Hai Người Giám Hộ Enji - Chương 27

Tác giả: Thoigianvodinhhinh

Enji ngồi trên xe, chăm chú lau những bộ phận của một chiếc S***g lục nòng dài, màu bạc rất đẹp với những hoa văn khắc trên vỏ hết sức kì lạ. Cẩn thận lắp S***g lại và đặt nó trong một vali nhỏ, cô khoá nó và để sang bên cạnh. Vui vẻ nhìn qua cửa kính, Enji chợt nhận ra xe dường như đang đi rất nhanh.?.
“ Anh Kaoru…”. Enji định lên tiếng nhắc nhở anh giảm tốc độ, nhưng cô ngừng nói và cảm thấy khó hiểu khi nhìn ra được sự lo lắng trên gương mặt của anh, hành động đạp phanh gấp gáp và anh lên tiếng đầy lo lắng:
“ Tiểu thư, cô có thể nhảy ra khỏi xe được không.?.”.
Hết sức bình tĩnh, Enji hỏi anh:
“ Nghe không được tốt lắm, có chuyện gì xảy ra vậy.”.
“ Tiểu thư, phanh không hoạt động.”.
“ Tuyệt thật.!. Cũng may là anh còn điều khiển được vô lăng.”.
“ Vâng, nhưng xe đang đi rất nhanh, tốt nhất là chúng ta phải nhanh….”. Anh gật gật đầu nói, xoay nhẹ chiếc vô lăng định tránh chiếc xe công-te-nơ đang đi trước mặt cách đó không xa, nhưng sắc mặt chợt trầm xuống thật nhanh khi phát hiện ra chiếc xe không hề lách sang phải một chút nào, nó tiếp tục lao thật nhanh về phía trước…
Chưa đến một giây, Enji nhận ra điều nguy hiểm trước mắt, chỉ chưa đến 15 giây nữa, xe của cô sẽ đâm thẳng vào đuôi của chiếc công-te-nơ. Enji vội gật đầu với Kaoru một cái, đồng thời cũng đưa tay mở cửa xe. Giật mình…
Khi cửa xe không chịu mở….
Cô cố gắng đẩy nó thật mạnh….
Và cô thấy chẳng cô tác dụng gì…
Ở ghế trên, Kaoru cũng đang gặp tình trạng tương tự, không hoảng hốt, anh lùi người về phía ghế bên kia một chút và lấy hết sức đạp mạnh…
Cánh cửa bật tung…
“ Tiểu thư…”. Anh hét lên và đưa tay mình cho cô.
Anh muốn kéo cô lên ghế trên.?.
Chiếc xe chỉ cách chiếc container một chút nữa
Thầm nghĩ không thể kịp, còn chưa nói việc rất vướng nữa. Và trái với suy nghĩ của Kaoru, cô ném cho anh chiếc vali và hét lên ra lệnh:
“ Nhảy ra ngoài !.”
Trong mắt cô không hề có một chút nào hoảng sợ.
Bắt lấy chiếc vali, anh liếc nhìn cô đầy lo lắng, nhưng khi anh bắt gặp ánh mắt của Enji, anh tin tưởng, không chần chừ, anh nhảy ra khỏi xe.
Cả người Kaoru đập mạnh xuống đường, lăn lộn nhiều vòng cho đến tận vệ cỏ. Dù rất đau ở vai, tay và cả ở ***, anh vẫn vội đứng bật dậy là lo lắng nhìn chiếc xe. Nó đã đâm vào chiếc containe ngay sau khi anh vừa nhảy khỏi đó khoảng 1s. Trước mắt anh, nó đang cháy và tiếp tục nổ lần thứ hai. Cố gắng chú ý trên đường, anh không hề thấy một bóng người nào.
Lặng im nhìn cảnh tượng trước mắt….
Những chiếc xe ô tô lao qua anh…
Anh nhìn thấy lái xe của chiếc container đó xuống xe, hai người đàn ông chạy đến nhìn chiếc ô tô của trao đổi gì đó với nhau, sau đó họ vội vàng lên chiếc xe của mình và lái đi.
Thẫn thờ…
Anh chạy đến gần chiếc xe đang bốc cháy, không thể kiểm tra được liệu cô có đang ở trong xe không.?. Anh ôm đầu và nhìn nó tuyệt vọng.
Run sợ, anh gọi điện về nhà cho cô Elik. ………… Nhà Fujimaru:
Cô Elik cảm thấy thật kì lạ.?. Có chuyện gì đã xảy ra.?. Vì sao cô Marie khi vừa nghe điện thoại lại bỗng dưng hoảng hốt và bật khóc như vậy.?. Khó hiểu. Cô cầm chiếc điện thoại đang buông thõng lên: “ Alo. Kaoru phải không.?. Có chuyện gì vậy.”.
Tiếng Kaoru đầu dây bên kia nói khó khăn và như người mất hồn:
“ Xe chúng tôi bị tai nạn…tôi nhảy ra được bên ngoài…nhưng tiểu thư Enji,…tôi cũng không chắc nữa, chiếc xe vẫn đang cháy, tôi không biết liệu cô ấy có ở trong đó không.?. Nhưng tôi không thấy cô ấy xuất hiện……”.
Charles bước vào phòng cũng vài người nữa, anh rất ngạc nhiên khi thấy Marie đang khóc, miệng lẩm bẩm: “ Không thể như thế được..”, cô Elik đang nắm chặt tai nghe của điện thoại trong tay, gương mặt cô như đang lo sợ điều gì. Cô quay người lại khi nghe thấy tiếng bước chân, cố gắng bình tĩnh, cô báo với anh một điều….
…………….. Văn phòng Saka:
Ông Langdon xô mạnh cửa và chạy vào phòng, thở dốc, trên khuôn mặt vốn luôn bình thản, lạnh lùng và khô cứng giờ đã thay thế bởi sự lo lắng ngập tràn:
“ Cậu chủ, tiểu thư Enji…
Chiếc xe chở Saka lao nhanh trên đường, anh ngồi trên ghế cùng ông Langdon, im lặng. Đôi tay siết chặt lại lại hơn nữa. Không thể phủ nhận một điều, anh đang lo sợ.
“ Cậu chủ, cô Eliki nói không liên lạc được với Kaoru nữa, hiện giờ không biết được xe của tiểu thư bị tai nạn ở chỗ nào.?.”
“ Vậy…trước hết cứ trở về nhà đã.”.
………
Trở lại khoảng thời gian trước khi vụ tai nạn xảy ra:
Ngay trong lúc Kaoru nhảy ra ngoài, Enji nhìn cánh cửa xe của mình, cô dùng nắm đấm và giáng mạnh lên lớp kính dày… Choang…
Tim cô đập nhanh hơn bao giờ hết…
Thời gian dường như dừng lại, cô có thể suy nghĩ và tính toán trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó…Nhanh hết sức, Enji lao người ra khỏi cửa kính…
Tíc tắc…tíc tắc…
Cô tỉnh dậy và thấy cả người đau nhức, đầu vô cùng choáng váng, váy rách một miếng lớn, trên đùi trắng nõn xuất hiện một vết cắt dài và khá sâu, máu đang từ đó rỉ ra. Cô đoán là do mảnh kính còn vương lên trên cửa đã cắt vào đùi khi cô lao ra khỏi xe.
Ngồi dậy, Enji lắc lắc đầu cho tỉnh táo một chút, trên đường lớn, chiếc xe kia vẫn đang cháy, vậy là cô chỉ bất tỉnh một khoảng thời gian rất ngắn.?. Cô nhìn thấy bóng một người đàn ông cầm trên tay chiếc vali nhỏ đang đi xung quanh chiếc xe, anh ta ngó vào đó, rồi lại quay qua lại dáo dác nhìn quanh…
Cô lên tiếng gọi:
“ Anh Kaoru, lại đây đỡ tôi một chút..”.
Bóng người đàn ông khựng lại, anh ta quay phắt người nhìn chăm chú về phía cô, và sau đó, tiếng hét vui mừng vang lên, anh ta lao đến:
“ Tiểu thư….cô còn sống..”
“ Tiểu thư, cô bị thương rồi.?. Tất cả là lỗi của tôi, tôi không kiểm tra xe kĩ càng.”. Kaoru đỡ cô đứng dậy, khi vừa nhìn thấy cô bị thương, anh buồn rầu lên tiếng trách móc bản thân.
“ Được rồi, tôi không sao cả. Cũng may là anh đã chọn đi con đường vắng xe, nếu không khi tôi lao ra ngoài, không chừng cũng đã ở dưới lốp của cái xe nào rồi.”. Cô đứng dậy, vẩy tay ý muốn bỏ qua chuyện này. Sau đó nói với anh:
“ Chỗ này thì không gọi được taxi rồi, anh gọi điện bảo cô Elik cho người đến đón chúng ta đi.”.
“ Tiểu thư, chuyện là thế này..”. Anh Kaoru nhìn cô khó xử, ấp úng nói: “…lúc xe đang cháy tôi có đến gần để xem cô có ở trong đó không, bất ngờ nó lại nổ thêm lần nữa, có lẽ là bộ phận nhỏ gì đó, tôi giật mình nên ngã xuống đường, điện thoại tôi cầm trên tay, lúc đó đã….”.
Cô nhìn anh, chớp chớp mắt không muốn tin lắm. Cuối cùng, hết sức bình thản, cô nói: “ Không sao, chúng ta sẽ đi dạo một chút trước khi người của Saka tìm thấy.”.
Cô mỉm cười với anh và bước đi trước, trong lòng thầm mắng Caroline.
Được rồi, được rồi. Là cô coi thường Caroline. Dù sao cũng là Vampire, coi như cô ta có chút bản lĩnh. Có vẻ cô như phải dùng nhiều hơn một ngón tay để trị hai cô nàng đó. Nếu đã vậy, cô sẽ cho hai vị tiểu thư biết thế nào là chạm vào đại tiểu thư của gia tộc Senje. Gì chứ việc chơi xấu sau lưng, cô vốn là dân chuyện nghiệp mà. ---
“ Cậu chủ, tìm được Kaoru rồi. Tiểu thư cũng ở đây. Cô ấy có bị thương một chút, nhưng vẫn ổn.”. Tiếng ông Langdon phát ra từ điện thoại vui mừng báo tin, toàn bộ người nhà Fujimaru tập trung đông đủ xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Đáp lại lời ông Langdon, Saka nở một nụ cười.
“ Mau mang con bé về…”.
Enji đã kinh sợ… khi nhìn thấy cả đoàn người lao đến ôm cô.
“ Tiểu thư, cô còn sống. Khi nghe tin, chúng tôi đã rất sợ…”.
“ Tôi cầu nguyện và chúa đã nghe thấy. Tiểu thư, cô không sao là tốt rồi.”.
Không chỉ có những cô hầu gái, ngay cả những anh chàng vệ sĩ to lớn cũng đứng xung quanh, mỉm cười nhìn cô rất tình cảm. Tất cả mọi người đều thực sự lo lắng cho Enji, một điều mà ngay cả cô và họ đều không nghĩ tới.
“ Tránh đường nào, tôi biết là mọi người đều rất vui khi tiểu thư bình an, nhưng đừng quên cô ấy đang bị thương.”. Tiếng cô Elik vang lên, cô đẩy mọi người sang một bên và kéo Enji ra ngồi vào ghế, bắt đầu công việc của một bác sĩ chuyện nghiệp. Khi tẩy trùng vết thương, Enji chỉ khẽ nhíu mắt vì đau nhưng cô Elik đã chú ý được, cô lạnh lùng nhỏ giọng lên tiếng:
“Nếu tôi mà biết ai là người đã gây ra việc này, kẻ đó sẽ biết cảm giác sống như một súc vật là như thế nào.”.
Khi lời cô vừa dứt, lập tức được rất nhiều người hưởng ứng.
“ Tôi sẽ giết hắn..”.
“ Thế thì tốt cho tên đó quá, nếu là tôi, tôi sẽ lọc thịt hắn nấu canh…cho Hunxter ăn.”. Đáp lại ý kiến này là một tràng sủa không hài lòng của Hunxter.
“ Cho hắn vào tổ kiến hay tổ ong cũng tốt lắm…”
“ Không, là từ từ chặt hắn thành nhiều mảnh nhỏ, bắt đầu từ những đốt ngón tay và ngón chân, rồi cắt tai, móc mắt, rút lưỡi, khoan mũi, ***c xương, phẫu thuật sống...”
Rất nhiều ý kiến được đưa ra, và càng ngày lại càng tồi tệ dã man. Cuối cùng, khi băng xong vết thương trên đùi cho Enji, các ý kiến cũng được đưa ra gần hết.Cô Elik là người khơi mào im lặng nãy giờ bỗng quay sang hỏi Saka: “ Cậu chủ, ngài thấy nên chọn ý kiến nào.?.”. Khi hỏi câu hỏi này, thực sự Enji thấy cô Elik là một con người khác, còn đâu người phụ nữ hiền lành thánh thiện như những vị sơ mà cô từng biết.
Đáp lại, anh mỉm cười rét băng:
“ Giữ hắn sống, nhưng chúng ta sẽ bán dần *** và cơ thể của hắn. Khi nào không còn giá trị lợi dụng nữa, cho mọi người thực hiện tất cả những ý kiến trên.”.
“ Enji thích ý kiến đó.”. Cô gật đầu đồng tình với anh, trộm liếc Caroline một cái, sắc mặt cô nàng đang tái đi. Anh mỉm cười vuốt má cô:
“ Tôi biết, lúc đó sẽ cho em xác của hắn chơi một chút, bé ngoan.”.
Saka là một ông chủ đáng sợ, bản chất của anh vốn chẳng tốt đẹp gì. Cô biết thế. Vì vậy Enji cũng không quá ngạc nhiên khi lần đầu tiên chứng kiến sự độc ác của anh hay người của anh. Điều mà cô ngạc nhiên chính là anh đã lo lắng cho cô. Cô luôn nghĩ là anh ghét cô kia. Và khi nhìn thấy sự quan tâm của Saka với cô được bộc lộ rõ qua đôi mắt xám ấm áp, cô thấy hơi bối rối. ---
Những người họ hàng của Saka không ở lại quá lâu, bốn người nhanh chóng hỏi thăm Enji vài câu và trở về khu nhà khách. Charles trao cho Victoria những cái nhìn đầy ẩn ý, hai người họ dễ dàng đoán được ra ai đứng sau vụ này, họ có lo lắng một chút, Saka bình thường sẽ không ra tay với người thân, nhưng ai mà biết được anh có thể làm gì. Vì hôm nay trông anh rất tức giận.
Nói riêng về Charles, anh thực sự cũng có cảm giác muốn trừng phạt Caroline và Elizabeth. Tuy có thể nói là họ hàng, nhưng anh cực kì ghét Elizabeth. Còn Caroline, anh em ruột.?. Anh chẳng cảm nhận được điều gì là tình thương ở cô em gái cả. Nói là anh em, những cách đây hai năm anh mới gặp Caroline lần đầu tiên khi cô nàng quyết định rời xa ông ngoại và chuyển đến Pháp sống với cha. Chỉ trong một thời gian ngắn, dựa vào uy quyền của cha, Caroline đã thực sự rất nổi tiếng ở trong gia tộc bởi rất nhiều việc mà anh có thể gọi là nhảm nhí. Anh vẫn luôn nghĩ Caroline là một sự xấu hổ của gia đình, là Vampire quý tộc nhưng lại quá tầm thường. Không xứng đáng. Nhưng nếu được phu nhân Kyoko nhờ, dù muốn hay không có lẽ anh vẫn phải giúp đỡ cô ta một chút, hay ít nhất là giúp cô ta giữ được cái mạng của mình thoát khỏi tay Saka.
Lúc này, Elizabeth và Caroline đang hoảng sợ. Hai cô nàng vẫn mãi suy nghĩ về câu đe doạ ngầm của Saka. Lo sợ, Caroline vội vã báo tin này cho phu nhân Kyoko, nếu được bà ấy trợ giúp từ đắng sau, Saka có lẽ sẽ bỏ qua. Nhưng dù lo sợ đến đâu, Caroline vẫn ngu ngốc muốn tiếp tục sát hại Enji, sự ganh ghét và đố kị của cô ta ngày càng dâng cao, nhất là sau khi đã thấy được tình cảm của anh dành cho cô. Cô ta suy tính, và nghĩ rằng cần phải làm hơn nữa…
Đêm tối, trong căn phòng nọ, có một con bé đang tính toán những kế hoạch trả thù xấu xa, trên gương mặt là nụ cười hân hoan mong chờ chẳng tốt lành gì.
Cầu chúa phù hộ cho người bị con bé nhắm trúng.
Và bắt đầu từ ngay sáng hôm sau, Enji thực hiện kế hoạch kinh khủng của mình.
Bữa sáng, Caroline và Elizabeth cùng bị thương trong miệng vì trong thức ăn để lẫn thuỷ tinh vụn.
Buổi trưa, toàn thể nhà Fujimaru bị tiếng la hét thất thanh từ hai căn phòng phát ra làm kinh sợ. Sau đó, Elizabeth và Caroline lao ra khỏi căn phòng với sắc mặt tái mét sợ hãi. Không sợ mới lạ khi chỉ sau giấc ngủ trưa ngắn, thức dậy liền thấy căn phòng ngủ quen thuộc đầy rắn độc đang bò ngổn ngang, một vài con còn đang trú ngụ trong chăn và trên người mình.?.
Tiếp tục buổi tối, giữa đêm khuya cả nhà Fujimaru lại bị gọi dậy gấp vì có hai đám cháy lớn, tất nhiên điểm xuất phát của hai đám cháy đó bắt nguồn từ hai căn phòng mới của Elizabeth và Caroline. Hệ thống phòng, chữa cháy trong hai căn phòng đã bị ngắt từ hồi nào, tất cả người hầu bất cả ai cũng đều phải tham gia vào công việc chữa cháy gian khổ cho đến khi ông Landon sửa lại được hệ thống, nước phun từ những chiếc vòi nhỏ gắn trên trần xuống làm ướt tất cả mọi người. Thời điểm đó, Enji lấy bông bịt tai cho khỏi ồn và thanh thản ngủ tới sáng.
Kế tiếp, trong giầy của Caroline có đinh nhọn, quần áo của Elizabeth chứa đầy những mảnh dao lam nhỏ được gài hết sức khéo léo.
Kế tiếp, Caroline mở tủ lạnh ( trong phòng mình ), trong đó chứa đầy những con chuột ૮ɦếƭ không toàn thây với *** và máu trở thành một đống hỗn tạp khủng khiếp…
Kế tiếp, món mì lạnh của Elizabeth chứa những mẩu cánh gián cắt vụn nhỏ và vài con “giun”…
Kế tiếp, căn phòng của Caroline và Elizabeth trong đêm bị phun đầy sơn đen và vẽ những hình vẽ ma quái doạ người, cùng theo đó là những lời nguyền đen tối…( việc đó được thực hiện khi hai người đang ngủ ngay trong chính căn phòng của mình.)
…….Kể ra thì rất dài………
Trước những sự việc đó, Saka ra lệnh cho ông Langdon truy tìm thủ phạm. Lần đầu tiên sau mấy chục năm làm việc dưới quyền của anh, ông Langdon “ không thể ” truy ra ai đứng sau việc này.
Hay nữa là:
Cô Elik bí mật giơ ngón tay cái lên khen ngợi Enji đầy ẩn ý khi thay băng cho vết thương trên đùi cô. Những cô hầu gái khác nhìn cô thêm phần ngưỡng mộ, giờ đây họ có thú vui mới là sử dụng toàn bộ trí óc của mình để đoán xem tiểu thư đáng yêu dễ thương của họ làm mấy cái việc đó lúc nào.
Ông Langdon đã bí mật nháy mắt với cô một cái trong bữa ăn khi chứng kiến Elizabeth giật mình hất món mì có chứa mấy thứ không chấp nhận được và bịt miệng chạy đến phòng vệ sinh…
Saka trong lúc chỉ có hai người đã mỉm cười hài lòng, và nói với cô một câu “ khó hiểu ”: Làm gì cũng được, nhưng đừng gây ra quá nhiều thiệt hại đấy.
Victoria và Charles coi như không biết gì, hai người này im lặng hoàn toàn trước những trò đùa của Enji. Rõ ràng là ngầm ý bảo cô làm gì cũng được, miễn là không ૮ɦếƭ người..
Elizabeth và Caroline lần đầu tiên biết đến cảm giác bị bắt nạt là như thế nào. Caroline sau khi bị chơi xỏ thì ngay lập tức chạy đến chỗ Enji truy hỏi, cô bé chỉ nhìn Caroline ngây thơ đáp: “ Không phải tôi, tôi ở với Saka / cô Elik / Charles / ông Langdon / cô Marie và Victoria / hay tôi ngồi xem mấy người vệ sĩ chơi bóng / làm bếp cùng mấy người hầu. Và những nhân chứng trước lời thẩm vấn của Caroline luôn gật đầu và nói: Đúng vậy.
Khi thấy Caroline và Elizabeth không thể làm gì được mình, Enji đã ngang nhiên nhìn hai cô nàng và cười một nụ cười đắc thắng. ---
Nhưng vì thế, Caroline càng muốn cô biến mất nhanh hơn.
Trong căn phòng mang kiến trúc nhà cổ của Nhật, Caroline cùng Elizabeth ngồi trên chiếc nệm, đối diện qua chiếc bàn gỗ nhỏ là một người đàn ông. Ông ta đang chăm chú nhìn vào bức ảnh của một cô gái. Cô gái đó không ai khác là Enji. “ Thật đẹp..”. Ông ta thốt lên sau một hồi ngắm nghía. “ Chúng tôi phải xử cô gái này sao.?.”.
“ Đúng vậy. Nhưng trước hết các ông hãy bắt cô ta mang về gặp tôi trước. Tự tay tôi sẽ giết cô ta. Ngày kia, cô ta sẽ đến đến sân bay Fujimaru đón bạn, tôi muốn các ông bắt cô ta khi cô ta trên đường đến đó. Tốt nhất là các ông nên chuẩn bị kĩ càng. Người tài xế của cô ta không phải là một tên tài xế tầm thường, ngay cả cô ta cũng vậy. Nếu cần thiết, các ông cứ giết hạ tên tài xế, những người dân xung quanh nếu gây phiền phức các ông cũng có thể xử lí, nhưng phải mang được cô ta về cho tôi. Hãy yên tâm, tôi sẽ can thiệp vào chuyện này, mấy tên cảnh sát không làm gì được các ông đâu. Còn vấn đề tiền bạc, tôi là người hào phóng, nói đi, các ông nghĩ bao nhiều thì đủ…”.
Người đàn ông không vội quyết định, ông ta quan sát kĩ Caroline, và không hề có ý coi thường. Rõ ràng Caroline là điển hình của những người phụ nữ đáng sợ, sẵn sàng ra tay tàn nhẫn với những ai không vừa mắt. Trước lời đề nghị của Caroline, ông ta trước hết chỉ nói:
“ Tôi cần bàn bạc một chút với ngài trùm. Dù sao, nếu động tới nhà Fujimaru, chúng tôi cũng không chắc chắn lắm.”.
“ Được, không sao, bảo chủ của ông hãy suy nghĩ thật kĩ. Tôi nhắc lại, thế lực của tôi lớn mạnh hơn nhà Fujimaru và hoàn toàn có thể đảm bảo cho các ông êm đẹp qua vụ này.”. ---
“ Cô ta nói như vậy sao.?.”.
“ Vâng, đúng vậy.”.
“ Có điều gì chắc chắn khi cô ta nói rằng thế lực đứng đằng sau mình lớn mạnh hơn nhà Fujimaru.?.”.
“ Cái này, tôi không biết. Nhưng cô ta nói với tôi nếu ngài là một ông trùm lớn, chắc chắn ngài sẽ biết cô ta là ai nếu nghe điều này.”.
“ Vậy sao.?. Nó là gì.?.”
“ Máu của chúng tôi là thứ thuốc trường sinh…..Ngài Kanda, ngài có hiểu nó có nghĩa là gì không.?.”.
Chàng trai trẻ tên Kanda im lặng không trả lời. Mãi lúc sau, anh ta mới mỉm cười, tự nhủ thầm với chính mình: “ Thật không ngờ có ngày ta lại được làm việc với người trong gia tộc huyền thoại.”. “ Nói chúng ta đồng ý.”.
“ Vâng.”.
---
Kanda Juu ngồi trong phòng, dù đã khá muộn, anh ta vẫn đang chăm chú làm việc với đống giấy tờ của bang. Từ trong phòng ngủ của anh ta, tiếng những cô G.i g.i anh ta vào ngủ rất ***. Cho đến khi đám người trong phòng kia không chịu được nữa, họ lũ lượt kéo ra ngoài ùa đến mà ôm ấp kêu gọi, trên gương mặt hoang dã đẹp đến hút hồn xuất hiện một nụ cười rất đểu, anh ta quyết định chiều lòng lũ người đẹp này.
“ Ngài Kanda, cô gái này là ai vậy. Người tình mới của ngài sao.?.”. Một cô nàng chợt nhìn thấy mẩu bức ảnh lộ ra ngoài tập giấy, cô ta rút ra xem và lên tiếng hỏi chàng trai bằng một giọng hờn ghen nhõng nhẽo.
Nhận lấy bức ảnh, Kanda đoán có lẽ đó là cô gái mà ngày kia anh ta sẽ cho người đi bắt. Nếu không lầm, chiều nay tên phó bang sau khi nhìn bức ảnh cô gái này đã hết lời khen ngợi. Hắn ta nói nếu có thể lén không giết cô gái đó thì mong anh tặng cô ta cho hắn.
Anh nhìn vào bức ảnh, trái tim đập mạnh vài nhịp. Khi cố gắng nhìn kĩ, tim anh ta càng đập mạnh hơn nữa. Sau đó, anh ta cảm thấy ngạt thở, và rất xúc động.
Nghĩ đến cuộc làm ăn buổi chiều, nghĩ đến lời của tên phó bang nói, anh ta chợt tức giận, vô cùng tức giận, giống như bùng nổ.
Lạnh lùng hất tất cả các cô gái đang bám lấy mình ra, anh ta giận giữ mở cửa thật mạnh, giận giữ đi tìm tên phó bang kia. Trong ngôi nhà rộng lớn kiểu Nhật cổ xưa, anh ta đi qua từng cánh cửa phòng và hét lên:
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc