cười thuần khiết vùa rồi có thêm một giọt nước mắt trong veo nữa.
Nó bước vào căn - tin, chọn một chiếc bàn khuất để ngồi. Đang giải quyết một số công việc ở công ti, booongc cái gì lạnh lạnh ở sau lưng nó. Nó đưa tay lên chạm vào, một mảng áo đã ướt nhẹp. Một người con gái với mái tóc hung đỏ, giọng nói mỉa mai:
- Xin lỗi nhé, Hoàng đại tiểu thư, tôi cứ tưởng là thùng rác nên mới đổ nước thừa vào thôi
Nó nhếch môi thú vị:
- Mới sáng sớm chó nhà ai sủa lắm thế nhỉ ?
Liss tức giận hất đỏ cái laptop của nó
- Không sao, chó hư thường gặm đồ lung tung
Đôi mắt màu nâu đỏ của Liss ánh lên tia tức giận:
- Mày ... mày ... tao sẽ không tha cho mày đâu.
Nó nói giọng giễu cợt:
- Không tha thì làm gì được tôi
Liss vung tay định tát nó thì bị nó chặn lại:
- Chắc cô biết thân thế thật của tôi nhỉ ? Tôi nghĩ với gia thế đó tôi có thể làm gia đình cô phá sản đấy - nó lạnh lùng nói
- Mày mơ đấy à ? Người thừa kế tập đoàn Hoàng Gia chính là Nana .. là Nana chứ không phải mày ... haha
Liss cười giễu cợt
Nó lanh lùng quay đi:
- Tôi sẽ cho cô thấy ... ai mới chính là người thừa kế.
- Được thôi .. tao sẽ chống mắt coi mày làm được gì .
- Tùy
Nó bước đi khỏi căn - tin. Đúng lúc đó, Nana bước vào:
- Chuyện gì vậy Liss ?
Liss nhãy lên ôm châmg lấy Nana:
- Hello !!! Cậu thấy anh yêu của tớ đâu không ?
- Cậu gây ra chuyện gì với chị Yumi thế ?
Liss gãi đầu đáng yêu:
- Ừm thì ... tớ chỉ bảo cậu là người thừa kế tập đoàn Hoàng Gia thôi
- Ừ, cậu nói đúng đấy
Nhỏ cười tươi. Liss bày ra bộ mặt cún con:
- Hihi ... mà nhỏ đó nói là sẽ cho tớ biết ai mới thật sự là người thừa kế
- Chị ta nói vậy à ? - Đôi mắt hồng phần khẽ nhíu lại
- Ừ ... tớ nghe rõ ràng mà - cô gật đầu lia lịa
- Hừ ... chị ta đang ảo tưởng chắc
- Hừm ... vậy bây giờ ... anh yêu của tớ đâu cậu thấy không ?
- À ... tớ thấy cậu ta ôm nhỏ chân dài nào đó á
Liss giận dữ, hét ầm lên:
- Cái gì ? Cậu ta dám ....
Nhỏ cười tươi, giọng giễu cợt:
- Haha ... tớ giỡn thôi
Liss lia ánh mắt nâu đỏ sang nhỏ, giơ tay đánh vàu cái vào lưng nhỏ:
- Con quỷ này !!!!
Hai người vui vẻ giỡn nhau mà không hề biết : trước một cơn bão lớn luôn luôn thật bình yên
Nó vào nhà vệ sinh để rửa mặt. Một giọng nói trong trẻo cất lên:- Chị bảo với Liss chị là người kế tập đoàn Hoàng Gia đúng không ?
Đập vào mắt nó là một thân ảnh xinh đẹp. Mái tóc hồng sen cột lệch một bên, đôi mắt màu hồng phấn hiện lên vẻ ngạo mạn. Nó nhếch môi:
- Sao ? Không đúng à ?
- Gì chứ ? Tôi nhắc lại cho chị biết: tôi moqis chính là người thừa kế tập đoàn của papa
- Tùy cô thôi - Nó nhún vai bước về phía cửa.
Lúc gần ra đến cửa, nó quay người lại nhìn nhỏ, đôi môi nở nụ cười khinh bỉ:
- Bộ mặt giả tạo thường ngày của cô ... làm tôi thấy kinh tởm.
Nói rồi nó bước ra ngoài để lại nhỏ với cái đầu bốc khoái.
Còn nó thì nhởn nhơ bước vào lớp. Nó định về phía chỗ ngồi thì ... " ào " một xô nước đổ ập lên đầu nó. Ánh mắt màu tím dường như phủ một lớp băng. Nó cất giọng lạnh lùng:
- Ai làm ?
Nhỏ từ ngoài cửa bước vào thấy vậy thì chạy đến phía nó. Tay chạm vào khuôn mặt nó, lo lắng hỏi:
- Chị .. có sao không ạ ?
(( Đừng thắc mắc vì sao Nana ở loqps này nha ... nhỏ nhảy lớp đấy ))
Nó nhìn gương mặt giả tạo của nhỏ, lòng khinh bỉ: " nếu cô muốn, tôi sẽ diễn cùng " Nó cười nhẹ nhìn nhỏ, giọng hơi lạnh:
- À, có ai chơi khăm chị thôi
- Chị vào phòng vệ sinh để em lau người cho.
Nói rồi, nhỏ cầm tay nó bước đi. Khi vừa ra khỏi cửa lớp không xa thì nó gạt tay nhỏ ra:
- Cô bỏ tay ra nếu không muốn ૮ɦếƭ
- Chị ...
- Khuôn mặt đó .. thật giả tạo
Nó bước đi. Nhỏ nhìn theo bóng dáng nó, khóe mắt bỗng xuất hiệng một vệt nuoqcs tinh khiết.
- Chị không biết đâu ... quả thật... lúc đó em đã lo cho chị lắm đấy.
~~~ tua nhanh 2x ~~~
Nó ngồi ở ghế đá sân trường. Tay nó mân mê chiếc dây chuyền. Trên mặt của chiếc dây chuyền là hình ảnh của một gia đình, có 3 người, trông rất hạnh phúc. Người đàn ông trung niên mỉm cười hiền hậu, người phụ nữ xinh đẹp kiều diễm nở nụ cười rạng rỡ, ở chính giữa là một bé gái dễ thuơng vô cùng. Nước mắt nó khẽ rơi:
- Mẹ à !!!! Đừng cười như vậy chứ... mẹ bỏ con gái của mẹ ở lại và ra đi mà vẫn cười như vậy sao ... mẹ đáng ghét quá !!!
Một chàng trai ngồi xuống cạnh nó, lấy khăn giấy đưa cho nó:
- Nè ! Lau đi !
Nó ngước lên nhìn hắn rồi cúi đầu xuống, giọng lí nhí:
- Cám ... cám ơn
Hắn cười nhẹ:
- Chà ! Tôi thích cô thế này hơn lúc cô lạnh lùng đấy
Nó nhìn sững vào hắn. Trái tim nó trật đi một nhịp. Cảm giác này ... như lúc nó ở với Bin vậy. Rất nhanh, khuôn mặt thoáng đỏ và trở về trạng thái lạnh lùng ban đầu. Nó đứng dậy và bước đi. Hắn ngạc nhiên nhìn nó rồi cũng đứng dậy và bước về phía ngược lại. Có một điều cả hai đều không biết: vừa rồi, trái tim của đối phương đã đập nhanh mất một nhịp.
Cách đó không xa, có một người con gái khuôn mặt đẫm nước mắt nhưng đôi mắt hồng phấn lại ánh lên tia thù hận:
- Chị ấy với anh Rio ...
Nhỏ nắm chặt hai lòng bàn tay lại.
- Tôi ... đã từng nghĩ sẽ rút lui... và trở thành đứa em ngoan của chị ... nhưng .. bây giờ thì không.
Nhỏ tức giận lấy điện thoại điện cho papa nhỏ:
- Papa à !! Con muốn đính hôn với anh Rio
-.....
- Dạ , pipi pa
Nhỏ tắt máy, trê khuôn miệng xinh xắn hiện rõ nụ cười ngạo nghễ.
~~~~
Lớp học, nhỏ bước vào lớp, thấy hắn đang nhìn chằm chằm vào nó . Nhỏ liền chạy tới bên cạnh hắn, giọng nũng nịu:
- Anh mới đi đâu vậy ?
Hắn cười nhẹ:
- À, đi vào sân sau thôi
Nhỏ cười tươi:
- Anh nè ! Chiều nay papa bảo đến nhà hàng RafegQ để bàn chuyện đính hôn đấy anh.
Nhỏ cố tình nói to để cả lớp cùng nghe. Cả lớp nhao nhao bàn tán, không ít lời khen ngợi và chúc phúc vang lên:
- Wow, chúc mừng
- Hoàng tử và công chúa kếp hôn
- Họ hợp nhau mà
- Trai tài gái sắc
.....
Nhỏ cười nhẹ, khuôn mặt ngượng ngùng đáng yêu cực. Hắn giọng lúng túng:
- À .. ừ
Nó ngồi đó, khuôn mặt không biểu hiện một cảm xúc nào, nhưng có ai biết dc, trong lòng nó đang rất đau. Tại sao ? Nó cũng chẳng biết. Chỉ là một chút khó chịu khi hắn bên nhỏ, một chút ngượng ngịu khi ở bên hắn, một chút lúng túng khi nói chuyện với hắn và một chút đau khi biết hắn sẽ đính hôn với nhỏ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc