Hai Người Giám Hộ Enji - Chương 38

Tác giả: Thoigianvodinhhinh

Đại trưởng lão Vampire.
Một đoàn dài những chiếc xe sang trọng tiến dần vào lãnh địa của Henry Valois. Nhìn độ dài của đoàn xe, những vệ sĩ gác cổng bất giác có chút toát mồ hôi. Họ canh gác lãnh địa của ngài đại tướng kia cũng đã được nhiều năm, dù không chắc chắn nhưng họ cũng ngầm hiểu thân thế của người chủ này. Năm nào đại gia đình Valois cũng đến tham dự bữa tiệc đầu năm của ngài đại tướng, nhưng không có năm nào số lượng người tham dự đông đáng sợ như vậy. Vì thế lượng người bảo vệ trong lại càng kinh khủng so với mọi năm. Ngoài ra, trong đoàn xe có một vài chiếc xe còn được cả một đội ngũ những người mặc đồ chiến đấu đi xe mô tô bảo vệ riêng ở xung quanh, đủ có thể hiểu tầm quan trọng của những người ngồi trên chiếc xe đó.
Năm nay, số lượng người nhà Valois tham dự đông hơn mọi năm, có lẽ bởi vì.
Thứ nhất: sự xuất hiện của Enji gây sóng gió thời gian gần đây đã thu hút rất nhiều phu nhân và tiểu thư của nhà Valois.
Thứ hai: Ngài đại trưởng lão Vampire lần này cùng hai người con thứ hai và ba cũng đến, họ đều là nhân vật địa vị cao trong toàn bộ gia tộc, sự tham dự của họ tự nhiên cũng thu hút rất nhiều người tò mò.
Ai cũng nghĩ sẽ có rất nhiều chuyện thú vị sẽ xảy ra mà.
Thứ ba: Phu nhân Kyoko lần này bỏ chút thời gian quý báu của mình đến đây không chỉ mang theo số lượng người hầu vốn đã đông lại kéo theo rất nhiều vị tiểu thư không chỉ của nhà Valois còn của các nhà khác trong gia tộc Vampire nữa. Thật sự là nhìn đã muốn uy hiếp người khác.
Đoàn xe dừng lại trước cổng lâu đài, ông Henry tiến ra đón gia đình mình mà cũng ngây ra một hồi. Như thế nào năm nay đại gia đình Valois lại có thể đến đầy đủ như vậy.?. Mặc dù năm nào ông cũng gửi thiếp mời tới tất cả thành viên, nhưng ông cũng biết rõ sẽ chỉ một số nhỏ đến thăm thôi, năm nay thật không ngờ. Ông cũng biết rõ mình chắc không được yêu quý nhiều đến thế đâu. Vậy là…ông cười cười hơi khổ….cô bé Enji kia thật sự là đáng sợ nha.
Trong khi ông Henry đang bận rộn trong việc chào đón gia đình và xắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho mọi người thì lúc đó, tại biệt thự dành riêng cho nhân vật trung tâm của sự xáo trộn này:
“ Saka, anh tránh ra. Anh định làm gì vậy.?.....”. Enji cố gắng dùng sức đẩy anh ra khỏi phạm vi nguy hiểm. Trong lòng thầm mắng mấy người nữ hầu và vệ sĩ, bình thường họ đều có mặt rất đầy đủ, nhưng hễ khi nào Saka liếc nhìn cô đầy mờ ám là lại đi chơi đâu đó đến biệt tích luôn.
Saka trước phản ứng của cô càng cười đến hiền hoà sáng lạn, rất dễ dàng đã tóm được hai tay của cô. Bình thường cô có thể mạnh đến đáng sợ, nhưng chỉ cần anh tỏ chút thân mật thì đã lúng túng. Cô tự biết mình đã nhận lời tỏ tình của anh, nên luôn băn khoăn không biết đánh anh thì tốt hay không, vì thế cũng chỉ có thể tỏ ra bất mãn khi anh bỗng dưng tiến tới gần.
Bỗng nhiên…
Cạch….một tiếng rất lớn, cửa phòng khách mở tung ra rất bất lịch sự, từ chỗ cửa xuất hiện ba người đàn ông rất thân thuộc với Saka.
Ba người đó chính là đại trưởng lão Vampire và hai người con trai, khi biết tin anh ở nơi đây, họ đã nhanh chóng đi xe đến. Nhưng thật không ngờ, cảnh tượng khi tiến vào phòng làm họ có chút sững sờ:
Saka đang giữ một cô gái rất xinh đẹp nằm xuống ghế salon lớn, hai tay anh giữ chặt hai tay của cô gái. Dáng vẻ cô gái dường như có chút khó chịu không tình nguyện, mà anh thì lại có vẻ rất đểu.
Nhìn đi nhìn lại trong hai người này đều rất mờ ám, mà anh trông lại rất giống người đang sắp làm chuyện xấu xa. Cảnh này thực sự làm những người cha chú của anh chấn động.
Mà anh, bỗng nhiên bị phá ngang cũng không có vẻ gì khó chịu. Vẫn giữ nụ cười trên môi, anh kéo cô ngồi dậy ngay ngắn, sau đó tiến tới ba người đàn ông kia:
“ Ông nội, cha, chú Louis, mọi người đến thật đúng lúc.”.
Ay da…thật khó xử….
Những người đàn ông kia sau chấn động nhẹ cũng phục hồi tức khắc, lập tức cười nói với anh, tất cả đều đến ôm anh một cái thân mật. Và nhanh chóng, sự chú ý của họ chuyển sang cô.
Trưởng lão Vampire nhìn cô gái trước mặt, một kí ức nhỏ vụt qua đầu ông: Cách đây nhiều năm, trong một bữa tiệc đặc biệt cứ 10 năm một lần của ngầm toàn thế giới, một bữa tiệc mà chỉ có những người đứng đầu thế giới mới có tư cách tham gia. Ông và Đại Lão, hai người đứng đầu hai gia tộc lớn nhất nhì thế giới cũng có mặt và tất nhiên thu hút rất nhiều sự chú ý. Khác với những lần trước, Đại Lão năm đó tham gia lại mang theo một bé gái. Sự xuất hiện của trẻ con ở những bữa tiệc này cũng không có gì đặc biệt, rất nhiều người có mang theo gia đình mình đến tham dự. Nhưng cô bé gái này lại đi theo Đại Lão, đó mới là điều đặc biệt. Khác với những cô bé ăn vận những bộ váy xinh đẹp rực rỡ khác, cô bé tầm 7, 8 tuổi đó chỉ mặc chiếc áo sơ mi và mang váy xếp đơn giản, giày đi cũng lại là chiếc giày đế sắt màu đen kì lạ. Mà hơn nữa, quần áo và váy, tất trên dưới là chỉ màu đen duy nhất. Cô bé xuất hiện đã thu hút rất nhiều sự chú ý. Đại Lão bận nói chuyện với người khác, để mặc cô bé đó lang thang xung quanh bữa tiệc. Có chút tò mò, vì thế ông mới đến gần cô bé:
“ Bé gái, con dễ thương lắm. Con tên gì vậy.?.”.
Cô bé nghe ông bắt chuyện từ từ quay sang nhìn ông, trong ánh mắt nhìn ông toàn bộ đều là sự hờ lững lãnh đạm dị thường. Chất giọng rất dễ nghe nhưng lạnh lùng vang lên:
“ Không có nhiệm vụ phải cho ông biết. Hơn nữa, ông lớn tuổi rồi mà không biết chuyện này sao.?. Trước khi muốn biết tên người khác, phải giới thiệu tên của mình.”.
Ông một thoáng ngạc nhiên, những người vệ sĩ đi cũng ông lập tức giận giữ, họ cho rằng Đại Lão dạy con bé nói như vậy. Nhưng ông lại cảm thấy có chút hứng thú với cô bé này, ông cười cười nói:
“ A..vậy ta là…”. Ông chưa kịp nói hết, con bé lại lạnh lùng chen ngang.
“ Đại trưởng lão Vampire, biết mà. Không cần giới thiệu đâu.”.
Con bé nói xong, mọi người xung quanh ông lại càng giận giữ, ông cũng không để tâm nhiều hỏi tiếp:
“ Bé gái, con ghét ta sao.?.”
“ Không có. Vừa mới gặp, ghét sao được.”. Vẫn lạnh lùng, cô bé đáp chắc chắn.
“ Nhưng con dường như khó chịu với ta. Nếu không ghét ta, sao không nói cho ta biết tên của con.”.
Con bé trầm mặc một lúc mới đáp:
“ Cụ không nói phải giới thiệu tên mình, vì thế không nói.”.
Tất cả mọi người lập tức chợt hiểu ra…cô bé này, nếu không được lệnh từ Đại Lão sẽ không làm gì cả. Ông nghe cô bé trả lời, có chút thương cảm bỗng dâng lên.
“ Đại Lão đâu thể nói hết những điều con cần làm, phải không.?. Dù sao cũng chỉ là một cái tên, nói cho ta đâu có thể ảnh hưởng gì.”.
Cô bé im lặng dường như suy nghĩ nhiều lắm, cuối cùng mở miệng, nói một câu hết sức dễ thương.
“ Con là Enji. Ông có thể lấy cho con cốc sữa trên bàn được không.?. Rất cao, con không lấy được. Mà tất cả phục vụ đều tránh mặt con.”.
Ông chợt cười nhẹ và đáp ứng yêu cầu của cô bé. Giờ thì ông có thể hiểu vì sao Enji lại đi loanh quanh bữa tiệc như vậy, cô bé chỉ muốn tìm một người phục vụ. Nhưng người phục vụ nào nhìn thấy cô cũng đều lảng đi, cô đi theo Đại Lão, họ chỉ sợ cô làm gì đó liên luỵ họ thôi.
Cô bé đó giờ đây đừng trước mặt ông, sự xinh đẹp khiến người ta say đắm vẫn như thế, những khuôn mặt lạnh lùng đó đã biến mất, ánh mắt sáng chứ không trầm trầm nữa, chỉ có sự hững hờ lần đó vẫn có thể nhìn ra được. Dù vậy, bé gái trong tâm trí ông cũng thay đổi rất nhiều. Ông tiến lại gần cô.
“ Con là Enji.?. Còn nhớ ta chứ.?.”.
Cô gái nhìn ông cười nhẹ, đáp:
“ Trưởng lão Vampire, rất tiếc…”.
Những từ sau cô bỏ lửng, ai ở đây cũng có thể hiểu. Là cô không nhớ, cũng đúng, đã nhiều năm rồi.
“….không quên được…”. Cô nói nốt câu, nhất thời mọi người sững nhìn cô.
“ Ha..ha..ha….”. Một tiếng cười vang lên giữa căn nhà..
“ Vẫn như thế, con luôn làm ta ngạc nhiên. Bé con, gặp lại con thật tốt.”.
Enji trước phản ứng của ông lão trước mắt liền nhún vai mỉm cười:
“ Chào ông, gặp lại ông thật tốt.”.
Bạn đang đọc truyện tại Website Truyen186.Com
Đụng mặt phụ nữ nhà Valois.
Sau khi gặp lại Enji, trưởng lão Vampire có vẻ dường như rất vui. Ông lão này rất thích thú với việc nghe Enji kể về cuộc sống khác người trong gia tộc Senje, nhất là nhà chính. Dù sao thì với những người trên trái đất, cuộc sống của con người trong nhà chính không thể nào nằm trong sự hiểu biết của họ được. Vì thế, nghe cô nói thực sự rất thú vị.
Ngoài ông lão Vampire phản ứng hơi thái quá khi gặp Enji, hai người còn lại của ông hoàn toàn bình thường. Cha của Saka là Voltaire de Valois - một người đàn ông còn lạnh lùng hơn cả Saka và có vẻ nghiêm khắc hơn cả ông Henry. Về cơ bản, ông ta là một người khó gần, kiêu ngạo, và rất đáng sợ. Ánh mắt ông ta nhìn Enji bình thản không hề có ý kiến gì cả, gần như không để cô trong mắt. Cô cũng chẳng quan tâm nhiều lắm đến mấy việc ấy. Bởi vì…
Cô cũng không để ông ta ở trong mắt…
Người chú Louis de Valois của Saka là một người trầm tĩnh, ôn hoà, nhưng lại có vẻ rất cô độc. Ánh mắt người này nhìn mọi người đều có sự hờ hững không quan tâm gì cả. Không phải là ông ta kiêu ngạo…Enji nghĩ thế…ông ta dường như đã chịu một nỗi đau lớn, đến mức không cần gì nữa. Khi gặp mặt, người đàn ông này khẽ mỉm cười với cô rất lịch sự, nhưng đôi mắt lại không hề cười, nó trống rỗng.
Với người đàn ông này, Enji khẽ mỉm cười đáp lại…
Cô luôn thích những con người đau khổ….
Đại Lão từng nói: Đau khổ là món quà lớn cuộc sống ban tặng cho con người.
Người đàn ông tên Louis kia có một nỗi đau dù theo thời gian trôi qua bao lâu cũng không thể mất đi được. Đó là một điều tốt. Vì…sẽ không có nỗi đau nào có thể làm trái tim ông ta rỉ máu lần nữa.
Trong căn phòng khách của biệt thự:
Enji cùng lão Vampire đang chầm chậm đánh cờ...
Saka cùng cha của mình nói chuyện ở một bàn nước gần đó, hai người này cũng đã rất lâu không gặp nhau…
Louis - người đàn ông này cầm lên cuốn sách về chiến tranh của Enji và bắt đầu đọc nó. Vẻ mặt hết sức trầm ngâm.
Cho đến khi cô Elik cùng nhiều nữ hầu khác xuất hiện trong phòng, họ rất ngạc nhiên khi thấy mấy người lão Vampire. Rất cung kính, họ cúi đầu chào. Và cô Elik đến nhẹ giọng nói với lão Vampire rằng Enji cần phải chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay.
Cô Elik say sưa với việc làm đẹp cho Enji. Về cơ bản, theo như cô Elik nói, Enji chỉ cần trang điểm nhẹ thôi, vấn đề là làm nổi bật được đôi mắt của cô. Ngoài ra, móng tay và móng chân của Enji cũng được sửa sang, còn đính đá lên nữa. Có đôi chút phiền hà, nhưng Enji chỉ có thể miễn cưỡng cười trừ.
Sau ba tiếng, chính xác là 3 tiếng 12 phút 7 giây, chiếc nhẫn kim cương màu xanh lục – trang sức cuối cùng, cũng được đeo lên người Enji.
Cô mặc một chiếc váy màu nắng trải lên những cánh đồng lúa mạch ( cái này Enji cũng không hiểu nó là màu gì, vì cô Elik nói thế, nhưng thực sự nó rất đẹp, còn rất hợp với đôi mắt màu hổ phách và mái tóc màu vàng lúa mạch của cô.) Chiếc váy liền thân dài quá đầu gối một chút được chiết eo nhẹ nhàng với đai chỉ là một dải lụa cùng màu nhưng rất nhạt có đính đá lấp lánh, chân váy bồng bềnh mềm mại gấp những nếp nhẹ thực sự tôn lên dáng vẻ ma quỷ của cô. Đây là loại váy buộc và thắt nơ sau cổ, vì thế đơn giản mà nói, vai Enji để trần, phần *** được khoét sâu một chút tạo cảm giác rất gợi cảm quyến rũ, còn có…lưng cũng để trần gần một nửa. Rất may là mái tóc thả dài mềm mại được làm xoăn rất nhẹ đã che đi không ít phần lưng và vai, nếu không, đàn ông sắp gặp cô nhiều kẻ sẽ ૮ɦếƭ.
Và khi cô xuất hiện, anh cảm thấy thế giới quanh cô bỗng trở nên rực rỡ.
Đôi mắt to sáng linh động, đôi môi mọng đỏ hồng nhẹ, lại còn tô son bóng nên cảm giác có chút ****. Cả thân người, vóc dáng, những đường cong gợi cảm đều được chiếc váy nhẹ nhàng bồng bềnh ấy tôn lên khéo léo. Được thế này là phải cảm ơn tài năng thiết kế cũng sở thích Biến th' của cô Elik.
Cô từ cầu thang bước xuống chỗ anh, đôi guốc cao đính đá quí và lông chim rất đặc biệt càng khiến đôi chân cô thêm đẹp và làm sáng lên mỗi bước đi của cô.
Cô tiến đến trước mặt anh…
Và anh cảm thấy có gì đó không ổn….
“ Saka, anh không biết được đâu. Kinh khủng lắm.”.
Cô bỗng nhiên tóm lấy caravat của anh và thì thào. Phải nói rằng, suốt ba tiếng qua làm con rối cho mấy người kia tô tô vẽ vẽ, tinh thần và tính kiên trì của cô sớm đã bị rút sạch. Bây giờ được thoát khỏi họ, cô cảm thấy thế giới đúng là thiên đường.
Còn anh lại chỉ có thể thở dài.
“ Enji, trình độ đại sát phong cảnh của em tăng lên một bậc được rồi đấy.”.
Anh thực sự nghĩ…cô có cần được dạy lại để biết thế nào là lãng mạn không.?.
---
Vấn đề đó tạm thời bỏ qua, quay ống kính của chúng ta sang bữa tiệc đã được bắt đầu ở lâu đài Tím ( tên lâu đài của ông Henry ) cách đó không xa.
Dù bữa tiệc đã được bắt đầu gần một tiếng, khách mời đã đến rất đông, nhưng ở ngoài cổng, những chiếc xe sang trọng vẫn tiếp tục tiến vào. Những người hầu của lâu đài bận rộn chỉ đường để những chiếc xe đỗ vào nơi thích hợp. Lúc đó, trong lâu đài:
Những chùm đèn thuỷ tinh khổng lồ được bật sáng, cả căn phòng lấp lánh hoa lệ. Tiếng ngạc của đàn piano và violon cùng nhiều loại nhạc cụ khác vang lên du dương réo rắt, rất nhiều đôi nam nữ đang cùng nhảy một điệu nhạc rất nhẹ nhàng. Xung quanh, những người đàn ông cầm trên tay những li R*ợ*u vang tuyệt hảo cùng nhau nói chuyện. Những người phụ nữ ngồi trên các bàn thuỷ tinh tinh xảo được bày ở một khu khác, họ giao lưu, kết bạn, nói những câu khen ngợi dễ sinh hảo cảm….Và ở ngoài sảnh chính nơi bữa tiệc đang diễn ra, một bữa tiệc khác cũng đang bắt đầu ở một căn phòng lớn gần đó.
Bữa tiệc của gia đình nhà Valois…
Vì cũng là những người trong một đại gia đình, không khí mọi người gần như là thân mật, thoải mái. Nhưng cũng chỉ là gần như mà thôi. Trong một đại gia đình lớn như vậy, mà không phải là ai trong gia đình cũng đều bình đẳng như nhau, có thể nói còn chia theo giai cấp, thì việc phe cánh là điều rất bình thường.
Caroline cùng một nhóm các cô gái ăn vận chói mắt ngồi cùng trên một chiếc bàn thuỷ tinh trải khăn trắng dài, cùng nhau nói chuyện, và gần như không giao lưu với những nhóm các cô gái còn lại. Những người này tuy nói chuyện rất sôi nổi, nhưng thỉnh thoảng, các cô gái vẫn khẽ liếc ra cửa căn phòng. Chờ đợi một người…
“ Thằng bé này vẫn không thay đổi gì. Mọi năm tiệc gia đình đều không đến, năm nay có chút khả quan, cuối cùng trễ gần một tiếng rồi cũng chưa thấy có mặt.”. ông Henry cười cười nói với những người xung quanh.
Và…cánh cửa bỗng từ từ mở ra bởi hai người phục vụ, đứng sau cánh cửa…anh mỉm cười nhẹ chào mọi người trong gia đình. Bên cạnh là Enji im lặng.
Saka cầm tay cô bước đến nơi lão Vampire đang đứng, áy náy nói một câu:
“ Để mọi người chờ lâu rồi.”.
Mọi người nhìn lại anh, lâu lâu, lão Vampire mở miệng hỏi:
“ Saka, mặt con làm sao vậy. Dán băng này.”.
Anh cười cười lớn liếc nhìn cô, vô tình nói hơi lớn:
“ Ông nội, là con bị Enji đánh. Thực sự là đỡ không được.”.
Mọi người lại quay sang nhìn cô. Enji thản nhiên đón nhận ánh mắt của mấy người xung quanh, đáp rất rõ ràng:
“ Bị quấy rối thì có quyền tự bảo vệ bản thân đúng không ạ.”.
Mấy chữ bị đánh rồi bị quấy rối liên tục được hai người đó nói ra, nhất thời khiến mọi người trong phòng chấn động. Vì thực sự, họ chưa từng chứng kiến Saka bị ai đánh cả. Còn quấy rối nữa.?. Không phải từ trước đến giờ, đối tượng bị quấy rồi thường là Saka sao.?. Haizz…nói ra việc này có chút không đáng tin, nhưng đúng là ma lực của Saka rất lớn mạnh, thường xuyên có rất nhiều phụ nữ vô ý ngã vào người anh, dù đã được anh nhấc dậy cũng đều là vẫn bám rất chặt nữa.
Chấn động xong, trong phòng liền xôn xao lên không ít. Gần 1/3 các cô gái vẫn còn đang ở trạng thái thất thần nhìn anh cầm tay cô, lại liên tục nhìn cô rất thân mật. Một nhóm khác, đã tỉnh lại, nhìn cô khó chịu. Một nhóm khác, khoảng 1/3 các cô gái còn lại, nhìn anh có chút ngỡ ngàng, trông anh hình như hơi khác. Còn nơi của Caroline, trừ hai cô gái, tất cả đều đồng loạt siết chặt tay lại. Một vài người đang cầm li thuỷ tinh, ngay lập tức thuỷ tinh bắt đầu chảy ra.
Một người phụ nữ, là một người phụ nữ Nhật Bản bỗng xuất hiện bên cạnh họ và cất lên tiếng nói, mềm nhưng mang theo gió lạnh và dao sắc:
“ Các vị tiểu thư, mọi người không nghĩ chúng ta nên đến đó chào hỏi cô gái vô phép ngoại lai đang ở trong bữa tiệc gia đình Valois sao.?.”.
Khi đó, Enji đã rời xa anh tiến đến chỗ Charles, anh chàng này đang nhìn cô kì lạ.
Lão Vampire nhìn theo cô rồi liếc Saka, nhướn một bên lông mày:
“ Cháu trai, từ khi nào cháu lại thê thảm như vậy.”.
Anh cười cười gian đáp lại:
“ Ông nội, ông lại đùa rồi. Muốn có được phần thưởng, con không ngại chịu đau một chút đâu.”.
“ Dù sao thì con nên cẩn thận một chút, ta thích Enji từ khi con bé còn nhỏ, ta không ngại việc nó là thành viên của gia đình. Nhưng có vẻ như con dâu của ta lại không nghĩ như vậy.”.
“ Con vẫn chú ý mà.”.
Lão vampire lại nhìn anh, hơi băn khoăn mới nói tiếp:
“ Lát nữa, Đại Lão sẽ đến đây. Henry và ông ta cũng coi như là bạn. Ông ta cũng có trong danh sách khách mời tham dự bữa tiệc.”.
Sắc mặt anh khẽ biến.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay