Hai Người Giám Hộ Enji - Chương 20

Tác giả: Thoigianvodinhhinh

“ Vậy cậu với anh ấy phải diễn như thế nào?.”
Minako đi theo Enji quanh căn phòng, lo lắng không yên. Nhớ lại khi đó, cô còn chưa hết bình tĩnh về sự việc với mẹ mình lần trước, ngay lập tức Enji đã nói : Tôi sẽ lo cho cậu. Và sau đó thì đưa cô đến đây sống cùng. Có ai biết cô đã bàng hoàng và kinh ngạc thế nào khi được Enji dẫn đến khách sạn này không.?. Cô đã từng cùng đám bạn của mình đi qua khách sạn này rất nhiều lần, cả cô và đám bạn đều không bao giờ nghĩ rằng mình có thể sống ở khách sạn Mùa Đông, chưa kể đến việc cô sống trong căn phòng đặc biệt nhất khách sạn nữa. Cô chưa kịp quen với cuộc sống mới, Enji lại nói chuyển nhà. Cô thực sự, thực sự lo lắng đấy, sẽ thế nào nếu cô sống ở nơi mà : “ Này Minako, nơi đó tuyệt hơn khách sạn này về mọi mặt đấy.”.
“ Không cần diễn..”. Enji bận rộn thu dọn những thứ trông rất kì lạ, cẩn thận bỏ từng cái vào hộp xốp. Cảm thấy bắt đầu phiền phiền khi Minako hỏi cô suốt bốn tiếng vừa qua. Xem chừng nếu cô không nói rõ ràng một chút, sự việc này chắc chắn sẽ tiếp diễn đến mai.
“ Không cần diễn..?.”. Nghe mâu thuẫn quá đấy.
“ Phải, thực sự thì Saka bảo tôi cứ đối xử với anh ấy bình thường là được rồi. Thì cái kiểu đối xử bình thường của tôi cậu cũng biết rõ mà, tôi ghét anh ấy nên nếu ở nhà thì đánh nhau suốt thôi. Nói đánh nhau cũng không phải lắm, toàn tôi đánh còn anh ấy thì né.”. Nói đến đây, Enji dừng việc của mình lại, hồi tưởng một chút lại nói tiếp:
“ Với cái kiểu đối xử như thế thì chúng tôi có quan hệ tốt đẹp với nhau thế nào được, vậy là bà phu nhân đó cũng khỏi nghi ngờ luôn. Đồng thời lúc đó, Saka sẽ gửi một bức thư nói đang có kế hoạch gì đó nên cần tôi ở bên cạnh, nói chung là lợi dụng tôi gì đó, và cảm phiền bà ta không cần quan tâm đến thế. Để tôi nói cho cậu biết, đây là sự thực đấy, anh ấy đang tính toán gì đó với tôi. Và tôi sẽ tìm cho ra.”. Enji đưa tay lên nắm chặt, ánh mắt quyết tâm.
“ Còn nữa, cậu lo lắng gì chứ, cậu chỉ việc sống vui vẻ là được. Nhớ Arika chứ, cô bạn mà tôi bảo ấy, tôi sẽ gọi cả cô ấy đến sống cùng cậu cho đỡ buồn, tôi còn phải tiếp đón mấy vị khách quý kia, chắc không có thời gian chơi với cậu đâu.”. Enji quay qua nhìn Minako vẫn không hết lo lắng, đành phải nói với cô vài lời cho cô an tâm. Cô liếc nhìn đồng hồ, đẩy Minako vào phòng, thật mong Minako ngủ nhanh nhanh một chút, cô còn rất nhiều việc phải làm.
“ Muộn rồi, cậu đi ngủ đi, mai tôi còn phải xử lí đống giấy tờ cho cậu nghỉ phép đặc biệt ở trường, còn phải đi mua quần áo mới cho cậu, xử lí nốt đám bạn chơi bời để chúng khỏi làm phiền cậu nữa. Ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ, tất cả mọi việc tôi sẽ lo. Được không.?.”.
Chờ đợi cái gật đầu mong muốn của Minako, Enji hài lòng bước ra khỏi phòng. Còn rất nhiều thứ cần cô thu dọn nữa. ……………………..
Nhà Fujimaru:
“ Cậu chủ, ông Langdon nói ngày mai ônd ấy đi đón tiểu thư trở về.?.”. Cô Elik đặt tách cà phê xuống bàn, khuôn mặt không dấu sự vui mừng.
Saka đang bận rộn làm việc với chiếc máy tính, thay vì đáp lời cô, anh gật đầu nhẹ một cái. Dừng lại uống cà phê, anh ngước lên bảo cô :
“Enji có nói thêm sẽ mời cả Arika sống cùng nữa, vì thế sắp xếp cho họ ở hai phòng trong khu nhà dành cho khách. Nếu con bé có muốn sống cùng bạn thì nó phải chuyển sang khu bên đó, tôi không thích có người lạ.”. Giọng nói của anh không vui lắm, Enji thật là, cô đã có Minako rồi lại còn nhất quyết lôi thêm cả cô gái tên Arika đó đến đây sống nữa.
“ Vâng. Để tôi đi chuẩn bị phòng.”. Cô Elik gật đầu vui vẻ, quay người bước đi. Khi cô ra đến cửa, giọng anh bất chợt vang lên gọi cô lại:
“ Cô Elik, dường như cô rất quý Enji.?.”.
“ Đúng vậy, tiểu thư thực sự rất dễ thương.”.
Dễ thương.?. Saka nghe cô Elik trả lời thực sự không cười nổi. Enji dễ thương, cũng có thể lắm, nhưng còn phải xem xét ở một khía cạnh nào đấy. Mà cái khía cạnh đó thì anh không biết.
“ Cô nghĩ sao về con người của Enji.?.”.Anh nhìn người phụ nữ trước mặt, ánh mắt tràn đầy tin tưởng, cô và ông Langdon là hai người đã đi theo chăm sóc anh kể từ ngày anh rời khỏi gia tộc và bắt đầu công việc kinh doanh, anh muốn biết đối với những người thân cận nhất của mình, Enji đứng ở vị trí nào.
Cô Elik hơi lúng túng trước câu hỏi bất ngờ của Saka, lưỡng lự một chút, cô đáp lại lời anh, ánh mắt có gì đó phảng phất sự buồn phiền:
“ Tiểu thư Enji khiến tôi cảm thấy đau lòng, bất kể khi nào tôi nhìn vào cô ấy, tôi đều thấy được sự cô đơn.”. “ Nghe thật kì lạ, tôi không nhận ra được những điều đó.”.
“ Có lẽ tôi không vô cảm như ngài, cậu chủ ạ. Nhưng điều đặc biệt hơn nữa, cô ấy cô đơn nhưng không biết mình đang cô đơn, không biết mình đang buồn bã, không biết mình đang thiếu vắng điều gì. Thậm chí còn thấy vui vẻ về điều đó. Cô ấy tự hào khi mọi người xung quanh không thích mình, ghét mình,vui vẻ khi ở một mình hàng giờ đồng hồ liền, tôi ít khi thấy tiểu thư nhờ vả ai đó khi gặp rắc rối, mà có lẽ cô ấy còn không nghĩ đến mình sẽ cần phải nhờ ai đó. Và tiểu thư không bao giờ biết…yêu thương. Ai cũng nói tiểu thư yêu quý tôi rất nhiều, cô ấy nghe lời tôi ăn món ăn mình không thích, chịu mặc những bộ đồ tôi chọn dù không muốn…Nhưng những hành động cô ấy từng làm với tôi, hay với ông Langdon, với chú chó cô ấy yêu quý – Hunter, hay con ngựa mỗi khi gặp cô ấy đều ôm – Sky đều không phải là yêu thương. Từ khi đến đây, tất cả những gì cô ấy thể hiện chỉ là sự chiếm hữu, nếu thích thứ gì, cô ấy sẽ đoạt lấy, sau đó là làm tất cả mọi việc để giữ nó. Ở đây”. Cô Elik ngừng nói, đặt tay lên *** trái của mình, chậm rãi nói tiếp:…đang có một khoảng trống cần lấp đầy. Và cô ấy cũng không biết điều đó.”.
Cô dừng nói, nhìn anh thật lâu, ánh mắt mang đầy sự trách móc:
“ Có lẽ Đại Lão đã dạy tiểu thư thành một người mà đến cảm xúc của mình như thế nào cũng không biết, tôi thấy như thế là rất tồi tệ. Nhưng cũng rất tuyệt. Cậu có nhận ra một điều không.?.Khi không nhận rõ được cảm xúc của mình và người xung quanh, tiểu thư Enji như một tấm gương vậy, nếu ai đó đối xử tốt với cô ấy, tiểu thư sẽ đối xử tử tế lại gấp đôi. Còn nếu ai đối với cô ấy có ý xấu, tiểu thư sẽ khiến người đó hiểu tội ác là gì. Tôi tự hỏi tại sao ngài không thử yêu quý cô ấy một chút, dành tình cảm cho cô ấy, không tính toán. Nếu ngài làm vậy, ngài sẽ thấy điều lạ xảy ra đấy. Lần cuối cùng xin nhắc lại, kế hoạch của ngài, tôi sẽ không tham gia vào đâu. Con người đó đáng trân trọng hơn bất cứ ai mà tôi biết. Tôi không muốn làm tổn thương một người đã đánh mất trái tim.”. Nói xong, cô Elik cúi đầu xuống chào, ý muốn bỏ đi.
Khi ra đến cửa, cô ngoảnh lại và buông ra câu cuối cùng:
“ Ngài cũng thấy tiểu thư Enji dễ thương phải không.?.”.
Không có câu trả lời nào được đáp lại. Trong căn phòng chỉ còn lại Saka với những suy nhĩ của anh, vang vọng đâu đó là lời nói của cô Elik:
“ Sao ngài không thử đối xử tốt với cô ấy nhỉ.?..”. …………………………..
Sáng hôm sau:
“ Cậu chủ, ngài Langdon, đến trường Tsuda rồi ạ.”. Tiếng anh tài xế cất lên.
“Cạch…cạch…”.Tiếp ngay sau đó là hai tiếng mở cửa xe.
Hai người đàn ông bước ra từ chiếc Limousin đen bóng dài thượt lập tức thu hút rất nhiều ánh nhìn. Người đàn ông bước ra trước đã quá tuổi trung niên, khuôn mặt góc cạnh, nhìn rất giống Yakuza ( xã hội đen Nhật Bản ). Mọi người lập tức cách xa người đàn ông ấy. Người đàn ông bước ra tiếp theo là một anh chàng hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt vô cùng đẹp, tựa như được điêu khắc gọt dũa tỉ mỉ như những bức tượng vị thần trong thần thoại Hi Lạp cổ. Anh có đôi mắt xám hơi lạnh nhưng không gây cảm giác xa cách, mỗi cái gật đầu, cử chỉ nhỏ nhất đều rất có phong thái quý tộc. Khi anh xuất hiện, mọi thứ xung quanh rất xôn xao.
Cô Elik từng nói với Enji: Cậu chủ dễ gây bạo động lắm.
Nếu ai thắc mắc vì sao anh có mặt ở đây.?. Lí do: Enji cần một giấy phép nghỉ học đặc biệt cho Minako, cô không cần đi học, ngoại trừ những ngày thi, nếu Minako đủ điểm đỗ, cô ấy vẫn có thể tốt nghiệp. Điều đó cần có sự can thiệp của anh.
Xung quanh thật ồn ào, ấy vậy mà một góc nhỏ nơi cổng trường Tsuda vẫn đang trong khoảng khắc tĩnh lặng, đó là vì nơi ấy, có một người con trai đang tỏ tình:
“ Tớ nghe nói cậu sắp chuyển đi. Vì vậy, trước khi điều đó xảy ra, tớ muốn cậu biết rõ tình cảm của tớ dành cho cậu. Tớ không quan tâm đến những lời đồn về cậu, những lời đồn ấy chẳng có giá trị gì cả. Tớ….”
Tất cả những lời anh chàng kia nói, Enji chẳng bỏ vào tai câu nào. Cô còn đang bận khâm phục mạng lưới tình báo của trường Tsuda, cô vừa mới quyết định nghỉ học tối qua, sáng nay xem chừng có rất nhiều người biết rồi. Cô nhìn bó hồng cùng với món quà trước mặt, thật không ngờ một ngày mình cũng đã trở thành nhân vật chính tiêu biểu trong các truyện tranh Nhật Bản. Thời gian gần đây cô hay nhận được quà, bây giờ thì là một lời tỏ tình.Thật kì lạ khi học sinh nhật bản để quà họ muốn tặng hay thư trong tủ giày, hồi cô đi du lịch đến Mỹ, học sinh ở đó tỏ tình theo kiểu khác kia. Cô kiên nhẫn nghe anh chàng kia nói, thầm tự hỏi anh đang ở cái chốn nào. Cô đợi anh ở đây cũng được gần ba mươi phút rồi.
Cô nghĩ đến anh….anh liền đến.
Anh cư xử có vẻ hơi lạ, cả cái nhíu mày kia nữa, anh không vui sao.?.
Trở lại một vài phút trước:
Saka vừa bước xuống xe, thật hay làm sao khi cảnh tượng kia lại vừa vặn ngay trong tầm nhìn của anh. Ông Langdon đứng ở bên cạnh, nhìn thấy Enji được tỏ tình, ông bật cười một chút, quay sang định nói gì đó:
“ Cậu chủ. Ngài xem tiểu thư….”.
Cả câu còn chưa nói hết, ông ngạc nhiên khi thấy Saka nhíu mày một cái, lập tức bước nhanh đến cái chỗ kia. Này. Anh không định phá đấy chứ, nếu thật như thế thì chẳng lịch sự chút nào.
Trở lại hiện tại:
Enji tròn to mắt nhìn, Saka từ đâu xuất hiện như quỷ thần. Tiếng anh cất lên lạnh băng: “ Không đồng ý..”.
Nói xong ngay lập tức đoạt luôn hoa và quà của anh chàng kia vứt sang một bên, kéo Enji đi mất. Mọi người xung quanh đi theo anh, tất cả đều thầm nghĩ sắp có kịch hay để xem rồi.
“ Anh là ai vậy hả. Tôi tỏ tình với cô ấy liên quan gì đến anh.”. Anh chàng đang tỏ tình với Enji lập tức nổi điên, anh ta sắp nói đến đoạn quan trọng mà có kẻ dám phá đám.
“ Tất nhiên là có. Con bé là em gái tôi.”. Saka nhìn anh ta chán ghét, lạnh lùng tuyên bố. Enji không có phản ứng gì. Nhưng rất nhiều cô gái liền thở phào.
“ Là anh trai cũng không có quyền.”. Anh ta hét lên, vẫn đang rất tức giận.
“ Tôi nói có quyền là có quyền. Cậu không bằng lòng sao. Tức giận như vậy, cậu định làm gì tôi.”. Anh bước tới, khuôn mặt bình thản, ‘cúi’ xuống nhìn anh chàng kia. Và cảnh tượng tiếp theo là hai chàng trai như thế này đây.
Saka: 1m94
Người kia: 1m76.
Saka nhìn anh ta cười đầy khiêu khích, buông ra lời kết:
“ Anh bạn, lớn đã rỗi hẵng đấu với tôi.”.
Trên đường đến phòng hiệu trưởng, Enji lại được trải qua cái cảm giác là sinh vật lạ. Bình thường cô đã vốn nổi bật, đi cùng với anh đúng thật là…thiên a….
“ Saka. Sao anh cư xử lạ vậy. Đừng nói anh ghen đấy.”.
“ Cứ cho là như thế cũng được.”.
“ Đêm nay em ngủ sẽ gặp ác mộng mất. Lại còn là em gái nữa, anh nói ra điều đó không thấy đáng sợ à.”. Enji vừa nói, vừa bày ra khuôn mặt thật thảm.
“ Enji.. Em không thể tỏ ra tự hào một chút sao.?. Nhiều người muốn tôi ghen còn không được. Em thì luôn nhìn tôi bằng ánh mắt muốn ***. Mở miệng ra toàn là những điều chẳng tốt đẹp.”. Anh bất bình lên tiếng.
“ Bởi vì anh có bao giờ có ý tốt với em đâu. Bề ngoài thì anh thế này thế kia, nhưng anh toàn tính toán này nọ thôi. Anh đối xử với em tốt thật, nhưng chỉ là vỏ ngoài thôi, ai biết anh nghĩ gì trong lòng chứ. Nếu em không phải phụ nữ, chắc gì anh đã ga-lăng với em.”. Enji liếc anh, bĩu bĩu cái môi nhỏ, vẻ mặt chán ghét.
Saka nghe những lời cô nói, thoáng giật mình. Lời này có điểm trùng với những gì đêm qua cô Elik đã nói.?. Suy nghĩ một chút,anh bất chợt dừng lại. Tiện tay cũng kéo cô lại luôn.
“ Anh làm gì thế.?.”
“ Enji.Như thế này, thời gian qua đúng là tôi có không tốt một chút.”.
“ Đâu phải một chút…”.
“ Đừng ngắt lời tôi…chúng ta sẽ còn sống với nhau lâu dài, vì thế..”
“ Lâu dài á…?.”.
“ Em thử ngắt lời tôi lần nữa xem (đe doạ )…Tại sao chúng ta không tạo dựng một mối quan hệ tốt đẹp nhỉ. Em nghĩ sao nếu chúng ta là anh em. Có thể tôi có tính toán gì đó với em thật, nhưng điều đó cũng đâu thể khẳng định việc tôi đối tốt với em là giả.”. Saka nhìn thẳng vào mắt cô, cực kì nghiêm túc. Anh muốn biết, cái điều lạ cô Elik nói là như thế nào.
“ Em sẽ được gì.”. Enji nhìn anh cân nhắc.
“ Lòng tốt của tôi. Chân thành và không tính toán.”.
” Nghe hay đấy, đồng ý.”. Cô gật gật đầu, cười tươi… “ Anh trai.”.
“ Em học nhanh đấy.”.Saka nhìn cô ấn tượng. Anh bắt đầu thấy điều lạ rồi.
“ Giữa anh em với nhau, anh có thể nói vì sao anh hành động như vừa rồi không.?.”. Enji nhìn anh, ánh mắt mong chờ…một đáp án khác.
“ Thế này, tôi phải công nhận rằng đôi lúc tôi đã thử tán tỉnh em nhưng đều thất bại. Em là một người kì lạ, ai biết được em có đồng ý anh chàng đó hay không. Nhỡ em đồng ý, lòng tự trọng của tôi sẽ bị tổn thương mất.”. Anh giải thích với cô, cười hơi hơi đau khổ.
“ Phì….”. Enji nghe anh giải thích liền bật cười. Không chỉ có cô, ông Langdon và những người vệ sĩ cũng trong tình trạng như thế. Saka lườm họ một cái, họ lập tức nín cười. Nhưng đôi vai vẫn hơi run run.
“ Xem chừng tối nay em ngủ ngon rồi.”.
Anh nhìn bộ dáng nín cười của cô, phát hiện ra cô khá là đáng yêu đấy.
Chú ý: Để lấy mật khẩu cho chương sau các bạn vui lòng soạn tin theo cú pháp:
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc