Hai Người Giám Hộ Enji - Chương 82

Tác giả: Thoigianvodinhhinh

Giam giữ và nguy hiểm.
Enji thực sự cũng chẳng rõ vì sao mình lại nói ra những điều đó. Cô đã giữ kín chuyện ấy rất lâu, làm rất nhiều chuyện, và cuối cùng…nói toẹt ra.!.
Cô nghĩ có lẽ mình hơi ngốc.
Cô còn nhớ, Saka đã im lặng nhìn ngài Louis rất lâu và không hề nói một lời gì cả. Có lẽ anh vẫn không tin lắm, hay không thể chấp nhận được sự thật trước mắt.
Còn ngài Louis lại đi nhìn cô chăm chú, ông không hiểu tại sao cô lại nói. Ông đã luôn nghĩ rằng cô biết ông đang giữ Lilith, nhưng suốt những ngày qua, cô cũng không xác nhận điều ấy. Bởi lẽ, cô muốn ông thêm nghi hoặc. Nhưng bây giờ, ngay trước mặt Saka, cô tức giận, và lại chẳng e dè gì nói thẳng thừng như vậy.
Cách cư xử của cô, quả thật đã vượt ra khỏi phạm trù của logic và ông không thể nào hiểu được.
Ông hỏi, gần như không giữ được bình tĩnh:
“ Cô gái, tại sao cô lại nói.?. Cả hai chúng ta đều hiểu, giữ kín việc này càng lâu sẽ càng tốt. Cô đang có ý gì.?.”.
Lúc đó, cô đã nhếch một bên mắt lên, đáp lại với giọng uất ức và ngang bướng:
“ Tôi mệt mỏi. Và cả tức giận nữa. Từ khi chuyện này xảy ra, tôi bị tất cả mọi người lừa gạt, lợi dụng. Các người xoay tôi đủ trò, tôi làm nhiều việc, đuổi theo những tin tức, nhưng rồi thứ tôi nhận được chỉ là sự bí ẩn. Ngày càng bí ẩn, ngày càng mơ hồ….Tôi. không. thể. chịu. được. nữa.”.
Ngừng một chút, căm phẫn, cô nói tiếp:
“ Tôi không quan tâm mọi chuyện đi đến đâu nữa. Đại Lão, Jin, bất kể ai, thế nào cũng được. Tôi chỉ cần sự thật thôi. Tôi ghét các kế hoạch, ghét việc các người tính kế tôi. Tôi ghét điều đó. Nhưng lại không thể làm được gì. Vậy nên, các người đừng tưởng mình được lợi. Tôi không làm được gì, nhưng tôi có thể gây rối. Mọi việc cứ rối tung lên, càng rối càng tốt. Chẳng cần chờ đợi gì nữa, tôi chỉ muốn gặp Lilith thôi. Tôi không làm ông mang Lilith ra được, nhưng họ có thể.”.
Cô chốt một câu, đưa ngón tay trỏ ở bàn tay lành lặn chỉ vào anh.
Saka lúc đó mới có vẻ tỉnh lại sau cơn shock. Anh đột nhiên đứng dậy, và bế bổng cô lên, trước khi rời đi chỉ để lại một câu:
“ Louis de Valois….mong ngài có thể đưa đến cho mọi người lời giải thích vừa ý.”.
Anh không gọi ngài Louis là chú nữa.
---
Khi ở trên xe của anh, cô ôm gối ngồi một góc. Trên gương mặt nhỏ lộ rõ một điều gì đó khó nói, nhìn cô lúc này, người khác sẽ nghĩ cô đang muốn khóc. Anh có vẻ như vẫn chưa thể tin sự thật trước mắt, vì vậy không hề để ý đến cô mà trầm tư suy nghĩ.
Rất rất lâu sau, cô mới lên tiếng hỏi:
“ Chúng ta sẽ đi đâu.?.”.
Và anh mới chú ý đến cô, anh trả lời:
“ Lãnh địa của gia tộc Vampire. Vùng đất mà ở đó, em sẽ là người bình thường duy nhất.”.
Cô không phản đối gì cả.
Anh nhìn cô, nhớ lại lí do cô đột nhiên hành động một cách hết sức bất ngờ vừa rồi, và thấy cô đang ngồi ôm gối đáng thương, bèn nhích đến gần, đưa tay định vuốt mái tóc mềm của cô.
“ Bé con…”.
Gần như ngay khi anh mở miệng, cô đã thét lên dữ dội.
“ Đừng chạm vào tôi. Bây giờ anh biết hết rồi, khỏi cần phải lợi dụng tôi nữa. Đi mà tìm cách mở miệng ngài Louis ấy.”.
Bàn tay anh ở trên không trung khựng lại…
Nhưng rồi nó tiếp tục tiến tới, anh nói với cô dịu dàng như đang dỗ trẻ con:
“ Bé con, đừng nói như vậy. Em sao thế, em không khoẻ sao.?. Quay lại đây tôi nhìn một chút.”.
Lần này, cô không nói nữa, mà trực tiếp dùng cánh tay an lành của mình hất tay anh ra, cô quay đầu sang, trong ánh mắt nhìn anh đầy vẻ hiềm nghi, cảnh giác.
“ Anh lại muốn gì nữa.?.”.
Cô lại nói, giọng hoài nghi.
“ Vẫn còn một vài chuyện tôi biết mà chưa nói với anh, nhưng bí mật quan trọng nhất tôi đã nói rồi. Giờ anh chỉ cần moi thông tin ở chỗ ngài Louis nữa thôi. Ông ấy biết nhiều hơn cả tôi nữa đó.”.
Anh cảm thấy nhói trong lòng rất rất khó chịu. Nhưng vẫn giữ bình tĩnh. Anh nghĩ là cô vẫn đang cáu vì loại thuốc của ngài Louis. Enji từ trước đến giờ luôn tự hào mình là một người mạnh mẽ. Cô chưa bao giờ bị rơi vào hoàn cảnh mà cảm thấy mình lại bất lực và yếu đuối như thế này. Yếu đuối đến mức mọi việc đơn giản trước kia cô đều không làm được, và những điều điên rồ cô đã từng làm và từng nghĩ đến trước kia lại quá xa trong tầm với.
Từ trước đến giờ, anh luôn biết cô căm ghét thế nào với sự yếu đuối của con người bình thường, vì thế, anh không bao giờ thử dùng sức với cô. Còn ngài Louis, lại khiến cô mất đi thứ cô tự hào nhất. Và hậu quả là đẩy sự tức giận vốn đang âm ỉ nhưng mãnh liệt của cô bùng nổ thêm lần nữa. Với Enji, khi mà cô tức giận, thứ được gọi là hậu quả không bao giờ được tính đến. Như là lần cô đi loanh quanh nhiều nơi và Gi*t Dhampir rồi gửi băng về cho anh xem vậy. Anh dám chắc lúc đó cô thực sự nghĩ nếu không có ai ngăn cản, cô sẽ Gi*t dần dần tất cả Vampire thật chứ không chỉ là khiêu khích đơn thuần. Còn lần này, cô không quan tâm kế hoạch của người mà cô luôn tin tưởng – Jin - người mà trong thời gian dài vừa qua, cô vẫn luôn nghe lời theo, nói ra tất cả, chỉ để làm khó ông Louis.
Với cái lí do này, chẳng ai có thể hiểu được.
Và với cũng lí do này, nhiều người sẽ hộc máu khi biết lí do.
Có lẽ anh nghĩ để cô yên là tốt nhất, vì thế, sau khi cân nhắc, anh ngồi dịch xa cô và im lặng, để cô một mình với những suy nghĩ của cô.
Còn cô, cô co chân lên ghế, tay siết chặt chiếc gối mềm, gục đầu vào nó thầm nghĩ ngợi lung tung:
“ Jin, em làm hỏng hết mọi chuyện rồi. Giờ thì làm gì đó và đến gặp em đi. Thế này chán quá. Em không thích thế này đâu.”.
---
Ngài Louis đã bị triệu ngay đến lãnh địa của gia tộc Vampire ngay sau đó. Và không thể nghĩ đến việc bỏ trốn. Ông biết rõ sức mạnh của gia tộc, và hơn hết, thời gian này, ông không thể bỏ đi. Có một điều giữ chân ông lại.
Trong buổi họp kín của những cao tầng trong gia tộc, anh được Đại trưởng lão cân nhắc nên tránh mặt. Dù có khó chịu và không muốn đồng ý, anh vẫn phải nghe theo. Dù sao thì, anh nghĩ ông nội sẽ nói lại mọi việc cho mình. Và anh vẫn còn một con 乃úp bê nhỏ đang giận dữ cần được dỗ dành.
Lãnh địa của gia tộc Vampire là cả một vùng đất rộng lớn. Enji đã đi qua rất nhiều toà lâu đài hùng vĩ và tráng lệ, mà Saka nói đó là nhà riêng của một số cao tầng. Một vài toà lâu đài lớn hơn nhiều giống như pháo đài, anh nói đó là nơi tập trung của các gia đình.
Ở nơi đây rất nhiều người, thực sự là vậy. Và họ và Dhampir hoặc Vampire. Cô chưa từng thấy nhiều Dhampir, Vampire đến như vậy. Trong khi cơ thể mình đang yếu đuối và thấy nhiều người gây nguy hiểm cho mình, cô lại càng có vẻ cáu gắt. Mặc dù anh đã hiểu và cô gắng tìm mọi cách khiến cô an tâm.
“ Không kẻ nào dám làm gì em đâu. Đừng lo lắng, bé con…..”.
Đáp lại anh chỉ là cái mím môi và trừng mắt của cô khiến anh khổ sở.
Nơi anh đưa cô đến là một pháo đài hùng vĩ nhất mà cô từng thấy, lớn và rộng nhất mà cô từng thấy, trông có vẻ nguy hiểm nhất mà cô từng thấy, và tất nhiên, nó là nơi nguy hiểm ( thật sự ) nhất mà cô từng bước chân vào.
Cảnh vệ ở khắp mọi nơi, ngoài đứng gác, còn có những tốp nhỏ hơn đi soát quanh những khu vực lân cận nữa.
Khi cô bước xuống xe cùng anh, ngay lập tức cô đã bị rất nhiều ánh mắt thu hút.
Có một đám người vội bước đến để chào anh, báo cho anh một vài điều. Sau đó, anh muốn dẫn cô bước đi. Nhưng trước sự khước từ rất kịch liệt của cô, phải rất khó khăn anh mới có thể cầm tay cô được.
Thêm cả sự góp mặt của anh, thái độ khó chịu khi ở bên anh của cô, thật tốt đẹp, cô càng bị chú ý hơn nữa.
Dù bực mình thế nào, Enji vẫn cố gắng nhớ những nơi mình đã đi qua, những ngã rẽ lằng nhằng và hành lang dài đến mức đáng sợ. Mọi nơi trang hoàng có vẻ giống nhau, ít nhất là các hành lang chẳng khác nhau là mấy, nhưng cô tin tưởng vào đầu óc của mình, cô nghĩ mình vẫn sẽ tìm được đường ra nếu anh không cố gắng bắt cô lại. Hoặc, trong một số trường hợp, cô vẫn có thể thoát ra được mà không bị lạc.
Bây giờ là một vài vấn đề cô cần quan tâm.
“ Có những ai sống ở đây.?.”.
Anh có vẻ ngạc nhiên khi cô đột nhiên mở miệng, nhưng rồi anh có vẻ vui và trả lời ngay tức khắc.
“ Rất nhiều người của gia tộc Valois đều ở đây. Họ sống ở trong các khu khác nhau, tuỳ theo địa vị của mình. Các Vampire quý tộc, đại quý tộc sẽ sống ở một khu vực khác. Những Vampire thuần chủng của nhà Valois sẽ sống ở một khu vực riêng tách biệt, được đặc biệt đãi ngộ và canh gác sẽ cẩn mật hơn. Các Dhampir và các Vampire thân phận thấp đều sống ở trong toà lâu đài này, ở một khu vực xa nơi này rất nhiều, tôi cũng chưa đến đó bao giờ.”.
“ Vậy tôi ở đâu.?.”.
Trong thâm tâm, cô thực sự không muốn câu trả lời của anh:
“ Tất nhiên là em ở cùng tôi.”.
Nhìn ra được sự khó chịu trên gương mặt cô, anh hiểu nhầm rằng cô không thích ở nơi này, vì thế lại nói tiếp:
“ Tôi có một toà lâu đài ở gần đây, thực sự thì đưa em đến đó sống cũng không sao, nhưng…”. Anh chợt im lặng và có vẻ cân nhắc.
“ Tôi muốn đến đó.”. Cô nói, mắt khẽ sáng lên. Nếu ở toà lâu đài của anh, có thể sự canh gác không “ tốt ” như ở đây.
“ Nhưng…nếu có người đến và mang em đi thì biết làm sao.?. Ở đây vẫn là tốt nhất. Nơi này người ngoài thâm nhập vào khó lắm.”.
Rồi lại dắt cô đi tiếp.
---
Khi mà Enji bị giam giữ ở trong một căn phòng lớn kinh khủng, quá mức xa hoa và lộng lẫy thì ở nơi khác, cao tầng nhà Valois đang kinh động về tin tức mình nhận được.
Khi ngài Louis đến, họ yêu cầu ông phải đưa cho họ một lời giải thích.
Cao tầng nhà Valois có bảy người. Tất cả đều là Vampire thuần chủng.
Thực tế, số Vampire thuần chủng nhà Valois thì nhiều hơn, nhưng số người còn lại yêu thích cuộc sống không quan tâm đến địa vị, và chỉ muốn sống theo riêng mình. Vì thế, chỉ còn bảy người đồng ý đứng ra quản mọi chuyện.
Trong căn phòng họp, ông Louis đang im lặng và vẫn chưa hề nói điều gì.
Mọi người cũng có vẻ không hề lo lắng, họ kiên nhẫn chờ đợi…..

Cô thấy anh đột nhiên bước vào phòng, trên tay anh cầm một khay thức ăn nhẹ. Tò mò nhìn anh, cô hỏi:
“ Anh không tham dự cuộc họp sao.?.”.
Anh lắc đầu trả lời:
“ Không cần thiết, lát nữa ông nội sẽ nói lại mọi chuyện cho tôi. Mọi người cũng đồng ý như vậy, họ nghĩ tôi sẽ bị kích động khi nghe chú nói.”.
Cô im lặng nhìn anh rồi khẽ bật cười.
Anh cảm thấy không hiểu về thái độ của cô, vì thế anh hỏi:
“ Gì thế, sao em lại cười.?.”.
“ Tôi cười vì anh ngốc…”. Cô nói đầy trào phúng. “ Anh lớn như thế này rồi, sao vẫn còn tin tưởng họ đến như vậy. Một cuộc họp quan trọng như thế, anh lại có thể bỏ qua.?. Để tôi nói, là họ… muốn lừa dối anh. Tôi không nói chuyện này, vì tôi muốn khi anh tham gia cuộc họp, anh sẽ biết. Tôi hỏi anh, anh có biết ngài Louis là gì của Lilith không.?.”.
Saka im lặng, rồi chỉ lát sau, mắt anh mở lớn.
“ Trước đây tôi nghĩ là anh không biết, bởi lẽ mọi hoạt động điều tra của anh, đều có dính dáng đến gia tộc Valois ở đằng sau. Mọi tin tức anh tìm kiếm đều bị phong toả, và chẳng ai nói cho anh biết sự thật cả.”.
Cô ngừng một chút, tiếp tục nói:
“ Lilith là người yêu của ngài Louis. Ngài ấy đã mang Lilith đi sau khi bà ấy gây ra vụ việc của mười bốn năm trước. Hiện giờ, ngài Louis đang giữ bà ấy, và đang muốn làm gì đó. Lilith có lẽ đang bị bệnh, và ngài Louis cần làm việc gì đó để cứu sống bà ấy. Anh có hiểu không.?. Sự việc mười bốn năm trước chẳng đơn giản như anh biết đâu. Và tôi tin tưởng một điều, gia đình Valois tìm Lilith không đơn thuần chỉ là để trả thù vụ việc mười bốn năm trước. Họ muốn làm điều gì đó. Vậy nên, làm phiền anh, bây giờ hãy đến cuộc họp, nghe đủ các lí do của ngài Louis và về đây nói lại cho tôi được không.?.”.
Cô vừa dứt lời, anh đã biến mất.
Nhưng cô vẫn nhìn thấy được, trong ánh mắt của anh trước khi rời đi là sự tức giận, vô cùng tức giận. Cô nghĩ, anh đã hiểu cảm giác bị người thân lừa dối nhiều năm là như thế nào rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc