Hai Người Giám Hộ Enji - Chương 10

Tác giả: Thoigianvodinhhinh

Có một chút.
Hôm nay mình đọc lại mấy phần đầu, mới phát hiện ra, trong phần giới thiệu mình chưa nói tuổi của nhân vật. Vậy nên giờ nói cho mọi người biết đây.
Fijimaru Saka: 24 tuổi
Senje Enji: 18 tuổi ( vừa sinh nhật 3 tháng trước )
Saka có thể nói là hơi già so với Enji được không nhỉ. Hơn nhau những 6 tuổi mà.^^.
Lại nói về buổi tối hôm đó, khi Saka nói với cô những lời kì lạ kia, trong lòng cô quả thật có một chút rung động. Nhưng như thế, với một cô gái như Enji, cũng chẳng thấm tháp gì.
Anh đã rất ấn tượng, với biểu hiện của cô lúc đó. Cô đã cười, kiểu hơi coi thường và kiêu ngạo, đáp lại anh:
" Vậy thì, thật là...bất hạnh quá ".
Sau đó, cô thoát khỏi tay anh, đi trước vào nhà.
.......................
Tại buổi họp..
Saka lơ đãng nhìn ra ngoài ngắm mây, lời báo cáo của mấy vị trưởng phòng, anh đã quăng xa lắc rồi. Nghĩ lại buổi tối vài ngày trước, anh mỉm cười nhẹ. Nụ cười vô ý, cố tình thu hút mọi ánh nhìn kì quái.
" Ngài Fujimaru hôm nay có vẻ hơi khác..?"
" Ngài ấy không khỏe sao?..."
Lao xao....
" Ngài Fujimaru...."
" A.."
Saka thoát khỏi trạng thái mơ màng, liếc nhìn họ. Anh cười đáp lại những ánh mắt kia, lại càng khiến họ cảm thấy kì lạ, cộng thêm vài phần lo lắng. Anh không quan tâm nhiều, đứng dậy bước khỏi phòng họp, bỏ lại đằng sau câu nói:
" Có việc gì cứ báo cáo lại với ông Langdon, tôi bận rồi ".
Thực ra, cái việc bận mà anh nói, chính là quay về nhà, xem Enji đang nghịch dại cái gì????
.................
Bước đến cổng, Saka liền cảm thấy hơi kì quái: nhà của anh, khi nào lại đông người như vậy??.
" Cô Elik, có chuyện gì vậy? ".
" Cậu chủ, cậu về sao?. Giờ này cậu còn đang làm việc mà.". Cô Elik hơi bất ngờ.
" Hôm nay tôi không muốn làm việc. Chuyện gì đây? "
" Cậu chủ, là mấy người ở một tổ chức đến lấy hàng. Tiểu thư Enji chế tạo thứ gì đó theo đơn đặt hàng của họ, hôm nay hoàn thành. "
Saka nhìn cô Solomon hơi ngạc nhiên, anh hỏi không tin lắm:
" Enji chế tạo gì chứ? "
" Cậu chủ, tôi không biết. Tiểu thư không cho người hầu vào trong phòng " thí nghiệm " dọn dẹp. Hôm trước tôi có hỏi, nhưng cô ấy cũng không trả lời, chỉ cười thôi "
Một lát sau, những người kia mang theo " hàng hóa " rời đi, Saka liền tìm đến phòng thí nghiệm của Enj, nó nằm cách biệt ở góc khu vườn anh đào, mà trước đó hai tuần, nó còn là nhà kho.
Cửa không khóa, anh cũng không phiền gõ cửa, tự bước vào. Trong phòng là các loại máy móc đặc biệt, trên bàn còn rất nhiều những tờ giấy lớn, là những bản thiết kế,theo anh hiểu, là thiết kế bom. Ngoài ra, một số bản là những khẩu S***g bắn tỉa, camera hình con ruồi, những con chíp vi tính...... Có một nơi góc phòng, còn được đặt những vật mà anh nghĩ là mẫu của mấy bản thiết kế đó.
Anh thật không hiểu, Enji đang làm gì.
Nhưng trong phòng anh không thấy cô.
Đang thắc mắc, một tiếng nổ lớn khiến như muốn đánh tung đầu anh, được phát ra từ một gian trong căn phòng. Anh cảnh giác quan sát, cánh cửa bật tung ra, khói từ đó lan tỏa khắp phòng. Anh nghe thấy tiếng động, như là tiếng bước chân trên sàn gỗ. Anh chờ, một người nào đó bước ra khỏi căn phòng.............
Nhưng............
Người đó không bước ra khỏi gian phòng kia, mà là...bò ra khỏi phòng. Người đó, ai khác ngoài Enji. Cô lết ra, lồm cồm đứng dậy, chật vật ngồi vào ghế, mặt cô đen thui đầy khói, miệng cô lầm bầm:
" Sai công thức rồi.....".
Và Saka thì choáng váng.
Lần này vẫn là về tuổi của nhân vật thôi, ở phần khi mà Enji gặp Saka mình đã nói Saka 21 tuổi. Là ghi nhầm, hic, thông cảm. không phải mình viết trước viết sau lẫn lộn đâu.
Lúc đầu, thực ra mình định cho Saka hơn Enji những 9 tuổi, nhưng thấy như thế không ổn lắm nên quyết định giảm đi 3 tuổi. Còn Enji, mình muốn một cô gái nhiều tuổi một chút, nhưng nghĩ đến tính cách về sau của cô, cho Enji tươi trẻ thì hay hơn.
Sau một hồi trấn an tinh thần, Saka nhìn anh ái ngại, anh tiến đến gần, đưa ra một chiếc khăn tay. Cô ngước lên nhìn anh, hơi bất ngờ ( giờ mới biết anh đến ). Bằng một giọng đanh đá, cô hỏi:
" Anh đang làm gì ( ở đây ) vậy? "
" Đưa khăn cho em ". Anh cố tình giả lơ.
Cô cau mày, hất tay của anh.
\'\' Không cần \'\'
" Thật à, mặt em đen thui mà.". Là anh quan tâm, cô nỡ lòng từ chối sao.
" Vẫn không cần ".
" Enji, em lạnh lùng quá đấy. Tôi nghĩ chúng ta đã thân thiết hơn chứ.". Anh ra một bộ mặt buồn buồn, nhưng trông có vẻ như đang trêu cô nhiều hơn. Không thèm phản ứng lại với anh, cô đến bồn nước gần đó rửa mặt, sau khi sạch sẽ, cô mới liếc sang anh, mỉa mai:
" Chủ tịch tập đoàn Fujimaru, anh rảnh rỗi quá ha. Nếu không nhầm sáng nay cô Elik nói anh có cuộc họp quan trọng, anh không đi làm đi, về đây quấy phá...( khựng) em làm gì."
" À, hôm nay tâm trạng tôi không tốt,không nên làm việc "
" Ngụy biện. anh lười thì có."
" Enji, tôi đâu có như em, rảnh rỗi suốt ngày. Đừng phán xét tôi chứ."
Cô không đáp lại, hừ một tiếng. Nhàn rỗi ngồi xuống xem lại mấy bản thiết kế trên bàn.
Nhìn cái dáng vẻ thảnh thơi đó, Saka cảm thấy không bằng lòng, thấy hơi bất công cho mình. Nghĩ nghĩ, anh phải lôi cô đi cho đỡ chán mới được. Bỏ cả cuộc họp về đây, anh không muốn ngồi không mà ngắm cô đâu.
Saka tiến sát gần cô, hỏi:
" Enji, em cũng bận rộn quá nhỉ ".
Cô nhìn anh ngơ ngác, lắc đầu thành thật:
" Không có, lúc nào em cũng rảnh hết, bận gì đâu."
" Vậy sao? "
Cô gật đầu chắc chắn. Cô thì bận gì chứ.?
" Thật tốt. Thế....đi chơi nào.". Anh nói nhanh, và ngay lập tức kéo cô đứng dậy, lôi cô đi.
" Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.......Saka....dừng...lại đã...."
Khi Enji thét xong câu nói đó, cô đã ngồi yên vị trên xe của anh, bon bon đi trên đường. Một thời gian trôi đi, cô ngồi trong im lặng, sau đó, cô quay sang nhìn anh, chớp mi dài duyên dàng. Rồi bùng nổ như quả bom hẹn giờ......bla....bla..
Câu cuối cùng của lời đe dọa ám sát Saka, nó có nghĩa như một lời mời anh làm vật thí nghiệm cho mấy mẫu thí nghiệm chưa hoàn thành của cô.
Saka ngồi yên nghe cô mắng, đến khi cô đã hạ bớt hỏa, anh cười vô tư:
" Không cần phải giận như vậy, tôi muốn em vui mà. Cô Elik nói em ở nhà suốt."
" Cái lí do đó không thích hợp đâu.".Cô cũng cười vô tư đáp lại.
" Tôi rất muốn ở bên em, nên đưa em ra ngoài chơi. Thế nào?".
" Không hay."
" Vậy......"
" Không nghĩ được nữa à. Vậy để em nói nhé ".Cô nói đầy mỉa mai." Có người đang làm việc ở công ty, anh ta chán quá liền bỏ cuộc họp đang dang dở chạy về nhà xem có gì vui không. Đáng tiếc, ở nhà cũng không có gì hay cả, anh ta mới nghĩ cách lôi một cô gái đi chơi, dù cô ấy không muốn. Trêu chọc cô ấy làm niềm vui.". Enji nói du dương như kể chuyện, kể xong nhìn anh chờ phản ứng.
" Enji....em thông minh quá". Saka thậm chí còn không thấy khó chịu, buông ra một lời khen.
Enji nghĩ anh thật là mặt dày mấy tấc.
" Phải. Và bây giờ cô gái ấy thật sự muốn giết anh ta.".
Cô đáp lại, lời nói, nụ cười, ánh mắt lạnh băng
" Saka, anh đừng đùa với em. Em không thích anh, thậm chí rất ghét. Xưng hô như thế này với anh, em đã nhân nhượng rồi. Anh đừng cố thân mật với em, không có nhiều tác dụng đâu. Cả những nụ cười và bộ mặt đó của anh, đừng có bày ra, thật giả dối.".Có thể coi đây là lời cảnh cáo không?.
Anh im lặng, nhìn sang cô, không hề cười. Chiếc xe dừng lại đột ngột. Anh xuống trước, sang cửa bên kia mở ra, cầm tay kéo cô đi.
Cô không thích anh nắm tay như thế này, nhưng cũng không có ý định rút tay ra. Dù sao, việc này đối với cô, cũng chẳng có ý nghĩa đặc biệt hay quan trọng gì.
Cả hai tiếp tục đi dạo như thế trong nhiều giờ liền trên con đường lên núi, và dừng lại khi anh cảm thấy cô không thích đi nữa.
Nằm trên một bãi cỏ, dưới một tán cây phong, sau gần nửa tiếng nhìn anh im lặng quan sát bầu trời, mất hết kiên nhẫn, cô ngồi dậy hỏi:
" Anh đang làm gì vậy "
" Em thấy rõ mà ".
" Nếu vậy, nó thật vô nghĩa ".
" Là với em thôi."
Câu trả lời của anh làm cô cáu.
" Đưa em về ".
" Không được. Tôi vẫn còn muốn ở đây."
" TÔI muốn về.". Cô thực sự thấy khó chịu với anh.
" Em lại thay đổi cách xưng hô rồi ".Trước thái độ của cô, anh vẫn thờ ơ không quan tâm. Mà từ khi bắt đầu ngắm bầu trời, hay khi nói chuyện, anh cũng chẳng liếc cô một cái.
" Saka, quay lại với con người ga-lăng của anh đi. Có một cô gái đang ở đây, cô ấy muốn anh đưa về."
" Con người thật của tôi vốn không ga-lăng. Không phải em nói tôi giả dối với bộ mặt tười cười, và cử chỉ lịch thiệp sao? ".
" Hừ. Đừng nói nhiều, cuối cùng anh không đưa em về phải không. "
" Tất nhiên tôi sẽ đưa em về, nhưng không phải là bây giờ."
" Không cần ". Cô nói, bực tức." Tôi tự về ".
Đến tận lúc này, anh mới quay sang nhìn cô, hờ hững hỏi:
" Em về bằng gì kia chứ. Ở đây không có taxi đâu."
" Còn nói, là xe của anh". Cô đứng dậy, phủi cỏ trên quần và áo, chuẩn bị đi.
" Em đâu có chìa...". Saka nói chưa hết câu, liền tắc họng khi nhìn thấy chìa khóa ô tô - thứ đáng lí phải ở trong túi anh, đang lủng lẳng trên tay cô.
" Cô gái này...".Anh bật dậy ngồi dậy, túm mạnh cô xuống.
" A..đau...Anh làm gì vậy".
" Sao em lấy chìa khóa xe của tôi. Mà em lấy từ bao giờ thế.". Vừa nói, vừa giật lại chìa khóa xe từ tay cô.
" Đừng nói nhiều, em muốn về. Em đói rồi. Không ở lại đây cãi nhau với anh được.".
Anh nhìn kĩ khuôn mặt ương bướng của cô, cười đểu. " Ai cho em về. Em ở lại đây."
" Đừng có độc đoán, ngài Fujimaru. Ngài không bắt ép tôi làm gì được đâu."
Cô lại đứng dậy lần nữa, lầm bầm: " Không có chìa khóa thì dùng thứ khác..". Và trước con mắt của anh, cô nhẹ nhàn tháo chiếc cặp tóc trên đầu xuống, định bước đi.
" A...Saka, anh thử kéo em một lần nữa xem."
" Anh làm gì vậy, trả cặp tóc đây."
" Anh làm gì vậy, đừng có lấy hết cặp tóc của người ta đi."
............
Bất lực trước sự cố chấp của anh, cô đứng phắt dậy, giận dỗi bỏ đi.
" Đi đâu, làm gì có xe mà em đi. Các thứ có thể, tôi tịch thu hết rồi."
" Tôi đi bộ về." Cô đáp, nói như thể chuyện đó rất bình thường. Mấy chục km, đối với Enji chỉ như bài tập thể dục buổi sáng mà thôi.
" A..Saka, tôi muốn giết anh ". Bị kéo lại lần thứ ba, Enji bùng nổ.
" Tùy em, nhưng không được về ".
" Đây là chân tôi đấy.".
Anh liếc cô, không quan tâm.
" Bốp...". Quá bất bình trước thái độ của anh, Enji với tốc độ ánh sáng, đã tháo ngay một bên giày của mình, phang hết sức vào đầu anh.
" Tên kia, không cần biết anh thế nào. Nhưng tôi đói rồi, tôi muốn về ăn cơm."
Từ trạng thái xác ૮ɦếƭ, anh lắc lắc đầu ngồi dậy, phá lên cười khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng vì giận của cô.
" Tôi đưa em về ".Anh nhẹ nhàng nói.
.....................
" Em thích con người này của tôi không ".
" Con người anh, tất cả tôi đều ghét, anh thể hiện bộ mặt nào, tôi cũng chẳng quan tâm đâu."
" Enji, cách xưng hô của em.".Saka lên tiếng nhắc.
Cô luôn thấy thật kì lạ, khi thứ gì về cô anh cũng không quan tâm, chỉ mỗi cách xưng hô, thì lại luôn miệng nhắc.
" Không làm em giận, em sẽ không nói như thế."
" Làm em giận tôi rất vui."
" Anh muốn ૮ɦếƭ à."
\'\' Em không giết được tôi đâu."
" Không giết được anh, em cũng khiến anh khổ nhiều đấy. Lần sau anh còn trêu em nữa, đừng nói em hung bạo ".
Chiếc xe từ từ chậm dần và dừng lại trước cổng. Cô và anh cùng xuống, ngay lập tức đã có người xuất hiện, đến để đưa xe vào gara.
Đi từ cổng sắt vào nhà, anh lại nắm tay cô.
" Saka, bỏ tay em ra đi."
Anh dừng bước, quay lại.
" Em không thích à."
" Phải."
" Nhưng tôi thích."
" Anh có muốn em sử dụng nốt giầy trái cho cân xứng không ". Enji cảnh cáo anh.
Anh lắc đầu nhẹ và nói:
" Enji, để tôi cho em biết. Tôi chưa bao giờ thích nắm tay người con gái nào cả, trừ mẹ tôi ra. Chưa ai có thể tùy thích đánh tôi như em mà không bị sao cả. Tôi chưa bao giờ có thái độ với ai giống với em hôm nay - trêu đùa thái quá. Em có biết vì sao tôi đối xử đặc biệt với em như thế không?"
"................"
" Vì tôi rất ghét em. Chính vì thế, tôi lại càng muốn gần em hơn."
Nói xong, anh bỏ cô lại một mình suy ngẫm. Bước đi trước.
Thật lâu lâu mới được nghỉ một ngày, Saka cho phép mình thư giãn với giấc ngủ đến 9 giờ sáng hôm sau. Nhưng dù thế, danh hiệu sâu ngủ ngày vẫn không thuộc về anh. Khi đã hơn 11 giờ trưa, anh đang thưởng thức bữa anh " trưa ": Enji rời giường. Cô đến phòng ăn với chiếc váy ngủ ren trắng mềm mại, đi chân trần, mái tóc rối, mắt nhắm mắt mở và miệng thì ngáp liên hồi.... Trong suốt quá trình cô xuất hiện ở cửa đến khi cô ngồi phịch lên chiếc ghế ăn, anh quan sát cô chăm chú. Và sau đó, anh ghé người lại gần cô Elik đang đứng bên cạnh, hỏi nhỏ:
" Ngày nào cũng thế này sao? "
Cô Elik cũng thật tế nhị trả lời nhỏ nhỏ:
" Một tuần đầu cô ấy dậy từ sớm để tìm cái gì đó phá phách. Sau khi cậu không cho phép làm thế nữa, cô ấy liền như thế này. Tôi đã thử nhiều lần, nhưng việc gọi cô ấy dậy là gần như không thể. Hôm nay còn trễ hơn nữa ".
Anh không hỏi gì thêm, liếc nhìn cô. Enji đang rửa mặt bằng khăn ướt của một cô hầu vừa đưa. Sau khi tỉnh táo, cô nhìn thức ăn trên bàn phấn khích, rồi cô nhìn sang anh, có vẻ hơi bất ngờ một chút. Và....cô cười với anh một nụ cười còn sáng hơn ánh mặt trời:
" Hi..."
Shock
" Tiểu thư...".Cô Elik lo lắng chạy đến ban canh Enji, ân cần hỏi:
" Cô vẫn còn buồn ngủ sao????".
Enji bày ra bộ mặt ngây thơ, rất đáng yêu, nhẹ nhàng trả lời:
" Không có. Cô Elik. Tôi chỉ chào Saka, muốn chúc anh ấy một buổi sáng tốt lành thôi.".
Ngay lập tức, ông quản gia ( ông Langdon ) làm rớt miếng thịt trên dĩa, Saka nhìn cô kinh hoàng, người cô Solomon run lên nhè nhẹ, cô lầm bầm thì thào:
" Tiểu thư Enji, cô ốm rồi sao? "
" Ai da. Không có mà. Enji rất khỏe ".
Nếu không ốm, thì có chuyện gì đã xảy ra với cô.? Enji thật sự mà họ biết, đâu có ngoan dễ sợ như vậy.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc